Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 2

Đêm đầu tiên,Genta yên giấc sau 1 ngày mệt mỏi,hắn đang tán tỉnh 1 cô chân dài nhưng có lẽ hắn nên từ bỏ thì hơn.Thả người xuống chiếc giường quen thuộc,hắn nhanh chóng chìm vào giấc ngủ,trong mơ hắn thấy mình đang ở 1 con hẻm tối tăm,ko 1 ánh đèn ko người qua lại,1 nỗi sợ bỗng  xuất hiện trong tâm trí hắn,lí trí của hắn còn sót lại mách bảo hắn rằng hắn phải chạy khỏi cái nơi quỷ quái này. Những gì xảy ra đều nằm ngoài sức tưởng tượng của hắn,Genta chạy nhưng hắn cảm thấy quái lạ,tại sao đoạn đường ngắn như vậy mà hắn chạy hoài mà vẫn ko thấy lối ra? Bỗng nhiên hắn nghe thấy tiếng khóc,tiếng khóc này rất nhỏ ba đầu hắn còn tưởng là tiếng mèo kêu,nhưng càng nghe hắn càng rợn người.Trong tiếng khóc ấy hắn thề hắn có nghe thấy  tiếng cười nữa,tuy rất nhỏ nhưng rất đáng sợ.Genta cố gạt dòng suy nghĩ vớ vẩn ra khỏi đầu rồi tiếp tục chạy,nhưng càng chạy hắn lại càng nghe thấy tiếng khóc ấy càng to và rõ hơn,giống như có người đang ở bên cạnh hắn mà  khóc vậy,nó cứ văng vẳng trong đầu hắn,hắn dừng lại rồi đánh mạnh vào đầu để xóa đi tiếng khóc đáng sợ đấy nhưng có lẽ ko có tác dụng rồi.

-NGƯNG ĐIIIIII!!!!! LÀ AI? MAU RA ĐÂY,ĐỪNG KHÓC NỮA.

Hắn điên tiết quát lên đầy tức giận,lập tức tiếng khóc ấy im bặt,ko gian rơi vô khoảng ko tĩnh lặng,hắn thở hắt ra nhẹ nhõm cố trấn an bản thân,bỗng nhiên hắn lại nghe thấy 1 âm thanh khác,là tiếng bước chân,rất gần,như sát bên tai hắn vậy.Hắn đứng im bất động,1 luồng gió lạnh hạy dọc sống lưng hắn,tiếp theo đó là hắn nghe tiếng nhỏ giọt cùng vs 1 bàn tay lạnh ngắt đặt lên vai hắn,hắn giật mình quay lại,ồ hóa ra là Kito,1 Kito lành lặn và đang nhìn hắn đầy yêu thương.Genta thất thần nhìn Kito,hắn đang rất hoang mang,Kito đã chết rồi thì làm sao đứng trước mặt hắn được,hắn nhìn cậu chằm chằm,Kito nở nụ cười ngu ngốc rồi bước đi,hắn vô thức đi theo Kito như sợ đánh mất đi thứ gì đó.

-Sao hồi nãy anh nhìn em dữ vậy? Em ngại đó.

-Cậu....

-Em nghe.

- Rốt cuộc cậu đã chết hay là......còn sống vậy?

Genta vừa dứt câu thì Kito kéo nụ cười ngu ngốc kia đến tận mang tai,biến nó thành nụ cười quỷ dị,hắn sững sờ nhìn cậu,cơ thể hắn như đóng băng,hắn muốn chạy nhưng ko thể,nhấc chân lên còn ko nổi nói chi đến chạy.Kito vẫn cười,nụ cười quỷ dị đáng sợ,miệng cậu đầy máu,2 mắt cậu toàn màu trắng và muốn rớt ra ngoài,da thịt cậu rớt xuống đất nhầy nhụa,máu nhỏ giọt tạo thành âm thanh rợn người,2 tay cậu dài ra,cổ của Kito dài ra theo,bây giờ cậu ko khác gì con quỷ đáng sợ cả,cậu ko còn là Kito đáng  yêu,ngây thơ thuần khiết nữa. Genta trừng mắt nhìn cái thứ quái quỷ trước mặt,hắn chỉ muốn đi nôn ngay thôi nhưng vẫn giữ bình tĩnh để đối mặt vs 1 Kito đáng sợ. Cái thứ quí quỷ tên Kito ấy đi lại gần hắn,chất giọng trong trẻo đáng yêu của Kito bây giờ biến thành chất giọng trầm đầy oan ức,rợn người,khi nghe vào người ta cảm thấy rằng con người xấu số này vô cùng thê lương,bi thương vô cùng. Hắn chợt nhớ Kito lúc trước là có vấn đề về não cho nên ko có bình thường,hắn nghi hoặc nhìn cái thứ quái quỷ kia,có thể đó là 1 Kito ko bình thường.

-Cậu ko phải Kito.

-Anh yêu à,em là Kito đây mà.

Kito quỷ dị lên tiếng,cái giọng trầm lè nhè làm hắn buồn nôn,cái thứ đó lại cười,tiếng cười vang vọng vào não hắn,thật đáng sợ.

-MAU TRẢ KITO LẠI CHO TÔI.

-Ôi anh yêu,anh ko có quyền đó đâu.

-Cái gì?

-TẠI SAO LÚC TRƯỚC ANH LẠI ĐỐI XỬ VS EM NHƯ VẬY?EM GHÉT ANH LẮM,EM HẬN ANH,LÀ DO ANH MÀ EM MỚI ĐI ĐẾN NƯỚC NÀY.AAAAAAAAAA

Kito quỷ dị kia la hét,tiếng hét ấy thật chói tai, hắn ôm đầu ngồi thụp xuống mặc cho thứ quái quỷ đó la hét rồi gào khóc,Kito như phát điên lao vào hắn,cậu bóp cổ hắn mà nâng lên cao,những móng tay nhọn hoắt như muốn xé xác hắn ra trăm mảnh vậy. Hắn khó thở cố gắng vùng vẫy nhưng không tác dụng,hắn  buông xuôi tất cả bởi hắn nghĩ dù gì tất cả là lỗi của hắn,thà chết dưới tay của cậu còn hơn.

-Tôi xin lỗi.

-AAAAAAAAAAA

-Tôi thật lòng xin lỗi cậu,Kito à.

Hắn cảm thấy cổ họng hắn như bị xé toạt ra vậy,đau đớn tột cùng. Tiếng chuông đồng hồ reng ing ỏi,Genta giật mình tỉnh dậy,vô thức đưa tay sờ sờ ngay cổ,hóa ra là mơ,à ko là ác mộng mới phải. Lắc lắc đầu cho tỉnh táo,vscn xong hắn vội đi đến trường,nhưng hắn thấy lạ lắm,mọi thứ trong mơ đều rất chân thật,cái cảm giác rợn người vẫn ko thể nào biến mất.Hôm nay cũng vậy,hắn thấy Kito quỷ dị trong mơ,phải, hắn thấy rất rõ,từ lúc ở hành lang cho tới vào lớp,nhiều lúc hắn phải hét toáng lên vì sợ hãi,hắn biết rằng mình đang bị ám. Ra về,hắn mệt mỏi sắp xếp tập vở,cả ngày hôm nay là quá đủ vs hắn rồi,nhưng mà khoan đã,hắn vô thức nhìn ra phía cửa lớp và ôi chao,nhìn xem hắn đang thấy gì kìa. Là 1 Kito đáng sợ đang đứng trước cửa lớp như lúc cậu còn sống,vẫn là bộ dạng đáng sợ đó,hắn đã tự an ủi bản thân là sẽ quen thôi,nhưng nhìn xem làm  sao hắn có thể coi như ko có gì vs bộ dạng gớm ghiết đó của Kito.Genta vỗ vai cô bạn cùng bàn đang định ra về.

-Yuri à,cậu có thấy cậu nhóc đầy máu me đứng trước cửa lớp ko?

-Genta,cậu bị ngốc à?

Yuri khó hiểu nhìn ra cửa lớp rồi lại khó hiểu nhìn Genta,phải chăng tên này bị ám ảnh về cậu nhóc hay bám theo hay sao? Hắn thất vọng thở dài,vậy chỉ có hắn thấy Kito thôi,hắn thật sự bị ám,đeo balo lên vai rồi kéo cô bạn cùng bàn ra khỏi lớp mặc cho Yuri hoang mang nhìn hắn.

-Này.

-Mượn cậu 1 chút,tôi k muốn bị cái thứ đáng sợ kia dọa cho chết khiếp.

- Này, cậu bị ma nhập à?

-Hơn cả thế.

-Genta.

-Đùa thôi,đúng ra tôi bị ma ám mới phải.Chắc cậu ko tin đâu nhỉ?

-Nếu là người khác thì tôi tin chứ còn cậu thì hơi khó tin.

-Ra vậy.

Hắn tạm biệt Yuri ở cổng trường rồi rảo bước về nhà.Thả cơ thể mệt mỏi lên chiếc giường êm ái,hắn day day mi tâm rồi 1 tia suy nghĩ bỗng chạy qua đầu hắn,nhanh chóng đi đến bàn học sau 1 hồi lục lọi điên cuồng thì cuối cùng hắn khẽ cười,chẳng có gì to tát chỉ là những lá thư tỏ tình,điều đáng nói là thư tỏ tình này là của Kito. Mặc dù hắn ko có tình cảm gì vs Kito nhưng hắn vẫn ko hiểu sao những lá thư của Kito hắn đều giữ lại,ko sót 1 bức nào,ngoài mặt hắn đều nói rằng thư của Kito hắn đều nhẫn tâm đốt hết rồi nhưng thật ra hắn giữ rất kĩ là đằng khác.Hắn lôi ra đọc từng bức thư,hắn thừa nhận là tuy hắn giữ lại nhưng chưa đọc qua lần nào,hắn vừa đọc vừa cảm thán,chữ viết rất gọn gàng sạch sẽ lại rất đẹp nha.Đọc được 1 nửa trong số các bức thư thì dừng lại,hắn tự hỏi ,1 người như hắn mà lại có người ngu ngốc đâm đầu vào yêu,hắn là 1 gã tồi tệ,hắn coi tình yêu là cỏ rác hắn coi tình yêu như tình dục vậy,tính chiếm hữu của hắn khá cao,đồ hắn chơi chưa bỏ thì đừng hòng cướp.Đột nhiên 1 thứ cảm xúc kì lạ trào lên,phải,hắn cảm thấy có lỗi,có lỗi vs Kito.Tính ra cũng phải thôi,Kito vì hắn mà chết hắn ân hận còn ko hết,hắn cư nhiên gián tiếp hại chết Kito rồi,tim hắn đau buốt như hàng ngàn mũi tên ghim vào,bây giờ hắn ko muốn trốn tránh Kito nữa,hắn cần phải ngủ,hắn muốn gặp lại Kito,muốn đối diện vs cậu,hắn ko sợ hãi nữa,nếu lúc trước hắn làm cậu đau vậy thì bây giờ hắn sẽ chuộc lại lỗi lầm ấy,hắn sẽ bù đắp cho cậu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com