Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41: Xe chấn

Đầu óc Dư Nhất trống rỗng. Cơn cao trào như vậy cậu chưa từng trải qua, cậu thậm chí hoảng hốt nghĩ, chỉ hôn môi Nguyễn Thận Hành mà mình đã lên đỉnh.

Cậu thở hổn hển, gục trên người gã đàn ông, chân vẫn quỳ trên ghế da, căng cứng, đùi trong không ngừng co giật. Lồn cậu phun nước, bị quần lót chặn lại, vừa ướt vừa nóng, từng giọt rỉ ra, thấm ướt quần gã.

Nước dâm ướt sũng quần, gã cũng không giận. Gã nắm tóc cậu, kéo cậu ra đối diện.

Mắt cậu không tiêu cực, cơ thể lắc lư theo xe chạy, chắc là không biết mình là ai nữa, ngây ngốc nhìn về phía trước.

Sao còn chưa hoàn hồn.

"Dư Nhất." Gã gọi một tiếng.

Dường như nghe thấy, tầm mắt cậu rơi trên mặt gã, nhưng vẫn mờ mịt, cơ thể cũng co giật từng cơn. Phản ứng thật khoa trương.

Nguyễn Thận Hành híp mắt, gã buông tay khỏi tóc cậu. Dư Nhất mất thăng bằng ngửa ra sau. May mà gã ôm eo cậu, mới không để cậu ngã. Gã đàn ông nâng cậu dậy, bóp chặt má cậu. Thịt trên mặt bị gã véo, lòi ra từ kẽ tay, khuôn mặt vốn không nhiều thịt bị véo thành biểu cảm phúng phính. Bàn tay ôm eo cậu trượt xuống, luồn vào đũng quần ướt sũng. Hơi nóng bên trong chưa tan hết, ấm áp ập vào tay gã. Gã lướt qua mông, đầu ngón tay sờ đến lồn cậu. Gã trượt ngón tay trên khe lồn ướt át, rồi vươn ngón giữa, cắm vào lồn cậu.

Một ngón tay cắm vào, bị lồn ngậm lỏng lẻo. Trừ ướt ra, gã không có cảm giác gì khác. Gã rút ngón tay ra, xoa xoa cửa lồn, rồi đột nhiên vươn bốn ngón tay, chọc thẳng vào. Lồn cậu đủ mềm xốp, dù không khuếch trương, bốn ngón tay cũng dễ dàng vào đến tận cùng, không chút trở ngại. Cậu bị kích thích, run rẩy, bấu lấy vai gã, run như cầy sấy.

Cậu vốn đã mơ hồ, giờ càng mất ý thức, chỉ biết há miệng thở dốc.

Đến mức này mà vẫn được, vậy đổi thành nắm đấm cũng nuốt được sao?

Nguyễn Thận Hành không lưu luyến mà rút ngón tay ra. Các ngón tay cùng rời đi, cọ xát qua bộ phận sinh dục. Dư Nhất lại giật nảy mình như bị điện giật.

Cậu vô thức vặn vẹo eo, đem dương vật đã bị lãng quên từ lâu cọ vào bụng gã. Lồn dán lên vải quần ướt, cũng đè lên đùi gã mà nghiền. Bên trong trống rỗng quá, bức thiết cần một cây cặc nóng rực chọc vào, mơn trớn. Cả người cậu là một bộ dạng lẳng lơ, như bị chuốc xuân dược.

Nhưng cặc của gã vẫn chỉ bán cương. Gã nhìn bộ dạng dâm đãng, ngốc nghếch của cậu, quan sát một hồi, như nghĩ thông suốt điều gì, gã đột nhiên vui sướng cười rộ lên. Gã cắm ngón tay dính đầy nước dâm vào miệng cậu. Nếu tôi nhớ không lầm, cổ họng em dường như cũng bị dạy dỗ đến đói khát.

Quả nhiên, ngón tay cắm đến cuống họng, thanh quản cậu liền tự giác rung lên mời gọi, muốn bị đối xử thô bạo. Rất ít người chịu được đụ họng sâu. Kiểu làm tình này làm người tiếp nhận vô cùng dày vò, Dư Nhất cũng không ngoại lệ, nhưng cậu vẫn thuận theo mở cổ họng.

Ngón tay gã đè lưỡi cậu, gã đưa hai ngón vào sâu. Dư Nhất nôn khan vài tiếng, nhưng lại không đẩy gã ra, mà như bị ngứa, cậu không ngừng nuốt nước bọt, nghẹn đỏ cả mặt, khó thở, nhưng thịt non trong cổ họng vẫn mấp máy trườn lên.

Em ấy đã cảm nhận được khoái cảm từ việc này, thậm chí sa vào.

Nhớ lúc đầu, Dư Nhất đâu có tật này.

Nụ cười của Nguyễn Thận Hành càng lớn, như vui từ đáy lòng. Gã thầm nghĩ, con điếm nhỏ bị người ta đụ nát này, số người đụ em ít nhất cũng phải hai mươi. Bị đụ đến nghiện, chắc là nhiễm từ Về Tổ. Nhưng cái nghiện đụ họng này, hẳn là nhiễm ở nhà họ Nguyễn. Trên người cậu toàn là vết sẹo, cái lồn kia cũng bị đụ lỏng, cặc mà nhỏ một chút, chắc không thỏa mãn được cậu.

Gã càng nghĩ càng vui, gã rút ngón tay trong miệng cậu ra, bàn tay đầy nước dãi trực tiếp véo mặt cậu, hôn xuống. Nước dâm dính trên ngón tay lưu lại trong miệng cậu. Lưỡi gã vừa vào đã nếm phải, tanh, một mùi lẳng lơ.

Gã hôn cậu thật sâu. Loại "giày rách" bị người khác chơi hỏng này, gã trước nay không thèm liếc mắt. Nhưng ai bảo đây là người gã yêu.

Một thằng điếm bị người ta đụ đến nát bét, gã cũng chướng mắt. Nhưng đến Dư Nhất thì lại thành chuyện tốt. Đã có kẻ dạy dỗ em đến ngoan ngoãn rồi đưa đến trước mặt mình, không cần gã tốn công.

Đương nhiên, Nguyễn Thận Hành đột nhiên lùi lại, gã nặng nề nhìn cậu. Chuyện trước kia tôi không so đo, nhưng sau này, "Em mà dám sau lưng tôi tìm đàn ông khác..." Gã cắn vành tai cậu: "Tôi sẽ xích em trong WC..." Gã thì thầm vài chữ bên tai cậu. Người thanh niên vốn đang mơ màng, nghe gã nói, một luồng hơi lạnh chạy dọc sống lưng. Cậu sợ hãi run lên.

"Không... Không cần..." Cậu lắp bắp xin tha.

Lời từ chối này như móng vuốt mèo con, không có chút tác dụng, nhưng cào vào tim gã ngứa ngáy. Gã buông tay khỏi mặt cậu, dịu dàng ôm cậu vào lòng: "Đừng làm nũng nữa." Thực tế, gã rất thích bộ dạng ngoan ngoãn này của cậu, yêu bao nhiêu cũng không đủ.

"À, tôi quên mất..." Gã đột nhiên nghĩ ra: "Em ở nhà họ Nguyễn, không chỉ có một người đàn ông."

Gã thở dài, vỗ mông cậu: "Em đúng là một con điếm nhỏ." Giọng điệu lại thân mật, không giống đang mắng, mà như đang gọi cậu bằng một cái tên đáng yêu.

"Ngoại trừ hai đứa nó." Đây là nhượng bộ lớn nhất của gã.

"Gia, đến nơi rồi."

Xe dừng trong sân biệt thự. Tài xế mở cửa cho gã. Thấy hai người đang quấn lấy nhau, gã tài xế cũng coi như không thấy.

Gã nâng mông Dư Nhất, định bế cậu xuống, nhưng cậu đột nhiên nắm chặt quần áo gã: "Chờ một chút." Quần cậu ướt đẫm, cậu không muốn bị người ta thấy.

Gã liếc cậu, nói với tài xế: "Ông đi trước đi."

Gã đóng cửa lại. "Sao vậy?" Gã hỏi Dư Nhất.

Cậu không nói, vùi đầu vào vai gã, không muốn ngẩng lên. Vừa xấu hổ, vừa sợ hãi. Lời gã nói làm cậu rét run, thậm chí không dám nhìn gã.

Cơ thể dưới lòng bàn tay gã vẫn run rẩy. Có lẽ là vừa rồi bị dọa, mới có phản ứng đáng yêu thế này. Gã mở miệng an ủi: "Vừa rồi lừa em thôi, tôi sao nỡ đối xử với em như vậy."

Lời trấn an này dường như có tác dụng, Dư Nhất dần bình tĩnh lại. Cậu liếc thấy tài xế đã đi xa, cậu ngẩng đầu, nhìn ra ngoài, không có ai, cậu mới nhổm người, chuẩn bị xuống xe.

Nhưng gã đã đè eo cậu lại.

"Cứng rồi. Cho tôi đụ một trận đã."

Cặc bán cương của gã không biết đã cứng ngắc từ lúc nào, chọc thẳng vào giữa hai bụng. Gã cách lớp vải ướt, sờ lồn cậu: "Mang thai rồi, chỗ này chắc là không cắm vào được."

Dư Nhất cứng ngắc gật đầu. Gã luồn tay vào quần cậu, đè lên khe mông, mài lỗ đít cậu, rồi cắm vào. "Vậy cắm chỗ này."

Chỗ đó cũng bị không ít người đụ qua, không cần khuếch trương cũng có thể cắm vừa cặc gã. Gã đặt cậu quỳ sấp trên ghế, gã ở phía sau, kéo quần cậu xuống, chậm rãi đẩy cặc vào. Lỗ đít dù sao cũng không phải sinh ra để đụ, nó khô hơn lồn không ít.

Gã rút cặc ra, một bên vươn ba ngón tay cắm vào lỗ đít, tìm thấy tuyến tiền liệt, ác độc ấn xuống, day nghiền. Eo Dư Nhất bị kích thích, cong lên, cậu nức nở rên rỉ. Tay kia của gã đỡ cặc, cắm vào khe lồn cậu. Chỗ đó nhão dính toàn nước dâm. Gã để cặc lướt qua một lượt, rồi rút ra, nhét lại vào lỗ đít cậu. Bên trong cũng sinh ra chút nước, lần này vào rất nhẹ nhàng.

Gã vỗ mông cậu: "Em tự động đi."

Dư Nhất nuốt nước bọt, thuận theo đung đưa cơ thể, nuốt sâu cặc vào rồi lại nhả ra, thúc cặc vào tuyến tiền liệt, sướng đến mức lồn cậu phun nước. Vài lần qua lại, cậu đã nếm ra mùi vị, khoái cảm lạ lẫm làm eo cậu run rẩy như sóng biển, cong lên rồi hạ xuống, nhưng cậu vẫn thấy thiếu thiếu gì đó.

Nguyễn Hình từ trong cục về, y nhìn thấy chiếc xe đỗ giữa sân, trông rất đột ngột. Y nhìn kỹ, phát hiện gầm xe đang hơi rung.

Y nhấc chân đi qua.

Đến gần, y thấy xe rung càng rõ, bên trong truyền ra tiếng động. Y giật mạnh cửa xe.

Dư Nhất đang quỳ sấp, quay mặt về phía y. Thấy cửa mở, cậu đột nhiên run rẩy, ngẩng đầu hoảng hốt nhìn. Cả khuôn mặt cậu ướt đẫm, không biết là nước gì, cậu thở hổn hển. Nguyễn Hình hơi cúi người, quả nhiên thấy cậu lộ nửa mông, và Nguyễn Thận Hành đang nửa ngồi sau lưng cậu.

"Nhị thiếu gia..." Dư Nhất thấy y, đột nhiên nhận ra mình đang đụ nhau với gã ngay trong sân. Cậu xấu hổ không biết nói gì, cảm thấy gã không nên địt mình trên xe, nhưng nội tâm cậu lại đổ tội cho cơ thể dục cầu bất mãn này.

Thấy cậu lộ vẻ khó xử, y cũng không muốn trêu cậu, y đặt cái túi trong tay lên nóc xe, một bên kéo khóa quần, lôi cặc ra. Dư Nhất đang quỳ, đầu cậu vừa vặn ngang hông y. Y ấn mặt cậu lên cặc mình, tùy ý cọ xát vài cái. Dù sao cũng là tuổi sung sức, cặc y vốn mềm, lập tức dựng thẳng.

Cây cặc chọc vào mặt cậu, tỏa ra mùi tanh. Dư Nhất nuốt nước bọt. Cậu cảm thấy cổ họng vừa bị Nguyễn Thận Hành cắm qua lại bắt đầu ngứa.

Nguyễn Hình nắm cặc mình, đụ vào miệng Dư Nhất: "Mau liếm cho tôi."

Dư Nhất nếm phải mùi tanh, cậu sướng đến lỗ đít cũng ngứa ngáy. Cậu bất giác co rụt lỗ đít, siết chặt cặc của Nguyễn Thận Hành. Cậu mở miệng, ngậm lấy cây cặc trước mặt.

Nguyễn Thận Hành thấy động tác có vẻ vội vàng của cậu, ánh mắt gã tối sầm. Gã vươn một tay, từ ghế sau móc ra bao thuốc, châm lửa.

Để ngăn cơn ngứa, Dư Nhất một ngụm nuốt cặc y đến tận cùng, nghẹn đến tím mặt. Cậu nặng nề cọ xát cổ họng vào cây cặc cứng ngắc vài cái, sướng đến da đầu tê dại, lồn cậu lặng lẽ chảy nước. Nguyễn Hình cũng bị cậu làm cho suýt bắn, y sướng rên một tiếng, bóp cằm cậu rút cặc ra.

"Miệng em giỏi bú thật đấy." Nói rồi, y lại cắm cặc vào.

Thấy Dư Nhất bị trước sau giáp công đến mất lý trí, Nguyễn Thận Hành hút thuốc, gã rảnh tay, nắm chặt mông cậu, để cậu nuốt cặc gã.

Quy đầu gã hết lần này đến lần khác thúc vào tuyến tiền liệt. Dư Nhất đầu óc mê muội, càng ra sức nuốt cặc trong miệng.

Nguyễn Hình thở ra. Dạo này y bị cấp trên kéo đi điều tra vì chuyện của Nguyễn Thận Hành, bực bội không chịu nổi. Giờ được Dư Nhất ra sức hầu hạ, nỗi bực bội trong lòng y tự dưng tan biến. Đương nhiên, nếu ở đây chỉ có y và Dư Nhất thì tốt hơn. Y gác tay lên nóc xe, nhìn cảnh vật xa xăm. Ngoài sân có không ít người đi đường, họ có thể thấy y đang thoải mái dựa vào xe. Họ không biết, bên dưới y còn có một bà vợ ngoan ngoãn đang hầu hạ cặc y.

"Ưm ưm ——!" Dư Nhất đột nhiên dừng lại, nức nở rên rỉ.

Nguyễn Hình sững sờ, y rút cặc ra, cúi đầu: "Sao vậy?"

"A..." Eo Dư Nhất sụp xuống, run rẩy. Y nhìn xuống, phát hiện trên eo cậu có vài đốm tàn thuốc.

"Ông làm gì vậy?" Y không vui mở miệng. Dư Nhất vẫn khẽ hừ. "Tàn thuốc rơi vào đau lắm, ông không muốn đụ thì cút xuống."

Nguyễn Thận Hành liếc y: "Mày thấy em ấy giống bị đau à?"

Nguyễn Hình nhìn Dư Nhất, quả nhiên mặt cậu đầy vẻ dâm đãng, không có gì là thống khổ. Nguyễn Thận Hành lại búng tàn thuốc, lửa rơi lên eo cậu. Miệng Dư Nhất không khép được mà hừ nhẹ, co giật lắc mông.

"Bên dưới em ấy sắp cao trào rồi." Gã nhắc y.

Nguyễn Hình không cản nữa, y lại cắm cặc vào miệng Dư Nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com