Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 28: Nói chuyện

Tinh linh Mặt trăng nhỏ bất lực nhìn bé Điểu sư ôm bàn chân nhỏ với vẻ mặt hưng phấn, nhẹ nhàng thở dài, anh không biết tại sao bây giờ Harry lại trở nên như vậy, không chỉ có dũng cảm, lại còn hiếu học, đôi khi còn rất xảo quyệt, bây giờ họ lại thích lo chuyện bao đồng, chậc chậc chậc, một đứa nhỏ như vậy là sự kết hợp các đặc điểm của bốn nhà của Hogwarts, Tinh linh Mặt trăng lắc đầu, nếu sau này thành lập Hogwarts, để cho gia hỏa này làm người phát biểu đi!

“Được rồi, Harry, chuyện của người lớn cứ để người lớn tự mình giải quyết đi, bọn họ tiếp tục làm bạn cũng tốt, hay có ý định tiến xa hơn cũng tốt, đây là chuyện của bọn họ, chúng ta đừng nên xen vào.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhìn bé Điểu sư không chịu bỏ cuộc, lại ngước mắt nhìn trời, anh đưa tay xoa bộ lông trên đầu của bé Điểu sư ngốc, “Hơn nữa, cho dù em muốn giúp bọn họ thì cũng phải có ý kiến, phải không? Em có thể nói cho ta biết, hiện tại em có ý tưởng nào hay hơn không? Ta phải nhắc nhở em rằng em phải cẩn thận, không được phép sử dụng đặc điểm lỗ mãng của sư tử!”

“Em sẽ không lỗ mãng, em có ý này, Draco.” Bé Điểu sư đắc ý cười với Tinh linh Mặt trăng nhỏ, “Vừa rồi em đã nghĩ ra một biện pháp rất hay.”

“Ồ, hãy nói cho ta biết, em định giúp bọn họ thế nào?”

“Bước đầu tiên đương nhiên là phải hỏi ý kiến của bọn họ rồi!” Bé Điểu sư quơ quơ bàn chân nhỏ của mình trong không trung, “Chúng ta phải biết họ nghĩ gì, họ đối xử với nhau như thế nào, liệu họ có ý định tiến thêm một bước không. Nếu hai bên hoàn toàn không có ý định này, chúng ta dù muốn giúp cũng không thể giúp được, phải không? Làm không tốt, có thể sẽ làm cho cả hai rất xấu hổ.”

“Ừ, không sai, cái đầu sư tử ngu ngốc này của em cũng không dễ dàng nghĩ ra được lời lẽ hợp lý như vậy!”

“Không được châm chọc em!” Bé Điểu sư ôm khuôn mặt của Tinh linh Mặt trăng nhỏ, tất nhiên cậu cũng không nhịn được việc muốn chạm vào khuôn mặt Tinh linh Mặt trăng nhỏ, nhưng chỉ có thể tự kiềm chế mình, một chút cũng không muốn chạm vào, “Người ta cũng rất thông minh, nếu không làm sao có thể trở thành em trai của Sala được?”

“Vâng, vâng, thưa ngài Slytherin tôn quý, ngài có thể nói cho người theo đuổi hèn mọn của em biết ngài định hỏi ý kiến hai người này như thế nào không? Cứ như vậy hỏi thẳng bọn họ sao? Ta không nghĩ bọn họ có thể nói thật với ngài Slytherin tôn quý. Phải biết rằng, hai người này được gọi là…”

“Tử thần Thực tử xuất sắc, Xà Vương vĩ đại nhất của Slytherin.” Bé Điểu sư bĩu môi, “Em đương nhiên biết bọn họ rất lợi hại, em sẽ không đối đầu trực tiếp!”

“Ừm, em rất tự giác, rất tốt.”Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhướng mày nhìn bé Điểu sư, “Vậy, Harry thân yêu của ta, em có kế hoạch gì?”

“Haha, anh đã nói anh là người theo đuổi của em, vậy em sẽ thương xót giao việc này cho anh, thế nào? Nếu làm tốt em sẽ cho phép anh theo đuổi em, thế nào? Draco, đây là một thỏa thuận tốt, phải không?”

“Vâng, vâng, vâng, là một thỏa thuận rất tốt.”

“Haha, vậy anh bằng lòng giúp em việc này sao?” Bé Điểu sư nghịch ngợm lè lưỡi, “Em tin tưởng anh là người thừa kế giỏi nhất của gia tộc Malfoy, là con nuôi ưu tú nhất của nhà Gryffindor, anh nhất định sẽ không làm mọi người thất vọng, hoàn thành tốt chuyện này, phải không?”

Tinh linh Mặt trăng nhỏ ôm trán thở dài, một con sư tử vàng ngu ngốc, không có đầu óc sau vài năm huấn luyện đã biến thành một con rắn độc nhỏ xảo quyệt, ngọt ngào. Haiz, Tinh linh Mặt trăng nhỏ ở trong lòng thở dài, cũng may vật nhỏ này hiếm khi khôn ngoan, nếu không anh thật sự không bắt được cậu.

“Sao vậy, Draco? Anh thấy không khỏe à?” Bé Điểu sư lo lắng nhìn Tinh linh Mặt trăng nhỏ, phát hiện biểu cảm của anh không tốt lắm, cho nên có chút sợ hãi, phải biết rằng thức tỉnh huyết thống rất nguy hiểm, nhẹ thì mất ma lực, nặng thì sẽ chết, cậu cũng không dám chậm trễ, “Anh cảm thấy đau ở đâu à?”

“Không, không, không, bảo bối, em đừng căng thẳng như vậy được không? Bây giờ chúng ta đang ở trong đầu của chúng ta, nhờ ma trận nên chúng ta có thể nói chuyện với nhau, cơ thể của chúng ta do chúng ta tưởng tượng ra, cho nên sẽ không cảm nhận được đau đớn.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ lắc đầu nhìn bé Điểu sư đang lo lắng, anh kiên quyết không nói cho con rắn nhỏ đội lốt sư tử này biết vừa rồi anh đang nghĩ gì, “Không liên quan gì đến cơ thể ta, ta cũng không cảm thấy khó chịu, em không cần lo lắng.”

“Cho nên vừa rồi anh đang nghĩ gì sao?” Bé Điểu sư tò mò nhìn Tinh linh Mặt trăng nhỏ, “Em cảm giác giống như anh rất khó chịu.”

“Ta đang suy nghĩ…” Tinh linh Mặt trăng nhỏ nháy mắt với bé Điểu sư, “Ta vừa mới nghĩ tới, bắt đầu từ khi nào, sư tử hoàng kim Gryffindor của chúng ta biến thành lửng thích buôn chuyện Hufflepuff.”

“A, trong tình huống này, đây là thứ duy nhất anh có thể dùng để giết thời gian, phải không?”

“Mỗi lần nhìn thấy Hufflepuff tụ tập thì thầm thì ta đều cảm thấy rất kỳ quái, không biết ngày thường thành tích học tập của bọn họ tốt đến mức nào, có chuyện gì đều không thể thiếu bọn họ, ta đoán sự khôn ngoan của Hufflepuff đều dùng để nhiều chuyện.”

“Không có gì sai cả, coi như họ giỏi khoản đó, Hufflepuff không ngu ngốc chút nào, thật ra họ rất thông minh, chỉ là họ không thể hiện ra ngoài mà thôi.”

“Thật sao, sao ta không nhìn ra?”

“Nếu anh nhìn ra, anh không phải là Slytherin mà là Hufflepuff, rất nhiều Hufflepuff đều có tinh thần vui vẻ, may mắn và không đòi hỏi về con người hay đồ vật, dù người khác có đối xử với họ như thế nào, họ cũng sẽ cười mà không quan tâm đến thái độ của những người đó.

“Tại sao? Không quan tâm?”

“Điều đó cũng không đúng, bởi vì hứng thú của bọn họ không có ở đó. Giống như Ravenclaw thích đọc sách và nghiên cứu, Hufflepuff thích chú ý đến mọi điều thú vị trong cuộc sống, họ không quan tâm nhiều đến những điều không có ý nghĩa, chuyện đòi hỏi suy nghĩ. Những Hufflepuff làm ở Bộ Phép thuật đều rất giỏi, anh biết tại sao không? Chính là vì tinh thần không quan trọng này của bọn họ.”

“Em đã nghe những lời ngụy biện này ở đâu?”

“Ừm, Cedric chính là Hufflepuff chân chính, gia tộc bọn họ là sự kết hợp giữa Ravenclaw và Hufflepuff, mẹ anh ấy là Ravenclaw, cha anh ấy là Hufflepuff, khó trách anh ấy hiền lành và dễ tính như vậy!” Bé Điểu sư nhướng mày với Tinh linh Mặt trăng nhỏ, “Quên đi, không nói chuyện này nữa, nghĩ đến anh ấy em liền cảm thấy có lỗi.”

“Đừng áy náy nữa, ta tin rằng Cedric không muốn thấy em sống với gánh nặng trong lòng như vậy.”

“Được rồi, em hiểu rồi, em sẽ không như vậy nữa.” Bé Điểu sư mỉm cười, “Vậy Draco, anh có kế hoạch gì không? Chúng ta nên hỏi bọn họ thế nào đây.”

“Là em muốn hỏi, không phải em nên lập kế hoạch sao?”

“Hahaha, em không giỏi nói chuyện sáo rỗng đâu!”

“Chẳng lẽ ta giỏi sao?” Tinh linh Mặt trăng nhỏ nhéo cái mũi nhỏ của bé Điểu sư, “Được rồi, chuyện này cần phải bàn bạc kỹ hơn, chúng ta trước thử thăm dò một chút, chúng ta không thể hỏi cha đỡ đầu được, ta không muốn chép bất kỳ gia quy Gryffindor.”

“Anh định hỏi Luci sao? Anh có thể hỏi một chút không? Em thật sự rất tò mò!”

“Đương nhiên, rất hoan nghênh.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ nghiến răng nói.

Bé Điểu sư thần kinh thô căn bản không hề quan tâm đến giọng điệu của Tinh linh Mặt trăng nhỏ, cậu vẫn đắm chìm trong tình yêu đẹp đẽ giữa Lucius và Severus, cậu nhẹ nhàng thở dài, “Em thật sự rất mong chờ điều đó, em hy vọng bọn họ có thể ở bên nhau. Bằng cách đó… Chúng ta thật sự là một gia đình.”

“Được rồi, được rồi, bây giờ chúng ta thật sự cũng là một gia đình.” Tinh linh Mặt trăng nhỏ xoa bộ lông của bé Điểu sư, “Hay là chúng ta nói chuyện của chúng ta đi, thế nào? Nếu bây giờ chúng ta đã là bạn đời định mệnh, chúng ta có nên nói rõ mọi chuyện không?”

“Nói rõ chuyện gì? Draco.”

“Harry, đừng giả ngu! Chúng ta đều là người lớn, giả ngu cũng không có ý nghĩa gì.”

“Nếu anh đã nói vậy, em khó có thể từ chối phải không?” Bé Điểu sư ngáp dài, “Thành thật mà nói, Draco, anh bắt đầu để ý tới em từ khi nào vậy?”

“Trên thực tế, ngay từ đầu ta đã mơ ước thiếu gia Slytherin thân mến!”

——————
Lời của tác giả: Hahaha, Rồng nhỏ tỏ tình ~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com