Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 43: Vị Thần Của Biển Cả

Bác tài xế sau khi nghe xong lời yêu cầu đó thì có hơi chút giật mình về vị trí mà mình sắp phải đi đến, nhưng khi nhìn thấy vẻ mặt phấn khích đến mức chẳng thể kiềm lòng được của cậu cùng với số tiền mà ông tính nhẩm được khi xuất phát từ đây ra đến quán bar vừa đủ nuôi cả nhà ông sống trong 2 ngày thì cũng đành phải cắn răng chịu đựng mà làm theo yêu cầu của khách hàng nhỏ nhắn này.

Chiếc xe chầm chậm rời đi thì trời cũng đã hơi khuya rồi, có lẽ sắp chuyển sang một ngày thứ ba nắng đẹp cho những chuyến dạo chơi trên bãi biển xinh đẹp rồi. Eli mở cửa sổ ra và tận hưởng một chút gió trời thanh mát, trong lòng vô cùng háo hức vì cuối cùng cậu cũng đã có thể thấy được vị thần chỉ xuất hiện trong truyền thuyết hoặc miệng đời truyền từ đời này sang đời khác bằng xương bằng thịt hoàn toàn. Chắc vị thần ấy cũng sẽ hiểu được tấm chân tình này của cậu và sẽ dẫn lối cho cậu đến một nơi mà chỉ tồn tại sự vĩnh hằng với bến bờ vinh quang ngập tràn hạnh phúc. Lúc đó không chỉ xương máu mà có khi cả thân xác và linh hồn của chàng tiên tri này sẽ vĩnh viễn thuộc về chính vị thần tối cao ấy mà thôi.

Eli chỉ mới thiếp đi đôi chút thì bác tài xế ấy cũng đã chở cậu đến phần đất liền có gắn một cái bảng hiệu của chính quán bar mà cậu đang tìm kiếm có màu neon mập mờ trong sương mù tăm tối, thật sự là ông không có đủ dũng cảm để mà chở tiếp khách của mình vào tận vùng đất nhô lên hoang vắng ở giữa biển động đen láy được níu giữ bằng một lối đi giữa biển mong manh này. Thấy ông không có ý định chở mình đi tiếp thì cậu cũng chẳng thể nào mà ép người ta làm điều mà bản thân họ không thích được, đành phải đưa cho ông 200echo và tự mình mang những hành lý ấy vào  trong.

Chiếc xe ấy cũng đã rời đi khỏi chỗ này rồi cũng dần biến mất nơi màn đêm tĩnh mịch, Eli là một đứa trẻ hơi kém may mắn vì có một chút tật ở mắt khiến cho nó ngày càng suy yếu khi lớn lên, thế giới rộng lớn mà cậu có thể nhìn thấy được đều thông qua cô cú Brock Rose này, và đương nhiên việc dẫn lối cho cậu đến quán bar này là đều một tay nàng đảm nhiệm. Có lẽ vì thân hình nhỏ bé đáng yêu của cậu phải mang một đống hành lý còn to hơn cả mình mà di chuyển trên con đường lạnh lẽo thì lúc đến trước cánh cửa của quán thì cậu đã khá mệt nên đành ngồi xuống mà nghỉ ngơi một chút cho tỉnh táo lại tinh thần.

Vị thần kia vẫn đang yên tĩnh ngồi trong bàn làm việc trông vô cùng nghiêm túc trước màn hình dày đặc chữ in và bùa chú tà đạo, rất may mắn thay vì nàng Mary, chàng Antonio đã yên giấc ngàn thu được mấy kiếp còn bé Robbie vẫn đang ngồi trông quán bar trong tình trạng gật gù. Cả ngày hôm nay thì bọn họ đã được cho phép ăn chơi đập phá một bữa cho thật linh đình, ngoại trừ Robbie thơ bé ngây ngô thì hai tên kia uống say khướt giờ đang nằm một xó vừa mơ vừa mớ, còn hắn ta vẫn đang âm thầm dùng một chút phép thuật dọn sạch quán và ôm bé kẹo kia vào phòng ngủ của mình.

Khi đã hoàn thành xong mấy công việc lặt vặt đó thì vị thần biển tối cao kia đã nghe được một tiếng kêu lên rất khẽ, không trầm khàn như Antonio, không trẻ con như Robbie và không lả lơi chanh chua của Mary, đó là giọng của một loài động vật của một kẻ rất tôn sùng hắn đang ở rất gần quán bar địa ngục này.

Brock Rose đang lo lắng cho chàng tiên tri vốn định chỉ nghỉ ngơi một chút xíu thôi mà đến giờ này lay động cậu ta vẫn chưa chịu tỉnh giấc, nàng ta dụi chiếc đầu đầy lông vũ ấm áp của mình vào má của cậu, nhiệt độ cơ thể của Eli đang tăng cao cho dù cả hai đều đang ở ngoài vùng biển lạnh lẽo, thế nên nàng đã phát ra những tiếng gọi đau thương để nhờ sự trợ giúp của con người sẵn sàng ban phước lành cho cậu trai tốt bụng này.

Đúng như dự đoán của Brock Rose thì đã có một "con người" sẵn lòng ban phước lành cứu rỗi cho cậu chủ của nàng ta mà theo nàng cú mèo nghĩ thì không giống "con người" cho lắm vì hắn ta có một vài cái xúc tu thay cho đôi chân của hắn đang nhấc bổng Eli cùng với đống hành lý kia vào trong nhà một cách thư thả chứ không có "gồng cơ đít, thít cơ mông" như cậu chủ nhà nàng.

Không sao hết cả miễn đã có người sẵn lòng giúp đỡ cả hai người giữa cái tiết trời ẩm ương lạnh lẽo giữa biển này là may mắn lắm rồi, Rose được cho vào phòng ngủ chung với Robbie với vai trò là một nàng thú nhồi bông đáng yêu đang được bé con ôm trong lúc ngủ còn Eli thì được cho vào phòng làm việc của riêng hắn, nằm trên chiếc giường mát mẻ được tạo từ những dòng nước êm dịu và hắn đang đọc một số thần chú để giúp cậu không còn bị sốt nữa.

Mặt trời đội biển nhô màu mới,
Mắt cá huy hoàng muôn dặm phơi*. 

Qua một đêm, những ngư dân lại bắt đầu công việc chài lưới vốn dĩ đã rất quen thuộc đối với bọn họ ở cái Làng Ven Hồ thân thuộc này, Eli vươn vai đón chào ngày mới trong một căn phòng lạ lẫm được làm bằng kính có thể nhìn ra được lòng biển khơi sâu thẳm với muôn loài động vật dưới nước đang tự do bơi lượn. Eli thật sự rất phấn khích với vẻ đẹp kỳ diệu của biển cả này, cậu ta nhảy bật ra khỏi giường mà chạy đến định sờ vào những chú cá đó thì bỗng nhiên cậu nhận ra rằng là cả căn phòng này dường như lại chẳng hề có kính vì cậu có thể chạm trực tiếp vào làn nước mát lạnh lẫn cả những sinh vật này.

- Không lẽ nào....- Eli bất chợt rùng mình quay lại khi cảm giác có một sự lạnh người ở đằng sau lưng mình, người kia cũng đã vì hành động bất chợt của cậu nên đã tỉnh giấc từ khi nào và đang  gắt gao nhìn chằm chằm thân hình nhỏ bé của chàng tiên tri này.

- Ngài là vị thần của biển cả... A... Tôi là Eli Clark, rất hân hạnh vì đã được ngài giúp đỡ!- Eli rất bất ngờ vì người đã giúp mình vượt qua khó khăn đó chính là vị thần biển luôn xuất hiện trong mỗi giấc mơ của cậu nên vô cùng lúng túng xưng tên, cố tình khuỵu gối xuống để tỏ lòng thành kính với vị ân nhân đáng tôn kính này.

Hắn ta thấy hành động của cậu liền không quá bất ngờ, chỉ khi kẻ đó là những người hết sức trung thành thì hắn mới xuất hiện trong giấc mơ của những người mà hắn ta đã chọn lọc kỹ càng, bọn họ đều sẽ cúi người khom lưng để thể hiện lòng biết ơn thành kính với ân đức mà hắn ban tặng, dĩ nhiên là Eli cũng không phải là ngoại lệ.

Bất quá thì hắn chưa có gọi ai từ trong giấc mơ đến đây để tìm gặp hắn cả, chỉ có thể nói rằng năng lực thần giao cách cảm của Eli là vô cùng tốt, ở một nơi cách nơi ở trước kia là không xa nhưng cũng chẳng gần, vậy mà cậu cũng có thể lần mò đến tận đây được dựa trên những chỉ dẫn rất mơ hồ của hắn thông qua những giấc mơ không dính liền, quả là một cậu nhóc tuổi đời còn trẻ mà vô cùng thú vị trong mắt của hắn, đặc biệt hơn cả đống thây ma ngoài kia đã và đang phục tùng hắn từ rất lâu mà chẳng bằng cậu nhóc bí ẩn đáng yêu này.

- Ta là Hastur, người thống trị nơi này, rất hân hạnh được gặp ngươi! - Vị thần biển ấy dùng tay nâng khuôn mặt đã được ông trời chế  nên vô cùng đẹp đẽ, tinh nghịch nhưng cũng rất là hiền lành, đôi mắt ánh lên sự tôn sùng hắn đến tuyệt đối, bất cứ thứ gì khác cũng không thể nào làm thay đổi được suy nghĩ của cậu đối với vị thần của biển cả này.

Sâu trong đôi mắt của em chỉ chứa duy nhất bóng hình của ta.

Dù sau này có như thế nào, em vẫn luôn hướng về ta với đôi mắt xanh thẳm ấy.

Đôi mắt với tất cả sự yêu thương mà em đã dành cho ta.

Không bao giờ thay đổi.

Wendy_Smothje

Sau khi lặn được 2 ngày do đi trại thì tôi trả comeback 🥳🥳🥳

* Đoàn Thuyền Đánh Cá- Huy Cận

Giới thiệu nhân vật:

Hastur: một vị thần thống trị biển cả, bí ẩn, không rõ tuổi, 2m

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com