Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10 : Port Angeles

Cứ cái đà phóng xe kinh hoàng còn hơn cả các báo thủ đua xe nữa thì thể nào Jess cũng đưa cả bọn đến Port Angeles trước bốn giờ chiều cho mà coi.

Mới ngồi trên xe có một lát mà Eira đã quên hết mọi u sầu. Trên cái nền giai điệu rock nặng nề, Jessica luôn miệng kể về những người bạn trai đã cùng bọn họ ra biển, và tất yếu câu chuyện ấy đã dẫn đến Mike.

Bữa ăn tối của Jessica và Mike đã diễn ra vô cùng suôn sẻ, cô bạn hy vọng rằng cả hai sẽ trao nhau nụ hôn đầu tiên vào đúng tối thứ Bảy. Bella khẽ mỉm cười có vẻ hoàn toàn hài lòng về điều đó.

Angela thì có vẻ thụ động, cô ta cũng thích buổi vũ hội sắp tới, chỉ có điều là không hoàn toàn thích Eric mà thôi. Mừng húm vì đã bắt được giò cô bạn hiền lành, nhút nhát, Jess cứ thế nài ép, buộc Angela phải khai ra mẫu bạn trai của mình, Eira cũng lên tiếng hỏi liền lập tức, nhưng là hỏi Jess về mấy bộ áo váy để "cứu nguy" cho Angela. Để đáp lại, cô bạn ít nói ấy đã dành hẳn cho cô một cái nhìn biết ơn đến tội nghiệp.

Port Angeles là một địa điểm tuyệt vời dành cho khách du lịch, khỏi nói cũng biết là nó đẹp và lôi cuốn hơn hẳn cái thị trấn Forks rồi Jessica và Angela thì biết rành rọt nơi này lắm rồi, họ chẳng muốn lãng phí thời gian để đi trên những lối đi có lót ván dọc theo bờ vịnh mà thưởng thức những cảnh đẹp mê hồn thế này .

Jessica lái xe thẳng xuống một cửa hàng mậu dịch thật to nằm trong thành phố, chỉ cách tấm biển "Hân hoan chào đón tất cả các bạn" ở bờ vịnh có vài con đường.

Buổi khiêu vũ được đăng biển là "bán chính thức" khiến cả bọn lắc đầu chịu thua, chẳng hiểu nó hàm chứa ý nghĩa gì cả.

Cả Jessica và Angela đều há hốc mồm và gần như là không hề tin là Bella chưa từng tham dự một buổi vũ hội nào ở Phoenix cả.

"Cậu chưa bao giờ đi với bạn trai à? "Jessica hỏi một cách hồ nghi khi cả bọn bước vào cửa hàng.

"Chưa, thật đấy" Bella cố gắng thuyết phục cả hai cô bạn– "Mình chưa bao giờ có bạn trai cả. Mình không hay ra ngoài."

"Sao lại không?" Jessica gặng hỏi.

"Vì có được ai mời đâu" Bella trả lời một cách thành thực.

Jessica càng nghi ngờ nhiều hơn:
"Ở đây có nhiều người mời cậu lắm mà" Cô bạn nhắc cho Bella nhớ –"Và cậu đã từ chối tất thảy mọi người đấy thôi."

Các cô đang ở khu vực quần áo dành cho thanh thiếu niên. Mắt ba cô gái đang rảo khắp lượt trên những giá treo quần áo. Còn Eira chỉ ngồi một bên , nhàn nhạt nhìn xung quanh.

"Ừm, chỉ trừ Tyler thôi" Angela nhẹ nhàng chỉnh lại.

"Xin lỗi" Bella há hốc miệng ra vì kinh ngạc -" Cậu vừa nói gì?"

"Tyler kể với mọi người là anh chàng sẽ đưa cậu đi chơi" Jessica trả lời thay, đôi mắt cô bạn nheo hẳn lại, chứa đầy trong đó một nỗi nghi ngờ.

"Tyler nói gì?" Bella lên tiếng như người sắp tắt thở.

"Mình đã bảo với cậu là không phải rồi mà" Angela thì thầm với Jessica.

Bella chỉ biết im lặng, mải mốt quay đi để hai cô bạn không nhìn thấy là mình đang bị sốc cực độ. May thay, cả ba đứa vừa kịp tìm thấy cái giá treo váy, vậy là có việc để làm rồi.

"Đó là lý do khiến Lauren không thích cậu đấy" Jessica phá ra cười khúc khích trong khi cả ba mân mê mấy bộ váy.

Eira nãy giờ im lặng , chợt lên tiếng trêu đùa :

" Bella , tớ nghĩ cậu dùng chiếc xe tải dí theo Tyler thì cậu ta sẽ thôi cảm thấy tội lỗi về vụ tai nạn đấy!"

"Chắc là thế" Jessica bật cười ngặt nghẽo – "Nếu đó đúng là lý do khiến cậu ta cư xử như vậy."

Khu vực dành riêng cho váy không lớn lắm, nhưng cả hai cô bạn của cô vẫn chọn được vài cái để thử.

Jess phân vân giữa hai bộ váy – một cái dài, không có quai đeo, màu đen theo lối cổ điển, cái kia thì màu xanh dương đậm, dài đến đầu gối và có quai đeo. Eira tán thành cô bạn chọn cái màu xanh. Cần phải làm cho người khác nổ đom đóm mắt chứ!

Angela thì chọn cái màu hồng nhạt, hơi ôm, làm nổi bật dáng người dong dỏng và mái tóc màu mật ong của cô ấy. Trông cả hai như vừa lột xác, Bella không ngớt lời khen tặng dành cho cả hai cô bạn và treo lại những bộ váy không được chọn về giá như cũ.

Cả bọn qua kệ giày và những kệ hàng thông dụng khác. Hai cô bạn cứ lựa tới lựa lui, thử hết cái này đến cái khác .

Trong khi Bella và Eira thì ngồi trên ghế chờ , hai người đều có cảm giác chung- Quá là buồn chán .

" Eira , ừm... Thật sự tớ không cố ý nói những việc như thế đâu" Bella ngập ngừng , bắt đầu nói về câu chuyện lúc trước khi cô nàng đã hỏi cung cô như thể tội phạm .

" Ừa tớ biết" Eira bóc một thanh sô cô la trong túi ra , không chút quan tâm đáp .

" Lúc ở La Push ... Cậu có nghĩ Edward chỉ vô tình đi ngang qua và cứu bọn mình không?" Một lúc lâu , cô nàng lại tiếp tục nói.

" Bella , cậu thích Edward à?" Eira bỏ miếng socola vào miệng , nghiêng đầu nhìn Bella .

Cô nàng đơ cứng người lại , miệng lắp bắp :

" Không ... Không phải ... Tớ ... Tớ chỉ là ... chỉ là thắc mắc ..."

" Bella , lần trước hình như tớ đã nói rõ rồi" Eira cắt ngang—" Nếu thắc mắc bất kì chuyện gì , cậu trực tiếp nói rõ ràng với Cullen . Lần cuối , tớ nói ."

Bella ngẩn người , có chút bần thần . Cô há miệng lại không biết bản thân nên nói gì . Có lẽ cũng nhận ra , bản thân hơi quá đáng . Bella đổi chủ đề , không tiếp tục nói về Edward .

" Cậu nhớ Jacob chứ , cậu bé lần trước ở bãi biển ?"

Eira gật đầu . Trong lòng lại thở dài . Thật sự mà nói , nữ chính này là nữ chính nhiều chuyện nhất mà cô từng gặp .

" Jacob có kể cho tớ nghe một truyền thuyết , về giao ước của ma cà rồng và người sói ... Cậu có nghĩ , bọn chúng thật sự tồn tại không?" Như thể đang thăm dò , Bella lén lút nhìn cô , quan sát biểu hiện .

" Ai mà biết được" Eira nhìn cô nàng , đáp một cách đầy ẩn ý .

Cả hai cô bạn có vẻ đã thỏa mãn thật sự về những món hàng đã chọn được, hóa ra chuyến mua sắm này không kéo dài như cả bọn đã nghĩ.

Chẳng còn gì để làm nữa, cả bọn quyết định sẽ ăn tối trong một nhà hàng nhỏ của Ý nằm ngay trên lối đi có lót ván . Jess và Angela sẽ đi bộ ra vịnh sau khi cất xong đồ trong xe hơi.

Bella bảo với họ rằng cô muốn đi tìm một nhà sách, khoảng một tiếng đồng hồ sau, cô nàng sẽ đến nhà hàng để cùng ăn tối với họ. Cả hai cô bạn đều ngỏ ý muốn đi cùng với Bella, nhưng cô ta đã nhanh nhẹn tạm biệt họ bằng một lời chúc cả hai vui vẻ.

Hai cô bạn lại ríu rít với nhau khi cùng tiến tới phía chiếc xe hơi, còn Bella thì bước theo hướng Jessica đã chỉ.

Eira theo sau hai cô bạn , suy nghĩ một lúc vẫn nói:

" Tớ cũng đi dạo một lúc , lát nữa gặp lại"

Không đợi hai người kia kịp nói gì , Eira nhanh chóng bỏ đi . Jessica và Angela nhìn nhau .

" Đôi khi thấy hai người họ có vẻ thân thiết , mà đôi lúc lại rất kì lạ đấy nhỉ" Angela nói.

Bella chăm chăm đi về phía nam , và rồi cô bắt đầu nhận ra, trong lúc băng ngang một con đường khác, rằng cô đã bị lạc đường. Lẽ ra hồi nãy cô nên đi về hướng bắc mới phải, dường như những tòa nhà ở đây đều là nhà kho. Bella quyết định rẽ sang hướng đông ở dãy phố tiếp theo và thế là lạc vào một khu nhà khối... Chán thật, nhưng không sao, lần này, cô quyết định sẽ thử vận may ở một con đường khác để trở lại phía lối đi có lót ván.

Một tốp bốn thanh niên đang loanh quanh ở con phố Bella vừa quẹo vào. Phải chăng họ là dân công sở đang trên đường về nhà? Không, trông họ ăn mặc rất tùy tiện. Hay là dân du lịch? Không, trông họ "bụi bặm" thế kia mà. Khi họ đến gần hơn, Bella mới nhận ra là cả bốn người không lớn tuổi hơn cô mấy. Họ đang nô đùa với nhau, cười sằng sặc và đấm thùi thụi vào vai nhau. Bella vội lỉnh ngay vào vỉa hè để tránh, bước chân trở nên vội vàng, gấp rút, quyết định rẽ vào một góc phố khác.

" Ê"

Một người trong bọn họ lên tiếng, chắc là gọi Bella, vì quanh đây còn có ai khác đâu. Bella ngẩng mặt lên. Hai trong số bốn gã thanh niên đã dừng chân, còn hai gã kia thì bước chậm lại. Gã ở gần cô nhất là một gã to con, tóc đen, có vẻ như là người đã cất tiếng gọi. Hắn mặc một chiếc áo sơ mi may bằng vải flanen, bên trong là một chiếc áo thun cáu bẩn, chiếc quần jean rách tả tơi và mang giày xăng đan. Hắn ta tiến thêm một bước về phía cô.

"Sao cơ" Bella trệu trạo, đó chỉ là một phản ứng tự nhiên. Rồi nhanh như cắt, cô quay đầu lại, bước nhanh hơn về phía góc phố. Đằng sau cô, bốn gã thanh niên bắt đầu rú lên những tiếng cười man rợ.

"Ê, chờ đã!" Một tên trong bọn gọi với theo, nhưng Bella vẫn cắm đầu xuống dất và dấn bước rẽ vào con phố với một tiếng thở ra nhẹ nhõm. Sau lưng cô vẫn là những tiếng cười như nắc nẻ.

Trời đã bắt đầu trở nên nhá nhem, những đám mây ở phía trời tây đang tụ lại. Hoàng hôn đang chuẩn bị cuộc hành trình trên cỗ xe thời gian của mình đấy. Nhưng ở phía trời đông thì vẫn còn sáng rõ, vẫn còn những áng mây màu hồng, màu cam, nhưng cũng sắp khoác lên mình một màu xám ảm đạm rồi.

Bởi vì áo khoác để trong xe , nên Bella bắt đầu cảm thấy hơi lạnh . Cô rùng mình , hai tay khoanh thật chặt trước ngực .

Phía xa kia, bầu trời bắt đầu chuyển sang màu đen. Hoảng hốt, Bella ngoái lại phía sau cảnh giác, một nỗi bàng hoàng, sững sờ đột nhiên ùa đến khi cô nhận ra rằng có hai gã thanh niên đang lặng lẽ bước theo , chỉ cách cô có sáu mét không hơn không kém. Cả hai đều nằm trong trong nhóm bốn tên lúc nãy đã gặp khi đi ngang qua con phố, không có tên tóc đen hồi nãy gọi cô.

Bella ôm lấy chiếc túi , cố lục tìm chai xịt hơi cay mà bố Charlie hay bỏ vào cho cô . Cô cố gắng bước thật nhanh , nhưng không dám chạy , chỉ cố ra vẻ như không phát hiện bọn chúng đang theo sau .

Rồi bất chợt, có hai chiếc xe hơi lao vụt qua mặt cô, chúng phóng vun vút theo hướng bắc, cùng hướng với cô bây giờ... Tuyệt quá, Bella thầm reo lên. Vậy là chỉ cần bước ra khỏi con đường vắng vẻ này là mình sẽ thoát. Nghĩ rồi, Bella bước vòng qua con phố, trút ra một tiếng thở dài mãn nguyện.

... Và Bella phải đứng sựng ngay lại.
Hai bên đường hoàn toàn trống trơn, chỉ có những bức tường kéo dài đến thăm thẳm. Thấp thoáng xa xa, cô có thể nhận ra những ngã ba, ngã tư, những ngọn đèn đường, những chiếc xe hơi và cả những khách bộ hành nữa, nhưng tất cả họ đều đang ở rất xa. Và kìa, đang đứng tựa lưng vào một tòa nhà nằm bên trái là hai tên đồng bọn đang cười sặc sụa, kiểu cười đầy phấn khích khi nhìn cô đứng chôn chân trên vỉa hè, mặt mày tái mét. Trong thời khắc đó, Bella mới hiểu ra được rằng mình không hề bị bám đuôi...
Mà là đang bị vây hãm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com