Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

c37: Ga Eul đuổi Yi Jung và Woo Bin

Sau khi hai người kia rời đi, mấy người trong phòng một trận trầm mặc, Song Woo Bin tức giận vỗ lên vai So Yi Jung, bất đắc dĩ nói: "Người không mở bình sao biết trong bình có gì? Jan Di, cô không cần để ý, Jun Pyo như vậy, cũng là do bị vị kia ở nhà cậu ấy uy hiếp, cô đừng để trong lòng." shit! Chuyện này tới khi nào mới có thể chấm dứt được đây, không khí bây giờ hoàn toàn cứng ngắc, thật là không thể thích ứng được.

Geum Jan Di cười khổ lắc đầu, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa, từ từ nói: "Chuyện này đã không còn liên quan gì đến tôi, tôi cùng anh ấy đã không còn chút quan hệ, tất cả đã thành quá khứ ." Cô sớm đã hết hy vọng , hơn nữa Ha Jae Kyung thật sự rất thích hợp với Goo Jun Pyo, chỉ có người như cô ấy, mới thích hợp với Goo Jun Pyo, mà cô, chỉ là một gốc cỏ dại thôi, làm sao có thể xứng đôi được với hắn.

"Geum Jan Di, cô nếu có suy nghĩ này, tôi kinh thường cô! Không nghĩ tới cô lại là người hèn nhát như vậy, thật sự làm cho người khác thất vọng!" Lúc này So Yi Jung cảm thấy thật phẫn nộ, sớm đã cảnh cáo không nên cùng Jun Pyo qua lại, hiện tại đổi ý, còn có ý nghĩa gì. "Từ đầu đến cuối Jun Pyo vẫn kiên trì không hề buông tha, cậu ấy luôn cố ở bên cô, mà nỗ lực đối kháng với chủ tịch Kang, ngược lại cô, một câu nói không liên quan, liền xong hết sao!"

Song Woo Bin cũng cực kì không đồng ý lắc đầu, nghiêm túc mà lại cẩn thận nói: "Geum Jan Di, chưa đến lúc cuối cùng, chuyện này đều không có ý nghĩa, Cô nhất định phải kiên trì, nếu không Jun Pyo sẽ suy sụp mất." Vì vậy mới nói, yêu đương cùng người bình thường, rất là phiền toái, với gia thế của bọn họ, hôn nhân vốn dĩ không thể tự mình làm chủ.

"Các anh không nên ép Jan Di, tôi tin tưởng, không ai so với Jan Di đau khổ hơn, các anh cho rằng cậu ấy muốn vậy sao?" Ga Eul thay Jan Di cảm thấy thật bất bình, vì sao lại đem hết tất cả sai lầm đều quy về người Jan Di, cô ấy vì Jun Pyo tiền bối, cũng đã ăn rất nhiều đau khổ, chẳng lẽ như vậy còn không tính sao, dựa vào cái gì mà trách móc Jan Di, mà không phải là Jun Pyo tiền bối, nếu không phải mẹ hắn, một nhà Jan Di sẽ biến thành như vây sao?

Geum Jan Di nghe Yi Jung tiền bối cùng Woo Bin tiền bối trách móc, không thể ức chế điên cuồng cười ha hả, sau đó chậm rãi ngừng tiếng cười, nói: "Anh nghĩ rằng tôi muốn như vậy sao? Dù chỉ còn lại một hơi thở, tôi cũng không thể đấu lại chủ tịch Kang! Mà Goo Jun Pyo, dù tính có bị chính mẹ hắn uy hiếp, vậy đã thì sao, lấy tính tình hắn sẽ thỏa hiệp hả? Sao các anh không hỏi xem, tâm của hắn có thay đổi không, tôi cũng không tin, mỗi này hắn cùng Ha Jae Kyung ở bên nhau, sẽ không bén lửa!" Geum Jan Di nói xong, hừ lạnh, không nhìn bọn họ nữa, xoay người đi vào phòng bếp, mắt không nhìn tâm thanh tịnh!

Ga Eul nhìn Jan Di vào trong, liền không cho bọn hắn sắc mặt dễ xem, tức giận đem hai người bọn họ đẩy ra ngoài, một bên nói: "Các anh cút ra ngoài, Jan Di không muốn nhìn thấy các anh. Các anh cũng thực quá đáng, cũng không phải lỗi tại Jan Di, dựa vào cái gì mà trách cứ cậu ấy." Đem bọn họ đẩy đi xong, đóng cửa lại thật mạnh, nhìn bọn họ làm cái mặt quỷ, sau đó chạy vào phòng bếp an ủi Jan Di.

Song Woo Bin cùng So Yi Jung hai người ở ngoài cửa, hai mặt nhìn nhau, không thể tin được, bọn họ thế nhưng lại bị đuổi ra ngoài! Hai người lần lượt bật cười lớn tiếng, lắc lắc đầu, đi về phía nơi đỗ xe mình, tìm một ít Baby đến an ủi tinh thần bọn họ.

Nãy giờ ngồi ở một bên bàng quan hết thảy - Tử Nghiên và Yoon Ji Hoo cười to ra tiếng, thật sự hiếm thấy hai người kia cũng bị con gái đuổi ra ngoài cửa, thật sự là nhất đại kỳ văn (chuyện lạ). Tử Nghiên cười đến mức bụng cũng đau cả lên, vừa cười vừa nói: "Thật không ngờ Ga Eul lại làm như vậy, đúng là không nên xem nhẹ cậu ấy."

"Tâm Yi Jung cùng Woo Bin, chắc chắn chịu nhục, lần đầu tiên bọn họ bị con gái cự tuyệt mà, ha ha ha!" Yoon Ji Hoo nói câu sau, kìm lòng không đậu (không nén nổi) lại cười lớn ra tiếng.

Tiếng cười truyền đến trong phòng bếp, làm Ga Eul đang an ủi Jan Di, hóa thành ngốc lăng không hiểu gì hết, nghĩ lại xem bản thân vừa rồi có làm nên chuyện gì không, nghĩ xong liên cả kinh đứng bật dậy, sợ đến mức hét to. Nguyên bản Jan Di đang đau lòng, bị Ga Eul hét lớn, nhất thời cũng ngây ngẩn cả người.

Geum Jan Di khó hiểu nhìn Ga Eul, nói: "Ga Eul, cậu làm sao vậy? Sao lại hét lớn như vậy?" Ga Eul này đang nghĩ cái gì, không thấy cô đang rất đau lòng sao?

"Jan Di, tớ vừa rồi bạo gan làm một việc, không biết tớ có bị đuổi giết không đây?!" Ga Eul đau khổ khuôn mặt, nhìn Jan Di nói.

Geum Jan Di không hiểu gì hết nhìn Ga Eul, nói: "Bạo gan làm một việc? Chuyện gì làm cậu sợ hãi như vậy?." Chẳng lẽ vừa rồi có chuyện gì xảy ra sao? Ga Eul làm sao lại sợ thành như vậy.

"Tớ đem Yi Jung tiền bối và Woo Bin tiền bối đuổi ra khỏi tiệm cháo, lúc ấy bởi vì quá tức giận, không nghĩ gì hết, liền đem bọn họ đuổi ra ngoài. Vừa nghe được tiếng cười của Ji Hoo tiền bối, tớ mới nhớ đến tớ làm sai chuyện gì. Jan Di, cậu nói thử xem bọn họ có cho người trả thù tớ hay không đây." Ga Eul sợ hãi nắm chặt tay Jan Di nói.

Jan Di nghe vậy, cũng không khỏi bật cười, lắc lắc đầu, bất đắc dĩ nhìn Ga Eul nói: "Nếu việc cũng đã làm, còn sợ hãi cái gì. Huống hồ, Yi Jung tiền bối cùng Woo Bin tiền bối cũng không vì chuyện nhỏ như vậy mà tức giận, không có việc gì đâu." Jan Di vỗ vỗ cánh tay Ga Eul, an ủi nói.

"Cậu còn cười, tớ làm như vậy, cũng là vì cậu, ai bảo bọn hắn nói như vậy với cậu chi, tớ bất quá là do tức giận quá mới làm như vậy thôi." Ga Eul hồi tưởng lại, có chút nghĩ mà sợ, hi vọng giống như lời Jan Di nói, tiền bối bọn họ không phải là người nhỏ mọn, bằng không, cô liền xong đời .

Jan Di quét sạch tâm tình đau khổ vừa rồi, cười nhìn Ga Eul nói: "Tớ đã không có việc gì , bọn mình đi ra ngoài đi. Em tớ và Ji Hoo tiền bối chắc chắn còn chưa có đi." Jan Di vừa nói vừa lôi kéo Ga Eul đi ra khỏi phòng bếp.

Vừa ra ngoài, liền thấy Tử Nghiên cùng Ji Hoo tiền bối đứng trước quầy, cả khuôn mặt đều mang theo ý cười. Tử Nghiên thấy bọn cô đi ra, liền bội phục nhìn Ga Eul nói: "Này Ga Eul, tớ rất bội phục cậu, thế nhưng lại đem súng bắn đạn và Casanova đuổi ra ngoài cửa, fan của hắn mà biết, cậu nói, hậu quả liền thế nào?" Thật sự rất là buồn cười, tình tiết trong tác phẩm, hiện tại đã hoàn toàn đảo điên, càng thêm buồn cười.

"Tử Nghiên, hiện tại tớ đã rất sợ rồi, cậu còn trêu chọc tớ!" Ga Eul vẻ mặt đau khổ như sắp khóc nói, ông trời ơi, cô tin tưởng bản thân mình ngày mai không thấy nổi mặt trời.

Geum Jan Di bất đắc dĩ trừng mắt nhìn em gái, tức giận nói: "Tử Nghiên đừng dọa Ga Eul nữa, hiện tại cậu ấy đã hoảng sợ muốn chết, lo lắng Yi Jung tiền bối cùng Woo Bin tiền bối trả thù cậu ấy." Nghĩ lại, cũng cảm thấy thật buồn cười, Ga Eul thật sự là quá xúc động làm việc không nghĩ tới hậu quả, hiện tại mới sợ hãi thành như vậy.

"Ji Hoo tiền bối, bọn họ sẽ không trả thù tôi ,đúng không?!" Ga Eul ánh mắt cầu xin nhìn Ji Hoo, hi vọng hắn cho cô một cái đáp án an tâm một chút, hôm nay cô mới có thể ngủ ngon được.

Yoon Ji Hoo nghe vậy, ho nhẹ, một bộ nghiêm trang nói: "Yi Jung cùng Woo Bin từ trước đến nay có cừu tất báo." Hắn nói xong câu đó, thật vừa lòng nhìn sắc mặt Ga Eul nháy mắt trở nên tái nhợt, thân mình lảo đảo, nói thêm: "Bất quá, bọn họ sẽ không trả thù của cô. Kỳ thực phải nói là Yi Jung sẽ không làm như vậy, cậu ấy thật ra rất là luyến tiếc, còn Woo Bin rất thương hương tiếc ngọc , vì thế cậu ấy càng không thể làm như vậy, cô cứ an tâm đi."

"Ji Hoo tiền bối, anh thật xấu xa, làm tôi sợ muốn chết!" Ga Eul nghĩ mà sợ vỗ vỗ ngực, có Ji Hoo tiền bối cam đoan, cô liền an tâm .

"Hiện tại mới biết sợ hãi, vừa rồi cậu nghĩ cái gì, mà cả gan đem bọn hắn đuổi ra ngoài như vậy. Tớ nghĩ lớn như vậy, bọn họ cũng chưa từng bị nữ sinh đẩy ra ngoài đi, cậu khẳng định là người đầu tiên!" Tử Nghiên liếc trắng mắt nhìn Ga Eul một cái, buồn cười nói.

Yoon Ji Hoo cười xong, chuyển sang Geum Jan Di, mặt không chút thay đổi nói: "Geum Jan Di, bởi vì cô là chị của Nghiên Nhi, tôi mới nói, bằng không, tôi mặc kệ!" Dừng một chút, lại nói, "Cô phải tin tưởng Goo Jun Pyo, cậu ấy đã rất nỗ lực để đấu tranh, thời điểm cậu ấy ở bên cô, cô nên biết, hai người không phải cùng một thế giới, muốn ở bên nhau, trở ngại khẳng định là có . Nhưng quan trọng nhất là cô không được khuất phục, bằng không, cô không cần bắt đầu." Nói xong, nắm tay Tử Nghiên, đi ra tiệm cháo.

"Jan Di, Ji Hoo tiền bối nói cũng đúng, cậu ngàn vạn lần không thể buông tha. Một cái Ha Jae Kyung thì tính cái gì, chỉ cần lòng Jun Pyo đang ở trên người cậu là được." Ga Eul cảm thấy lời Ji Hoo tiền bối nói rất đúng, bọn họ vốn không phải cùng một thế giới, muốn ở bên nhau, khó khăn khẳng định trùng trùng. Mà Jun Pyo tiền bối luôn luôn nỗ lực tranh thủ, Jan Di làm sao có thể lùi bước.

"Bọn họ nói, tớ làm sao không biết. Nhưng là, chủ tịch Kang ra tay với nhà tớ, vậy thì làm sao đây?" Geum Jan Di cười thảm nói, đau khổ của cô, ai có thể thấu, cô thực sự không có năng lực đối kháng với chủ tịch Kang, người ta chỉ ra lệnh một cái, liền có thể bức cô cùng gia đình chia lìa, nếu thật sự ở bên nhau, còn không biết chủ tịch Kang sẽ làm ra sự tình gì.

Ga Eul không tùy tiện tán đồng cách Jan Di nói, liền khuyên nhủ: "Sụy sụp như vậy, cậu không thể chịu nổi, mọi người đều nói, tình yêu phải chịu khảo nghiệm, nhưng khi gặp khó khăn cậu liền lùi bước. Đây là không đúng!" Ga Eul tức giận nhìn Jan Di, không ngờ Jan Di lại bởi vì cái lý do này, mà đem Jun Pyo tiền bối chắp tay đưa cho người ta, tình yêu như vậy, Jan Di không xứng được Jun Pyo tiền bối yêu.

"Tớ ... Ga Eul, để tớ suy nghĩ một chút, hiện tại đầu óc tớ rất rối loạn, nhưng tớ sẽ tranh thủ, chỉ là tâm tớ bây giờ rất loạn." Jan Di bị Ga Eul nói đến á khẩu không trả lời được, chỉ có thể để bản thân an tĩnh lại, ngẫm lại con đường tương lai nên đi như thế nào, giữa bọn họ có rất nhiều chướng ngại vật, một vị tập đoàn lớn (Ha Jae Kyung), một chủ tịch Kang, tất cả đều là núi lớn, không thể phủ nhận, sự việc tương lai chỉ là ẩn số.

Xem năng lực hiện tại của hắn, căn bản là không thể cùng bọn họ đối kháng. Goo Jun Pyo, cô làm sao không biết hắn đau khổ, nhưng cô cũng chỉ có thể vĩnh viễn nhìn hắn, chỉ cần hắn bình an vô sự, cô liền an tâm .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: