Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41 : Kise Ryota

Là giọng nói đó... 

Âm thanh trong quá khứ không lẫn đi đâu được. 

_ Nhị hoàng, đi nhanh lên.

_ Nhị hoàng chết tiệt, buông tớ ra. 

_ Làm gì, Nhị hoàng ?

Cậu ấy đang ở đây đúng không ? Đưa mắt nhìn quanh, Kise tìm kiếm bóng người trong quá khứ. 

Nhưng không thấy gì cả, chẳng có ai. 

Cũng phải đây là Kaijou, làm sao cậu ấy có thể ở đây ...

Thất vọng cuối đầu xuống, Kise vẫn còn chôn chân tại chỗ. 

Kasamatsu từ xa nhìn đến đàn em tóc vàng vẫn còn đứng đó thì bước lên vỗ vai cậu : " Cậu ta sẽ không sao đâu." 

Không sao cái gì cơ ? 

Kise lúc này mới sực nhớ được là lúc nãy cậu ta đã đụng trúng khiến Kuroko bị thương và Kasamatsu thấy cậu đứng như trời trồng nãy giờ tưởng là đang lo lắng cho Kuroko nên mới đến an ủi. 

Hiểu lầm mất rồi. 

Mà thôi kệ đi. 

Rất nhanh chóng Kuroko đã được băng bó xong là tiếp tục ra sân. Riko cũng đau đầu lắm chứ, tên nhóc này thật sự là quá cứng đầu, cứ nhất quyết phải ra sân cho bằng được. 

Kuroko lần nữa ra sân đã ngay lập tức chuyền bóng cho Hyuga, mặc dù bất ngờ nhưng đội trưởng Hyuga vẫn nhanh nhẹn nhảy lên ghi điểm bằng cú ném bóng ba. 

Lúc này tỉ số đã cân bằng. 

Kise nhìn Kuroko ra sân với cái đầu được băng bó, cảm thấy có lỗi khi làm cậu bị thương nhưng trận đấu này cậu vẫn rất nghiêm túc mà đấu, hoàn toàn công tư phân minh. 

Kise dẫn bóng vượt qua Kuroko, Kagami nhanh chóng tiến đến chặn lại, cả hai vẫn một mực ý định cướp bóng. Kise sau một loạt động tác giả đã thoát khỏi Kagami, nhảy lên úp rổ 

" Tớ sẽ không để thua bất cứ ai dù cho đó là Kurokocchi." 

Tự tin là vậy nhưng kết quả trận đấu vẫn khiến người khác ngạc nhiên. Với tỷ số 100-98 nghiêng về Seiren, trận thắng này là nhờ sự phối hợp ăn ý giữa bộ đôi ánh sáng và cái bóng của họ. 

Kise ngơ ngác nhìn lên bản điểm. Cậu thua rồi. Kise Ryota mà lại thua ! 

Gương mặt điển trai lúc này đang lăn dài thứ chất lỏng ấm nóng, cậu sợ lên chúng rồi nghĩ hóa ra đây là cảm giác thất bại, thật khó chịu, thật chán ghét. 

Kasamatsu nhìn thấy Kise như vậy thì bước tới, thẳng thừng vươn tay đánh bộp lên người Kise : " Đây chỉ là trận đấu tập, cậu khóc cái gì mà khóc. Chẳng phải cậu nói cậu chưa từng thua sao, từ nay thêm hai chữ phục thù vào từ điển của cậu cho tôi. Chúng ta sẽ chiến thắng ở giải liên trường !" 

Hai vị đội trường bắt tay nhau trong sắc mặt vui đến nở hoa của Riko còn huấn luyện viên Kaijou thì sắc mặt u u ám ám. 

___ 

Trong một góc khuất gần đó, thiếu nữ ngồi trên xe lăn nhìn thấy cảnh kia thì bật cười. 

Trước chỉ xem trên phim thôi, xem ngoài đời thật thế này đúng thật là rất thú vị. 

Thiếu nữ tựa người vào phía sau, vẫy tay với người kế bên : " Đi thôi." Cô còn phải đi gặp một người. 

___ 

Sau khi đưa Kuroko đến bác sĩ và được thông báo rằng cậu thiếu niên tóc lam chỉ bị chấn động nhẹ không ảnh hưởng gì thì cả đám người mới thở phào nhẹ nhõng. 

Tiếp đến Seirin kéo nhau đi ăn, nhưng vì không có tiền nên Riko đã đưa họ đến một chỗ bít tết. Nhưng họa hằm thay Riko cũng đâu có tốt lành gì, đấy là một tiệm bít tết mà ai ăn hết được một kí thịt bít tết thì sẽ được miễn phí, không thì phải trả gấp đôi số tiền. 

Cả bọn ăn đến mức sau đó chỉ cần nhìn thấy thịt là muốn buồn nôn, cũng may là trong đội còn có Kagami, cậu chàng một phát xử sạch hết tất cả thịt nên họ mới tránh được kiếp rửa chén. 

Đến lúc ra khỏi quán, Kuroko liền chạm mặt Kise, có lẽ là cậu ta đang chờ cậu. 

Cả hai cùng đến sân chơi trẻ em gần đó nói chuyện, Kise đã hỏi lý do tại sao Kuroko lại biến mất sau giải vô địch sơ trung. 

Kuroko chậm rãi giải thích nguyên nhân và cũng có nói thêm là cậu đã quyết định chọn Kagami làm ánh sáng mới cho mình vì ở cậu bạn tóc đỏ Kuroko thấy được niềm đam mê cũng như thái độ nghiêm túc của Kagami dành cho bóng rổ. 

Kise nghe Kuroko nói liền nhíu mày : " Kurokocchi cậu có chắc là Kagami sẽ vẫn vậy mà không thay đổi chứ, cậu ta có tiềm năng vô hạn và có năng lực như Thế hệ Kì Tích, rồi sẽ một ngày khi cậu ta mạnh lên , cậu ta sẽ giống như chúng tớ thôi." 

Kuroko im lặng không nói. 

Ai mạnh lên thì sẽ giống như Thế hệ Kì Tích sao ? 

Không đúng... vẫn có trường hợp ngoại lệ mà...

Ví dụ như ...cậu ấy...

" Tôi sẽ không như các cậu, chuyện của tương lai tôi không thể biết trước, nhưng tôi lại biết quá khứ không thay đổi được, còn tương lai thì có thể. Tương lai của tôi tự tôi quyết định." Kagami đi tìm Kuroko tình cờ nghe được Kise nói về mình như thế thì liền phản bác. 

Nói rồi Kagami nhìn sang người bên cạnh: " Về thôi...Kuro...Ủa người đâu ?" 

Trong lúc Kagami và Kise nói chuyện thì Kuroko đã biến mất, cậu thiếu niên lam sắc lúc này đang đứng trước một bọn côn đồ dành sân bóng của những người khác. 

Lúc giảng đạo làm người cho bọn chúng, Kuroko đã bị một tên hùng hổ xông đến nắm áo. Kise và Kagami nhanh chóng chạy lại kéo cậu bạn lam sắc ra. 

Cả ba đã có một trận đấu với đám côn đồ nay. 

Kết quả không phải nói là bọn chúng thua te tua, vắt chân lên cổ mà chạy khỏi sân bóng. 

" Thật là, cậu nghĩ cái gì mà lại chạy sang đó vậy hả ? Cậu nghĩ cậu sẽ thắng nếu lao vào đánh nhau sao ?" Kagami giáo huấn cái tên Kuroko liều lĩnh trước mặt. 

" Không. 100% là tớ sẽ bị đập tơi tả." Kuroko rất biết thân biết phận mà đáp. 

Kise - Kagami : "..." Biết vậy mà vẫn lao đầu vô !!! 

Thật ra Kuroko chỉ muốn nói cho bọn chúng biết bóng rổ không thể dùng bạo lực thôi, còn nếu xui xẻo bị đánh thì cậu cũng chịu. 

Kagami vò đầu bất lực, cậu chẳng biết nói gì nữa. 

_Lông mày chẻ mau bắt điện thoại, mau bắt điện thoại, lông mày chẻ, lông mày chẻ... 

"..."

Không khí lúc này hoàn toàn là ngượng ngùng trước tiếng chuông điện thoại phát ra từ túi quần Kagami. 

Kagami bối rối móc ra rồi bắt máy. Chết tiệt cái con nhỏ đó lại đổi tiếng chuông của cậu lúc nào vậy không biết nữa. 

" Alo ? " 

_Chào lông mày chẻ, khỏe chứ ?

" Rất khỏe nếu không phải nghe tiếng chuông lố lăng này của cậu đấy !!" Kagami gầm lên với đầu dây đang rất vui vẻ bên kia. 

_Thôi nào, tôi đến Nhật Bản rồi. Gặp nhau chút đi. À đừng có mà đưa theo bạn cậu đấy. 

___








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com