Oneshot: Cơ hội...
Lưu ý chap:
- OOC
- Famin có thai
------------------------------
Vào khoảng thời gian hiện tại, hầu như cả nhà Innocent đều biết mối quan hệ của Doom và Famin bây giờ như thế nào. Một người luôn yêu chiều em trai quá mức, một người thì luôn quậy phá tăng động. Cả hai cứ như hình với bóng khi luôn dính vào nhau như không thể tách rời ra, như một mãnh ghép nếu thiếu người này thì cũng như thiếu đi người kia.. họ không thể tách rời.
Tuy nhiên dạo gần đây lại xảy ra một vấn đề nan giải khác với cả hai. Họ như có một vết ngăn vô hình dần dần chia cắt họ ra, Doom cũng chả còn yêu chiều Famin như trước nữa... mặc cho cậu em trai gã cứ lẽo đẽo đi theo, nhưng cũng nhanh chóng bị gã gạt ra. Famin không hiểu bản thân đã làm gì sai, cứ như thường lệ nếu rảnh là sẽ tìm đến gã để chọc ghẹo. Nhưng nhanh chóng cậu nhận ra sự xa cách của gã dành cho bản thân ngày càng lớn hơn khi thậm chí gã còn không thèm nắm tay cậu như trước.
- Ngươi sao thế?.. tại sao không nắm tay ta nữa?.. tại sao không nói chuyện với ta, không hôn ta nữa? *bám theo gã* - Famin
Có phải anh quá trẻ con rồi không, khi bản thân lại đòi hỏi những thứ dường như vô nghĩa đó. Gã không nói, cũng không thể nhìn mặt cậu bây giờ nhưng lại dừng bước không tiến đến nữa. Gã chỉ lặng lẻ nói ra một câu khiến cậu nghe xong dường như chết đứng tại chổ sau khi nghe xong lời nói ấy.
- Famin... anh em ta dừng lại được rồi... - Doom
- H..hả...?... *không tin vào tai mình* - Famin
- Chúng ta dừng mối quan hệ này lại thôi.. - Doom
- Tại sao ta phải dừng!?? *nắm cổ áo gã* - Famin
- Đừng quậy nữa, chỉ là đến lúc ta nên dừng lại... trở lại làm anh em bình thường.. *xoa đầu cậu một cái rồi rời đi không nói thêm câu nào* - Doom
Cậu đứng chôn chân tại chổ rồi... mối quan hệ yêu đương của cả hai thật sự kết thúc rồi. Cho dù Cyril không cấm cản cả hai yêu nhau nhưng chả phải lúc đó cả hai đã rất vui hay sao? Chả biết từ khi nào mà cậu đứng chôn chân tại điểm mà cả hai vừa giết người xong, chả thể cử động lấy một chút. Mùi máu nồng sộc lên mũi cậu đây cũng chả thấy nó khó chịu như bây giờ...
Đôi mắt có đồng tử màu tím từ từ nhắm nghiền lại, nước mắt của cậu không biết từ khi nào đã rơi. Famin bé nhỏ đứng đấy đau lòng khóc nất lên giữa trời mưa khi nghe những lời nói được thốt ra từ miệng của gã.
Những vệt máu dính trên mặt cậu cũng được cơn mưa nhẹ nhàng làm trôi đi như cách mỗi lần gã lau mặt cho cậu, tuy nhiên đã không còn hơi ấm của gã tại đây nữa rồi. Máu chảy dưới chân cậu như tạo nên con sông đỏ nồng nặc mùi tanh sộc lên mũi. Chưa bao giờ mũi cậu lại cảm thấy cay rát đến thế, lại còn dưới cơn mưa phùn kéo dài thế này.
Cây dù được cậu hay cầm theo nay lại bị vứt xó đi sau sự chăm sóc tận tình của gã. Nay trời đổ mưa vào lúc cả hai kết thúc, cậu lại không hề đem nó theo.. cả cơ thể ướt nhem đứng khóc giữa cơn mưa mà không một ai quan tâm đến làm cho cậu như vỡ vụn ra thành từng mãnh.
- Không phải bây giờ anh sẽ đem ô đến đưa em về sao... - Famin
Nước mắt lẫn vào nước mưa, cậu không còn biết cảm xúc của mình bây giờ nữa. Bây giờ chỉ còn một mình, cậu đành từ từ bước đi dưới cơn mưa mà không chút hấp tấp.. như rằng cậu đã quá mệt mỏi cho ngày hôm nay.
.
.
.
- Famin? Anh Doom đâu sao lại để anh ướt nhem thế này *chạy lại xem tình hình của cậu* - Delisaster
- ... Đừng nói nữa... - Famin
- *không hiểu* ??? - Delisaster
Cậu ôm chầm lấy hắn khóc nất lên, Deli vốn không hiểu chuyện gì nhưng cũng hoảng hốt ôm cậu vào lòng. Với vai trò là em trai, hắn thương cậu nhất nhà thế mà khi thấy cậu khóc hắn lại chả biết phải làm gì... vì đây lại chính là lần đầu hắn phải chứng kiến cảnh này.
Nhanh chóng cũng đưa cậu về phòng thay đồ vì nếu không Famin sẽ cảm mất. Hắn đây không giỏi chăm sóc nên đành để lại cho Epidem... bản thân hắn chả biết lý do mà cậu khóc nên đành tìm Doom để hỏi cho ra chuyện.
Nhưng lại nhận lại kết quả từ gã là việc gã hầu như không hề phản ứng thậm chí là không có ý gì là quan tâm đến tình trạng của Famin. Dù trong lòng gã đây vẫn đau.. nhưng một khi đã quyết định chọn chấm dứt tình cảm thì gã đâu thể làm được gì nữa.
Đương nhiên cả nhà cũng thấy làm lạ với cách gã cư xử, vậy mà gã lại chọn cách làm ngơ không nói cho ai biết bản thân đã kết thúc với Famin. Cũng kể từ hôm ấy, tâm trạng tinh thần của cậu đi xuống một cách trầm trọng. Đôi mắt không chút ánh sáng cũng như là tia hy vọng nào mỗi khi nhìn thấy gã.
Bức tường trong suốt ngày càng hiện rõ hơn chia cắt mối tình của cả hai người. Dù cậu có bệnh ốm hay gì gã cũng chả mấy quan tâm hay để ý đến cậu, chỉ khi cậu dần dần yếu đi rõ rệt hơn Cyril mới lệnh cho Domina và Delisa đi tìm hiểu nguyên nhân.
.
.
.
Tuyệt nhiên thứ khiến Cyril, Domi và Deli không thể nào tin được là vì chuyện Doom ngày hôm ấy đã không chút do dự cắt đứt mối quan hệ yêu đương với Famin... không chỉ chuyện đó, mà còn là về việc gã chưa gì đã có người thương khác không lâu sau đó. Vẫn may thay Famin vẫn chưa hề nhận ra hay biết đến việc này, nếu không thì cậu không biết sẽ còn ra sao khi phải trải qua tận 2 cú sốc tinh thần liên tiếp về người cậu yêu.
Cô gái với mái tóc vàng ấy vẫn nhỡn nhơ chơi đùa chăm sóc gã mà không hề hay biết rằng bản thân đang trở thành tầm ngắm của người khác. Từ tính cách đến bộ điệu cô ta lại rất giống cậu... tuy nhiên lại có phần dịu nhẹ hơn, có lẻ đó là lý do gã say đắm cô sao?...
Famin... cuối cùng cậu cũng thấy tất cả, tận mắt chứng kiến cảnh gã bế cô ta đi chơi... tận mắt chứng kiến những nụ hôn ngọt ngào của gã dành cho cô ấy. Như thế đã quá đủ rồi, cả thế giới của cậu như sụp đổ rồi.. không còn tia hy vọng nào cho cậu nữa. Quyết tâm từ bỏ, cậu quay chân rời đi bước ngược hướng đi với gã xem như người xa lạ mà cậu không quen. Trở thành một Famin cuồn loạn như ban đầu mà không có gã can ngăn bên cạnh.
Nhưng gã nào biết chính cái đêm định mệnh ấy lúc cả hai còn đang hạnh phúc bên nhau... chính vào cái hôm gã chót dại nghe theo lời Deli uống rượu, gã đã khiến anh có thai nhưng gã lại không hề hay biết. Chỉ vì một lần trót dại của gã, cậu lại là người phải chịu hậu quả và cậu cũng chả dám nói về việc cái thai cho gã nghe.
- Anh hai ăn uống bòi bổ đi ạ....- Epidem
- Ta... không ăn.. - Famin
- Ăn đi.. để cho đứa nhỏ còn khỏe thiếu gia ạ.. - Cell
- *lắc đầu không chịu* - Famin
- *ngồi xuống cạnh cậu* Famin... mau ăn đi con.. - Cyril
- hức... cha ơi.. - Famin
- Rồi rồi con ngoan không khóc nè.. *ôm cậu* - Cyril
Ngài ôm cậu vào lòng vỗ về cho cậu mau nín đi vì nếu khóc nhiều quá sẽ ảnh hưởng đến đứa bé và cậu. Cuối cùng sau bao lời an ủi, cậu mới chịu ăn một chút chóng đói... nói là điên loạn cuồn nhiệt như ban đầu nhưng cậu nào có thể làm thế nữa.
Mệt mỏi nằm trong phòng nghỉ ngơi trong cái mùa lúc nào cũng có mưa thế này, không thể ngừng suy nghĩ đến cảnh gã và cô gái ấy. Tay vô thức nắm chặt tấm chăn trắng, kìm nén nước mắt vào sâu bên trong.. nhất định cậu muốn làm chuyện này cho ra lẻ... cậu muốn gã là của cậu chứ không phải của người khác.
.
.
.
Ngày hôm ấy cậu gọi cô gái kia ra nói chuyện, sau khi cô rời đi khỏi chổ Doom. Cậu đứng nói chuyện với cô thì biết được cô và Doom đã quen nhau từ lâu... trước khi gã ngỏ lời cắt đứt quan hệ của cậu và gã. Tim cậu như thắt lại sau khi cô kể lại những lần ngọt ngào mà gã dành cho cô... có cả những hành động trước đây gã dành cho cậu, cũng có những hành động trước đây gã chưa từng làm với cậu.
- À mà cậu ơi?... cậu với anh Doom có mối quan hệ gì vậy ạ?
- *im lặng một lúc rồi cười* ... ha.. cô không cần để ý đâu, tôi chỉ là "Em Trai" của anh ta thôi.. - Famin
Nói rồi cậu quay đầu rời đi, trời lại bắt đầu đổ mưa... cậu liền lấy ra chiếc ô bấy lâu nay không sử dụng che chắn cho bản thân. Đang buồn bã, cậu xui xẻo gặp ngay tên thánh nhân cát Orter đang đi tuần tra. Vì bản thân bị phát hiện nên cậu cũng đã có một trận giao tranh với hân, nhưng cũng chỉ vì tâm lý và cái thai đang trong tình trạng không ổn định nên cậu bị thương nặng nên đành tự thân dịch chuyển về.
Chỉ khi vừa về đến thôi thì cậu đã không chịu nổi mà ngất đi với tình trạng cơ thể cạn kiệt ma lực, khiến cho Cell War nhìn thấy liền hoảng hốt bảo người đưa cậu vào cho Epidem xem xét. Tuy nhiên một khi đã tuyệt vọng thì nay còn tuyệt vọng gấp bội sau khi tỉnh lại. Không chỉ tình yêu của cậu mà đến đứa bé cũng bỏ đi.... Cyril người cha của cậu đã can đảm nói với cậu về việc cái thai đã bị sảy rồi.
Famin bây giờ mất bình tĩnh mà ôm đầu gào lên, ai nấy đều lo lắng về tình trạng sức khỏe của cậu bây giờ. Ấy thế mà gã lại chả biết, lại chả hay tin gì về em trai mình cả...
.
.
.
Vài tháng sau đó....
Gã và cô gái kia cũng kết thúc vì chính tay gã đã giết chết cô, chỉ vì cô ta đã biết gã là tội phạm khét tiếng. Gã trở về với tâm trạng không mấy vui vẻ liền nhớ đến thời gian hạnh phúc khi có cậu bên cạnh... tiếng cười đùa chọc ghẹo của cậu dành cho gã. Những lời nói ngọt ngào bấy lâu gã không còn được nghe. Đến đây gã bổng nhiên nhận ra từ vài tháng trước dường như gã không còn nghe thấy cậu nữa.
- Con xin phép ạ... - Doom
- Có chuyện gì thế? - Cyril
- Cha... cho con hỏi, Famin đâu rồi ạ? - Doom
Câu hỏi của Doom làm ngài như khựng người, tức giận ném mạnh quyển sách trên tay xuống đất. Ngài bức xúc mắng gã một trận vì cách đây vài tháng, ngài đã đưa Famin sang ở một nơi khác riêng biệt vì cậu muốn thế... cớ vậy mà gã lại chả biết gì về việc này. Domina bên dưới nghe được liền chạy lên xem tình hình, cậu cũng tức giận khi Doom vô trách nhiệm như thế với Famin.
- Anh biết không... vì anh không đến cứu... mà anh hai ảnh sảy thai đó!!! - Domina
- Cái.. em nói cái gì cơ?!.. - Doom
- Anh hai... anh ấy, anh ấy mang thai con của anh... thế mà anh lại đi với cô gái khác bỏ rơi ảnh cô đơn.. một mình anh ấy lúc đó còn phải đánh nhau với tên thánh nhân cát mà không có ai bên cạnh... anh nghĩ anh còn xứng để gặp mặt anh hai không!!? - Domina
- Ta rất thất vọng về con Doom ạ... Famin lúc đó đã rất buồn khi con không bên cạnh thằng bé, thêm việc con làm thằng bé có thai mà lại không biết thì ta nói thật... con không xứng gặp lại thằng bé - Cyril
Nói rồi Cyril kéo Domina rời đi bỏ lại gã ở đấy. Gã không tin... không tin bản thân làm cậu có thai, gã chả biết chuyện gì cả. Nếu như lúc đó gã không nói lời chia tay thì bây giờ.. liệu cậu còn ở bên anh hay không, có cho anh một đứa con hay không?...
Gã bắt đầu đi tìm anh trong sợ nuối tiếc và lo lắng, mặc cho Cyril không cho gã bất kì manh mối nào và cậu nhưng gã vẫn tin vào bản thân mà đi tìm cậu bằng thực lực... dù nó có tuyệt vọng đến mấy..
Gã đã đi khắp nơi tìm kiếm thông tin của Famin nhưng tất cả dường như là con số 0. Gã buồn bã nhớ nhung về ký ức của gã và cậu.. đi đến địa điểm nơi mà cậu nói với gã là cậu thích... dù sao nó cũng là nơi cuối gã có thể tìm cậu rồi.
- .... Famin.. em đâu rồi, làm ơn... về với anh.. - Doom
"Ngươi đến đây làm gì?..."
Giọng nói quen thuộc vang lên, Doom như nhận ra đó là giọng nói của Famin liền mừng gỡ muốn ôm lấy cậu tuy nhiên cậu lại lãng tránh nó.
- Làm ơn... về đi đừng tìm ta.. - Famin
- Famin... về với anh đi.. anh thật sự.. có lỗi với em - Doom
- Xin lỗi... ta không quen ngươi *quay lưng rời đi với chiếc ô trên tay* - Famin
- *nắm lấy tay cậu* Anh xin lỗi vì cái thai... - Doom
Nghe đến đây cậu tức giận hất gã ra, cậu không muốn nhắc đến nó.. cậu hận gã, hận gã rất nhiều... hận vì gã rời bỏ cậu, hận vì gã đã khống biết đến sự hiện diện của con sớm hơn. Đến bây giừo dù bó xó qua đi chăng nữa thì Famin nhất quyết hận gã đến cùng...
- Ngươi cút đi! Đừng chạm vào ta, đi lo cho ngưòi thương của ngươi đi - Famin
- Nhưng người đó là em mà.. nếu không anh đã không tìm em cả tuần nay đâu - Doom
- .... *im lặng không nói* - Famin
- Thế nên là... Famin à.. *nắm lấy tay cậu* - Doom
"Làm ơn cho anh cơ hội em nhé..."
--‐-----‐----------------------------
END.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com