c28: Làm khó dễ chủ tịch Kang
Đến nơi tổ chức bữa tiệc, chị và Ga Eul cũng vừa mới đến, Tử Nghiên liền kéo Ji Hoo hướng bọn họ mà đi, mà lúc này So Yi Jung cùng Song Woo Bin cũng đã tới. So Yi Jung mang theo giọng điệu kinh ngạc cùng bội phục đối Geum Jan Di nói: "Cô thế nhưng cũng tới!"
"Tôi cũng không muốn trốn tránh, mới kiên trì tới." Geum Jan Di miễn cưỡng cười vui nói, cô hy vọng mình có thể không đến, nhưng, đây là chuyện không có khả năng, Geum Jan Di nói xong, nhìn xung quanh, bất đắc dĩ nói: "Có lẽ tôi vẫn không nên tới"
Song Woo Bin lắc đầu, nói: "Geum Jan Di, nếu đã đến, ăn xong rồi hẳn đi" Một mạch nhìn Jun Pyo cùng Geum Jan Di tình cảm sâu nặng, thế nhưng xảy ra thật nhiều biến cố
"Nếu cô bây giờ rời đi, Ga Eul nhất định sẽ mất tự nhiên, tuy ở đây còn có Tử Nghiên, nhưng là, Ji Hoo làm sao có thể để Tử Nghiên một mình được. Geum Jan Di, cô không phải cũng đang rất tức giận sao?" So Yi Jung một bộ bất cần đời cười nói, nói xong, liền nhìn Ga Eul ở bên người Geum Jan Di cười cười: "Đúng không? Ga Eul"
Ga Eul nghe xong, xấu hổ nở nụ cười, sau đó liền cúi đầu, không biết nên nói cái gì.
Tử Nghiên nhanh chóng ngắt lời nói: "Được rồi, chị, nếu đã tới, vậy thì liền nhìn xem đi! Em tin tưởng chị cũng sẽ không bị đả bại, một cái Goo Jun Pyo thì tính gì? Chuyện này cũng không nên dễ dàng tha thứ cho hắn được" Tử Nghiên cười cười kéo tay Jan Di làm nũng.
"Woo Bin tiền bối, chị của tôi đêm nay liền nhờ cả vào anh, và..anh cũng không được kéo bạn gái đến!" Tử Nghiêm ý tứ cảnh cáo nhìn Song Woo Bin nói, kỳ thực cô là muốn nhờ Yoon Ji Hoo chiếu cố chị, nhưng trong lòng cảm thấy có điểm không thoải mái, vì thế, cô liền ích kỷ đem Ji Hoo chiếm làm của riêng, không cho kẻ nào mơ ước.
Đột nhiên bị chỉ điểm đích danh, Song Woo Bin ngây ngốc một hồi, sau đó bày ra một bộ dạng quý ông phong nhã, nhìn Geum Jan Di nói: "Đây là vinh hạnh của ta, Geum Jan Di tiểu thư!" Nói xong, đến bên người Geum Jan Di đưa tay, chờ Geum Jan Di đặt tay lên .
Một hồi sửng sốt, sau đó Geum Jan Di buồn cười lắc lắc đầu, liền đặt tay lên trên tay hắn.
Tử Nghiên cùng Yoon Ji Hoo nhìn nhau cười, Tử Nghiên nhìn về phía Ga Eul sau đó liền đem Ga Eul đẩy hướng So Yi Jung , nói: "Yi Jung tiền bối, Ga Eul liền giao cho anh, anh cũng đừng nghĩ có cái chủ ý gì, cận thận chị cho một cú đá đó" Tử Nghiên cười nhìn So Yi Jung, chỉ chỉ chị mình, buồn cười lắc lắc đầu.
"Còn nữa, Yi Jung tiền bối, nếu anh mà đối với Ga Eul làm xằng làm bậy, ta thực không khách khí đâu." Thấy em gái trêu chọc, Geum Jan Di cũng buông bỏ xuống tâm tình của mình lúc này mà vui đùa.
So Yi Jung nghe vậy nhanh chóng xua xua tay, cam đoan nói: "Yên tâm, đến khi bữa tiệc chấm dứt, tôi sẽ hoàn bích quy triệu (vật còn nguyên vẹn quy trả về cho chủ cũ)"Mặc dù biết là đang vui đùa, nhưng nếu Ga Eul thật sự có chuyện gì, hắn tin tưởng Geum Jan Di sẽ dùng một cú đá Roundhouse mà hầu hạ hắn. (cú đá xoáy).
Trò chuyện xong, bữa tiệc cũng bắt đầu, tất cả mọi người đều ngồi xuống, chủ tịch Kang trên đài đọc diễn văn, nhìn người phụ nữ này đứng trên đài cao nhã hướng mọi người nở nụ cười, quả thật không hổ là tập đoàn Shinwa - chủ tịch Kang. Lúc chủ tịch Kang đọc xong, Goo Jun Pyo liền lên đài, mà chị ở một bên thì thất hồn lạc phách, như vậy thật làm Tử Nghiên không khỏi lo lắng, cứ thế cảm xúc dần dần không ổn định, lửa giận dần dần bành trướng. Yoon Ji Hoo ngồi bên cạnh cảm giác Tử Nghiên được không thích hợp, vội vàng ôm cô lại trấn an nói: "Bình tĩnh, không có việc gì! Nghiên Nghiên, bình tĩnh." Thanh âm Yoon Ji Hoo tựa như thuốc an thần, một lát cảm xúc Tử Nghiên liền bình ổn lại . Mà Geum Jan Di cũng đã nhận ra em mình không thích hợp, dứt khoát cắt đứt suy nghĩ của bản thân, khẩn trương nhìn Tử Nghiên nói: "Tử Nghiên, em không sao chứ. Bác sĩ dặn phải để tâm tình của bản thân thật an tĩnh, em như vậy, bệnh tình nhất định sẽ nặng thêm." Geum Jan Di làm sao không rõ Tử Nghiên là đang lo lắng cho cô, mới làm cho cảm xúc của bản thân không ổn định.
Tử Nghiên nhắm mắt lại, chậm rãi bình phục nội tâm, xong, mở mắt ra, thấy F3, chị, cùng với Ga Eul đều lo lắng nhìn mình, khiến Tử Nghiên thật sâu cảm động, lắc đầu, nói: "Không sao rồi, yên tâm đi! Cám ơn mọi người quan tâm." Thấy cô thực sự không có việc gì, mọi người nhẹ nhàng thở ra, sau đó hướng mắt lên đài nhìn Goo Jun Pyo, chỉ thấy hắn cũng một mặt lo lắng nhìn bọn họ ở bên này, mọi người đầu tiên là nghi hoặc, lại cảm thấy có điểm kỳ lạ, ở trong lòng liền nghĩ, Goo Jun Pyo là đang lo lắng cái gì? Mà ở trên đài Goo Jun Pyo sớm đã thấy Jan Di bộ dáng mất hồn mất vía, nhưng cũng chỉ có thể ở trong lòng sốt ruột, gặp em gái Jan Di giống như muốn phát bệnh, không khỏi lại càng khẩn trương, nếu để cô ấy ở trong này phá hủy yến hội, không biết lão vu bà sẽ dùng thủ đoạn gì để trả thù, hắn thật lo lắng, thẳng đến khi Tử Nghiên không có việc gì, hắn mới an tâm .
Tử Nghiên nhìn lại, thấy chị đang khổ sở, không khỏi lo lắng hỏi: "Chị, đừng lo!" Tình cảm của chị cùng Jun Pyo tiền bối thật sự quá sâu, sâu đến tận trong tâm, bỏ cũng bỏ không được.
"Xem ra, chị nên đi về trước. Ban đầu đáng lẽ không nên đến." Jan Di cố gắng không rơi nước mắt, một xong đã xoay người đứng lên.
Tử Nghiên đang muốn lấy tay ngăn cản, nhưng nhìn thấy chủ tịch Kang đã đi tới, liền đình chỉ động tác.Chủ tịch Kang tiến đến nhìn chị cười nói: "Đã lâu không thấy, Geum Jan Di tiểu thư! Cám ơn cô nhận lời mời, nếu đã tiếp nhận, không bằng thuận tiện cho Jun Pyo một cái chúc mừng sinh nhật đi!"
Geum Jan Di có điểm nghi hoặc hỏi: "Cái gì?" Rốt cuộc chủ tịch Kang có ý gì?
"Theo ta được biết, cô là một tiểu thư rất có tu dưỡng. Vì thế, vì Goo Jun Pyo chơi một khúc dương cầm chắc cũng không có quá đáng." Chủ tịch Kang tiếu lí tàng đao nhìn chị cười nói, bà đêm nay chắc chắc sẽ làm cho Geum Jan Di ở trước mặt mọi người mất mặt, cũng để cho cô ta thức thời một chút
Tử Nghiên càng nghe càng tức giận, nhưng cô cũng không mất đi bình tĩnh, mà là châm biếm nói: "Nghe nói chủ tịch Kang tài đức vẹn toàn, còn là người mẹ, hẳn nên vì con trai của mình mà diễn một khúc chứ nhỉ, coi như vì Jun Pyo tiền bối tặng quà sinh nhật đi. Hơn nữa, tôi nghe nói sinh nhật của Jun Pyo tiền bối từ trước cho tới bây giờ trải qua cũng chỉ có một người, lần này chuẩn bị long trọng như vậy, chủ tịch Kang là mẹ, khẳng định cũng có chuẩn bị. Nào có người mẹ nào không vì con mà biểu diễn, lại đến phiên bạn bè chúc mừng được, đây chẳng phải là giọng khách át giọng chủ sao, ngài nói có phải hay không? Chủ tịch Kang" Tử Nghiên nói xong, bưng lên ly nước trái cây trên bàn uống một ngụm, sau đó cười hì hì nhìn nàng.
Toàn bộ khách nhân ngồi nghe vậy, đều ào ào vỗ tay, tỏ vẻ chờ mong nhìn chủ tịch Kang biểu diễn. Chủ tịch Kang không nghĩ đến kết quả lại chuyển biến thành thế này, tuy nhiên là một thương nhân, thái độ của bà cũng rất mau bình tĩnh lại, đối với khách nhân gật đầu mỉm cười, ở trong lòng nghĩ, không biết mình biểu diễn có tốt hay không, nghĩ thật lâu vẫn không có kết quả, nhưng vẫn là không cam lòng, bà chậm rãi đi lên đài: "Các vị, ta một năm bốn mùa vì chuyện công ty, lần này tổ chức sinh nhật cho con ta, cũng là vì hắn sắp sửa tiếp quản tập đoàn Shinwa, cho nên,vì là người mẹ cũng nên tổ chức yến hội, thay hắn chuẩn bị mọi thứ là chuyện bình thường" Chủ tịch Kang nói đến đây, cảm thấy bản thân có bước tiến mạnh mẽ .
Goo Jun Pyo mặt không chút thay đổi nghe bà ta giải thích, nói thực ra, trong nội tâm hắn vẫn thật thất vọng, bất quá, dù sao cũng đã là thói quen, từ nhỏ đến lớn đều không phải là như vậy sao.
"Nếu đã tốn tâm tư như vậy, kia khẳng định thật dụng tâm, chủ tịch Kang, ngài chắc chắn vì Jun Pyo tiền bối chuẩn bị đi, ta xem Jun Pyo tiền bối thât là chờ mong, phải không Jun Pyo tiền bối!" Tử Nghiên đem thanh âm phát ra càng lớn, chính là muốn chủ tịch Kang không có đem lực chú ý đến trên người chị, hừ! Lão hổ không phát uy, ngươi cho ta là mèo bệnh sao.
Goo Jun Pyo không nghĩ tới cô sẽ hỏi hắn, cứng ngắt vài giây, mới chậm rãi gật gật đầu. Tuy rằng làm như vậy thực có điểm thực xin lỗi mẹ, nhưng là, xem như là bồi thường những năm qua sinh nhật của hắn đi.
Chủ tịch Kang không nghĩ tới con trai của bà sẽ cùng mình đối lập, lập tức tim liền đập loạn nhịp, đứng trên đài hơi do dự, cúi đầu trầm tư một lúc, liền đến ngồi lên ghế trước đàn pi-a-nô, chơi một khúc 《 Whispers Autumn 》(mùa thu thì thầm), một khúc tươi đẹp quanh quẩn trong bữa tiệc, thẳng đến khi thanh âm cuối cùng hạ xuống, mọi người còn chưa phục hồi tinh thần.
"Không hổ là chủ tịch Kang! Một khúc 《 Whispers Autumn 》, làm cho người ta nghe xong thật sự là vui vẻ thoải mái !" Tử Nghiên vỗ tay đầu tiên , không nghĩ tới, bà ta còn có một tay như vậy, làm cô không khỏi kinh hãi. Nói xong câu đó, thấy biểu tình F3 vẫn còn kinh ngạc chưa có lấy lại tinh thần, Tử Nghiên không khỏi bật cười, kéo tay áo Ji Hoo, cười nói: "Ji Hoo, hoàn hồn!"
Không nghĩ tới, việc nhỏ như vậy, liền đem F3 dọa sợ , thật sự là rất giỏi . Ji Hoo lấy lại tinh thần, quay đầu chống lại một đôi mắt trêu chọc , làm Ji Hoo không khỏi buồn cười, ở trong lòng cũng thật bội phục khẩu khí của cô, dám đấu với chủ tịch Kang, còn có thể làm cho bà ta xấu mặt, làm được như vậy, trên đời cũng chỉ có mình Tử Nghiên! Nghĩ vậy, Ji Hoo nhìn cô, đem cô kéo vào trong lòng, kích động nói: "Vật nhỏ, anh không biết nên làm gì với em bây giờ, em thật đúng là lớn mật a!" Nói xong, liền buông cô ra, đối với cô bất đắc dĩ lắc đầu.
Chủ tịch Kang cũng không muốn lại lãng phí thời gian, nên đem mục đích chính của bữa tiệc hôm nay công bố, một quả bom xuất ra, dội cho mọi người ngơ ngẩn không biết làm sao, đến cuối, dần dần, bữa tiệc chỉ còn lại vài người bọn họ, mấy người đều đang nói bối cảnh gia đình nhà Ha Jae Kyung . Thẳng đến khi chủ tịch Kang đi ra, đối Geum Jan Di nói: "Nữ chủ nhân của tập đoàn Shinwa, nếu không có trình độ kia, căn bản cũng chỉ là si tâm vọng tưởng!"
"Mẹ rốt cuộc muốn làm gì? Tại sao đột nhiên lại đính hôn?" Goo Jun Pyo tức giận nhìn mẹ hắn nói, lát sau chuyển hướng Geum Jan Di, nói, "Cô vì sao lại đến đây."
"Anh cho là tôi muốn đến sao?" Geum Jan Di phẫn nộ đáp, rất muốn cứ như vậy xoay người rời đi, ở lại đây rước lấy nhục làm gì đâu.
Chủ tịch Kang cười dài nói: "Là mẹ mời, giới thiệu phu nhân tương lai của con, bọn họ làm bạn bè sao có thể thiếu, tất nhiên là phải đến chúc mừng, không phải sao?"
"Thật buồn cười! Luôn luôn ngồi trên vị trí cao, chủ tịch Kang có bao giờ ngẫm thử cảm thụ của phụ nữ, có bao giờ hỏi qua ý kiến của họ, bảo sao không có ai thân với chủ tịch được, này không thể trách được ai, chỉ trách ngài gieo gió ắt gặp bão, không ai đồng tình ngài, phải không? Chủ tịch Kang, chỉ có thể nói ngài làm người quá mức thất bại rồi!" Tử Nghiên tựa tiếu phi tiếu nhìn chủ tịch Kang nói, sau đó nhìn qua Ji Hoo,
"Ji Hoo, em thật mệt, đi về đi, thể lực hôm nay của em cũng đã đến cực hạn, nếu còn không đi về, em thực sự sẽ ngã xuống ở đây đó." Ji Hoo nghe vậy, lập tức ôm lấy vai cô, đối với mọi nhìn chào, liền ôm Tử Nghiên cùng nhau đi ra ngoài, những người khác thấy vậy cũng lần lượt rời đi, về phần vị hôn phu của Jun Pyo , về sau hãy nói đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com