Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chúc mừng

Một xe ô tô từ xa đi đến dừng trước mặt ba người, Finland mở cửa bước vào trong khi Russia đứng lục lọi túi mình, nói chuyện với Estonia.

Không biết lại hăm doạ gì nhau nữa đây. Fin lười biếng ngả lưng lên ghế tận hưởng, y giờ hơi mệt. Không lâu sau, ghế bên lún xuống, có người ngồi vào theo sau là tiếng đóng cửa mạnh, Finland hé mắt một chút xác nhận đó là ai rồi nhắm lại. Đội mũ ushanka thì chỉ có một người thôi dù có cười nham hiểm đến thế nào đi chăng nữa.

Khoan đã, cười nham hiểm?!?! Finland bật dậy khi thấy xe nhanh chóng lăn bánh đi xa. Không tìm thấy Estonia ở trong xe, Fin ngay lập tức hiểu ra Rus đã làm gì, y muốn bổ đầu tên này ra xem coi hắn đã nghĩ gì trong đầu mà dám làm như thế.
" Đừng lo. Thằng nhóc kia tự biết đặt xe mà" Cái vấn đề đéo phải chỗ đó!?!! Cái vấn đề là hai người có phải anh em không vậy?!?! Chắc chắn không phải kẻ thù không đội trời chung giả dạng vô chứ?!?!

Finland thấy mình đúng là tên đần khi nghĩ rằng tên này muốn làm anh trai tốt, giờ y đã hiểu tại sao Ukraine lại sợ Russia đến vậy rồi. Người gì rõ nham hiểm.

Chỉ cần liếc là biết giờ này cậu đã suy anh thành một tên ma mãnh, vô liêm sỉ từ chân lên đầu, nhưng đó lại chính là mục đích chính của anh: anh muốn Finland tiếp nhận hoàn toàn chính mình, ngay cả những mặt tối tăm nhất.

" Anh đúng là..." Russia đặt đầu lên vai cậu, không hề xấu hổ với việc mình đã làm một chút nào: "Chăm trẻ rất mệt mỏi, cậu nên cám ơn tôi vì đã giúp cậu thoát được lần này."

Finland bật cười trước da mặt dày của thằng bạn: "Vô liêm sỉ. Cha anh có biết con trai ông ấy đổ đốn thế này không?" Russia tận hưởng mùi hương của Finland, lề rà trả lời: "Biết chứ, nói thật thì cha tôi khá tự hào đấy. Nếu cậu không tin thì có thể qua nhà tôi hỏi cha và ba tôi."
Finland bĩu môi không cho là đúng, đẩy đầu Russia ra: "Thôi xin khiếu, chiều nay bận rồi."
" Chán. Cậu bận gì vậy?"

" Kỉ niệm yêu nhau của hai ông anh trai, cũng được 20 năm rồi." Finland nhớ đến cảnh khi xưa mình huýt sáo trong đám cưới của hai người, vẻ mặt trẻ con của Norway bỗng nhiên trưởng thành, đầy nghiêm túc trong khi anh cả Sweden lại ngượng ngùng đỏ mặt. Đến tận giờ tình yêu trong mắt bọn họ vẫn nguyên vẹn như thuở ban đầu và đến tận giờ y vẫn chưa biết ai công ai thụ. Hơn nữa đến tận giờ y vẫn cô đơn, liếc Russia, y như tên ngố này.
" Hai tuần nữa là vô học lại rồi, cậu định khi nào mới nói cho Nordic biết chuyện cậu có năng lực đây?"

Cái vấn đề này Finland suy nghĩ cũng đã lâu, thấy đi từng bước một có vẻ hợp lý nhất:
" Tôi sẽ nói riêng cho Sweden trước xem sao đã rồi mới thông báo cho mọi người. Giảm khả năng gây ra hỗn loạn."....từ tên ngốc Norway kia.
" Cậu sẽ được đổi lớp đấy. Tốt nhất là nên hỏi anh cậu kỹ cho đỡ bở ngỡ. Nếu vẫn có gì không hiểu thì tôi rất hân hạnh được phục vụ." Russia cúi đầu hôn nhẹ tay Finland.
" Phục vụ bởi một người hay trốn học?"
" Đó gọi là đặc quyền."
" Thôi thôi. Mặt đẹp trai mà nói mấy lời vô liêm sỉ thế anh không sợ rơi mất mặt luôn à."

Xe đã đi được một đoạn dài, khung cảnh quảng trường, trung tâm thương mại tấp nập bên ngoài cửa sổ dần được thay bằng dãy nhà xêm xêm nhau cùng vài cửa hiệu nhỏ đã lên đèn. Đến một khúc cua, Finland liền kêu tài xế dừng lại. Tốn thêm một khoảng thời gian nhất quyết chia tiền xe cùng với bị tên ngố cắn trộm một phát lên mặt. Y tức quá dọng hắn một cái vô mặt rồi đè ra đánh, nghe thì sướng thật đấy nhưng nó chỉ tồn tại trong đầu y mà thôi, đánh thật thì y còn lâu mới về được nhà mất, Fin đành xuống xe cho tên dở người kia hai ngón giữa rồi chạy biến.

Russia nhìn theo bóng lưng chạy thục mạng của Finland mỉm cười gian xảo, anh phất tay ra hiệu tài xế trở về nhà.

×××××××××××

Đi dạo quanh đó mua đầy đủ đồ để mừng tiệc kỉ niệm của anh trai, Finland lỉnh kỉnh xách một túi đầy đứng trước ngôi nhà của Sweden mở cửa bước vào.

Xung quanh tối đen như mực, ngay cả lò sưởi của phòng khách cũng tắt ngúm không biết từ lúc nào, không gian tĩnh lặng im ắng, không có chút ánh sáng tựa như những căn nhà ma bỏ hoang trong phim kinh dị, chỉ có điều là trông hiện đại hơn nhiều thôi. Finland tự nhiên bước vào, đóng cửa sau lưng lại rồi mới từ tốn mang túi mò vô phòng ăn, y chẳng có một chút lo lắng hay sốt ruột nào bởi Fin biết rằng đây là trò quen thuộc của ba đứa em dành cho hai anh trai.
" Là anh đây. Không phải Norway và Sweden đâu nên mọi người ra đi. Giúp anh mang đống này đi."

Sau câu nói của Fin, cả nhà vẫn im lìm như cũ, y khó hiểu đi vô phòng khách tính gọi hai đứa đang trốn ra thì đột nhiên đèn bật sáng loá mắt. Finland chưa kịp thấy gì thì đã bị ba bốn người ôm chầm lấy, nói lớn: "Chúc mừng Finland đã có năng lực!!"

Mắt dần quen với ánh sáng, Finland nhận ra cả bốn anh em vẻ mặt vui mừng ôm chầm lấy mình, băng rôn treo khắp nhà viết đầy câu chúc mừng, Finland ngạc nhiên vô cùng đồng thời lòng cũng tràn đầy ấm áp. Y hít sâu một hơi rồi ôm lại mấy người anh em của mình, nhỏ giọng cảm ơn.
" Anh em mà cảm ơn làm gì chứ. Có năng lực gì vậy, kể nghe coi?"
" Em cũng muốn biết Finland có năng lực gì, hình dạng bán thú luôn."
" Bình tĩnh. Từng cái một thôi."
" Ê, sao lại đạp vào chân anh."
" A, xin lỗi."
Cả một đám láo nháo, xào xáo không yên, rối thành một đoàn trước mặt Finland, y cười cười can ngăn.
" Giờ ăn tiệc cái đã rồi mới bàn chuyện này sau. Bụng phải no thì mới có sức bàn chuyện chính sự được chứ."
Mọi người nhất trí ngồi vào bàn, thưởng thức bữa ăn no say bởi tay người đầu bếp giỏi nhất nhà rồi mới kéo nhau qua phòng khách chờ Finland giải đáp thắc mắc.

" Mọi người muốn biết gì đầu tiên nào?"
Iceland và Denmark đồng thanh: "Năng lực và hình dạng bán thú của anh"
" Về năng lực thì....." Finland cố tình kéo dài, chơi xấu khơi gợi tò mò của mấy đứa em và một đứa lớn lên cao xong mới trả lời "...anh vẫn chưa biết nhưng hình dạng bán thú của anh là một đôi cánh bự màu đen." Hai đứa ban đầu còn có chút thất vọng nhưng khi nghe hết câu đã phấn khích đứng ngồi không yên.
" Vậy thì na ná với Norway nhỉ." Bình thường Fin đã là người mạnh nhất nhà rồi, giờ đây có năng lực thì sẽ còn như thế nào đây.

"Hừ, làm sao nhanh bằng anh được. Mới đi học mấy ngày đã gây rối rồi, giờ có năng lực không biết sẽ thế nào nữa đây." Norway phá lệ nhây ít hơn ngày thường, mặt vẫn hếch lên, hứ mấy cái nhưng ai cũng biết tỏng rằng đó chỉ là mặt ngoài thôi, người anh trai này quen ăn đập của Finland lâu rồi nên chẳng thể mong chờ anh cười chào đón được dù rằng tâm tính tốt y hệt Sweden.

Để cho mọi người bớt phấn khích, Finland mới lên tiếng: "Em có một thắc mắc. Làm sao mọi người biết chuyện này, em chưa nói gì cả mà?"

" Chuyện này thì...", Iceland và Denmark cười nhìn nhau, Ice nói trước, "..do anh không biết đấy thôi. Khi anh đã có năng lực thì tùy theo năng lực anh là gì mà cơ thể anh sẽ tản ra luồng năng lượng ấy, chính vì thế nên, ngoại trừ khi anh cố ý giấu nó đi, thì tất cả những người có năng lực ở gần anh đều cảm nhận được."

Denmark tiếp lời, "Và vì anh không biết điều đó nên tụi em đã nhận ra rồi." Finland lấy tay đập trán mình đầy chán nản liền làm các Nordic cười to. Iceland cố nhịn cười nói nốt:
" Thật ra thì tụi em cũng chỉ lờ mờ nhận ra thôi. Tại năng lượng của anh gần giống với Norway nên lắm lúc tụi em nhầm..haha...khụ.. tự hỏi tại sao cảm nhận được mà người thì không có, thế là nghi ngờ đến anh."
Norway lầm lì im lặng nãy giờ liền hừ khó chịu, nhỏ giọng trách móc:
" Tự nhiên bị chửi rồi bị phạt mà chả hiểu lý do vì sao."

Sweden lắc đầu bất đắc dĩ, yêu thương hôn má Norway, thì thầm gì đó vào tai anh khiến Norway lập tức trở nên vui vẻ, mặt mừng rỡ ôm lấy anh.
" Nhưng vậy là mới nghi ngờ thôi chứ các em chưa chắc chắn mà." Finland lên tiếng cố vớt vát, không thể tin được là sau khi y làm mấy thứ ngu ngốc như vậy, y còn nghĩ mình đã giấu rất hoàn hảo cơ, ngu không thể tả.
" Đúng vậy, đó chỉ là nghi ngờ cho đến ngày hôm nay, khi Norway tận mắt nhìn thấy anh vận dụng năng lực ở bên ngoài........" Iceland nói với giọng đắc thắng.

Thôi thì mọi người cũng biết hết rồi, y không cần phải tốn công nghĩ cách nói ra nữa, nghĩ thế Finland liền bỏ chống cự mà hòa mình cùng vui với mấy anh em.

×××××××××××××

Cả 5 thành viên Nordic đều quây quần bên nhau trong căn phòng ấm cúng, mọi người đều tập trung lại trêu ghẹo, chúc mừng cậu con trai mắt đỏ ngồi trên ghế sofa. Và theo như thông lệ đã được đặt ra trong nhà, thành viên có năng lực sẽ bị mọi người đánh một phát vào lưng rồi cùng khui rượu ra uống.

Thông lệ vốn cho vui này nhanh chóng mở đầu cho một cuộc hỗn loạn. Cả nhà Nordic ăn mừng ầm ĩ đến tận hai, ba giờ sáng rồi mới im lặng dần lại.

Ngồi trên ghế Finland nhìn các anh em của cậu vì say rượu nằm la liệt khắp nơi mà thấy buồn cười. Ngay cả Sweden là người biết kiềm chế nhất mà cũng gục, không cần nói cũng biết sự kiện này quan trọng đến mức nào. Gì mà "kỉ niệm ngày mai tổ chức cũng được nhưng Finland phải ăn phạt vào hôm nay."

Là người duy nhất còn tỉnh táo, Finland đứng dậy lấy mấy bộ chăn trong tủ ra đắp cho mấy người bất tỉnh kia. Lu bu dọn hết mấy chai rượu rỗng, Finland liền lấy chai vang đỏ cuối cùng dốc cạn vào ly của y vừa uống vừa quan sát Nordic say mèm.

Ở phía lò sưởi là Iceland nằm dưới sàn co người lại như con tôm luộc, bị Denmark ôm chặt cứng nhưng vẫn ngủ say sưa, trong khi Norway nằm ngất ngây nửa người dưới gác lên ghế để phần còn lại nằm dưới sàn, Finland thật sự khâm phục tài năng của tên ngáo này, vậy mà vẫn ngủ được. Còn Sweden vẫn là một Sweden gương mẫu, anh dù đã say nhưng khi ngủ vẫn chọn một góc thích hợp để đặt cái gối không biết từ đâu ra xuống đất rồi nằm yên nhắm mắt ngủ, rất ngoan ngoãn.

Finland lấy điện thoại ra chụp hình, nụ cười nở rộ trên môi khi nghĩ đến vẻ mặt của anh em khi thấy bức ảnh này. Chụp xong, Finland ấn vô album ảnh để xem, tư thế buồn cười nhưng yên bình của người thân đập vào mắt, khoé môi vốn giương cao của cậu dần dần hạ xuống, thở dài.

Finland cầm ly rượu nốc cạn, lần đầu tiên, cảm xúc bí ẩn và Fin hoà chung nhịp đập, có phần ân hận mà càng nhiều hơn là bất an. Ân hận gì thì Fin không biết nhưng bất an lại hiểu rất rõ. Mọi thứ chuyển biến quá nhanh và bất ngờ, các giấc mơ, giọng nói, ảo giác tự nhiên xuất hiện rồi đột ngột biến mất khiến người ta kiêng kị không thôi. Giống như có thứ gì đó đã thay đổi vĩnh viễn từ ngày hôm nay.

Dưới ánh trăng rằm từ khung cửa chiếu vào ly thủy tinh rỗng trên bàn tạo gợn sóng đẹp đẽ trên nền gỗ nâu sẫm, tầm nhìn của Finland bị màn lung linh kia hút tới. Tinh tinh, điện thoại vang lên đánh thức tâm trí đang hỗn loạn, y vỗ đầu cười nhạo, từ lúc nào đã trở nên đa sầu đa cảm như vậy nhỉ, đã lựa chọn giờ lại do dự sao.

Tin nhắn mới từ Rus ngố: <<Đi ngủ chưa? Không ngủ nhìn mặt như muốn đấm người khác vậy, gợi đòn lắm :))>>

Có năng lực, gia đình, bạn bè và thằng cha này, y còn sợ gì nữa. Finland mỉm cười.

<<Fin Fin: Tự nhìn lại mình đi. Chưa biết ai đấm ai đâu.>>

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com