Ss1-Chương 6: Sự Thật Về Layla
Cô bị Issac kéo đi đến một nơi nào đó, đột nhiên cậu dừng lại, điều đó cũng khiến cô đâm sầm vào cậu.
"Cậu làm cái quái gì vậy hả?" - Cô nhăn mặt rồi ngước lên nhìn về phía trước.
Và người đang ở phía trước lại khiến cô không cảm thấy vui một chút nào.
"Nè Issac, bây giờ vì tôi đang thiếu một người nên cậu có thể khiêng kiệu giúp tôi được không?" - Layla yêu cầu.
"Hả? Bây giờ tôi phải khiêng kiệu cho cô á?" - Issac tỏ vẻ ngỡ ngàng.
"Đúng vậy, như đã nói ở trước nên tôi cần cậu khiêng kiệu cho tôi!" - Layla nói.
"Nhưng mà hiện giờ bọn tôi đang bận đi mua đồ rồi, để khi khác đi!" - Issac nói.
"Cái gì hả!? Cậu dám cãi lời của tiểu thư Layla à!?" - Một tên nói lớn.
"Câm!" - Cô trừng mắt nhìn. Cả đám nhìn thấy vậy thì có chút sợ sệt.
"Issac, đi đi." - Cô phẩy tay.
"Hả? Bây giờ cô bán đứng tôi sao??" - Issac ngỡ ngàng nói.
"Không, đi khiêng cho cô ta đi để tôi còn mua giường! Muốn nằm ở dưới đất lắm à?" - Cô nói.
Issac mếu máo nhìn cô, nhưng những gì cậu nhận lại chỉ là ánh nhìn lạnh lùng của cô. Sau khi đã ổn định xong xuôi, tất cả cũng thế mà rời đi. Cô đứng nhìn một lúc rồi mới quay sang làm việc của mình. Cô đi đến cửa hàng của Mana, chọn ra hai chiếc giường. Theo cô thấy thì có vẻ họ sẽ không quay trở về sớm như vậy đâu!
"Hứ! Cái gì mà tiểu thư xinh đẹp, công chúa cơ chứ? Nghe mắc ói!"
"Nghe nói cô ta là con gái chủ tịch nên tất cả tù nhân nam ở khu A đều thích cô ta cả! Gớm!"
Cô quay sang nhìn chủ nhân của những giọng nói đó.
"Tại sao chúng ta cũng đều xinh đẹp, là con gái nhà giàu mà chẳng ai để ý nhỉ!? Tức thiệt!" - Cô gái tóc vàng nói.
"Hừ! Phải tìm cách phá con Layla đó thôi! Chúng ta phải cho mọi người thấy chúng ta xinh đẹp và không giả tạo như con nhỏ đó mới được!" - Cô gái tóc nâu nở một nụ cười ma mi.
"Cái gì vậy?" - Cô cười nhạt.
Vậy ra bọn chúng là đang ghen tỵ với Layla đó à? Thiệt tình, lòng đố kị của con người lúc nào cũng kinh khủng đến như này sao? Cô lắc đầu, sau đó thì đi về khu giam của mình.
------------------------------------------------------Ngày hôm sau-------------------------------------------------------
Nói chung hôm nay cô thấy yên bình hơn rất nhiều so với những ngày còn lại. Có thể là do buổi sáng sớm hôm nay cô không còn phải nghe thấy mấy tiếng nịnh bợ, sến súa, gớm ghiếc đó nữa.
Cô quay sang nhìn về phía phòng giam của Layla, không hề có một tên đàn ông nào đứng đó nữa. Bốn tên đã từng rất tận tình phục vụ cho Layla mà giờ đây lại đều tỏ vẻ chán ghét, Layla ngồi xuống đất ở giữa trung tâm khu giam, vẻ mặt rất hoảng hốt và sợ hãi.
"Đúng là thảm hại." - Cô nói rồi đi xuống căn tin.
----------------------------------------------------------Tại căn tin--------------------------------------------------------
"Ồ? Mấy cái người hay khiêng kiệu cho cô hôm trước nay lại tránh né mặt cô à? Tôi biết thể nào cũng sẽ có ngày này mà! Có lẽ là do cô bóc lột sức lao động của họ nhiều quá nên họ mới rời bỏ cô đấy!" - Issac nói một cách mỉa mai.
"Không có đâu! Tôi nghĩ họ không phải là người như vậy đâu!" - Layla vội nói.
"Mọi người ơi! Mọi người đã biết tin gì chưa? Tôi có một tin cực kì sốc luôn đó, mọi người có muốn nghe không?" - Một giọng nói vang lên khắp cả căn tin.
Tất cả ai nếu cũng đều hướng mắt nhìn về phía cô gái đang đứng trên chiếc bàn đằng kia. Cô gái này có chút quen thuộc, có phải là cô ả hôm qua mà cô nhìn thấy không?
"Tin gì vậy, tin gì vậy? Kể cho tôi nghe đi!" - Mọi người bắt đầu bàn tán xôn xao, có lẽ tất cả đều rất muốn nghe tin tức đó.
"Được rồi, cậu hãy làm đi!" - Cô gái bên dưới thì thầm.
"Tôi lên đây là để vạch trần một bộ mặt giả tạo của nữ tù nhân Layla!"
"Hả?" - Mọi người ai nấy kể cả Layla cũng đều rất ngỡ ngàng khi nghe thấy thế.
"Cô ta tự xưng mình là con nhà giàu, là con gái giám đốc chủ tịch Shunjan của Hàn Quốc. Instragram thì có hơn khoảng một triệu người theo dõi, nói chung là cái gì cũng đều hoàn hảo cả!" - Dừng lại giữa chừng, cô ta quay sang liếc nhìn Layla. "Nhưng đâu có ai ngờ? Chủ tịch Shunjan chủ có con trai thôi, không có con gái. Bởi thế nên Layla chính là kẻ nói dối mọi người!"
Sau khi nghe được những lời đó xong, toàn bộ khu vực trong căn tin trở nên náo nhiệt và ồn ào hơn bao giờ hết. Dưới những ánh mắt theo dõi, phán xét về mình, Layla đã lâm vào đường cùng. Nhỏ cúi gằm mặt, khi chuẩn bị chạy ra khỏi căn tin thì..
"Các cô lấy thông tin đó từ đâu ra?"
"Hả?"
"Jaki?" - Issac tỏ ra thắc mắc.
Layla không nói gì, im lặng nhìn cô.
"Ý cô là gì?" - Cô gái hỏi lại.
"Tôi bảo cô lấy đâu ra thông tin Layla không phải con gái của Shunjan?" - Cô nói.
"Gì chứ? Đến nước này rồi cô vẫn muốn về theo phe của con nhỏ xảo quyệt đó sao?" - Cô gái tỏ ra tức giận.
"Các cô lên mạng tìm kiếm về thông tin của Shunjan, và cứ thế mà tin vào những gì nói ở trên đó sao?"
Nghe vậy mọi người cũng đều xôn xao.
"Jaki.." - Layla nhìn cô.
"G-Gì chứ? N-Như vậy thì có sao chứ? Cô ta nói dối tất cả mọi người là con gái của chủ tịch để thu hút sự chú ý của mọi người, bọn tôi chỉ phanh phui ra sự thật để mọi người biết thôi mà!"
"Cô đâu có bằng chứng, phải không?"
"Giờ này thì cần bằng chứng cái quái gì chứ? Nếu thấy mình đang bị hiểu nhầm sao từ nãy đến giờ cô ta không nói một lời nào? Như vậy chả phải là cô ta đang nói dối sao?!"
"Tôi.."
Mọi người quay sang nhìn.
"Tôi đúng là con gái của chủ tịch Shunjan!" - Layla nói lớn.
Nghe vậy ai nấy cũng đều bất ngờ.
"G-Gì chứ?!" - Cô gái kia tỏ ra sợ hãi.
Layla quay sang nhìn cô.
"Nói đi." - Cô đề nghị.
Layla cuối cùng cũng đứng lên bàn, bắt đầu giải thích: "Xin chào mọi người, tuy rằng tôi rất xấu hổ về hành động của mình trước đó. Tôi đã khiến cho các bạn ghét tôi vì đã không nói ra sự thật ngay từ đầu. Nhưng mà..tôi muốn hối lỗi với các bạn một điều. Cho tôi xin lỗi! Xin lỗi mọi người rất nhiều, từ tận đáy lòng của mình!"
"D-Dừng lại!" - Cô gái còn lại nói lớn.
"Này này! Im lặng nào hai cô gái, tôi có quen một anh bạn hacker nên biết hết thông tin về các cô đấy!" - Issac nói.
Nghe vậy cả hai cô gái kia liền không khỏi hoảng sợ.
"Đúng vậy! Tôi không phải là con gái của chủ tịch, mà sự thật tôi chính là con gái của bố tôi! Tôi sẽ không nhận vơ nữa, tôi sẽ sống thật với chính mình! Tôi xin lỗi mọi người, xin hãy cho tôi một cơ hội!" - Layla đi xuống trung tâm căn tin, sau đó cúi người xuống thể hiện sự hối lỗi của mình.
"N-Nói dối! Bọn tôi không tin! Một kẻ giả tạo như cô thì làm sao có thể là con của chủ tịch được chứ?!"
"Alexobobo 23 tuổi và Abosolele 25 tuổi."
Nghe vậy cả hai liền giật mình.
"Bọn tôi biết lí do vì sao các cô bị bắt vào đây đấy. Vì thế, sao không ngậm mồm lại đi nhỉ? Hay là để tôi tiết lộ cho tất cả mọi người ở đây biết nhé?" - Cô lườm hai người bọn họ.
Cảm thấy hoàn toàn thua cuộc, hai cô gái đó không nán lại ở căn tin nữa mà rời khỏi đó ngay lập tức.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com