Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

c23: Kim Tử Nghiên nổi giận

Một ngày nhàn rỗi không có việc gì làm,Tử Nghiên liền một mình dạo bộ trên đường, đương lúc muốn qua đường, trước mặt đột nhiên dừng lại một chiếc Cadillac màu đen, cửa sổ xe dần dần mở ra, tập trung nhìn vào, nguyên lai là chủ tịch Kang, chỉ thấy bà ta nói: "Có thể nói chuyện không ?"

Nghe thế Tử Nghiên lập tức ngây ngẩn cả người, đây là tình huống gì, vì sao chủ tịch Kang muốn cùng cô nói chuyện. Vốn muốn cự tuyệt, nhưng nghĩ đến chuyện của chị, lời nói đến miệng liền nuốt xuống, vì thế Tử Nghiên chỉ có thể bất đắc dĩ gật gật đầu, bước lên xe.

Một đường đi đến công ty chủ tịch Kang, đi theo bà ta đến văn phòng, trên đường gặp F4, chưa kịp cùng bọn họ chào hỏi, chỉ có thể vội vàng gật gật đầu, cùng bọn họ sát bên người mà qua, F4 đều kinh ngạc hai mặt nhìn nhau, Yoon Ji Hoo càng là lo lắng, nhìn hai người đi xa, F4 nhìn nhau, đều lần lượt đi theo.

Đi đến văn phòng, chủ tịch Kang ngồi vào ghế làm việc, nhìn Tử Nghiên nói: "Ngồi đi! Tìm cô đến đây là muốn nói chuyện của chị cô. Dù ta không nói cô hẳn cũng đoán được, lần trước đến nhà cô, ấn tượng của cô với ta không tệ, nếu người trong lòng Goo Jun Pyo là cô, không chừng ta sẽ xem xét, cũng có thể đồng ý đi"

Nghe được lời bà ta nói, Tử Nghiên kém chút nữa đã nhảy dựng lên, cô chỉ có thể ôm lấy xấu hổ cười, sau đó nói: "Chị của ta cùng Jun Pyo tiền bối hai người cũng rất xứng, có lẽ trong quan niệm của ngài, gia đình chúng ta, là không xứng với gia đình ngài đi."

"Nghe nói trong nhà cô cần dùng gấp tiền, thiếu ba triệu, là F4 giúp cô giải quyết sao?" chủ tịch Kang cũng không có trả lời, chỉ nhàn nhạt nói một câu như vậy.

Tử Nghiên ngồi nghiêm chỉnh, đề phòng nhìn bà ta nói: "Muốn biết ba của ta vì sao có thể nợ nhiều tiền như vậy, chủ tịch Kang, ngài hẳn là biết đi" Người này rốt cuộc muốn thế nào, tìm cô đến, lại không nói thẳng vào vấn đề mà luôn vòng vèo lung tung.

"Còn có, thỉnh không lại dùng tiền đến nhục nhã nhà ta." Tử Nghiên tức giận nói, vừa đến nhà cô, đã dùng ba triệu bắt buộc chị cô chia tay người yêu , loại người này thật sự là quá đáng.

Chủ tịch Kang cúi đầu nở nụ cười, sau đó ngẩng lên nhìn cô nói: "Chẳng lẽ, chị cô thật sự muốn cùng nhóm Goo Jun Pyo kết giao."

"Ta nghĩ, đó là chuyện của chị ta cùng Goo Jun Pyo, ngài có vẻ tìm lầm đối tượng nói chuyện rồi." Tử Nghiêm buồn cười nhìn chủ tịch Kang, vì việc này mà chủ tịch Kang tự mình tìm đến cô, thật sự là thiên hạ kì văn.

Chủ tịch Kang nghe vậy, tức giận không biết nên nói như thế nào, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Được rồi! Chúng ta liền thẳng thắn nói đi, ta thừa nhận là ta mang đến phiền toái cho các ngươi, thế nhưng, mong cô hiểu, chị cô thực sự không xứng với Jun Pyo" Chủ tịch Kang nhìn cô nói bằng giọng khuyên bảo.

Tử Nghiên trầm mặc : "Đúng là chị ta cùng Goo Jun Pyo có sự chênh lệch quá lớn, điểm này ta thừa nhận. Nhưng, ngài có biết? Chị cùng hắn đứng ở nơi giống nhau, lại cùng hướng về một nơi, hơn nữa trên chuyện này ta chỉ là người ngoài cuộc, nên làm gì, đương nhiên là do chị cùng Goo Jun Pyo quyết định."

"Lại nói, nếu như bọn họ lấy cớ chia tay vì chủ tịch, như vậy liền nói rõ tình yêu giữa họ không đủ vững chắc" Khi nói những lời này, Tử Nghiên dùng ánh mắt sắc bén nhìn bà ta, đây chính là người gây trở ngại lớn nhất giữa chị cùng Goo Jun Pyo tiền bối.

Chủ tịch Kang không vui cúi đầu, đối với sự ngoan cố không thể lay động của cô, có điểm không quan tâm, cuối cùng chỉ có thể nói: "Gia đình bình dân hèn mọn, lấy tự trọng đổi lấy 3 triệu mà nói, đích thực là giá cao, cô không thấy hối hận sao?"

Cho dù nội tâm lúc này thật phẫn nộ, nhưng cũng không thể ở thời khắc này phát hỏa, như vậy cho dù có lí, cũng không thể nói rõ, Tử Nghiêm nghiến răng nghiến lợi nói: "Nguyên lai lòng tự trọng có thể dùng tiền để cân đo đong đếm, như vậy, lòng tự trọng của chủ tịch đáng giá bao nhiêu vậy?" Cô rốt cục hiểu rõ, ở trên tivi xem đến đây, chị như thế nào đau, như thế nào khổ, bị người như vậy ô nhục, mặc cho có tức giận thế nào.

"Cô cũng thật to gan." chủ tich Kang lúc này mang theo ánh mắt thưởng thức nhìn cô, trong lòng đáng tiếc người Goo Jun Pyo coi trọng không phải là người này, nếu vậy bà có thể không ngăn cản .

"Có thể dùng tiền tài để thu mua lòng tự trọng của bình dân, hi vọng ngài có thể thay đổi suy nghĩ này, còn có, nhân tâm, không thể dùng tiền là có thể mua, chủ tịch chắc cũng không thể hiểu được. Bất quá , Jun Pyo tiền bối đã minh bạch điểm này. Ta nghĩ không còn gì để nói nữa, trước cáo từ!"Tử Nghiên nói xong, đứng lên đi ra ngoài, không để ý tới vẻ mặt phía sau của chủ tịch Kang là gì, nếu bà ta còn như trước khẳng định sẽ nhịn không được mà ra tay.

Sau khi đi ra ngoài, Tử Nghiên thật sự lo lắng cho tương lại của chị và Jun Pyo tiền bối, bị một người cường hãn như vậy trở lại, dù cho tương lai có được ở cùng một chỗ, nhưng chỉ cần một chút quan niệm cũng có thể lại trở ngại cho bọn họ. Tập đoàn lớn như vậy, chị thật sự học y, tựa hồ cũng không thể làm gì để trợ giúp Goo Jun Pyo tiền bối được. Ai, thật sự là đau đầu mà, cô nghĩ nhiều như vậy làm gì, cũng không phải là chuyện của cô, dù nước chảy thành sông, cũng không có việc gì , cô cần chi phải buồn lo vô cớ.

Đột nhiên, cả người Tử Nghiên lảo đảo, xoay 180 độ. Đến khi cố định lại được bản thân, gặp lại là F4, mà đụng phải cô lại chính là Goo Jun Pyo, Tử Nghiên liền trừng mắt nhìn hắn, tức giận nói: "Anh không biết tôi có bệnh tim sao, muốn cho tôi đi đời nhà ma hả!" Nhìn đến người này cô liền tức giận, nếu không tại hắn, cô cũng không bị tức khí đến cỡ này, Tử Nghiên tiếp tục trừng mắt nhìn hắn như muốn trừng thủng lỗ trên người hắn vậy.

"Như thế nào, chủ tịch Kang tìm cô có chuyện gì sao?" So Yi Jung hỏi, hắn sợ nhất là chủ tịch Kang lại dùng thủ đoạn gì để ép bách cô, xem sắc mặt hoảng hốt vừa rồi của cô thực sự dọa cho hắn không ít.

Yoon Ji Hoo nhìn về bốn phía, nói: "Ở đây nhiều người, nói chuyện không tiện, chi bằng tìm một chỗ nói chuyện đi" Nói xong, Yoon Ji Hoo nắm tay Tử Nghiên đi ra khỏi công ty, F3 đều theo ở phía sau, cùng nhau tới quán cafe phụ cận ngồi xuống.

Nhìn thấy Tử Nghiên một bộ dạng phờ phạc ỉu xìu, Yoon Ji Hoo cười nói: "Hay gọi 119 đi, để họ đến dập lửa"

Bị anh nói như vậy, Tử Nghiên nhịn không được cười ra tiếng, trong lòng cũng không còn tức giận nữa, lắc đầu nói: "Yên tâm đi,em không sao ."

"Lão vu bà tìm cô có chuyện gì sao? Mau nói cho ta biết" Goo Jun Pyo vội vàng muốn biết đáp án, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm Tử Nghiên xem, sợ mẹ hắn lại nói lời gì quá đáng

Tử Nghiên cầm lấy cốc cafe trên bàn, thổi thổi, chậm rãi uống một ngụm, sau đó đặt cốc xuống, bình tĩnh nhìn Goo Jun Pyo, nói: "Tôi mặc kệ về sau anh gặp được trở ngại gì, anh cũng không được vứt bỏ chị tôi, nếu thực sự làm vậy, tôi nhất định sẽ ngăn cản anh tiếp tục tiếp cận chị, bởi vì những người thân phận như anh, chị bị thương một lần đã đủ đau rồi, đến làn thứ hai chắc chắn sẽ thương tích đầy mình. Vì vậy, Goo Jun Pyo, nếu thật sự có một ngày như vậy, mong anh vĩnh viễn rời đi tầm mắt của chị, cũng không phải chỉ mình anh mới là định mệnh của chị."

Goo Jun Pyo nghe xong lời của cô, liền ngây ngẩn cả người, hắn khẳng định lão vu bà làm Kim Tử Nghiên rất tức giận, bằng không cô cũng không thể nói nặng như vậy. Nghĩ xong, hắn bình tĩnh nói: "Vĩnh viễn cũng không có ngày như vậy, tôi cam đoan!"

"Tốt! Mọi người làm chứng!" Đối với lời cam đoan của hắn Tử Nghiên thật không quá tin tưởng, sau chuyến đi Macao, hắn khẳng định cũng đã quên lời này, vậy liền chờ xem, để chị bi thương còn không bằng nhanh chóng kết thúc.

Yoon Ji Hoo hoài nghi nhìn vẻ mặt chắc chắn của cô, chẳng lẽ là có chuyện gì, làm cô nói ra lời này, hơn nữa nếuJun Pyo thật sự cô phụ Geum Jan Di, chẳng phải là... Nghĩ đến đây, Yoon Ji Hoo không dám nghĩ tiếp, hi vọng ngàn vạn lần việc này không phát sinh.

Ở lúc F3 chứng kiến lời thề son sắt của Goo Jun Pyo. Tử Nghiên đoán, hôm nay ý hay không có thể , nếu là hắn thật sự không có thay đổi, kia chị lộ trình , mất đi một kiếp.

"Đúng rồi, cô làm sao gặp được chủ tịch Kang?" Song Woo Bin nghi hoặc hỏi, hắn thật không rõ Tử Nghiên sao lại vào cùng chủ tịch Kang.

Tử Nghiên mỉm cười, nói: "Ở trên đường đi dạo, liền đụng bà ta, bà ta bảo có một số việc muốn nói, nên tôi đi theo, nào biết bà ta lại tiếp tục muốn khuyên chi không nên cùng Jun Pyo tiền bối ở một chỗ, càng đáng giận chính là, bà ta lại muốn dùng..." Vốn định nói thêm, nhưng đột nhiên nghĩ đến, nếu mà Jun Pyo tìm chủ tịch Kang tính toán sổ sách, vậy chuyện không phải sẽ càng huyên náo sao, nghĩ vậy cô liền im miệng.

"Bà ta còn dùng cái gì?" Goo Jun Pyo hoang mang hỏi.

Tử Nghiên lắc đầu, nói: "Không có gì, dù sao việc cũng đã qua, không cần nghĩ nữa, chỉ cần anh cùng chị tôi không có biến cố gì là được, như vậy cũng không uổng công tôi thay hai người nói chuyện." Tử Nghiên lời nói thấm thía, ngàn vạn lần không được đến tìm bà ta, thật sự cô không muốn tái kiến người này.

Mà F3 lại biết lời sau cô không nói chính là, chủ tịch Kang lại lấy tiền ra để trao đổi rồi. Người như bọn họ, hôn nhân là luôn định trước, chỉ cần có lợi ích cho tập đoàn, bọn họ phải là người hy sinh, này chính là thế giới bình thường đối với bọn họ, dù sao cũng đã quen rồi .

Yoon Ji Hoo may mắn bản thân không có bị trói buộc như vậy, nếu cha mẹ hắn còn trên đời, có lẽ bọn họ cũng không thể can thiệp chuyện của hắn, mà ông nội... Nghĩ vậy, sắc mặt Yoon Ji Hoo không khỏi ảm đạm đi, từ nhỏ đến lớn hắn đều chỉ có một mình, từ khi có Tử Nghiên, hắn làm làm chuyện gì cũng rất nhẹ nhàng. một điểm cũng không giống dĩ vãng tinh thần sa sút

Nhìn Tử Nghiên ngồi bên cạnh, Yoon Ji Hoo không khỏi cười, nguyên lai, cô đã ở trong lòng hắn tử sớm, chỉ là hắn không biết mà thôi, có lẽ lần đầu tiên nhìn thấy cô, cô đã đóng quân trong lòng hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: