33
" tokoyami, ông biết bay không?"
lemon đứng trên rìa sân thượng gió thổi kiêu hãnh, nó nheo mắt nhìn hawks đã bay đi xa còn ngoái đầu châm chọc, làm nó nghĩ ngay đến món gà nướng hồi chiều mới ăn xong. tokoyami lắc đầu, cậu chưa từng nghĩ rằng mình có thể sải cánh vút bay lên trời mây xanh đó ( dù cậu họ chim ). song, lemon tự nhiên quay đầu cười toe toét với cậu bạn rồi đột ngột thả người rơi tự do khiến tokoyami giật mình không khỏi phải hét lên.
" lemon!!"
tokoyami hốt hoảng chạy lại rìa sân thượng vừa nhìn xuống vừa thở phào, may mắn đã thấy lemon đáp xuống tầng thượng của tòa nhà kia an toàn, nếu không bakugou sẽ giết chết cậu mất. nhảy kiểu đó ai cũng sợ mất mật, vậy mà lemon còn đứng dưới vẫy tay bảo cậu nhảy xuống nữa. có cho tiền hay thật nhiều tiền cậu cũng không muốn nhảy nhưng sau đó tokoyami cũng đánh bạo nhảy xuống và dùng dark shadow đỡ lấy cả người. một phen hú vía.
cả hai chạy trên tầng thượng rồi trực tiếp nhảy qua tầng của tòa nhà khác trong khi khoảng cách của nó là một hoặc hai mét gì đó. bộ môn nhảy trên mái nhà, thứ mà mấy anh tây dân chơi hay chơi rồi đăng lên mạng ấy, một thời lemon từng thử rồi bị gãy luôn tay phải, ăn cơm phải đợi đút tận họng. đã thế còn bị kurogiri đánh mông ba cái và không cho ăn tráng miệng suốt một tuần, tận một tuần đấy!
lemon nhào lộn qua cây sào phơi đồ, quăng cho tokoyami cái điện thoại và bảo cậu chụp lại gửi cho katsuki, hôm nọ chả bảo được huấn luyện gì phải gửi qua cho chả ấy. tokoyami không biết dùng từ ngữ gì cho nó chân thật chứ con gái lớp cậu ngoài yaoyorozu, asui, uraraka với hagakure là con gái truyền thống thì ba người còn lại chắc chắn là dân chơi thứ thiệt.
nó khẽ bật cười khi nhìn thấy gương mặt của tokoyami đang dần đen lại khi bị vấp té, thôi nào, dù sao cũng chỉ là suýt rơi xuống ở độ năm mươi mét thôi mà. chạy được một hồi tự nhiên lemon dừng lại ra hiệu cho tokoyami phải im lặng và nấp ở một góc khuất, trên tầng thượng của căn hộ đối diện có hai tên tội phạm đang phi tang xác chết. thật kỳ quặc, nếu hawks đã bay qua đây, chắc chắn anh ta đã xử đẹp chúng và bây giờ chúng đang hoành hành.
nó nghĩ một hồi cũng thông, trời ạ! dân pờ - rồ kyushu xem thường học viên u.a quá. lemon bật cười khúc khích quay đầu nói thì thầm với tokoyami.
" tui có ý này!"
.....
hawks hắt xì một cái khẽ run người, anh không thích thời tiết cuối xuân đầu hạ chút nào, vì buổi tối thường rất rất lạnh. vị anh hùng có cánh khẽ ngừng lại trên quãng đường bay, anh thắc mắc, lũ trẻ u.a mãi vẫn chưa bám theo anh và anh chắc chắn mình hoàn toàn bay rất chậm.
hawks đáp xuống tầng cao nhất của tòa cao ốc, đôi mắt khẽ nheo về phía xa xăm là chỗ mà anh đã xuất phát, chúng đi rồi, chỉ vài phút thôi. song, một người phụ nữ già đột ngột la lên kéo theo đó là những âm thanh hỗn độn của người dân bên dưới.
tội phạm? không. chúng dám ra tay trước mặt anh hùng hạng ba à? nhưng rồi, hai bóng hình nhỏ xíu đứng bên cạnh viên cảnh sát khiến anh chú ý. là tokoyami và lemon. trên tay chúng đang áp giải hai tên tội phạm và mang một bao tải chứa đầy máu tanh hôi hám.
" hawks! anh có thể giúp chúng tôi không?" viên cảnh sát reo lên. anh gật đầu, áp giải tội phạm là chuyện của sở cảnh sát nhưng bây giờ, nó là việc của anh. hawks đáp xuống bên cạnh nhìn chằm chằm vào hai tên tội phạm, bọn chúng đang chuẩn bị phi tang thi thể nhưng tình cờ lại bị hai đứa thực tập sinh bắt gặp. coi kìa, thật xui xẻo.
" thực tập sinh của anh phải không? chúng làm rất tốt đấy." viên cảnh sát bật cười khen ngợi hai đứa nhóc con đang cười khúc khích, chúng làm tốt hơn mong đợi, kể cả khi chưa phải là một anh hùng chính thức.
hawks nhất thời không nói gì mà chỉ cười cho qua chuyện, anh quay sang hai đứa nhóc sau khi chuyển cả hai lên tầng thượng và yêu cầu chúng giải thích. một cách ngắn gọn. chà, nhưng chúng khôn hơn anh tưởng. đứa tung, đứa hứng, chẳng biết đứa nào nói dối hay cả hai, được thôi. anh đành phải lấp liếm cho qua vụ này vậy.
" vậy--chúng ta sẽ tiếp tục chứ?" lemon cùng tokoyami tiến lên một bước, hawks lùi lại một bước, cứ như thế cho đến khi dồn vào đường cùng. ôi trời ạ. chim sa lưới rồi.
dark shadow bật mode ngoạm lấy hawks theo đúng nghĩa đen nhưng anh lại vùng vẫy và thoát khỏi đó một cách dễ dàng. quả nhiên...anh không nên hai cái đứa ranh ma này ( mặc dù toàn bộ đều do lemon nghĩ ra ) hawks đập cánh bay lên cao thành công cắt đuôi được hai đứa trẻ, ha, chỗ anh đưa chúng lên là tầng cao nhất của trung tâm thương mại, có mà nhảy xuống là ăn cơm cúng liền.
" tokoyami, chạy xuống đường chính!" cậu gật đầu chạy xuống bên dưới tòa nhà thông qua việc nhảy xuống cầu thang thay vì đi bộ như người thường, cầu thang không thẳng nên tốc độ sẽ rất chậm, lemon nhớ mấy người chơi trò này sẽ không đi giống người bình thường nên ta cũng phải giống họ.
lemon tiếp đất lộn nhào một vòng rồi chạy ra khỏi tòa nhà, phía sau là cậu bạn tokoyami đang đuổi theo với tốc độ thần sầu chẳng mấy chốc đã chạy song song với nó. ù quao, tokoyami đúng là con chim có răng ngầu nhất thế giới. giữa một rừng người kyushu hai đứa đều không tránh khỏi camera của mọi người, chưa kể hồi nãy còn có công tóm tội phạm nên đương nhiên rất được người dân ngưỡng mộ. thế là hai đứa nó rất tự nhiên giơ ngón tay chữ v say hi một câu rồi chạy tiếp. hơ, thân thiện nhỉ?
hawks vừa quay đầu đã nhìn thấy hai đứa đuổi gần đến nơi mà không khỏi bất ngờ, mọi người chắc chắn không biết anh chàng hạng ba này đã sốc đến mức nào đâu. nhảy mấy cái này tinh thần không thép không khéo lại són ra quần như chơi. nhưng xem ra đám nhóc thực tập sinh lần này cũng không quá chán như anh tưởng.
tokoyami và lemon nhảy lên một tầng thượng chạy song song với đường bay của hawks mà ra sức đuổi theo. chậc, sao hai đứa gan thế nhỉ? anh có lời khen cho hai đứa đấy.
song, dark shadow đột ngột lao tới khiến hawks hơi ngạc nhiên nhưng sau đó anh cũng tránh được những đòn tấn công liên hoàn, anh có chút đắc ý nhưng nào ngờ chính những cú né đó đã khiến anh một phát rơi vào bẫy mà hai đứa vừa lập ra.
" bắt được mồi to này!!"
lemon từ đâu xuất hiện bay tự do trên không một phát lao đến ôm lấy cánh hawks khiến anh ớn lạnh sóng lưng, đó giờ anh ghét nhất bị ai động vào cánh! đằng này thực tập sinh của anh lại thản nhiên ôm lấy nó!
hawks nghiêng nghiêng ngả ngả sau đó nắm lấy cổ áo lemon buộc nó thả ra nhưng nó là ai? là bakugou lemon, một khi đã bám thì đừng hòng dứt ra!
anh bị mất đà bay nghiêng nghiêng ngả ngả cuối cùng phải vắt tay ôm lấy lemon mà đáp xuống sân thượng của tòa nhà kia, hôm nay sân thượng có vẻ rất được ưa chuộng nhỉ? hawks xoa cái đầu đang muốn sưng lên một cục sau cú đâm đó, lông vũ trên cánh anh rụng theo nghĩa đen khá nhiều và tất cả đều bị lemon nắm lấy, con bé còn thản nhiên nằm bẹp lên đùi anh nữa, tính giả ngất đến khi nào?
" này." anh nhéo má nó " dậy đi nhóc, tính giả đến khi nào?" hừm, con bé giả hay đấy, hawks nghĩ trong khi tay đang tích cực nhéo nhéo thêm. hm, mềm thật.
cuối cùng công túa lemon cũng chịu thức dậy sau khi nhận cái nhéo má của quàng tử, nhưng tiếc quá, cô công chúa này không chịu ngồi dậy mà còn cố tình ôm ngang hông dụi dụi vài cái vào bụng người ta. hèn gì hồi nãy anh thấy liêm sỉ rớt quá trời.
" anh biết anh đẹp trai rồi nên không cần mất liêm sỉ vậy đâu."
anh chàng hạng ba vỗ hai má nó cái bép bảo, lemon cười nhăn răng chạm lên hai tay đang nắm lấy má mình sau đó thoát khỏi sự u mê của người kia. ỏ, nhìn hai người giống cha con quá.
tokoyami: bộ tui là người vô hình hả?
sau đó, cả hai đi theo hawks để đến chỗ của những thực tập sinh khác. theo cảm nhận của lemon, hm, họ rất rất rất nhạt.
" tui tưởng họ ngầu lắm. ít nhất cũng giống như katsuki hoặc là shouto." tokoyami lắc đầu.
" không phải ai cũng giống bakugou với todoroki đâu."
hẳn là phải mạnh lắm nhưng sau đó, lemon mới nhận ra trong số thực tập sinh chỉ có hai đứa nó và tokoyami là tóm được hawks còn lại thì game over ngay vòng gửi xe mặc dù họ có cánh. vậy nó với tokoyami mạnh nhất rồi.
" mấy đứa đã làm rất tốt, anh có lời khen đấy và nhóc tokoyami lần sau nhớ ngăn bạn học đừng để con bé ôm lấy cánh anh như thế." hawks cốc đầu lemon một cái rồi xoa đầu tokoyami.
khoảng bảy giờ tối, lemon được phân công đi tuần tra khu vực với tokoyami và một cậu bạn khác nữa, anh bạn đó nói rằng trước khi hai đứa bọn nó đến thì các thực tập sinh chỉ đi dọn dẹp hiện trường sau khi hawks xử lý xong đám tội phạm chứ không có tham gia.
" ổng nói dối đấy, tokoyami."
vậy ra hai đứa là trường hợp đặc biệt à? nhưng anh ta cũng chăm chỉ phết.
ngày thực tập đầu tiên đã kết thúc và phần lớn thời gian bọn nó dùng để đi tuần tra khu vực và phải dọn dẹp hiện trường cho hawks.
chán ngắt.
" tui không nghĩ mình học được gì." lemon uống một ngụm cà phê đen ngồi hóng gió trên sân thượng cùng tokoyami.
" mới ngày đầu tiên mà, cậu đừng lo quá." nói vậy thôi chứ tokoyami cũng nghĩ giống nó, không học được gì, à mà bọn nó có lẽ sẽ tăng được khả năng dọn dẹp hiện trường ấy.
....
( *//`ω´// )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com