Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

c20: Chị em cãi nhau

"Điều cô nói là thật? Lão vu bà cầm 3 triệu đưa cho mọi người?" Goo Jun Pyo đen mặt, bộ dạng như sắp có bão, nhìn Tử Nghiên hỏi.

Tử Nghiên biết hắn nói những lời này không có ý gì khác, nhưng hiện tại cô đang rất tức giận, theo ngữ khí Goo Jun Pyo lạnh lùng trả lời: "Chúng tôi không có lấy 3 triệu kia." Trong nhà đang vô cùng loạn, làm cho cô thật phiền, ngữ khí cũng không được tốt lắm.

"Shit! Bà ta rốt cuộc muốn như thế nào? Chuyện của hai người ta mà cũng muốn nhún tay sao? Bà ta làm hết thảy, giống như đều tốt cho ta, nhưng thực sự chỉ là vì công ty, chỉ biết là ích lợi, vì ích lợi, có thể bán con trai con gái sao?" Goo Jun Pyo tức giận đá một đống đồ dưới chân, phiền chán giật tóc, chán nản đi tới đi lui.

Yoon Ji Hoo nhìn không được nữa, liền lên tiếng ngăn cản: "Cậu hiện tại buồn phiền ở nơi này cũng không ích gì, đầu tiên vẫn nên giải quyết sự tình trước mắt đi." Nói xong, quay đầu nhìn về phía Tử Nghiên, đưa tay kéo cô lại, để cô đứng trước mặt hắn mới nói "Nói cái gì xong hết mọi chuyện, cái gì đoản mệnh, còn như vậy nói về mình, anh nhất định tức giận!" Vừa mới nghe được cô nói như vậy, không biết vì sao, tâm hắn co rút đau đớn.

"Em cũng chỉ là tức giận nhất thời. Em hiện tại rất phiền." Tử Nghiên khuôn mặt ủ sầu, gật đầu một cái cũng mệt, không biết giải quyết 3 triệu này như thế nào, số tiền này cũng không phải là nhỏ, nên làm thế nào cho phải đây.

Song Woo Bin nhăn mày, tựa như nghĩ đến cái gì, vì thế cười nói: "Số tiền này sẽ do F4 chúng ta bỏ ra, mỗi người một ít, sẽ không tra ra được gì, dù chủ tịch Kang biết, bà ta cũng không thể nói cái gì, chẳng lẽ định cùng chúng ta đối kháng sao?" Hắn dù sao cũng hơi kiên kị Chủ tịch Kang, sẽ không trực tiếp đối đầu với bà ta, dù có ra tay , còn có Yi Jung hỗ trợ, cùng thế lực của Ji Hoo, ba người xuất mã, cũng không cần băn khoăn gì .

"Này..." Tử Nghiên hơi do dự, trái lo phải nghĩ, vẫn là không nghĩ ra biện pháp gì, đành phải bất đắc dĩ nói: "Số tiền lớn như vậy, các anh nói tôi phải trả như thế nào, tôi..." Nói xong lời cuối cùng, cô cũng không biết nên nói thế nào, vấn đề này được giải quyết , nhưng về sau lấy gì để hoàn trả lại.

Goo Jun Pyo khoát tay nói: "Không cần trả lại , đây vốn là do lão vu bà làm, liền để chúng tôi trả." Goo Jun Pyo cũng biết gia đình Jan Di kinh tế không tốt,3 triệu đối với bọn họ là sỗ tiền lớn, nhưng với hắn mà nói, chỉ là một bữa sáng.

Tử Nghiên vẫn cảm thấy không ổn, cảm giác giống như các cô tham tiền, nhưng với số tiền này, muốn các cô trả thì đến đời nào. Nhìn Tử Nghiên nhíu mày, Yoon Ji Hoo vỗ nhẹ đầu cô, khẽ cười nói: "Không nên suy nghĩ bậy bạ, số tiền này vốn là từ Jun Pyo mà ra, hắn là đầu sỏ gây nên, nếu không bởi vì hắn, chủ tịch Kang làm sao lại làm việc này, vì thế, số tiền này em không cần để ý tới, để Goo Jun Pyo xử lý là được."

"Con rể Pyo, số tiền này con sẽ trả sao?" Mẹ vừa nghe, lập tức tinh thần tỉnh táo, trên mặt vui vẻ, cũng không quan tâm hướng Goo Jun Pyo cầm lấy hắn, hỏi liên miên, muốn xác định đây có phải là mộng hay không.

Goo Jun Pyo bị hành động của bà làm hoảng sợ, sau khi lấy lại tinh thần, cười gật đầu. Mẹ nhìn hắn gật đầu, cao hứng khoa chân múa tay,còn lớn tiếng hô lớn. Tử Nghiên không nói gì cúi đầu, không khỏi đưa tay che trán, trong lòng thầm nghĩ, ô, quá mất mặt, làm sao lại có mẹ như vậy.Nghĩ xong, khuôn mặt đau khổ, đối với Goo Jun Pyo xấu hổ cười cười. Đám người F4 đều buồn cười, cảm thấy đùa giỡn mẹ thật tốt.

Cuối cùng, Tử Nghiên thật sự không thể nhịn được nữa, bất đắc dĩ kêu lên: "Mẹ, mẹ đủ chưa, thật mất mặt mà!" Nếu mà còn không ngăn cản, không biết mẹ còn có thể làm ra loại chuyện mất mặt gì nữa. Bất quá, một việc được giải quyết, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều.

F4 cười, Yoon Ji Hoo liền nói: "Chúng ta đi xử lý chuyện này, lát nữa sẽ quay lại. Yên tâm đi, sẽ mang ba em toàn thân hoàn hảo mà trở về." Yoon Ji Hoo nói xong, cùng F3 đi ra ngoài.

Sau khi bọn họ đi rồi, Tử Nghiên quay đầu nhìn trong nhà, bất đắc dĩ nói: "Trước nên thu dọn chút đi! Cả nhà đều thật lộn xộn." Tử Nghiên vừa nói vừa cúi người thu dọn các thứ, về phần chị ngồi ở một bên, cô hiện tại không muốn để ý, cũng không có tâm tình đi làm việc này.

Mẹ thấy thế, vội vàng ngăn cản nói: " Tử Nghiên, không vội, trước nghỉ ngơi một chút đi, muốn thu dọn, để tên hỗn đản ba con thu dọn hết đi, tất cả đều do hắn hại, hừ!" Mẹ bên nói, bên xếp chỗ ngồi, giúp Tử Nghiên ngồi xuống, cùng nhau chờ F4 đem ba về.

Tử Nghiên vô pháp, đành phải nghe mệnh lệnh của mẹ, ngồi ở trên sàn, chờ ba trở về. Lơ đãng ngẩng đầu, thấy chị luôn nhìn mình, trong mắt biểu đạt xin lỗi, Tử Nghiên quyết tâm không nghĩ để ý, cô phát hiện, nếu không cho chị một giáo huấn, chỉ sợ chị sẽ không bao giờ hiểu được . Lúc xem phim này, cô thấy cảm tình Goo Jun Pyo cùng Geum Jan Di phần lớn là vì Geum Jan Di, mà Goo Jun Pyo cơ hồ tất cả đều nhường Jan Di.

Thấy em gái không để ý đến mình, Geum Jan Di không có cách nào, chỉ phải ăn nói khép nép: "Tử Nghiên, chị biết lần này là chị không đúng, không tin tưởng em, chị biết sai rồi, tha thứ cho chị lần này được không?" Geum Jan Di biết ở chuyện này, là cô làm em gái đau lòng, cũng làm tổn thương tình cảm chị em, nhưng là, thời điểm Lee Jae Ha giúp cô, cô có thể cảm nhận được hắn thật tâm, khi đó hắn không có tồn tại mục đích gì, cũng bởi vậy cô mới có thể tin vào trực giác của mình, cảm thấy em gái là cố ý cô mới nói nặng như vậy, cũng không tin em gái.

"Chị muốn cùng em giái thích, nhưng chị còn phải giải thích với một người thực sự cần" Tử Nghiên lòng đầy tức giận nhìn chị nói, nghĩ đến việc này cô liền tức giận.

Geum Jan Di thấy em gá đã tha thứ cho mình, rất là cao hứng, nhưng nghe đến câu nói cuối cùng, cô có điểm nghi hoặc, cô còn phải giải thích với ai. Cô một mặt nghi hoặc nhìn em gái, hi vọng em có thể cho cái đáp án.

Lắc đầu, Tử Nghiên đối với sự trì độn của chị đã có lực miễn dịch , cô đưa tay che trán nói: "Chuyện thẻ đỏ, là chị hiểu lầm Jun Pyo tiền bối , là em bảo hắn đưa thẻ đỏ cho Lee Jae Ha , không phải là chủ ý của Jun Pyo tiền bối."

"Cái gì? Là em? Em... tại sao lại có thể học theo hành vi của Goo Jun Pyo như vậy?" Geum Jan Di chán nản,em gái trở nên giống F4 cô cảm thấy rất tức giận.

Tử Nghiên nghe vậy, hừ lạnh, tức giận nói: "Loại người như hắn dùng thủ đoạn như vậy có gì là không thể! Chẳng lẽ chị còn cảm thấy hắn là người tốt sao?" Đưa thẻ đỏ, đã là rất nhẹ , hừ! Cái loại người này cũng phải cho hắn chịu một ít tư vị anh trai hắn từng nhận mới được."Xem ra chị còn chưa có rút ra bài học, một Oh Min Ji, một Lee Jae Ha, không biết lần sau còn có Trương Tam Lý Tứ gì nữa, chị lại tiếp tục hoài nghi em gái mình, nhìn biểu hiện này của chị, hẳn là có khả năng."

"Tử Nghiên, em..." Geum Jan Di cảm thấy xấu hổ không chịu nổi, bị em gái nói như vậy, cảm thấy thật mất mặt.

"Geum Jan Di, cô muốn cho em gái sớm một chút qua thế giới kia sao, vậy cô cứ tiếp tục chọc giận Tử Nghiên đi, tin tưởng nhất định sẽ thành công." F4 tới đã lâu , luôn đứng ở cửa, cũng không để Guem ba đi vào, muốn xem một chút Geum Jan Di đã hiểu ra chưa, xem ra, hoàn toàn vẫn như trước. Thật sự không nghe được nữa So Yi Jung liền lên tiếng, mặt không chút thay đổi nhìn Geum Jan Di nói.

Mà Yoon Ji Hoo biểu tình là lạnh như băng,F3 đứng ở bên cạnh đều có thể cảm giác được, liền ngay cả Guem ba cũng nhận ra ."Geum Jan Di, nếu còn có lần sau, tôi nhất định không bỏ qua cho cô." Yoon Ji Hoo nghĩ đến lần trước Tử Nghiên bị tức đến phát bệnh, hắn liền căm tức, có người chị như vậy sao? Vì một người ngoài, mà làm cho em gái tức đến phát bệnh.

"Cái gì, Geum Jan Di, con làm cho Tử Nghiên tức đến phát bệnh! Con là chị, biết rõ em gái không thể tức giận, còn chọc tức em, con ngại mệnh Tử Nghiên quá dài phải không." Guem mẹ vừa nghe như vậy. như lọt vào trong sương mù, những lời hai chị em vừa nói, bà cũng nghe ra ý tứ, trong lòng lập tức dấy lên ngọn lửa, nổi trận lôi đình liền trách móc Guem Jan Di

Geum Jan Di bị mọi người quở trách, trong lòng vừa tức vừa thẹn, lại có điểm không phục, đối với em gái lại cảm thấy áy náy, nhất thời không biết trả lời thế nào, liền ngây ngẩn cả người. Một hồi lâu,cô mới tìm lại thanh âm của mình, cúi đầu nói: "Thực xin lỗi, tôi không cố ý ."

"Em không cần chị xin lỗi, chỉ hy vọng lần sau ánh mắt chị tốt hơn một chút, không cần đem ai cũng trở thành người tốt." Tử Nghiên phất tay, nghiêm túc nhìn Jan Di nói, "Chị, ở trường, chị cảm thấy được mấy người bạn thật lòng với mình, chị đừng quên, người vào được trường Shinwa, đều là quý công tử, quý tiểu thư, làm sao có thể có người cùng chúng ta kết giao được. Phiền chị hiểu rõ một chút."

Tử Nghiên vừa nói xong câu đó, F4 lập tức phản đối . Goo Jun Pyo đầu tiên làm khó dễ nói: "Uy, ta cùng Jan Di kết giao là thật lòng , cô đừng nói năng lung tung."

"Đúng thế, woman, cô không được đem chúng ta kéo vào nha." Song Woo Bin trêu chọc nói, hắn biết cô nói lời này không có ý gì khác, nhưng hắn lại không nhịn được phải nói.

So Yi Jung tươi cười, nói: "Tiểu thư, chúng ta là thật lòng, không tin, chúng ta có thể lấy ra cho cô xem." Nói xong, làm bộ moi tim ra, chọc cho Tử Nghiên nở nụ cười.

Yoon Ji Hoo đi lên phía trước, ngồi xổm xuống, cùng đầu Tử Nghiên kề nhau, mang theo hơi thở nguy hiểm, nhìn cô nói: "Em có phải hay không cũng cảm thấy anh không thật lòng?" Nói xong, ánh mắt híp lại, chờ cô trả lời, tất cả mọi người chờ xem kịch vui, khó có được nhìn thấy Yoon Ji Hoo tức giận.

"Em không có ý tứ gì , em không có đem mọi người nhập làm một, không nên bắt bẻ lời em nói a" Tử Nghiên rất là bất đắc dĩ trả lời, F4 nguy hiểm nhất chính là Yoon Ji Hoo, mà cô làm sao có thể không coi trọng anh đâu.

Yoon Ji Hoo dùng ánh mắt hoài nghi nhìn cô, kỳ thực trong lòng đang cười trộm, hắn sao lại không biết trong lời cô làm gì có ý này, chẳng qua, hắn nói vậy, chính là muốn cô dời đi chú ý, không vì chuyện Guem Jan Di mà lại hao tổn tinh thần nữa. (editor: oaa~ Ji Hoo tiền bối thật là quan tâm Nghiên tỷ nha~)

Tử Nghiên bất đắc dĩ, cúi đầu cười, qua một trận giương cung bạc kiếm vừa rồi, mọi người đều nở nụ cười, duy độc chỉ có Geum Jan Di, khuôn mặt cô đen lại, trong lòng tức giận mà không có chỗ phát, nhưng không ai bận tâm đến cô lúc này .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: