Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

𝟏𝟎 -。⁠*゚⁠+ nhất quỷ, nhì ba, thứ ba 11A

-ˋˏ✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

- Hay quá các bạn ơi... Cửa nhà xe khoá kín bưng thế này thì lấy xe kiểu gì? - Quốc Bảo than trời khi đã ngắm nghía chán chê cái cửa sắt mỏng manh nhưng lại được khoá tới gần chục cái ổ khoá dọc từ trên xuống.

- Thầy Hưng quyết sống chết với tụi mình hơ? - Thanh Duy ngán ngẩm hết nhón chân ngó vào bên trong rồi lại nghịch nghịch mấy cái ổ khoá.

Mới tinh. Chứng tỏ thầy chỉ vừa mới cập nhật thêm tính năng một cửa chục ổ khoá này. Thế thì khó cho bọn nhóc rồi. Nhân lúc cả đám đang nghệch mặt ra chẳng biết phải làm sao thì tự nhiên Kiên lù lù bước tới cái cửa, tay cầm cục đá và đập bốp vào cái ổ khoá đầu tiên.

- Đụ má mất hồn à!! - Duy Khánh thảng thốt, tay ôm tim giả vờ ngất xỉu nhưng Bùi Công Nam lại chạy tới đỡ thật.

- Ủa ê phá được thật nè. - Anh Khoa tròn mắt nhìn cái ổ khoá đã vỡ đôi trong tay Duy Kiên, phục sát đất.

Cường vội chạy lại chỗ Kiên, cầm bàn tay của bạn trai lên mà ngắm kĩ rồi mới nói, tông giọng mang chút hờn dỗi lẫn trách cứ.

- Chậc... Đỏ hết cả tay rồi.

- Không sao đâu. - Kiên nói rồi lợi dụng Cường không tập trung mà cúi xuống hôn lên môi nó một cái thật nhanh, tưởng chừng chỉ thoáng qua như gió thoảng mặt hồ.

Bầu không khí bỗng bị bao lấy bởi một lớp phủ màu hường, trái tim không biết từ đâu bay tứ lung tung. Giữa cảnh đấy bỗng có tiếng nhạc nền của mấy phim tình cảm Hàn Xẻng nổi lên.

- Ê đứa nào mở cái nhạc kì vậy?

- Mở sẵn chứ sợ lát thằng Kiên nó rút nhẫn ra thì không kịp. - Hoàng Sơn cười cười, tay cầm điện thoại phát nhạc còn đang vặn to volume hơn.

- Lạy cha, tắt dùm đi. Lỡ ai nghe rồi ra hốt cả đám sao??? - Trường Sơn bất lực trước sự vô tri (dụng) của mấy đứa bạn mình.

Dù rất hiệu quả nhưng cả đám nhận thấy phương án dùng đá phá khoá của Kiên quá nguy hiểm và dễ khiến thầy Hưng hạ hạnh kiểm tụi nó nên buộc phải chuyển sang option thứ hai.

- Chìa khoá bảo vệ giữ đúng không? - Đức Thiện lên tiếng.

- Không ổng chứ ai?!

- Ê vậy thì tao có ý này he he. - Thiện đưa tay lên đẩy gọng kính, vẻ mặt vô cùng nguy hiểm.

-ˋˏ✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

chìa khoá xe đâu?

@nam
đm tụi bâyyy
tao không dám đâu!!!

@nekochan
không có gì là không thể hết
hỉu hong =)))))

@ram
chịu khó đánh lạc hướng đii
m đang là nhân tố gánh team đó

@nam
t không cầnnnnn 😭

@khánh
mấy bạn ác với nam quá

@thiên
nãy vote ai thì cái mỏ bà hô
tên thằng nam to nhất đó =))

@khánh
hihi ☺️

@nekochan
th nam lo làm nhiệm vụ nhớ

@ram
xong một cái là báo liền
để triển khai bước 2 của kế hoạch nhé
@nam đã thả "🙏" tin nhắn này.

@bibi
vl chưa
t tưởng t đang trong biệt đội cảm tử =))
@all đã thả "🧎" tin nhắn này.

-ˋˏ✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Bùi Công Nam đút điện thoại túi rồi cầu nguyện. Nó ngập ngừng đi từng bước nhỏ đến phòng bảo vệ, lén ghé mắt vào cửa sổ để thám thính tình hình. Nam nhận ra chú đang ngồi coi "Anh Trai Vượt Ngàn Chông Gai" và cười rất to. Nó khẽ gõ cốc cốc lên cửa sổ.

- Dụ gì? - Bác bảo vệ mở cửa sổ ra và nói chuyện với Nam.

- À dạ nãy thầy Hưng nhờ em đi gọi bảo vệ lên gặp thầy. - Nam bịa đại một cái lý do gì đó, mắt nó cố để không láo liêng.

- Thiệt không? - Bác bảo vệ vừa nói vừa bước ra khỏi phòng, lưng quay lưng lại với chiếc cửa sổ.

- Đi lẹ đi bác ơi. Nhìn thầy Hưng căng lắm. - Nam càng nói càng hăng, trông nó như đang nói chuyện có thiệt vậy.

- Sao tao không thấy thông báo gì hết vậy?

- Thì... Thì việc đột xuất nên thầy chưa kịp thông báo ạ.

- Hmmm chắc là vậy không? - Bác bảo vệ vẫn rất cứng.

- Đợi em chút, em nhắn thầy Hưng lại đã. - Nam đành phải đánh bài chuồn. Nó rút điện thoại ra, nhắn lia lịa.

-ˋˏ✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈


chìa khoá xe đâu?

@nam
cú bé
chìa khoá ổng để trên bàn á

@ram
r giờ m cứ đứng nch đi
tới lượt thằng khoa nè

@cây
vậy giờ t phải canh lúc
ổng lo nch với nam để lẻn
dô lấy chìa khoá đúng kh?

@ram
đúng r

@cây
oke đã nhận thông tin

-ˋˏ✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈

Anh Khoa quan sát thấy Nam vẫn đang nói chuyện với bác bảo vệ, chiếc cửa sổ đang mở, chiếc bàn kê cạnh cửa sổ và chùm chìa khoá đang trên bàn.

Lập tức, Khoa men theo bức tường trắng, rất nhanh thằng nhóc đã lấy được chùm chìa khoá. Nó nháy mắt ra hiệu với Nam rồi lẻn đi.

- Đó bác hiểu không? Giờ bác phải đi lên phòng thầy Hưng liền đi. - Nam bắt đầu tung ra nhiều thông tin rác hơn để làm nhiễu suy nghĩ.

Và thật bất ngờ khi nó đã thật sự thuyết phục bác bảo vệ rời đi. Hơn cả mong đợi khi nhiệm vụ của Nam chỉ là đánh lạc hướng. Tụi nhỏ rất nhanh đã mở khoá được hết ổ khoá, lấy xong xe và giờ là đang khoá ngược lại để không bị phát hiện.

Nhưng phàm cái gì dễ dàng, suôn sẻ quá thì vào phút cuối dễ gặp trắc trở.

- Ê mấy em kia làm cái gì đó??? Còn em này, thầy Hưng đâu có ở trường đâu mà em bảo thầy Hưng kêu bảo vệ!!!

-ˋˏ✄┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈┈













End 10.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com