Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8. Hồi tưởng thời chiến

Harry ngồi yên trong căn hầm ẩm thấp, ánh sáng yếu ớt từ một chiếc đèn lồng tỏa ra những vệt sáng mờ trên tường đá lạnh. Cậu đã trải qua không biết bao lần reset, quen thuộc với cảm giác bị nhấn chìm trong những thế giới khác nhau, nơi mỗi lần tình cảm giữa cậu và Draco lại hiện rõ hơn, sâu sắc hơn. Lần này, Harry bình tĩnh hơn, biết rằng mình phải quan sát, phải hiểu rõ vị trí của mình ở các thế giới này.

Cậu nhìn Draco—hắn không còn là cậu bé bướng bỉnh ngày nào, mà giờ đây là một chiến binh mệt mỏi với ánh mắt đầy nỗi niềm, nỗi sợ hãi sâu thẳm mà chỉ có Harry mới nhận ra.

Draco đang chăm sóc vết thương cho cậu, tay run run nhưng vẫn cố gắng giữ bình tĩnh. Harry cảm nhận được sự yếu đuối tiềm ẩn dưới lớp vỏ cứng rắn đó.

Im lặng kéo dài, chỉ có tiếng thở đều đặn và tiếng chạm nhẹ của vải băng lên da thịt. Cuối cùng, Draco phá vỡ sự im lặng, giọng nghèn nghẹn:

"Tao sợ, Potter. Tao sợ mất mày giữa hỗn loạn này... sợ một ngày mày không còn ở đây bên tao nữa."

Harry không đáp lời ngay, chỉ nhìn sâu vào đôi mắt ấy, thấy được hết sự giằng xé và nỗi cô đơn mà Draco cố giấu kỹ. Cảm giác ấy làm tim cậu đau nhói, nhưng cũng thôi thúc cậu phải lên tiếng, phải tạo ra sự yên tâm cho người ấy.

"Nếu chúng ta còn sống sót," Harry nói, giọng trầm ấm và chắc chắn, "tao muốn nắm tay mày, công khai và không còn phải giấu giếm bất cứ điều gì."

Draco gật đầu, ánh mắt rưng rưng nước: "Tao cũng muốn thế, Harry. Dù chiến tranh có lấy đi mọi thứ, tao vẫn muốn giữ lấy mày, giữ lấy chúng ta."

Hai người tựa đầu vào nhau, cảm nhận sự ấm áp giữa lòng tăm tối. Giữa chiến tranh, giữa những tổn thương và nỗi đau, tình yêu của họ ngày một lớn mạnh, như một ngọn lửa không bao giờ tắt.

Khoảnh khắc ấy, dù chỉ là thoáng chốc, cũng đủ để mở khóa một chân trời mới trong hành trình của họ — reset.

- Niềm tin đã được mở khóa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com