Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

c29: Bữa tiệc chuyển nhà

Tại bữa tiệc kia, chủ tịch Kang bị một trận mất mặt, cho nên trong lòng vô cùng phẫn nộ, vì thế bà ta càng gia tăng áp lực đối phó với Geum Jan Di, liền đem ba chị em Guem Jan Di không có nhà để về, cuối cùng phải nhờ vào bạn bè giúp đỡ, đến một căn hộ vô cùng tồi tàng cũ nát ngụ ở trên sân thượng, phòng rất nhỏ cho nên để ba người có thể ngủ thì vô cùng chật chội.

F3 cùng Ga Eul mang đồ đạt công cụ đến bố trí lại phòng ốc, đuổi ba chị em ra khỏi phòng, ba chị em chỉ đành đứng bên ngoài hai mặt nhìn nhau, bất đắc dĩ đợi bọn họ làm xong mới được đi vào.

Yoon Ji Hoo một bên dán giấy tường, một bên nhìn phòng ốc, thật nhỏ, so với thư phòng của hắn còn nhỏ hơn một nửa, để Tử Nghiên ở tại đây, hắn thật đau lòng, lúc này liền cân nhắc làm sao để Tử Nghiên đến nhà hắn sống, dù sao với thân thể của cô ấy thì làm sao có thể sống ở nơi này được chứ.

Không bao lâu sau, công việc rốt cuộc hoàn thành, mở cửa phòng để ba chị em Tử Nghiên bước vào, Tử nghiên bởi vì biết trước cho nên cũng không có gì quá ngạc nhiên, nhưng hai chị em Jan Di vừa vào liền bên này ngó một cái bên kia ngó một cái, vui vẻ nhìn F3 và Ga Eul nở nụ cười. Tử Nghiên lắc đầu bật cười, có lẽ đây là sự khác biệt giữa người với người đi, một chuyện nhỏ như vậy cũng có thể thõa mãn, nếu là một trong số F4, có lẽ sẽ chịu không nổi hoàn cảnh đó.

_________

Màn đêm yên tĩnh, trên bầu trời lấp lánh vô số ánh sao, mà trong phòng cũng thật ấm áp, mọi người ngồi quanh một cái bàn, vốn dĩ là một bữa tiệc vui vẻ, thế nhưng lại bởi vì Goo Jun Pyo cùng Ha Jae Kyung đến mà không khí trong nháy mắt liền cứng ngắc, xấu hổ.

Tử Nghiên cúi đầu, ánh mắt toát ra vẻ lo lắng nhìn chằm chằm hai tay của bản thân, gắt gao nắm thành quả đấm, đến mức móng tay cắm sâu vào da thịt cũng không cảm thấy một tia đau đớn. Nếu không phải Yoon Ji Hoo ngồi bên cạnh cô phát hiện ra, không biết chừng tay cô đã bị cắm đến huyết nhục mơ hồ, Yoon Ji Hoo nhanh chóng đưa tay bao phủ tay cô, nhẹ nhàng ngăn cô còn tiếp tục nắm chặt lấy nắm tay, nhè nhẹ vỗ bày tỏ sự an ủi.

Trên tay truyền đến độ ấm, làm Tử Nghiên hiểu rõ nở nụ cười nhìn lên trên, đối hắn lắc lắc đầu, tỏ vẻ không sao. Quay đầu nhìn Ha Jae Kyung cùng Goo Jun Pyo mỉm cười, nói: "Thì ra là khách quý đến, hai người không cùng nhau đi hẹn hò mà chạy đến cái miếu nhỏ này, không biết là chật chội sao?" Đối với Goo Jun Pyo, cô không cần cho hắn cái sắc mặt hòa nhã gì cho cam, ai bảo lời hứa của hắn một lời cũng không thực hiện được.

Đối với tức giận của bạn gái nhà mình, Yoon Ji Hoo rất là sủng nịch lắc đầu .

Tuy rằng trong lòng mọi người đều có điểm xa cách, nhưng vẫn cho bọn họ một chỗ trống ngồi xuống, dù sao để bọn họ cứ đứng mãi như vậy cũng không phải. Ga Eul nhìn Jan Di đang thất thần, trong lòng cảm thấy có chút buồn buồn, để bữa tiệc của bọn họ tỉ mỉ chuẩn bị không bị phá, Ga Eul bất đắc dĩ đề nghị : "Nếu không, bây giờ chúng ta chơi một trò chơi đi, ngồi không như vậy cũng không phải là biện pháp."

"Được, chơi cái gì?" So Yi Jung phụ họa nói, trong lòng không khỏi tán thưởng đầu óc thôn cô này không tồi, thế nhưng có thể tùy cơ ứng biến như vậy, hơn nữa hắn cũng có một chút hứng trí, ở chung cùng hai chị em Guem Jan Di đã lâu, bọn họ cũng đã thấy được cảm giác hoạn nạn gặp chân tình, họ cũng là bạn tốt của F4.

Ga Eul kinh ngạc nhìn So Yi Jung, không nghĩ tới hắn lại phụ họa lời cô, Ga Eul mỉm cười, nói: "Chơi MT (*) đi, đây là trò chơi mạo hiểm lớn a." Kỳ thực trong lòng cô cũng muốn biết rã F4 là có thực lòng hay không.

(*): là một trò chơi ngẫu nhiên, có được thiết kế game ở Trung Quốc( tìm hiểu trên baidu), nhưng trong truyện lúc này ta sẽ hiểu là, trò chơi xoay chai ngẫu nhiên trúng người nào thì người đó sẽ phải trả lời một câu hỏi của người xoay.

"Đã có phạt, đương nhiên cũng phải có thưởng.." Song Woo Bin ngã mình ra sau cười nói, khó có được trò chơi vui như vậy, nhất định sẽ vô cùng kích thích, hơn nữa bọn họ cũng có thể không trả lời thành thật, làm sao lại không quy định được.

Tử Nghiên thực sự cười cũng không cười nổi, nhìn Song Woo Bin khuôn mặt giảo hoạt, tức giận hỏi: "Phạt cái gì?" Sẽ không thật sự là hôn môi đi, Tử Nghiên một mặt hắc tuyến nghĩ.

"Hôn môi!" Song Woo Bin nói lớn, giảo hoạt nhìn mọi người ở đây, chắc hẳn tiếp theo sẽ thực phấn khích.

Ngồi bên người Goo Jun Pyo, Ha Jae Kyung hưng phấn ồn ào nói: "Được, hôn môi! Hôn môi!"

Tử Nghiên buồn bực nhìn Ji Hoo, mà chị cùng Ga Eul thì đỏ mặt cúi đầu, đối với hưng phấn của Ha Jae Kyung, cô không tỏ ra thái độ gì, trong lòng thì nghĩ, phấn khích như vậy sao?

"Nếu không thì búng trán đi!" So Yi Jung ung dung nói, nhìn qua Woo Bin ý bảo làm mẫu cho bọn hắn xem. Song Woo Bin lấy ngón tay búng vào chai sắt, mọi người thấy chai sắt lõm xuống một chỗ, không khỏi trong lòng rùng mình một cái, không hổ là lão đại xã hội đen a, hắc đạo chính lầ bạo lực a.

Tử Nghiên nhìn chai sắt, tưởng tượng nếu là trán mình không biết sẽ thành cái dạng gì, trong đầu hiện lên thảm cảnh như vậy, cô sợ hãi tiến sát đến bên người Ji Hoo, đối Ji Hoo nói: "Thật đau...trời ạ, thật đáng sợ!"

Mọi người bị lời cô nói như vậy đều bật cười, Geum Jan Di cười nói: "Nếu không, hôn trán đi! Chiêu này dù sao vẫn có thể đói phó với địch nhân" Tử Nghiên nói rất đúng, nếu thật sự bị hắn bắn như vậy, nhất định sẽ hủy dung .

"Hôn trán! ?" Yoon Ji Hoo nhàn nhạt nói, không khẳng định, cũng không nghi vấn, mà là ngữ khí nguy hiểm, ánh mắt híp híp lại nhìn mọi người ngồi quanh bàn. Tử Nghiên ngoại trừ hắn hôn, người khác..đừng mơ tưởng!

So Yi Jung nhìn Yoon Ji Hoo càng ngày càng bá đạo, trêu chọc nói: "Nếu Tử Nghiên bị phạt, vậy thì Ji Hoo đến thay, thế nào?"

Yoon Ji Hoo nghe vậy, gật gật đầu, dù sao so với Tử Nghiên bị người khác hôn thì tốt hơn, với lại muốn hôn hắn, phải xem bọn họ có khả năng hay không

Chờ giải quyết xong vấn đề, mọi người mới bắt đầu chơi, cái chai chỉ So Yi Jung, So Yi Jung nhìn Ga Eul, lúcGa Eul nghĩ rằng hắn muốn hỏi về vấn đề của cô, So Yi Jung liền mở miệng hỏi: "Ji Hoo, Min Seo Hyun ở trong lòng cậu có còn vị trí nào không?"

Yoon Ji Hoo nhíu mày, nhàn nhạt nói: "Trong lòng tớ, cho tới bây giờ đều không có vị trí của cô ấy, cô ấy chỉ là chị của tớ thôi!" Từ khi nhận rõ tình cảm đối với Min Seo Hyun, trong lòng hắn đã sớm loại bỏ vị trí của cô ta, Min Seo Hyun từ trước vị trí chỉ là tình thân thôi.

Tử Nghiên nghe xong, cao hứng nở nụ cười, nụ cười kia thật xán lạn, vốn là một khuôn mặt xinh đẹp đến nụ cười này, càng chói mắt . Mọi người thấy, nháy mắt đều thất thần, điều này làm cho Yoon Ji Hoo thật mất hứng, kéo Tử Nghiên qua, không vui nói: "Anh nói rồi, em không được cười trước mặt người khác, em chẳng lẽ đã quên ." Nói xong, trừng mắt liếc nhìn mọi người xung quanh, đến khi bọn họ thu hồi ánh mắt, lúc này mới vừa lòng gật gật đầu.

"Em chỉ là đang cao hứng thôi!" Tử Nghiên nhăn mũi, bất mãn kháng nghị nói, người này thật sự là càng ngày càng bá đạo, luôn không cho co làm cái này không cho cô làm cái kia, thật sự là buồn bực.

"A, Ji Hoo! Ghê như vậy sao? Loại dấm chua này cũng ăn!" Song Woo Bin buồn cười nói, thật không biết Ji Hoo lại có một mặt như vậy, thực sự là kinh ngạc!

Yoon Ji Hoo nhìn hắn một cái, từ chối cho ý kiến, đảo mắt liền nhìn về nơi khác, nhìn Goo Jun Pyo tựa vào góc tường, liếc mắt một cái, sau đó nhìn Geum Jan Di ngồi ở đầu, nghĩ nghĩ, liền hỏi: "Goo Jun Pyo, nếu người cậu yêu vì người nhà cậu mà đau khổ, cậu sẽ buông tay sao?"

"Sẽ không, tớ sẽ giữ chặt lấy cô ấy, cho cô ấy hạnh phúc." Goo Jun Pyo nhìn Geum Jan Di kiên định mà thâm tình nói, "Geum Jan Di, lời hứa trước kia ở trên đường, bây giờ còn có hiệu không?" Gần đây hắn bị buộc đến điên rồi, muốn quyết tuyệt, cũng không thể làm cách nào, chỉ có thể để chuyện này xảy ra liên tục, biết rõ sẽ hại đến Jan Di, nhưng, hắn thực sự bất lực.

Ha Jae Kyung ngồi ở một bên, cuối cùng cũng đã hiểu ra chuyện kì lạ trên người Goo Jun Pyo cùng Jan Di, hóa ra hắn bình thường luôn thất thần, chính là suy nghĩ đến chuyện Jan Di, buồn cười cô thế những là bạn bè tốt của Jan Di, nguyên lại bọn họ đúng là một đôi, là vì cô đến mà bọn họ tình chia cắt, nhưng cô cũng yêu Goo Jun Pyo, chẳng lẽ cô phải chắp tay nhường cho người khác hay sao? Không, cô làm không được. Goo Jun Pyo, chẳng lẽ anh không có Geum Jan Di, anh sẽ không hạnh phúc , phải không?

"Không, tình cảm con người, đều đã mất, lời hứa này đã không có hiệu ." Đúng vậy, thời điểm Ha Jae Kyung xuất hiện, lời hứa giữa bọn họ đã không còn, cô cần gì tiếp tục cố chấp nữa.

Geum Jan Di nói xong, liền chuyển hướng Song Woo Bin, cười hỏi: "Woo Bin tiền bối, nếu F4 là nữ, anh sẽ thích ai?" Cô hỏi dạng vấn đề này, cũng chỉ nghĩ muốn thoát khỏi chuyện trước thôi.

"Oa, chị, vấn đề thật cao thâm nha! Không biết F4 cải nữ trang hấp dẫn như thế nào đây, thật tò mò." Tử Nghiên vừa nói, trong đầu vừa tưởng tượng đến bộ dáng bnj họ mặc đồ nữ.

Song Woo Bin không nghĩ tới Jan Di sẽ hỏi vấn đề này, sững sờ một chút, sau đó liền cười nói: "NO, tuyệt đối không được, một người duy ngã độc tôn, một bốn lần nguyên (1), một Cassano ngõa (2), này thật đúng là khó lựa chọn mà." Song Woo Bin vừa nói ra lời này, liền lọt vào thế vây công của F3, hắn trong lòng chỉ còn có một cỗ oán giận Jan Di, tại sao lại hướng hắn nêu ra vấn đề này a, tai ương khó lường mà.

(1): Hành vi của họ là khó lường trước, không thể hiểu được. Là một loại tư duy mới. Rất độc đáo.

(2): cái tên gọi những người nổi tiếng với việc trăng hoa

Bốn đại nam sinh đánh nhau cùng một chỗ, , bốn nữ sinh ở một bên cười lớn, Tử Nghiên nhìn bóng dáng Yoon Ji Hoo , hi vọng tình cảm hai người bọn họ sẽ không khó khăn giống như chị, bởi vì, cô không kiên cường như chị, cô có lẽ sẽ rút lui, đem bản thân giam lại.

Yoon Ji Hoo giống như cảm giác được tâm tình Tử Nghiên, dừng động tác, xoay người đối mặt với Tử Nghiên, bình tĩnh nhìn cô, sau đó bất đắc dĩ hướng về phía cô ngồi xuống một bên, nói: "Yên tâm, tình cảm của chúng ta sẽ không giống như Jun Pyo , anh Yoon Ji Hoo có thể cam đoan, ở cùng một chỗ với anh lâu như vậy, chẳng lẽ em còn chưa tin sao?" Nói xong, tức giận gõ lên cái đầu hay suy nghĩ miên man của cô, với cô hắn thật không có biện pháp.

"Em không phải chỉ là do ám ảnh trong lòng sao? Tức giận gì chứ!" Tử Nghiên le lưỡi, ngượng ngùng nói, nói xong, cảm giác có vài ánh mắt mãnh liệt hướng đến, quay đầu nhìn, hóa ra F3 đang đùa giỡn đều dừng lại động tác, nhìn chằm chằm hai người bọn họ, Tử Nghiên xấu hổ cúi đầu, không dám nhìn bọn họ.

Vốn tưởng F3 sẽ tiếp tục trêu trọc Tử Nghiên, không nghĩ đến lại vô cùng yên tĩnh, Tử Nghiên ngẫng đầu lơ đãng liếc qua nhất thời bị mắc nghẹn, hóa ra là do Yoon Ji Hoo ở bên cạnh tỏa ra hàn khí, trách không được bọn họ đều không dám nói gì, Tử Nghiên nhịn không được liền cười ha hả, làm F3 tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng cũng không thể làm gì được cô.

__________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: