Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11: Sinh Nhật Shinichirou

-11-

Ngày hôm sau là thứ hai đầu tuần, Mikey lại tiếp tục cúp học, cậu cuộn mình trong chăn như con sâu khổng lồ, dù anh trai có kêu kiểu gì cũng không chịu chui ra, y hết cách đành gọi cho giáo viên xin cho cậu nghỉ thêm một buổi.

Hôm qua còn phá lắm mà, sao mới sáng ra lại bệnh rồi ...

- Anh Shin, hôm nay đến lượt em trực nhật, anh chuẩn bị bữa sáng cho anh Mikey giúp em nhé !

- Để anh làm cho, em cứ đi đi.

Tuy miệng nói dễ dàng như thế, nhưng y lại không biết làm thế nào cả. Shinichirou lục tủ lạnh thấy gì làm đó, đầu tiên là rán trứng, Mikey thích ăn chín hai mặt nên y cũng lưu ý, kết quả không ngoài dự đoán, khét cả hai mặt ...

Thôi kệ, đi mua đồ ăn ở cửa hàng tiện lợi, cho vào lò vi sóng quay là được.

Mikey xoa xoa mông mình, ngủ được một lúc liền giật mình dậy vì đau, cậu cau có trút giận lên mấy con gấu trên giường, sau đó lại thiếp đi mất.

Shinichirou đứng ngoài cửa hàng tiện lợi nhìn đống đồ ăn nhanh, y lựa đại vài món rồi đem về nhà ném hết vào lò vi sóng.

- Manjirou ! Dậy ăn sáng rồi anh đưa em đi bệnh viện.

- Hông đi đâu ! Nhục lắm !

- Đi bệnh viện thì sao mà nhục ?

- Mikey vô địch không bao giờ bị bệnh !

Shinichirou không hiểu nổi tính khí của em trai mình, y nhìn cánh cửa sổ bị gãy, đành trèo vào từ đó vậy.

- Manjirou, dậy đi em.

Nhìn cục chăn phồng lên trước mặt, Shinichirou mãi mới tìm được khe hở để đưa tay vào trong, thấy thân nhiệt cậu cao hơn bình thường, y lo lắng kéo chăn ra.

- Em bị cảm rồi, lên đây anh cõng đi bệnh viện.

Mikey dụi dụi mắt, cậu tìm cách lảng tránh "Em đi ... Khụ khụ ... bệnh viện cùng với Izana được không ?"

- Không.

Mikey một lần nữa chui rúc vào trong chăn "Em không có bị-- khụ khụ không bệnh mà khụ khụ" lời nói dối vô cùng thuyết phục.

Shinichirou không còn cách nào khác ngoài việc vác cậu lẫn cục chăn kia lên vai "Anh làm gì vậy khụ khụ, thả em xuống"

Mikey ghét đến bệnh viện, không phải cậu sợ tiêm thuốc hay gì đâu ... Thật đấy !?

- Khụ khụ ... anh chưa đem ví kìa.

- Đợi anh một chút, không được chạy đi đâu đấy.

Mikey bày ra vẻ mặt đáng tin cậy nhất có thể, cậu giơ tay ra dấu OK rồi mỉm cười nhìn y.

Đợi Shinichirou khuất sau cửa phòng, Mikey vội với tay cầm lấy điện thoại bàn nhấn số gọi cho anh.

Draken đang học tiết đầu tiên, thật ra là ngủ trong giờ học. Lúc này điện thoại trong túi bỗng rung lên, người gọi cho anh lúc này chỉ ngoại trừ Mikey thì anh không thể nghĩ ra ai khác.

- Alo, sao vậy Mikey ?

- Ryuguji-kun, em không được nghe điện thoại trong lớp.

Draken nhướng mày nhìn thầy giáo rồi đứng dậy xách cặp đi ra ngoài "Cảm rồi à ?"

[ Khụ khụ ... Tao không bị cảm ... Khụ khụ ... Tao chỉ thấy hơi mệt, người hơi nóng và bị ho thôi ... khụ khụ ... ]

- Ở nhà đi, tao về liền.

Mikey cần phải làm gì đó để câu thời gian, lẽ ra cậu đã co giò bỏ chạy từ nãy giờ rồi, do hôm qua vận động nhiều quá nên thắt lưng lẫn bắp đùi đều đau đau nhức nhức, đứng dậy còn không nỗi huống gì chạy ...

- Em đói~

- Sao bây giờ lại đói rồi ? Nãy còn không chịu ăn cơ mà ?

- Em đói~ đói đói~

Shinichirou mang thức ăn ra phòng khách cho cậu, Mikey vừa ăn vừa xem tivi, cố nhai chậm nhất có thể.

- Không xem nữa, ăn nhanh rồi đi bệnh viện.

- Ông nội đâu rồi anh khụ khụ ...  ?

- Đi đánh cờ rồi, không ai cứu được em đâu.

- Hay chiều em đi với Ema được không ?

Shinichirou không cho cậu ăn nữa, y tìm áo khoác mặc cho Mikey rồi cõng cậu ra ngoài.

- Chiều em sẽ đi với ông nội, Ema hay Izana .... Khụ khụ, anh thả em xuống đi.

Trong lúc dầu sôi lửa bỏng thì Draken kịp thời chạy đến, anh thở hồng hộc nhìn Mikey đang dang tay về phía mình, theo thói quen liền đến thay y cõng cậu.

- Ken ? Không phải giờ này em đang đi học sao ?

- Để em đưa Mikey đi khám cho, đảm bảo chích thuốc đầy đủ.

Shinichirou khá tin tưởng anh nên dễ dàng đồng ý, y cũng nên đến cửa hàng thôi, đã nghỉ cả hai ngày rồi.

- Kenchin, tao không đi bệnh viện đâu~

Draken không nói gì mà đi thẳng đến hiệu thuốc, anh mua vài miếng băng gạc rồi bó lên cánh tay trắng nõn của cậu.

- Nếu Shinichirou-kun có hỏi thì nói là đã tiêm rồi.

- Yêu Kenchin nhất~

Hôm qua Draken bất cẩn tắm cho cậu khi cơ thể đang toát nhiều mồ hôi sau khi vận động, nên bây giờ chắc đã bị cảm lạnh rồi.

May mắn kết quả chỉ là cảm nhẹ, Draken cầm thuốc và giấy xét nghiệm bỏ vào một cái túi, rồi cõng cậu trở về nhà.

Draken ghé vào cửa hàng tiện lợi mua kẹo mút, anh chọn đường vòng để đi, tránh tất cả các tiệm taiyaki lân cận đề phòng cậu đòi ăn.

- Kenchin~ mông tao đau lắm~

Mikey đùa nghịch mái tóc dài đến chán chê rồi dứng lại, cậu muốn được đi chơi nhưng trong người lại không khỏe. Thật khó chịu ...

- Về nhà ngủ, vậy sẽ không còn đau nữa.

Đi ngủ có khi còn đau hơn ...

- Kia có phải là Mikey vô địch không ?

- Hả !? Sao nhìn không giống chút nào vậy ?

Mikey nhướng mày nhìn hai người đang xì xầm bàn tán về mình, cậu bĩu môi gục đầu lên vai anh thì thầm "Khụ khụ ... Tao cũng ngầu lắm mà"

- Ừ, mày ngầu lắm.

Draken đưa cho cậu một cây kẹo, đôi mắt vô hồn bỗng sáng lên vui vẻ vươn tay cầm lấy.

- Kenchin~ hôm nay là sinh nhật của anh Shin đấy~

- Tao nhớ mà, mày muốn tổ chức ở đâu ?

- Dĩ nhiên ... Khụ khụ ... là võ đường của ông rồi~ tập hợp mọi người đi Kenchin~

- Mày đang bị bệnh, về ngủ đã.

- Không ! Khụ khụ ...

Vừa dứt lời, Mikey đã gục đầu lên vai anh ngủ ngon lành ...

***

Tranh thủ thời gian Shinichirou vẫn còn bận việc ở cửa hàng, mọi người đã tập trung đông đủ tại nhà Sano.

- Ở chỗ này tao thấy ớn quá, chọn chỗ khác được không ?

- Mikey nói là phải tổ chức ở đây.

Theo sự phân chia của Draken, Mitsuya sẽ Hakkai, Pachin và Peyan ở nhà phụ ba bạn nữ chuẩn bị thức ăn. Baji, Chifuyu, Kazutora, Takemichi sẽ đi mua đồ trang trí cho bữa tiệc. Izana, Kakuchou và anh sẽ đi đặt bánh kem, đồng thời sẽ mua quà giúp mọi người.

Còn Mikey đảm nhận việc quan trọng nhất, đó là nằm ngủ thật ngoan cho đến khi bữa tiệc bắt đầu ...

- Tao phản đối ! Cho tao vào nhóm làm thức ăn đi !

- Tại sao ?

Takemichi len lén chỉ về phía Baji, hắn đang nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống nó, đi như vậy sẽ tổn thọ lắm !?

- Tao hiểu rồi.

Draken ngẫm nghĩ một chút "Vậy mày chăm Mikey ngủ được không ? Lúc nó dậy sẽ ồn ào lắm--"

- Tao sẽ đi mua đồ trang trí, cứ yên tâm giao việc này cho tao.

Takemichi chạy vụt đi, ở nhà chăm sóc Mikey có khi còn tệ hơn việc bị Baji đánh. Chỉ cần không nói gì với Chifuyu, chắc chắn sẽ không ghen đâu nhỉ ?

Cả một buổi chiều ai cũng bận rộn với công việc riêng của mình, Takeomi phải ở lại cửa hàng để ngăn chặn cái ý định về nhà sớm của y.

- Manjirou đang bị bệnh, tao phải về xem nó thế nào.

- Từ từ, mày tìm cái gì làm đi.

- Hôm nay mày sao vậy Takeomi ? Hay tụi nó lại bày chuyện ở nhà rồi ?

- K ... Không có, chút nữa rồi về~

- Được rồi, sửa nốt cái xe này rồi tao về. Mày lấy cho tao ly nước đi.

- Oke~

Thấy Takeomi vừa chạy xuống lấy nước, y đã rời khỏi cửa hàng rồi lấy xe đi thẳng về nhà.

***

- Có chuyện gì vậy Takeomi-san ?

[ Shinichirou trốn về rồi ! Mấy đứa chuẩn bị xong chưa ? ]

- Sắp xong rồi ! Anh cũng mau về đi.

Ema vội vàng thông báo cho mọi người, họ chạy hết vào võ đường rồi khép hờ cửa lại. Người đảm nhận việc bưng bánh kem, quà và thiệp là ba anh em Izana, Mikey và Ema.

Mikey ngủ một giấc đã thấy khá hơn, cậu đứng ở cửa sau chờ anh ra hiệu mới được vào.

- Manjirou đâu rồi ông ?

- À, nó với Izana đang đánh nhau trong võ đường đấy.

- Thằng nhóc này, con đã bảo là phải nghỉ ngơi rồi mà.

Shinichirou đi vào võ đường, bên trong tối thui không thấy bóng người, y vươn tay tìm công tắc bóng đèn rồi một tiếng đoàng vang lên "Chúc mừng sinh nhật anh Shin !"

- Mấy đứa ...

Ba người đứng bên ngoài lần lượt bước vào, Mikey cẩn thận bưng bánh kem, cậu nhích từng bước tiến lại gần phía y.

- Anh ước đi.

Shinichirou mỉm cười ngồi xuống, một điều ước à ?. Y nhắm mắt lại [Ước cho tất cả mọi người đều hạnh phúc] ngọn nến chao đảo rồi tắt hẳn, Izana và Ema đại diện mang quà và thiệp đưa cho y, lúc này mọi người đột nhiên hô lên.

- Happy Birthday !

Mikey không biết trước kịch bản này, cậu giật mình ụp nguyên cái bánh kem vào mặt y.

- ...

Lúc Takeomi vừa đến đã thấy y biến thành người bánh kem, Mikey thì co giò nhảy vào lòng Draken "Em xin lỗi, tại mọi người làm em giật mình, nên--"

- Manjirou !

Võ đường của ông lại trở nên ồn ào, bánh kem vương vãi khắp căn phòng, vì được Draken bảo vệ nên cậu không bị dính chút nào, anh sợ Mikey bị dơ rồi lại phải tắm, ảnh hưởng đến sức khỏe ...

Đêm hôm đó, ba anh em được vào phòng Shinichirou ngủ. Izana và Mikey nằm ở hai bên cạnh y, còn Ema là con gái nên sẽ ngủ trên giường.

- Ngủ ngon, Izana, Mikey, Ema ...

***

Sáng hôm sau, vì ngủ với Mikey nên y bị lây bệnh, còn cậu thì khỏe khoắn chạy nhảy lung tung khắp nhà. Shinichirou nhìn cây nhiệt kế, rồi thờ dài nằm phịch xuống nệm.

- Manjirou ! Mang khăn lạnh giúp anh ... Khụ khụ.

01.08.2021

• Happy Birthday Shinichirou-san 🥳

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com