Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

- Kì thị ❌ Trung Việt -

- Kì thị -

Couple: Trung Quốc x Việt Nam

Thể loại: GL, kì thị đồng tính, 44, ngọt lẫn ngược ig

Kết: SE

---------------------------------------------------------------------

Trung Quốc và Việt Nam, hai cô gái xinh đẹp và thông minh, gặp nhau trong những năm tháng đại học. Một là nàng công chúa kiêu kỳ, một là cô gái thầm lặng đầy ấm áp, nhưng lại có một điểm chung – họ yêu nhau, dù tình yêu đó bị xã hội phán xét, những ánh mắt kỳ thị luôn rình rập họ từ mỗi ngóc ngách.

Trung Quốc, với mái tóc đen óng mượt và đôi mắt vàng kim sáng ngời, là hình mẫu của những cô gái mơ mộng, nhưng nội tâm nàng lại chứa đầy nỗi cô đơn và lo sợ. Việt Nam, với mái tóc dài và ánh mắt sâu thẳm, luôn mang một vẻ dịu dàng lạ kỳ, nhưng cô luôn giấu trong lòng mình những nỗi buồn không ai biết.

Mối tình của họ bắt đầu từ những buổi học nhóm chung, từ những ánh mắt tình cờ trao nhau giữa giờ nghỉ giải lao. Đó là tình yêu nhẹ nhàng, âm thầm nhưng nồng nàn. Họ chẳng cần nhiều lời, chỉ cần một cái nắm tay vội vã trong lúc đi qua hành lang cũng đủ để trái tim họ thổn thức.

Tuy nhiên, điều đau lòng không đến từ tình yêu của họ, mà từ những người xung quanh. Giữa những ánh mắt thù hận, những lời chế giễu ác ý, mối quan hệ của hai cô gái càng trở nên ngột ngạt và không thể tự do như trước. Mọi người nhìn họ như những kẻ dị biệt, như thể tình yêu của họ là một thứ tội lỗi mà thế giới không chấp nhận.

Áp lực từ gia đình, bạn bè và xã hội đè nặng lên vai của cả hai cô gái. Việt Nam, dù trong mắt người khác là một người sống lặng lẽ, thông minh và giàu nghị lực, nhưng chính cô là người phải chịu đựng những đau khổ không ai nhìn thấy. Cha mẹ cô không chấp nhận sự thật rằng con gái mình yêu một người phụ nữ. Những cuộc cãi vã liên miên, những lời mắng nhiếc vô tận khiến cô cảm thấy mình không còn chỗ đứng trong chính gia đình mình.

Trung Quốc cũng không khá hơn, gia đình nàng luôn mong muốn nàng có một cuộc sống hoàn hảo, nhưng không ai hiểu rằng tình yêu của nàng dành cho Việt Nam không phải là một trò chơi. Nỗi buồn trong mắt nàng mỗi khi ngồi lại với gia đình, khi mẹ nàng khăng khăng rằng cô nên tìm một người đàn ông tốt để xây dựng gia đình. Những kỳ vọng không bao giờ thay đổi. Đau đớn, tuyệt vọng.

Họ tìm đến nhau như hai người lạc lõng giữa đại dương rộng lớn, nhưng mỗi ngày trôi qua, những gánh nặng lại dần dần bào mòn trái tim họ.

Một ngày nọ, khi Việt Nam đang ngồi trong phòng học, tay cầm cuốn sách nhưng lòng thì như đang bay ra ngoài cửa sổ, nàng nhận được một tin nhắn từ Trung Quốc. "Em đang ở đâu?" – câu hỏi đơn giản ấy khiến lòng cô như bị xé nát. Cô biết Trung Quốc đang lo lắng cho mình, nhưng chính cô lại không thể nói ra tất cả những gì đang đè nặng lên trái tim mình.

"Em không thể tiếp tục nữa rồi," Việt Nam tự nhủ, nhưng trong sâu thẳm, cô vẫn cố gắng kiềm nén những cảm xúc dồn nén lại. "Không thể tiếp tục nữa." Cô chỉ muốn được yêu thương, được sống một cuộc đời bình yên bên người mình yêu, nhưng thế giới này không cho phép cô được hạnh phúc.

Rồi một ngày, Việt Nam quyết định viết một lá thư. Cô không muốn Trung Quốc phải chịu thêm đau khổ vì mình. Cô đã nghĩ rằng, nếu mình rời đi, có thể nàng sẽ cảm thấy nhẹ lòng, không phải chịu đựng thêm những điều khó khăn nữa. Cô tự trách bản thân vì không thể là người mạnh mẽ như nàng mong muốn.

"Em yêu chị rất nhiều, Trung Quốc... nhưng em không thể sống mãi trong sợ hãi này nữa."

Khi Trung Quốc nhận được tin, nàng vội vã lao đến nhà Việt Nam. Những bước chân khẩn trương, nhịp tim dồn dập. Mỗi giây phút trôi qua như một thế kỷ dài đằng đẵng, và nỗi lo sợ dâng trào khiến lòng nàng nặng trĩu. Nàng đập cửa, gọi tên Việt Nam, nhưng không ai trả lời. Khi cửa mở ra, nàng nhìn thấy hình ảnh đau đớn mà không bao giờ muốn thấy: Việt Nam, với vẻ mặt bình thản, đang nằm trên chiếc giường lạnh lẽo, trong tay là lá thư từ biệt.

Cả thế giới như sụp đổ trước mắt nàng. Nàng ôm lấy Việt Nam, đôi mắt nàng đầy nước mắt, chỉ biết lặng im, không thể thốt lên lời.

Dù Việt Nam đã rời xa nàng, nhưng tình yêu của họ không bao giờ tắt. Trung Quốc nhớ lại những ngày tháng vui vẻ bên Việt Nam, những nụ cười dịu dàng, những cái nắm tay siết chặt. Và nàng hiểu, dù có mất đi người mình yêu, nhưng tình yêu ấy vẫn sẽ mãi vẹn nguyên trong trái tim nàng, bất kể thế giới có thay đổi ra sao.

Nàng không thể cứu được Việt Nam, nhưng nàng sẽ sống tiếp, sống vì tình yêu, vì những ký ức đẹp đẽ mà họ đã cùng tạo ra. Trung Quốc đã học được rằng, đôi khi, dù tình yêu có đau đớn đến thế nào, thì nó vẫn là một phần không thể thiếu trong cuộc đời.

Câu chuyện của Trung Quốc và Việt Nam có thể chưa bao giờ được chấp nhận bởi xã hội, nhưng đối với họ, tình yêu ấy là vĩnh cửu, là niềm tin và hy vọng, dù kết thúc trong nước mắt.

Tình yêu đồng giới có thể gặp phải những thử thách không dễ vượt qua, nhưng nó cũng là một phần của sự sống, của cảm xúc chân thành, không có lý do gì để phải che giấu hay chối bỏ.

-------------------------------------------------------------------

Viết vì thấy bức xúc do GL bị ghét vcl

🏳️‍🌈 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com