Chương 3:Tận Thế Cận Kề
Chương 3: Tận Thế Cận Kề
Sau khi ổn định cơ thể mới, Cổ Ngọc quyết định tập trung tu luyện để gia tăng thực lực. Nàng chọn một khu vực hẻo lánh sâu trong rừng, nơi hồn lực dồi dào và không gian yên tĩnh.
Ngồi xếp bằng trên một tảng đá lớn, nàng nhắm mắt, dẫn dắt hồn lực thiên địa đi vào cơ thể. Ba đại bản nguyên Sáng Thế, Hủy Diệt, và Ngũ Trảo Kim Long âm thầm vận chuyển, mỗi luồng đều mạnh mẽ và khổng lồ. Nhưng ngay khi quá trình tu luyện đạt đến cao trào, một điều không thể ngờ đã xảy ra.
Thiên địa biến sắc.
Hồn lực xung quanh bất ngờ trở nên hỗn loạn, các dòng năng lượng vốn dĩ yên bình bắt đầu trào dâng, xoáy động dữ dội.
Đất đai dưới chân Cổ Ngọc nứt nẻ, cây cối bị rút sạch sinh khí, không khí trở nên loãng và ngột ngạt. Bầu trời từ xanh thẳm chuyển sang đỏ rực, ánh sáng tự nhiên nhường chỗ cho một màu sắc đầy u ám.
Những biến động khủng khiếp lan tỏa khắp Đấu La Tinh, khiến mọi sinh linh chìm trong sợ hãi.
Tinh Đấu Đại Sâm Lâm: Sự hoang mang của hồn thú.
Tại trung tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, nơi hội tụ các cường giả hồn thú mạnh mẽ nhất, sự hỗn loạn khiến mọi thứ náo loạn. Tiểu Vũ, cùng với mẫu thân của mình, Lam Ngân Hoàng, và hai hồn thú cường đại Thiên Thanh Ngưu Mãng cùng Thái Thản Cự Viên, đều đứng ngẩn ngơ trước hiện tượng bất thường này.
Tiểu Vũ lo lắng nắm chặt tay A Nhu:
"Mẫu thân, chuyện gì đang xảy ra vậy? Sao cả rừng cũng bị ảnh hưởng thế này?"
A Nhu không biết trả lời sao, ánh mắt tràn đầy sự bất an.
Ở phía khác, Đế Thiên – lãnh đạo tối cao của hồn thú Tinh Đấu, cùng với Bích Cơ và các hung thú mạnh mẽ khác, đều tập trung xin chỉ thị từ Cổ Nguyệt Na, kẻ nắm giữ quyền uy tối thượng của họ.
Đế Thiên nghiêm giọng:
"Chủ Thượng, liệu đây có phải là dấu hiệu của một tồn tại siêu việt nào đó thức tỉnh hay không?"
Cổ Nguyệt Na trầm ngâm, ánh mắt lạnh lẽo nhìn bầu trời đỏ rực, không đưa ra câu trả lời ngay lập tức.
Cực Bắc Băng Nguyên: Sức ép từ sự hỗn loạn.
Ở nơi giá lạnh của Cực Bắc Băng Nguyên, vùng đất của băng tuyết, hồn lực bỗng nhiên trở nên mất cân bằng. Những tảng băng khổng lồ bắt đầu nứt vỡ, và cái lạnh vốn là đặc trưng nơi đây cũng suy yếu.
Tuyết Đế đứng giữa trận cuồng phong tuyết, ánh mắt đầy nghiêm trọng. Bên cạnh nàng, Băng Đế – vị thủ hộ băng nguyên, nhìn chăm chú vào những rạn nứt trên mặt đất:
"Đây không phải là thiên tai bình thường. Có thứ gì đó hoặc ai đó đang khuấy động quy luật của Đấu La Tinh."
Tuyết Đế khẽ gật đầu, giọng nói lạnh lùng:
"Nếu chúng ta không tìm ra nguyên nhân, vùng băng nguyên này sẽ bị hủy diệt trước tiên."
Hải Hồn Thú: Lo sợ trước biển cả nổi sóng.
Tại đại dương sâu thẳm, nơi ngự trị của các Hải Hồn Thú, Thâm Hải Ma Kình Vương và gia đình của hắn – vợ là Ma Hoàng và con gái Lam Phật Tử – cũng cảm nhận được biến động bất thường.
Những cơn sóng thần liên tiếp nổi lên, nhấn chìm các hòn đảo nhỏ. Ma Hoàng lo lắng nói với Thâm Hải Ma Kình Vương:
"Chúng ta đã từng đối mặt với vô số nguy hiểm, nhưng hiện tượng này... thật khác biệt."
Lam Phật Tử đứng bên cạnh, ánh mắt đầy tò mò và sợ hãi:
"Phụ thân, chúng ta có thể làm gì? Sóng biển này đang đẩy tất cả hải hồn thú vào nguy hiểm!"
Thâm Hải Ma Kình Vương gầm lên, giọng nói vang vọng cả đại dương:
"Không ai có thể làm xáo trộn biển cả nếu không phải trả giá! Ta sẽ tự mình tìm hiểu kẻ đứng sau chuyện này!"
Loài người cũng rơi vào hỗn loạn.
Tại các khu vực do con người cai quản, từ Võ Hồn Điện đến Hải Thần Đảo, tất cả đều rơi vào trạng thái cảnh giác cao độ.
Võ Hồn Điện:
Các trưởng lão và thần sứ tập trung tại đại điện, quỳ gối trước tượng thần, cầu nguyện sự bảo hộ từ thần minh của họ. Giáo Hoàng lạnh lùng tuyên bố:
"Đây có thể là điềm báo cho một thử thách từ thần linh. Chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng."
Hải Thần Đảo:
Các hải hồn sư tập trung dưới sự dẫn dắt của Đại Tế Tư, dõi ánh mắt ra đại dương mịt mù, không ngừng cầu nguyện sự bảo hộ từ Hải Thần.
Cổ Ngọc đình chỉ tu luyện.
Cảm nhận được mình chính là trung tâm của sự hỗn loạn này, Cổ Ngọc lập tức dừng tu luyện. Nàng mở mắt, không gian xung quanh méo mó và rung chuyển mạnh mẽ.
"Y Lai Khắc Tư, ta cần ngươi giúp!" nàng cất tiếng gọi.
Linh hồn Y Lai Khắc Tư xuất hiện, vẻ mặt bình thản:
"Ngươi đã hấp thu toàn bộ năng lượng căn cư của vị diện này khiến cho nó sắp sụp đổ, nhưng chỉ cần truyền cho nó một chút linh khí thuần của ta là được, với vị diện cấp bậc này thì giải quyết dễ dàng thôi."
"Làm phiền ngươi rồi..." Cổ Ngọc nói, ánh mắt đầy cảm kích.
Y Lai Khắc Tư không đáp, ánh sáng từ linh hồn hắn lan tỏa, hòa quyện với hồn lực hỗn loạn. Sau một hồi nỗ lực, thiên địa dần bình ổn, bầu trời trở lại màu xanh, đất đai ngừng nứt nẻ.
Cổ Ngọc thở phào, nhưng cũng ý thức được rằng nàng cần phải kiểm soát sức mạnh của mình cẩn thận hơn.
"Có lẽ, ta nên bắt đầu hành trình khám phá thế giới này. Đấu La Tinh còn quá nhiều điều ta cần hiểu rõ," nàng nói khẽ, ánh mắt lóe lên vẻ quyết tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com