Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Shot 5 [ Đơn phương ]

Năm đầu gã thương em, hai người vẫn còn nhỏ.

Vẫn là những đứa nhóc choai choai chưa biết sự đời.

Nhưng đâu đó trong Draco, bông hoa tình yêu đang nhú mầm.

Đóa hoa tình yêu, ngọt ngào nhưng đầy cấm kỵ.

Đóa hoa tình yêu, trong sáng nhưng đau thương.

Đóa hoa tình yêu, thơ mộng nhưng tàn nhẫn.

Đóa hoa tình yêu, không ai biết được...

Để lại cho gã bao bâng khuâng, mơ mộng.

Để lại cho gã, bóng hình gã thương...

.

.

.

Năm thứ hai thương em, Draco học cách che giấu.

Che giấu bí mật về một tình yêu nên thơ.

Gã học cách dối trá, học cách lạnh lùng.

Gã không muốn ai, trừ gã, biết được gã yêu em.

Gã không muốn ai, vì vậy, tổn thương em của gã.

Cũng không muốn ai, làm hại tình cảm gã dành cho em.

Gã biết, tình cảm gã dành cho Harry, là thứ tối kỵ.

Là thứ dù cho có chết đi sống lại, gã cũng không nên có.

Nhưng biết sao được, thương em, gã nào khống chế được.

Thương em, đơn giản vì em chính là em thôi...

.

.

.

Bên em ba năm, thương em tròn trịa ba năm.

Tình cảm của gã, hướng về em, chưa từng thay đổi.

Trái tim gã, dâng tặng cho em, chưa từng hối tiếc.

Vì gã biết, em của gã, đáng để được yêu thương.

Nhưng em ơi, em biết không, đơn phương đau lắm đấy.

Nó không khác gì cầm một con dao tự đâm vào tim mình đâu em.

Nhưng em à, không sao cả, vì gã thương em, không một lời oán trách.

Vì gã thương em, là tự nguyện thương em.

Nên em à, hãy cứ vui vẻ nhé...

.

.

.

Draco thương Harry, điều này ai cũng biết, chỉ riêng mình em không biết.

Draco ở bên Harry, tổng cộng đã được bốn năm, gã thương em, cũng đã được từng ấy năm rồi.

Ngày ngày, Draco quanh quẩn bên Harry, bồi em học tập, bồi em vui chơi.

Gã nhìn nụ cười thuần khiết của em, bao lời muốn nói đều dâng đến cổ họng, nhưng chúng đều được nuốt xuống.

Vì gã sợ, sợ ánh nắng của gã, sẽ vĩnh viễn không nở nụ cười ngọt ngào ấy, sợ ngày em xa lánh gã.

Là một người nhà Malfoy, gã biết mình không nên yếu đuối như vậy, gã nên dũng cảm nói ra lòng mình.

Nhưng là một người ngây dại khi yêu, tâm trí gã nói gã biết, gã không thể nói cho em biết.

Vì vậy, gã chọn im lặng...

.

.

.

Draco yêu Harry, ngót ngét đã sang năm thứ năm.

Tình yêu đơn phương ấy, nó mệt mỏi lắm, nhưng lại vô cùng đẹp đẽ.

Vì nó là thuần khiết nhất, là trong trắng nhất...

Đặt một người trong tim, nguyện ý một đời cưng chiều, yêu thương.

Draco biết điều đó, nên gã dành cho em tình yêu thuần khiết nhất, tươi đẹp nhất.

Tình yêu của gã, giống như nụ cười của em, không vương chút bụi trần.

.

.

.

Năm thứ sáu, Draco yêu Harry đã được sáu năm.

Sáu năm ròng rã, gã đặt trong tim cũng chỉ có mình em.

Được nhìn em hạnh phúc, ngày ngày tươi cười, gã đã rất vui rồi.

Vì vậy, thứ không nên nói, gã cất sâu trong tim, khóa lại trong một chiếc rương, không bao giờ mở nó ra.

Nhìn em nhảy nhót trên cánh đồng hoa gã vì em trồng lên, trong tim gã như có một dòng suối ấm áp chảy qua.

Nhưng rồi em xuất hiện trước mặt gã, ngượng ngùng nói em đã có người thương.

Cả thế giới của gã, chợt rơi vào tăm tối...

.

.

.

Thầm lặng yêu em, đã được năm thứ bảy.

Harry thường kể với gã, người em thương, ngốc nghếch lắm.

Người ấy ngốc nghếch là thế, nhưng em lại thương người ấy vô cùng.

Vì người ấy, ôn nhu lắm.

Vì người ấy, tinh tế lắm.

Vì người ấy, ngọt ngào lắm.

Cũng vì người ấy, là người em thương mà thôi.

Nên em thương người ấy, không rõ lý do.

Vậy Harry, em có từng nghĩ, em thương người kia, không rõ lý do.

Vậy tôi, thương em vì lý do gì...

Người em thương, ngốc nghếch còn có được trái tim em.

Còn người thương em, si dại đánh mất em...

.

.

.

Trái tim con người nhiều khi lạ lắm, thương một người, tám năm vẫn không dừng lại.

Những tháng ngày đơn phương ấy, Draco có lẽ sẽ không bao giờ quên.

Dù có muốn quên, cũng không có khả năng...

Vì người gã thương, thật biết cách trêu đùa gã.

Khi gã muốn từ bỏ em, em dùng ánh mắt xanh lục khiến gã si mê nhìn gã.

Chỉ một ánh mắt, gã đem em đặt ở nơi sâu nhất trái tim, sủng lên tận trời.

Ngày gã muốn tỏ tình với em, em lại dùng ánh mắt ấy nói em muốn bên người em thương, em muốn cùng người kia một lần nói rõ tình cảm.

Gã khi ấy, trái tim như vỡ ra ngàn mảnh, rồi như miểng chai đâm sâu vào lồng ngực gã...

Nhưng gã vẫn gượng cười, bảo em đi đi, đi đến với người may mắn kia, người được em đặt trong tim ấy.

Harry cười ngọt ngào, em nói sẽ có tin tốt lành thôi rồi chạy đi.

Em đâu nào hay biết, sau lưng gã, trên bàn tay trái, là đóa hoa hồng tươi thắm dành cho em...

.

.

.

.

Đến năm thứ chín, tình yêu đơn phương của gã, dừng lại.

Gã mệt mỏi rồi, gã buông bỏ rồi.

Em của gã...

Ánh nắng của gã...

Nguồn sống của gã...

Chấp niệm của gã...

Tất cả đều chấm dứt.

Gã quyết định rồi, gã muốn tặng em một kết cục tốt nhất, gã muốn cho em một cuộc sống hoàn mỹ nhất.

Vậy nên, đơn phương em, từ nay về sau, sẽ không còn nữa...

.

.

.

.

.

.

-'Dray, anh làm gì vậy?'- Harry bế Scorpius trên tay, em dịu dàng nhìn gã.

-'Không có gì, sao em chưa ngủ đi, muộn lắm rồi'- Draco đóng lại quyển sổ đã nhuộm màu thời gian, úa vàng đầy hoài niệm.

-'Em đợi anh'- Harry cười ngọt ngào, em đầy trìu mến nhìn gã.

.

Ôm được người mình thương trong lòng, Draco mĩ mãn thở hắt.

Năm thứ chín đơn phương, gã đã có thành quả, gã ôm được em, cùng gã trở về xây đắp gia đình.

Gã có được em, cùng gã ngày ngày ở bên.

Gã có được em, cùng gã ngọt ngào yêu đương.

Gã có được em, có được ánh nắng...

Gã có được em, được cả thế giới...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com