Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15: Dê vào miệng sói

Edit:Nhiên

Một tay Hứa Phi Phàm nắm tay nàng, một tay đẩy rào sắt đen như mực. Một tòa biệt thự ba tầng xanh trắng, kiến trúc phía trước hơi lồi ra, hiện lên hình cung. Thô sơ giản lược tính đại khái chiếm 500 mét vuông, muốn nóinổi bật, hẳn là bao trùm chính diện tầng ba toàn là pha lê, còn có chỉ gặp cây cỏ không thấy người làm vườn. Chỉnh thể kiến trúc phong cách tây lại hiện đại hoá, nhưng kỳ quái là cả hai cũng không đột ngột.

Nam sinh một đường mang theo Chu Thần đi đến cầu thang gỗ đỏ thẫm. Đi tới cửa vào một căn phòng lầu hai, Chu Thần nhìn qua là biết phòng của Hứa Phi Phàm, không nghĩ tới phía sau cửa lại còn có một tầng lầu bậc thang, nàng nghĩ hẳn là thông hướng lầu ba.

Màu sắc hoàng hôn từ bên ngoài chiếu vào pha lê, toàn bộ phòng tràn ngập màu đỏ nhu hòa.

Đầu bậc thang phía trước trên tường có một bộ vẽ trang trí đơn giản, tay phải bên cạnh còn có một màn hình chiếu đối diện là bàn trà cùng ghế sofa chữ U.

Đằng sau ghế sofa bày biện nhiều loại máy tập thể hình. Dáng người tốt như vậy chắc là tập từ chỗ này ha?

Nhưng là ai có thể nói cho nàng: Ác ý thú vị của Hứa Phi Phàm đến cùng từ đâu tới?? Vì cái gì toàn bộ xung quanh phòng tắm tất cả đều là pha lê trong suốt?!

Từ bên trong đều có thể nhìn thấy phong cảnh bên ngoài biệt thự. Hắn thích vừa tắm rửa vừa nhìn thưởng thức phong cảnh? Đây là bại lộ đam mê đó hả?

Chu Thần đang kinh ngạc đã bị Hứa Phi Phàm lôi kéo đi đến chỗ bàn đọc sách. Hứa Phi Phàm nhéo nhéo khuôn mặt nữ sinh đang ngẩn người.

"Em muốn ăn cái gì? Chúng ta gọi thức ăn ngoài."

"Cái gì cũng được ạ~"

Chẳng lẽ bình thường anh trai nhỏ đều ăn thức ăn ngoài sao? Ăn nhiều đồ ăn ngoài đối với thân thể không tốt.....

Mặc dù chú dì cho hắn hoàn cảnh tốt như vậy, nhưng lại để một người ở lại, khẳng định rất cô độc.

Lúc này điện thoại Chu Thần vang lên một tiếng.

Wechat "Bạn có một tin nhắn mới"

Ma Ma: Bảo Bảo, bây giờ bố mẹ đi công tác tại thành phố bên cạnh, con ở nhà chiếu cố cho mình thật tốt. Muốn ăn cái gì liền mua!

Ma ma chuyển khoản cho bạn 520.00, xin xác nhận thu khoản.

ZHOUCHEN: Biết rồi ~

TINH! Đã xác nhận thu khoản.

Ma Ma: Ban đêm tốt nhất đừng đi ra ngoài, người xa lạ gõ cửa không được mở, ban ngày muốn cùng đồng học ra đi dạo phố mua quần áo liền lấy thẻ lần trước mẹ cho. Có việc gì nhớ gọi cho bố mẹ! Nhớ chưa?

ZHOUCHEN: con sẽ cẩn thận! Tạ ơn Ma Ma ~

Cha mẹ Chu Thần cũng không phải lần đầu tiên ra khỏi nhà, những cái này nàng đều đọc thuộc làu làu, nhưng mỗi lần Ma Ma đi đều còn muốn nói nữa một lần. Nàng đều đã lớn lên rồi ~

Nam sinh có chút cúi đầu, lặng lẽ nhìn xem con cừu non nhắn tin với mẹ trên Wechat. Chú dì không ở nhà, hắn phải nhanh nghĩ biện pháp lừa cừu non...

"Trước thu thập một chút sách đã, em ở trong phòng tùy tiện một chút, sau đó chờ ăn cơm tối lại học tập, được không?"

"Tốt ~"

"Anh đi tắm, ngoan."

Bởi vì sáng nay anh trai nhỏ đến đón nàng làm nàng kích động dậy quá sớm. Chiều suýt chút nữa là ngủ gật, hiện tại hoàn cảnh an tĩnh làm nàng thật nhịn không được, nằm sấp trên bàn ngủ thiếp đi.

Hứa Phi Phàm như thường ngày tắm rửa xong mặc áo choàng màu xanh đậm từ phòng tắm ra liền thấy con cừu non ngủ thiếp đi, lúc nữ sinh nhìn phá lệ yên tĩnh, khiến cho người ta không nghĩ tới phá hư cảnh đẹp này.

Hắn nhẹ nhàng ôm cô gái nhỏ lên giường.

"Ư........." Con cừu non lẩm bẩm một tiếng, lật người lại tiếp tục ngủ. Ngốc quá, ở nhà hắn mà yên tâm ngủ như vậy? Lúc Hứa Phi Phàm làm xong bài số học muốn giao bài thi số học cũng khá là nhanh.

Sắc trời dần dần tối, chung quanh biệt thự đèn đường nhao nhao sáng lên, Hứa Phi Phàm đem đèn của phòng khách mở lên sau khi tiếp điện thoại.

"Ngài khỏe, món ăn ngài gọi đã tới, tôi để tại cửa ra vào bên ngoài, phiền ngài xuống tới cầm một chút."

"Được" Cất bàn trà, Hứa Phi Phàm đến bên giường đánh thức cô gái ngủ say.

"Thần Thần, dậy ăn cơm."

Bị nắm cái mũi hô hấp không được Chu Thần ngồi dậy, con mắt còn nhắm, miệng nhô lên đến nỗi có thể treo gì đó lên.

Âm thanh ngọt ngấy tràn ngập cả phòng, phá lệ rõ ràng.

"Để cho em ngủ một chút đi mà!"

"Ngủ tiếp đêm nay không ngủ được đâu? Nhanh lên một chút."

Nói xong cũng ôm Chu Thần ôm ra ghế sô pha. Con cừu non hờn dỗi chính là không mở mắt ra. Nàng giống búp bê, nho nhỏ, nhẹ nhàng quá, khả năng toàn thân cao và to nhất là cái vú.

"Nhanh ăn đi, ăn xong liền làm bài tập."

"Vậy em muốn anh đút em, hừ."

Ai làm nàng tỉnh, nàng 'giết' chết! Chu Thần vừa tỉnh ngủ, thuộc tính ngạo kiều ẩn tàng bại lộ, nhưng Hứa Phi Phàm vui vẻ chịu đựng.

"Tốt"

Hai người ăn no thu thập xong, trở lại bàn đọc sách bắt đầu giảng bài thi.

"Thần Thần, em khát nước sao? Anh đi lấy tuyết bích em thích nhé?"

Hứa Phi Phàm nhịn không được mở miệng, hắn phải moi được ý tưởng chân thật của con cừu non, hắn muốn biết nàng có phải hay không cũng giống như mình, đều muốn đem đối phương chiếm làm của riêng. Còn phải lại dùng thủ đoạn đặc thù.

"Cảm ơn anh trai nhỏ ~mua~"

Vô sự mà ân cần không phải lừa đảo tức là đạo chích, bên trong khẳng định có cạm bẫy, đáng tiếc nàng quá tin tưởng hắn, thanh âm của hắn lại che giấu quá tốt, không có chút nào phát giác.

Nhà ăn ở lầu một, một chén rượu đế nho nhỏ lẫn vào một ly lớn nhiệt độ bình thường có tuyết bích bên trong, nam sinh môi mỏng mấp máy miệng chén, được rồi, nếm không ra.

Lên lầu đưa cho nàng, Hứa Phi Phàm vẫn là không đành lòng hố nàng, lắm miệng nói một câu.

"Nhà anh tuyết bích cùng phía ngoài khác biệt, có chút cao độ."

Chu Thần cảm thấy kỳ quá tuyết bích lại có độ cồn cao? Hẳn là cũng không thể uống say?

Một mực làm bài thi nàng thật khát, uống hơn phân nửa chén.

"Không có chuyện g.ì"

Cũng không lâu lắm, Chu Thần cảm giác được từ dạ dày phát ra nhiệt độ đến toàn thân, khuôn mặt nhỏ cũng càng ngày càng đỏ.

"Anh trai nhỏ, em có chút nóng, còn có chút choáng..."

"Vậy sao? Vậy bây giờ anh trai nhỏ hỏi em mấy vấn đề, Thần Thần thành thật trả lời có được hay không?"

Chu Thần ngày càng không ngừng bị tiếng nó hắn quấy nhiễu, nàng quá xem nhẹ thân thể mình. Hiện tại quá choáng, lỗ tai thu thập thanh âm công năng bị phóng đại.

"Ừ, anh trai nhỏ hỏi nha." Thanh âm giống mèo con tinh tế, nàng cũng nói mấy câu.

"Chu Thần bồi anh trai nhỏ có được hay không? Anh một người rất cô đơn, bố mẹ đều không có ở đây."

"Tốt lắm tốt lắm, có Thần Thần cùng anh ~ Không cô đơn ~"

"Vậy Thần Thần thích anh trai nhỏ sao?"

"Thích thích...... Thế nhưng là em không dám nói cho hắn biết, em sợ anh ấy cự tuyệt em"

"Ngốc, hắn làm sao lại cự tuyệt em, hắn thích em, hắn muốn cùng em vĩnh viễn cùng một chỗ nha."

"Có đúng không ~ Thần Thần cũng thích thanh âm anh trai nhỏ, nấc...... Bướm nhỏ Thần Thần... Nấc... Cũng thích thanh âm"

Ngay cả đánh nấc đều dễ thương như vậy, Hứa Phi Phàm đưa tay vuốt vuốt lưng Chu Thần. Hóa ra thanh âm của mình mị lực lớn như vậy? Xem ra sau này dùng thanh âm là có thể đem con cừu non cột vào bên cạnh mình.

"Vậy từ nãy giờ anh trai nhỏ nói, bướm nhỏ Thần Thần có sao không?"

"Không tốt đẹp gì!! Đều do hắn! Bướm nhỏ hiện tại nóng một chút nong nóng ngứa một chút nhớp nhúa......"

"Để anh trai nhỏ dùng dương vật lớn hỗ trợ cho Thần Thần dừng ngứa có được hay không?"

"Được được, rửa sạch sẽ rồi đi ngủ~"

Chu Thần hiện tại mơ mơ màng màng, chỉ nghe được thanh âm mê người của người nào đó một mực truy vấn nàng, lâm vào trong đó, bất luận nghe được cái gì đều chỉ sẽ trả lời 'được'.

"Để anh trai nhỏ ôm Thần Thần đi tắm rửa nào ~"

Hứa Phi Phàm ôm Chu Thần đã uống choáng váng đi vào phòng tắm, nhiệt độ toàn thân hai người nóng hổi.

————

Hứa đại gia: Đều mẹ nó để tôi cứng rắn rồi cô lại cho tôi kéo dài một ngày?

Chu học bá: Cảm tạ mẹ ruột!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com