Ss2-Chương 1: Vào Tù Lần Hai
// Tách, Tách //
"Xong rồi đấy, yêu cầu cô đi theo tôi mau lên!" - Người con gái với mái tóc hồng nói.
Cô - Jaki Natsumi lại tiếp tục một lần nữa bị bắt vào tù. Cô bỏ tấm bảng xuống, bước ra bên ngoài phòng chụp ảnh. Jasmine đã đứng chờ ở bên ngoài hồi lâu.
"Haiz, thật là không ngờ. Cứ tưởng cô đã ăn năn hối cãi rồi, trở thành một người lương thiện. Ai dè cô lại tiếp tục rơi vào con đường tội lỗi!" - Jasmine chán nản nói.
"Từ khi nào tôi là một người lương thiện thế?" - Cô nhíu mày.
Jasmine nghe thấy vậy thì không nói gì, ánh mắt có phần lạnh lẽo đi. Cô đi theo Jasmine, nàng đi đâu thì cô theo đấy. Trên đường đi, cô nhớ lại về lý do mình bị bắt vào tù.
--------------------------------------------------------Hồi tưởng-----------------------------------------------------------
Tại Pháp, trung tâm thành phố của Paris. Đây chính là điểm hẹn mà cả ba đã cùng thống nhất với nhau.
"Yo! Jaki đó có phải không? Tôi ở sau lưng cô nè!" - Một giọng nói vang lên từ đằng xa.
"Cô đến đây lâu chưa? Chà! Ở ngoài đời trong cô khác xa nhỉ?" - Issac nói.
Cô ngây người nhìn cậu.
"Quoi? Pourquoi ne réponds-tu pas? Qu'est-ce qu'elle a dit là!" - Issac nói.
"E-Entendu." - Cô trả lời với vẻ mặt kinh ngạc.
"안녕하세요 여러분 저를 얼마나 기다리셨나요?" - Layla từ đằng xa vọng tới.
Cô kinh ngạc không thôi. Chuyện này là thế nào đây? Cô nói tiếng Nochim, Issac nói tiếng Pháp, Layla nói tiếng Hàn. Cô có thể hiểu một số điều mà họ nói, nhưng không thể nào phiên dịch hết được.
Cho nên, cuối cùng cả ba người quyết định giao tiếp với nhau bằng tiếng Anh qua Google dịch.
-------------------------------------------------------Tối hôm đó----------------------------------------------------------
"Haiz, thật là bất tiện! Nếu như chúng ta cùng nói một thứ tiếng ngôn ngữ thì tốt biết mấy nhỉ!" - Issac chán nản nói.
"Ừm, đột nhiên chúng ta không còn giao tiếp được với nhau được như hồi ở trong tù nữa!" - Layla nói.
"Vậy hai người sao rồi? Khi trở về thì cuộc sống bình thường của hai người đã thay đổi ra sao?" - Cô hỏi.
"Haiz, phải nói là chán như con gián vậy! Tôi đã đi khắp Paris để xin việc nhưng chẳng có nơi nào thèm nhận một đứa chưa đậu nổi đại học như tôi cả! Buồn thiệt chớ!" - Issac than phiền.
"Còn tôi thì được mời làm người mẫu cho một tạp chí Hàn Quốc đó! Thế là tôi đã có thể kiếm được tiền rồi!" - Layla nói trong sự vui sướng. "Thế còn cô thì sao Jaki?"
"Tôi á? Cũng không có gì đặc biệt, như bình thường thôi." - Cô đáp.
Sau đó cả ba đã ngồi nói chuyện với nhau một khoảng thời gian dài. Kể chuyện và chia sẻ những gì đã trải qua sau khi được thả ra khỏi tù.
-------------------------------------------------------Ngày hôm sau------------------------------------------------------
Cả ba người đi dạo xung quanh Paris. Họ dừng lại trước một ngôi nhà to lớn trông rất sang trọng.
"Đây là.." - Cô ngước nhìn.
"Đó là ngân hàng đấy!" - Issac giải đáp.
"Woah! Ngân hàng mà có thể đẹp đến như này sao!" - Layla ngưỡng mộ nhìn. "Nè, hay là chúng ta chụp một tấm ảnh với ngân hàng này để làm kỉ niệm đi?"
"Ý hay đó Layla, tôi đồng ý!" - Issac tán thành.
"Thế còn cô thì sao Jaki?" - Layla hỏi.
"Sao cũng được." - Cô trả lời.
Sau khi setup camera, cả ba đã cùng tạo dáng và chụp một vài tấm ảnh. Phải, là vài tấm chứ không phải một tấm. Cô và Issac được lấy một tấm, còn lại là của Layla. Trong tấm ảnh mà cô đang cầm là hình ảnh của ba người bạn đang giơ hai ngón tay chào về phía camera, một khung cảnh vừa tinh nghịch mà tươi đẹp.
Cô bất giấc nở một nụ cười nhẹ nhàng. Cũng không quá tệ. Rồi bỗng từ xa chạy đến lao vào cô là một người đàn ông trạc tuổi. Hắn trông có vẻ hoảng hốt và sợ hãi, sau khi va vào cô xong thì vội vã chạy đi mất. Cô nhăn mặt, tên khốn đó. Đâm vào người ta mà không biết xin lỗi à? Cũng may là hôm nay cô vui nên không thèm tính sổ đến nhé!
"Ô kìa, người đó làm gì mà vội vã chạy thế không biết?" - Layla thắc mắc.
"Bị điên chứ bị làm sao." - Cô lạnh lùng nói.
"Hửm? Người đàn ông đó bỏ rơi chiếc túi kìa!" - Layla nói.
"Túi?" - Cả hai tỏ vẻ thắc mắc.
"Ừm..hình như trong túi là..! Ô-Ối!" - Layla giật mình quăng chiếc túi đi.
Cô không khỏi thắc mắc mà tiến đến cầm chiếc túi lên. Cô nhìn vào trong chiếc túi, vẻ mặt cũng không khác so với Layla là bao. Cô lấy thứ ở bên trong đó ra, một khẩu súng ngắm. Tức là tên lúc nãy là một tên tội phạm sao? Đúng lúc đó có một người đàn ông giàu có đi ra bên ngoài từ ngân hàng. Khi nhìn thấy cô cùng với chiếc súng, anh ta tỏ ra vô cùng kinh hãi.
"Ahhh! Xin đừng bắt tôi, tôi đưa tiền cho cô này!" - Người đàn ông đó ném cho cô một chiếc vali đựng đầy tiền rồi chạy đi mất.
"Này! Hiểu nhầm rồi! Tôi không phải cướp ngân hàng!" - Cô nói lớn.
"Jaki, cô hãy ném khẩu súng đó sang một bên đi. Sẽ có người hiểu nhầm đấy!" - Issac nhắc nhở.
"Có vẻ như tên lúc nãy là một kẻ buôn lậu vũ khí, và hắn đang phi tang chứng cứ bằng cách đổ tội lên đầu cô đấy!" - Layla nói.
Cô không khỏi nhíu mày khi nghe thấy điều đó.
"Tất cả đứng yên! Các người đã bị bắt!" - Một giọng nói vang lên, cả ba liền quay người lại nhìn. Cai ngục và binh lính của nhà tù đã tới rồi, thật nhanh nhẹn.
"Yêu cầu cô hãy bỏ súng xuống và giơ hai tay lên!" - Cai ngục nói.
"Khoan đã anh cai ngục, chuyện này là hiểu nhầm! Bọn tôi bị vu oan mà!" - Layla nói.
"Oan hay không thì tự các người biết. Hiện trường rõ rành rành như này rồi mà còn muốn chối nữa à?" - Cai ngục gằn giọng.
"Bọn tôi-"
"Các người bớt vu khống người khác đi nhé! Có bằng chứng nào cho thấy chúng tôi lên kế hoạch cướp ngân hàng từ trước không?" - Cô nói.
"Cả khẩu súng nằm ở dưới đất thế kia mà vẫn còn cố biện minh à? Hãy mau đầu hàng và giơ hai tay lên!" - Cai ngục nói.
"Làm ăn vớ vẩn như vậy mà cũng tự nhận mình là cai ngục à? Các người có đang làm xấu mặt công lý không vậy?!"
"Nè Jaki hay là chúng ta thôi đi..-"
"Chúng tôi có đủ bằng chứng để cho thấy rằng cô cậu đang lên kế hoạch cướp ngân hàng. Vừa rồi không phải là cô cầm khẩu súng đó và đe dọa một công dân phải đưa tiền cho sao?"
"Lí do củ chuối gì vậy? Chúng tôi đã mở mồm kêu anh ta đưa tiền cho chưa? Vả lại nếu có một túi đồ khả nghi thì chả lẽ không mở ra kiểm tra à?"
"Nếu cô còn tiếp tục nói nữa cô sẽ dính vào tội chống lại người thi hành công vụ đấy. Và nếu vậy thì tội của cô sẽ càng nặng thêm đấy!"
"Hả?! Giờ tôi nói lí lẽ với các người mà cũng trở thành chống đối lại các người à? Các người không đưa đủ lí lẽ thuyết phục mà giờ còn vu oan giá họa người khác, mắc quái gì chúng tôi phải chịu?"
"Tôi nghĩ như vậy là đủ rồi Jaki, chúng ta dừng-"
// Bằng //
Tiếng súng nổ vang lên. Trước sự ngỡ ngàng của Issac và Layla, cô ngã nhào xuống đất.
"JAKI!!"
---------------------------------------------------------Thực tại------------------------------------------------------------
Cô nhíu mày. Đang nói chuyện lí lẽ với nhau mà chúng dám nổ súng bắn cô như vậy. Đúng là tức chết đi được. Nhưng mà..cô cũng không hề chết sau phát súng đó, trái lại khi trúng đạn cô lại cảm thấy rất buồn ngủ, lẽ nào nhà tù này sử dụng đạn gây mê sao?
"Tù nhân Jaki." - Jasmine gọi.
Hiện tại cả hai đang đứng trước một cánh cổng lớn. Jasmine thấy cô đã chú ý đến thì liền đi vào bên trong. Khi bước vào, một khung cảnh to lớn hiện lên trước mắt. Các Đội trưởng cai ngục mà lần trước cô nhìn thấy đã đều tụ họp tại đây.
"Đây là một phiên toà xét xử tội trạng của cô đấy." - Jasmine nói.
"Wolfgang vắng mặt sao?" - Baron hỏi.
"Ừm, trông anh ta có vẻ quyết tâm bắt cái tên Zero đó lắm!" - Elijah nói.
"Vậy..nói ra là tôi chuẩn bị xét xử đúng không?" - Cô hỏi.
"Phải, ở đây cũng không có khái niệm luật sư đâu nên cô phải tự bào chữa cho bản thân mình!" - Ivor nói.
Bào chữa sao? Đến ngay cả lí lẽ các người còn không muốn thì bào chữa cái quái gì chứ?
"Ồ, thẩm phán của phiên toà đến rồi kìa!" - Aiden nói.
// Cạch //
Cánh cửa phiên toà mở ra, bước vào bên trong là một cô gái với mái tóc màu trắng, bước đi của cô ta chứa đầy sự uy nghiêm. Cô ta đi đến đằng trước, đứng giữa chỗ ngồi của các Đội trưởng cai ngục.
"Khò.."
Cô tỏ vẻ thắc mắc. Thẩm phán..cô ta đang ngủ đấy à? Jasmine nhìn thấy như vậy liền họ vài cái, thẩm phán cũng vậy mà giật mình tỉnh giấc.
"Á á, ngủ quên mất!"
Cô ta có đúng là thẩm phán không vậy?
"Ehem! Xin tự giới thiệu, tôi tên là Cecilia, là thẩm phán tối cao của nhà tù Đầu Lâu, là người chủ trì phiên toà để xét xử các phạm nhân mới bước vào nhà tù! Tôi chính là người thi hành công lý bậc nhất ở đây!" - Cô ta giới thiệu.
// Rầm //
Tiếng gõ búa vang lên.
"Tôi xin tuyên bố, tù nhân Jaki có tội! Thời gian giam giữ trong tù, một năm! Hết!" - Nghe thấy xong, cô không khỏi thở dài.
"Thôi, tôi xong việc ở đây rồi. Tôi xin phép rời đi đây. Mọi người hãy tiếp tục bàn bạc đi nhé!" - Cecilia nói xong liền rời di.
"Được rồi, giờ thì chúng ta hãy cùng bàn luận xem tù nhân Jaki sẽ được đưa vào khu giam nào nhé." - Jasmine đề nghị.
"Cho vào khu giam của tôi đi, đảm bảo cô ta sau này không dám phạm tội nữa!" - Aiden nói.
"Không được! Khu giam của anh sao mà thích hợp với tù nhân Jaki chứ. Cứ để cô ta cho tôi đi!" - Elijah nói.
"Theo tôi thấy thì cô ta hiện giờ cũng không có gì là nguy hiểm cả, nên giam ở khu A thôi." - Jasmine nói.
"Cô chắc chứ Đội trưởng Jasmine, không phải lúc bắt tên Orc Chúa Tể cô đã thấy sức mạnh của cô ta rồi sao?" - Baron nói.
Jasmine nghe thấy vậy thì liền trầm ngâm suy nghĩ.
"Ờm..hay là giao cho tôi đi. Khu C là hợp với cô ta nhất!" - Ivor nói.
"Ta đồng ý với Ivor, hãy đưa tù nhân Jaki sang cho Đội trưởng Ivor quản lý. Vậy đi!" - Roger tán thành.
"Ôi, chán thế! Cô ta đẹp vậy mà." - Elijah tiếc nuối.
"Vâng, cảm ơn ngài giám đốc đã tin tưởng tôi!" - Ivor liền cúi đầu cảm tạ.
Sau đó anh đi xuống chỗ của cô.
"Tù nhân Jaki, cô hãy đi theo tôi nào!"
Cô không nói gì, lặng lẽ đi theo anh.
"Ui, đội trưởng Ivor đến rồi kìa các cậu!" - Một giọng nói vang lên khắp khu giam.
Cô nhìn xung quanh, tất cả đều là tù nhân nữ. Bọn họ reo rò ầm ĩ khắp khu giam cái tên Ivor, thần tượng hay gì hả trời?
"Ủa? Cái cô gái đang đi theo Đội trưởng Ivor là ai vậy? Bạn gái của anh ấy à?" - Một tù nhân nữ nói.
"Woah, cô ấy trông đẹp quá! Ôi, tớ ghen tỵ chết mất!" - Một tù nhân nữ khác nói.
Dần dần khu giam bắt đầu ắp đầy những tiếng xì xào và bàn tán. Cô thở dài. Ừ thì thần tượng của các người đang ở bên cạnh tôi. Nhưng hà cớ gì mà phải dính tới tôi chứ!
"Này!" - Cô bỗng nói làm phá tan bầu không khí náo nhiệt khi nãy.
"Bây giờ đang là giờ đi ngủ, tôi cảm thấy rất mệt." - Cô nói với một nụ cười nhã nhặn. "Nếu không phiền thì mọi người có thể im lặng được chứ? Tôi ghét sự ồn ào lắm."
Ai nhìn vào cũng bị vẻ đẹp đó hớp hồn, cả Ivor cũng đã bị cuốn theo vẻ đẹp ấy. Khu giam trở nên tĩnh lặng đến lạ thường, dường như không hề có một chút tiếng động nào.
"Đội trưởng Ivor." - Ivor giật mình khi nghe thấy tên của mình.
"Tôi mệt rồi, anh dẫn tôi về phòng giam được chứ?" - Cô đề nghị.
"À à, được. Tù nhân Jaki, cô đi theo tôi nhé!" - Ivor đỏ mặt ngại ngùng.
Đi lên trên lầu hai, rồi đi tiếp thêm một đoạn nữa. Đang yên tĩnh thì mọi thứ bị lại trở nên ồn ào bởi một giọng nói.
"Tên kia, thả ta ra! Thả ta ra!!"
Cả hai người đứng lại. Cô là người quay đầu lại nhìn, còn Ivor thì không để ý đến.
"Cái tên Ivor kia, ta thừa biết là người đã nghe thấy ta nói gì rồi, nhưng lại giả vờ bị điếc!" - Nghe xong, Ivor liền thở dài chán nản rồi quay lại nhìn.
"THẢ TA RA!!" - Cô gái đó hét lớn.
"Ồn ào quá." - Cô tỏ vẻ khó chịu. "Này, đang giờ đi ngủ mà cô hò hét cái quái gì vậy hả?"
"Ta không có nói chuyện với ngươi!" - Nói rồi, cô ta quay sang Ivor. "Cái tên Đội trưởng kia, ngươi dám giả vờ không nghe thấy à? Ngươi có biết ta là ai không? Là ai không mà dám bắt thế kia?! Ngươi sẽ phả hối hận về việc này!"
"Ngươi là ai?" - Cô thản nhiên hỏi.
"Ta đã nói là ta không nói chuyện với ngươi!" - Cô gái nhìn cô. "À, mà nếu ngươi muốn biết thì. Xin giới thiệu! Ta chính là Vanessa, công chúa của Vương Quốc Flaming Land. Cha của ta là vua của vương quốc rộng lớn đấy, bao nhiêu tài sản cũng có cả. Thế mà các ngươi dám bắt ta về đây. Thật là to gan!"
"À? Ý là có vấn đề về não bộ hả?" - Cô giơ ngón trỏ lên cạnh đầu rồi quay vòng tròn.
"Cái gì hả? Ngươi dám chế nhạo ta sao?!" - Vanessa tức giận nói.
"Thôi nào Vanessa! Em đừng có lớn tiếng như vậy, đang là giờ đi ngủ đấy!"
"Hơ?" - Vanessa quay sang nhìn cô gái kia rồi lại nhìn hai người. " Hừ! Nể tình chị Doris nói vậy cho nên ta đi ngủ nhé! Ngày mai ta sẽ chửi ngươi tiếp!"
Cái con nhỏ này có được bình thường không vậy? Cô nghĩ thầm.
"Chúng ta đi tiếp nào Jaki, cô đừng bận tâm về chuyện này!" - Ivor đề nghị.
"Ngươi nói cái gì hả?!" - Vanessa nói lớn.
Cô nhìn vào trong phòng, thấy một bóng dáng quen thuộc. Là Rose. Cô ta có vẻ như đang đọc sách.
Ivor dẫn cô đến một phòng giam, vừa bước vào bên trong cô đã liền gặp người quen.
"Layla?"
"A! Jaki, cuối cùng cô cũng đến rồi!"
"Cô..cũng bị giam ở khu C ư?" - Cô thắc mắc nhìn.
"Không chỉ mình tôi đâu! Issac cũng bị giam ở khu C á!" - Layla nói.
"Issac?" - Cô nhìn vào một khe tường, thấy một cái lỗ. Gì vậy? Trước đây có kẻ nào đục lỗ để nhìn lén à?
"Mọi người vẫn còn thức à? Cũng trễ rồi đó, mọi người hãy mau đi ngủ đi để ngày mai còn đi săn nữa!" - Ivor nhắc nhở.
"Ngày mai đi săn ư?" - Cô thắc mắc.
"Sao mà nhanh quá vậy?" - Layla cũng không khỏi thắc mắc.
"Thôi được rồi. Chúng ta cũng đi ngủ thôi, Layla." - Cô đề nghị.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com