Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

c25: Trêu chọc So Yi Jung cùng Chu Ga Eul

F3 tự biết không thể đấu lại được Ji Hoo độc miệng, đều thức thời chạy ra khỏi phòng nghỉ, chị cùng Ga Eul đều bị kéo đi ra ngoài, toàn bộ phòng nghỉ chỉ còn lại hai người bọn họ, tình huống như vậy, hai người nhìn nhau giảo hoạt cười, chỉ có bọn họ có thể chọc tức người khác, để người khác chọc tức họ , họ sẽ trả lại gấp bội!

Đứng ở trước cửa sổ, Tử Nghiên nhìn F3, chị và Ga Eul ở phía dưới trượt tuyết, mà Ga Eul đang chỉ cho chị làm thế nào để trượt tuyết. Tử Nghiên thấy thú vị nhìn theo, lại thấy nhóm Mean Girls liên tục đâm vào chị, còn giật xuống dây chuyền trên cổ chị, cô vô cùng tức giận liền nói với Yoon Ji Hoo : "Ji Hoo, anh mau tới đây, nhìn xem bọn họ có phải đang trộm vòng cổ của chị không?"

Yoon Ji Hoo nghe vậy, buông đồng hồ cát trên tay, chậm rãi đi qua, nheo mắt lại nhìn hành động của bọn họ ở phía dưới, cuối cùng cũng thấy Sunny giật đi dây chuyền của Jan Di, sau đó mới rời đi, Yoon Ji Hoo híp mắt, đối Tử Nghiên nói: "Để anh cùng Jun Pyo nói một chút, miễn cho bọn họ có hiểu lầm không cần thiết, xem xem ba người này chuẩn bị làm chuyện gì."

Tử Nghiên mỉm cười, điều cô muốn chính là như vậy, chỉ cần có người chứng kiến, hiểu lầm liền sẽ không có, chuyện tiếp theo chính là hảo hảo giáo huấn bọn họ một chút, miễn cho bọn họ được một tấc lại muốn tiến thêm một thước, mê trai cũng không phải như thế, dù cho bọn họ có đang ủng hộ F4, cũng không cần sử dụng thủ đoạn đê tiện như vậy.

Đột nhiên, Yoon Ji Hoo bật cười, cũng đem Tử Nghiên đang xuất thần gọi trở về, Tử Nghiên nghi hoặc nhìn xuống, hóa ra So Yi Jung cứu Ga Eul, lúc này đang ôm Ga Eul khuẩn trương hỏi.

"Xem ra Yi Jung đối Ga Eul rất là chú ý , động tác cũng thật nhanh nhẹn." Yoon Ji Hoo hiểu rõ nhìn bọn họ, mỉm cười nói, Yi Jung không thể trao tình cảm cho ai, đây cũng phải xem Ga Eul làm như thế nào , tin tưởng cô có thể đánh gục được Yi Jung.

Tử Nghiên cảm khái nói: "Xem ra ba nữ sinh bọn em đều bị F4 các anh bắt được tâm, là vận mệnh, hay duyên phận đây a." Vốn chính là hai đường thẳng song song, nhưng hiện tại lại gặp được nhau, này cũng xem là một loại kì tích đi.

"Em nói sai rồi, anh là bị em bắt được, chứ không phải anh bắt được em, vì em, anh mới cam nguyện." Yoon Ji Hoo xoay người đối mặt với cô cười nói.

Nghe xong, Tử Nghiên cười đến hai mắt như ánh trăng. Nháy mắt Yoon Ji Hoo xem đến thất thần, cuối cùng phun ra một câu: "Em cười chỉ được cho anh xem, không được cho người khác thấy, bằng không, anh nhất định sẽ đem em giam bên người, miễn cho người khác mơ hão!" Bản thân cô dung mạo cũng đã quá xuất chúng rồi, vừa rồi còn cười, cho dù ai cũng không ngăn được tâm mình .

"Anh thật bá đạo!" Tử Nghiên không vui kháng nghị, nhưng trong lòng cũng thật ngọt ngào, có thể được người trong lòng để ý như vậy, thật sự là hạnh phúc.

"Ji Hoo, cậu thay đổi thật làm chúng ta khó nhận ra, trước sau hoàn toàn tương phản a." Goo Jun Pyo đi vào, trên dưới đánh giá Ji Hoo một vòng, dùng ánh mắt hoài nghi nhìn Ji Hoo, phảng phất như đang nói, ngươi có phải đang giả mạo Yoon Ji Hoo!

Yoon Ji Hoo xoay người, nhíu nhíu mày, từ chối cho ý kiến, tiêu sái quay về sofa ngồi xuống, giống như không có nghe thấy lời hắn nói vậy, cầm lấy đồng hồ cát, một chút cũng không để ý đến hắn. Hành động như vậy, làm Goo Jun Pyo tức đến giơ chân, hắn lại không thể phát tiết, chỉ đành bất đắc dĩ ngồi xuống phía đối diện, bắt chéo chân nhìn Yoon Ji Hoo.

Đứng ở bên cửa sổ, Tử Nghiên nhìn thấy cũng thật bất đắc dĩ, buồn cười lắc lắc đầu, đối với mấy người này thật sự là tức giận , vì sao lúc hai người bọn họ nói chuyện yêu đương, bọn họ đều vừa khéo mà tiêu sái tiến vào như vậy, hơn nữa còn chen đúng vào lúc bọn họ đang nói nữa chứ, nửa điểm chột dạ cũng không có, thật là mặt dày mà!

Tử Nghiên cũng đi đến sofa ngồi xuống bên cạnh Yoon Ji Hoo, đột nhiên nhớ tới tình cảnh vừa rồi, liền nghi hoặc hỏi: "Chị, vừa rồi nhóm Mean Girls luôn cố ý đâm vào chị, chị không hoài nghi bọn họ là có mục đích sao? Hơn nữa, tài nghệ của bọn họ cũng không phải là mới học, dễ dàng ngã xuống như vậy sao?"

Bị Tử Nghiên nói như vậy, Ga Eul cũng cảm thấy ba người kia rất lạ, vì sao cố tình hướng Jan Di mà ngã, mà không là người khác, một lần cũng không nói gì, nhưng lại là nhiều lần hướng Jan Di mà đâm vào, bọn họ làm vậy, nhất định là có mục đích.

"Geum Jan Di, sờ cổ của cô thử xem, có bị lấy mất cái gì hay không." Yoon Ji Hoo cũng không ngẩng đầu lên, nói. "Vừa rồi một người trong đó giống như là lấy đi dây chuyền của cô vậy"

"Chị, bây giờ đi, khẳng định bọn họ sẽ không thừa nhận." Tử Nghiên bất đắc dĩ ngăn chị đang xúc động lại. "Chuyện này chị cứ coi như là không biết gì hết, như vậy bọn họ sẽ chủ động tìm Jun Pyo tiền bối để nói, cũng sẽ giao dây chuyền cho Jun Pyo tiền bối, nói là chị đem nó ném đi, mục đích chính là muốn Jun Pyo tiền bối chia tay với chị. Ngoài cái này ra, em cũng không nghĩ ra cái gì khác ." Tử Nghiên nhún nhún vai nói.

So Yi Jung giơ lên khóe miệng cười nói: "Chúng ta ở đây cứ chờ bọn họ chui đầu vào rọ, như vậy cũng đỡ phải đi tìm phiền toái, cả hai bên đều không có lợi."

"Ba người này lá gan thật lớn, Jan Di, bọn họ cũng thường xuyên bắt nạt cậu như vậy sao?" Ga Eul tức giận bất bình hỏi, làm sao lại có loại người không biết liêm sỉ như vậy, cũng thật uổng cho bọn họ gia đình giàu sang phú quý, thật mất danh dự.

Geum Jan Di nhún nhún vai, thái độ bình thản trả lời: "Tớ cũng quen rồi, bọn họ nói như thế nào, là chuyện của bọn họ, không ảnh hưởng đến tớ, nhưng bọn họ là fan trung thành của F4 bằng không bọn họ cũng có thái độ như vậy đối với tớ." Geum Jan Di cười khổ nói, thật sự là rất buồn cười, bởi vì cô cùng Goo Jun Pyo ở bên nhau, mà bọn họ ở sau lưng làm đủ loại chuyện .

"Anh đi tìm bọn họ!" Goo Jun Pyo đứng lên, hai tay nắm chặt thành quyền, lúc này hắn rất phẫn nộ, rất muốn làm thịt kia ba người kia, thế nhưng lại dám bắt nạt Jan Di, liền đến hắn cũng luyến tiếc, thế nhưng bọn họ lại lớn mật như vậy.

"Jun Pyo, không nên cố ý đi tìm bọn họ, cứ coi như là đi tản bộ đi, tự thân bọn họ sẽ dến tìm cậu, không nên nóng vội." Yoon Ji Hoo ngẩng đầu nhìn hắn, nhàn nhạt nói, sau đó lại cúi xuống đùa nghịch đồng hồ cát.

Goo Jun Pyo nghe vậy, đầu hơi cúi xuống, sau đó lại tiếp tục nhấc chân bước ra ngoài. Mọi người nhìn bóng dáng hắn biến mất, đều bất đắc dĩ nhún nhún vai, chỉ hy vọng lần này ba người kia không nên chạm vào nghịch lân của hắn, bằng không thật sự sẽ chết thảm.

Goo Jun Pyo đi rồi, không khí trong phòng nháy mắt cứng ngắt, cuối cùng, Yoon Ji Hoo nói: "Yi Jung, anh hùng cứu mỹ nhân cảm giác như thế nào?" Yoon Ji Hoo nói rồi liền hé miệng cười.

Bị điểm danh, ánh mắt Yi Jung chợt lóe qua xấu hổ, mau đến mức mọi người cũng không thấy rõ, mà luôn luôn chăm chú nhìn hắn, Yoon Ji Hoo lại rất rõ ràng, vì thế, phát hiện này không khỏi làm Yoon Ji Hoo sung sướng cười ra tiếng, làm mọi người đều khó hiểu nhìn anh.

Tử Nghiên buồn bực nhìn anh, sau đó nhỏ giọng hỏi: "Anh cười cái gì?"

Yoon Ji Hoo nghe vậy, tới gần lỗ tai cô, nhẹ giọng nói, nghe được đáp án, Tử Nghiên kinh hỉ nhìn Yoon Ji Hoo, thấy anh gật đầu, cô càng khoan khoái không thôi, sau đó cặp mắt lửa nóng nhìn chằm chằm vào So Yi Jung cùng Chu Ga Eul, không ngừng trên người bọn họ xem đến xem đi, nhìn đến mức So Yi Jung cùng Ga Eul không được tự nhiên, liên tục thay đổi dáng ngồi.

Cuối cùng, So Yi Jung giơ hai tay lên, bất đắc dĩ nói: "Ta đầu hàng, cầu xin cô không cần dùng ánh mắt như vậy tiếp tục nhìn ta, ta nhớ được ta cũng không có nợ nần gì cô đi!" So Yi Jung lắc đầu, hắn mà còn không lên tiếng, không biết cô còn nhìn đến khi nào, Yoon Ji Hoo cũng thật là, dung túng cô nhìn một người con trai khác như vậy, một chút cũng không ghen.

Ga Eul cũng hơi sợ dựa vào người Jan Di, bất lực hỏi: "Tử Nghiên, cậu nhìn tớ như vậy làm gì, giống như tớ làm gì có lỗi với cậu vậy, nhìn đến mức tớ muốn chạy trốn luôn a." Vì sao hiện tại cô mới phát hiện Tử Nghiên cũng thật khủng bố quá đi, một ánh mắt cũng khiến cho cô nghĩ muốn chạy trối chết .

Geum Jan Di không hé răng, yên lặng cười, ai cô cũng không can thiệp, một bên là em gái, một bên là bạn thân, cũng là chị em tốt, giúp ai cũng khó, tốt nhất là không làm gì.

"Aman, nói nói thử xem cảm giác anh hùng cứu mỹ nhân một chút đi, vừa rồi nhìn cậu phi thân lên, động tác, chậc chậc, thật là đẹp trai a, liền đến tớ cũng cảm cảm thấy thật bội phục." Song Woo Bin chỉ sợ thiên hạ không loạn liền một cước tiến vào, tựa tiếu phi tiếu nhìn So Yi Jung nói, khó có được cơ hội thấy So Yi Jung như vậy, hắn làm sao có thể buông tha .

So Yi Jung tức giận liếc trắng mắt, nói: "Cậu còn chê không đủ loạn rồi sao! Đi! Đi! Qua một bên tự kỉ đi! Thật là." Tuy rằng bình thường So Yi Jung là quân sư F4, nhưng năng lực của Yoon Ji Hoo, hắn cũng không dám xem nhẹ, vẫn là nên ít trêu chọc hắn thì hơn.

Yi Jung không đáp, vậy Ga Eul tiểu thư!" Yoon Ji Hoo chăm chú nhìn So Yi Jung, liền chuyển hướng sang nhân vật chính ở một bên, thấy bản chủ quay mặt về phía mình, thì lên tiếng hỏi: "Vậy cô đối với sự giúp đỡ của Yi Jung cảm giác như thế nào?" Không phải anh là đang gây sự, có một số thời điểm, vẫn nên làm một ít hành động, mới có thể đẩy nhanh kết quả. (giống như đang thúc đẩy nhanh tình cảm của Ga Eul với Yi Jung vậy)

Bị hỏi đến, Ga Eul lăng lăng ngồi trên ghế, không biết làm sao nhìn Yoon Ji Hoo, sau đó nhanh chóng nhìn So Yi Jung một cái, liền cúi đầu. Lúc này, hai má cô đỏ bừng, hận không có cái động nào lập tức chui vào . Tuy rằng lúc ấy Yi Jung tiền bối cứu cô, trong lòng cô thật cao hứng, hơn nữa ở lễ tình nhân ngày đó, anh biểu hiện ra ngoài sự coi trọng đối với cô, cô có thể cảm nhận được, nhưng không biết tại sao sau đó đó lại phục hồi nguyên bản như ban đầu, làm cô thật hoang mang khó hiểu. Nói trong lòng anh không có cô, cô nhất định không tin, cho dù cô có dũng khí theo đuổi anh cũng không biết khi nào có kết quả.

Geum Jan Di thấy vậy rất là bất đắc dĩ, đành phải lên tiếng giảng hòa, "Mọi người hãy bỏ qua cho Ga Eul đi, da mặt cậu ấy mỏng, không chịu nổi thúc ép của mọi người." Liền bởi vì một câu này, mọi người bật cười thật to, càng làm cho Ga Eul thẹn muốn chui xuống đất, cô tức giận liếc trắng mắt nhìn Guem Jan Di, Guem Jan Di nói lỡ lời cũng chỉ có thể bất đắc dĩ sờ sờ mũi, không nói cái gì nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: