Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10: Đoàn tụ


Ải khảo hạch thứ hai của Thánh Linh Học Phủ vừa khép lại, chỉ còn khoảng 2000 thí sinh vượt qua, số còn lại bị đào thải không thương tiếc. Từ hơn một vạn thiên tài háo hức tiến vào Thánh Thành, nay chỉ còn chưa tới hai phần, đủ thấy sự khốc liệt của kỳ thi. Trở thành học sinh của Học Phủ là niềm vinh hạnh lớn nhất, là cách tốt nhất để chứng minh thực lực. Trong không khí náo nhiệt của Thánh Thành, các thí sinh tạm nghỉ tại các tửu lâu, khách sạn xa hoa, chờ đợi ải khảo hạch thứ ba.

Lạc Nam, vừa thay y phục mới, đứng trước một tửu lâu lộng lẫy, ánh mắt lấp lánh chờ mong. Dù bị thương không nhẹ ở ải thứ hai, thể chất Thể Tu giúp hắn hồi phục nhanh chóng, đủ để đi đứng bình thường.

Hắn mặc kệ những ánh mắt soi mói từ đám đông, lòng chỉ hướng về một điều: đoàn tụ với ba thê tử yêu quý Yên Nhược Tuyết, Diễm Hồng Liên, và Diễm Điệp Tình. Bốn thê tử khác – Mộc Tử Âm, Lý Trúc Loan, Liễu Thi Cầm, và Bạch Tố Mai – đã vào Linh Giới Châu nghỉ ngơi, nhường không gian riêng tư cho hắn. Hắn biết, các nàng cố ý để hắn có khoảnh khắc gặp lại ba người kia mà không bị phân tâm.

Quả nhiên, không lâu sau, ba thân ảnh tuyệt đại phong hoa ngự không mà đến, mang theo làn hương thơm ngát, mỗi người một vẻ, khiến đám đông xung quanh xì xào ngưỡng mộ. Họ đáp xuống trước mặt Lạc Nam, ánh mắt lấp lánh, cơ thể khẽ run, gò má ửng hồng khiến cho hắn tim đập mạnh, lùi lại vài bước, dùng toàn bộ thị lực ngắm nhìn, như muốn khắc sâu từng đường nét của ba mỹ nhân vào linh hồn.

Yên Nhược Tuyết, thánh nữ Bách Hoa tông, khoác váy lam sắc thanh nhã, khí chất cao quý như thiếu phụ chín muồi. So với hai năm trước, nàng càng thêm xinh đẹp, nét kiêu sa quý phái hòa quyện với sự ôn nhu trang nhã. Nhưng cơ thể nàng run rẩy, gò má đỏ bừng, âm hộ dưới lớp váy ướt át, dâm thủy chảy dọc đùi, lấp lánh dưới ánh đèn ngọc bích.

Lạc Nam không hay biết, chỉ nghĩ nàng xúc động vì gặp lại hắn. Thực chất, Diễm Dương đang tàng hình bên cạnh nàng, tay luồn dưới váy, ngón tay thọc sâu vào âm hộ, trêu đùa âm vật, khiến nàng cong người, rên khe khẽ:

"Ưm... phu quân..."

Nàng che giấu khoái lạc bằng giọng nói dịu dàng, ánh mắt mơ màng nhìn Lạc Nam.

Đây chính là kế sách là Yên Nhược Tuyết hiến cho chủ nhân của mình, Bách Hoa Tông của nàng có một bảo vật là Ẩn Thân Phù siêu cấp vip pro, chỉ cần tu vi không đạt tới Hợp Thể Kỳ, không ai có thể phát hiện được kẻ đang sử dụng lá bùa này. Tất nhiên với kẻ mù lòa tu vi chỉ Nguyên Anh như Lạc Nam càng thêm khó mà nhìn ra được.

Kế bên thánh nữ Bách Hoa tông là Diễm Hồng Liên, phong vận quyến rũ, như trái mật đào chín mọng, bộ ngực căng tràn phập phồng, đôi môi đỏ rực, bờ mông to tròn lắc lư sau lớp váy dài. Âm hộ nàng rỉ lớp dịch trắng đục bên đôi chân ngọc, được che phủ bởi chiếc váy mỏng.

Sâu trong tử cung nàng chứa đầy tinh dịch từ những lần xâm phạm trước, bị hai nút ngọc chặn chặt, ngăn chất lỏng trắng đục trào ra. Nàng cắn môi, gò má ửng hồng, cơ thể rung lên, như thể đang kìm nén cơn sóng dục vọng.

Bề ngoài nhìn vào không thể phát hiện được Diễm Nhật đang tàng hình, một tay bóp mạnh bộ ngực nàng, ngón tay vê núm vú, khiến cho đầu nhũ cứng lên như hạt đậu. Một tay hắn luồn vào âm hộ, khuấy động bên cạnh nút ngọc, miết lên hai mép âm hộ của nàng khiến tinh dịch và dâm thủy rỉ ra, ướt đẫm đùi. Nàng rên khe khẽ:

"Haa... chàng... Lạc Nam..."

Diễm Điệp Tình, thiếu nữ thanh thuần, giờ đã ra dáng thiếu nữ ở độ tuổi đẹp nhất. Vòng ngực tròn trịa lắc lư qua lớp áo, mái tóc ngắn ngang vai, mắt to ngập nước lúng liếng. Cơ thể nàng run rẩy, dâm thủy chảy thành vũng dưới chân, gò má đỏ bừng. Dù không bị trêu đùa nhưng hạ thân nàng cắm lấy hai căn dương vật giả, không ngừng xâm nhập theo từng bước đi của nàng.

Lạc Nam, ánh mắt lấp lánh tình cảm, mỉm cười, giọng nghẹn ngào:

"Đẹp... quá đẹp... Ta hận không có máy chụp ảnh như đời trước, để lưu lại khoảnh khắc tam mỹ hội tụ này!"

Hắn không ngạc nhiên khi thấy các nàng quen biết nhau, vì bản tính của tỷ muội Diễm Hồng Liên chắc chắn đã tìm đến Yên Nhược Tuyết. Yên Nhược Tuyết, trừng mắt, giọng dịu dàng như làm nũng:

"Chàng không có lời gì muốn nói sao?"

Cơ thể nàng rung lên khi Diễm Dương tăng cường độ, ngón tay khuấy mạnh âm vật, khiến dâm thủy phun ra, ướt đẫm váy. Nàng cắn môi, che giấu bằng nụ cười ôn nhu. Cảm giác cao trào với nam nhân khác ngay trước mặt phu quân mình khiến nàng càng thêm xấu hổ, nhưng xen lẫn đó là một cảm giác rạo rực lạ thường âm ỉ dâng lên.

Diễm Hồng Liên, cắn môi đỏ mọng, định bước đến ôm Lạc Nam, nhưng một làn gió lướt qua. Diễm Điệp Tình, nhanh như mèo nhỏ, lao vào lòng hắn trước, đôi tay trắng như phấn ôm chặt cổ, cọ đầu vào ngực hắn, thì thầm:

"Bại hoại, rốt cuộc cũng gặp được chàng..."

Cơ thể nàng run lên khi hai cây cặc ngọc đâm sâu hết cỡ. Lạc Nam cảm thấy bụng mình có chút cảm giác đụng thứ gì đó cứng rắn, sủng ái vỗ lưng nàng, hít thở hương thơm thiếu nữ, giọng khàn khàn:

"Ta nhớ Nhược Tuyết, nhớ Hồng Liên, nhớ Tình Nhi... rất nhớ các nàng, rất nhớ... rất nhớ! Tình Nhi, hạ thân nàng có gì cứng vậy?"

Diễm Điệp Tình lúc này mới nhận ra không thích hợp, lập tức vùi sâu vào ngực hắn hơn, lí nhí nói:

"Là do... là do pháp khí mới của muội..."

Diễm Hồng Liên, không chịu thua muội muội, nhào vào lòng hắn, chen lấn vị trí, ngoài miệng trách cứ:

"Hừ! Bên cạnh chàng không phải luôn có mỹ nhân bầu bạn sao? Còn thời gian nhớ đến chúng ta?"

Nhưng cơ thể nàng run rẩy, bộ ngực phập phồng, tinh dịch bên trong âm hộ bị nút ngọc chặn, rỉ ra khi Diễm Nhật, tàng hình, bóp mạnh mông nàng, ngón tay khuấy động âm hộ, khiến nàng rên khe khẽ, che giấu bằng nụ cười quyến rũ.

Lạc Nam, chìm trong niềm vui đoàn tụ, không nhận ra dao động linh khí mờ ảo từ hai kẻ tàng hình. Hắn chỉ thấy các nàng run rẩy, đỏ mặt, ánh mắt ngập nước, ngỡ rằng họ xúc động vì gặp lại. Hắn ôm chặt Diễm Điệp Tình và Diễm Hồng Liên, hít thở hương thơm, lòng tràn ngập tình cảm, không hay biết rằng ngay trước mặt, Yên Nhược Tuyết của hắn đang bị Diễm Dương, Diễm Nhật xâm phạm, âm hộ, ngực, và mông bị trêu đùa, dâm thủy chảy không ngừng, hòa lẫn tinh dịch, tạo nên một màn dâm loạn ngầm ngay trong khoảnh khắc đoàn tụ.

Yên Nhược Tuyết nhướng mông lên, Diễm Dương đằng sau dùng dương vật đâm sâu vào âm đạo của nàng, khiến cho nàng càng sợ hãi bị bại lộ, mỗi lần hắn thúc sâu hết cỡ, nàng muốn rên lên nhưng lại sợ Lạc Nam phát hiện nên vội mím chặt môi.

Nhìn nàng không khác gì một thê tử đang giận dỗi chồng, nhưng ai biết rằng mông nàng đẩy cao, đón nhận tinh dịch từ Diễm Dương bơm vào sâu trong tử cung.

Sau khoảnh khắc đoàn tụ ngắn ngủi, Lạc Nam phất tay thu ba nữ nhân của mình vào Linh Giới Châu. Chỉ là hắn không biết rằng, hắn đã lỡ tay thu luôn hai tên Diễm Dương, Diễm Nhật vào trong bảo vật của mình.

...

Linh Giới Châu, Cực Lạc Suối...

Trong làn nước ấm chứa nồng đậm linh khí...

Bốn thân thể trơn bóng đang thoải mái ngâm mình, toàn thân các nàng trần truồng như nhộng, tận tình thư giãn sau khoảng thời gian mệt mỏi...

Cách các nàng không xa, Tiểu Sư trong hình dáng tiểu sủng vật bơi lội tung tăng, thích thú vô cùng...

Vì nước trong suốt nên dễ dàng nhìn thấy thân thể đối phương, ngay cả các khe thịt thần bí giữa hai chân cũng không ngoại lệ...

Lý Trúc Loan nhìn bộ ngực bạo mãn của Mộc Tử Âm, bàn tay nhỏ bé xoa nắn hai bánh bao của mình, ghen tỵ nói:

"Ngực sư phụ tỷ tỷ thật to thật đẹp, trách không được phu quân mê luyến như thế!"

"Phi!" Liễu Thi Cầm là hoàng hoa khê nữ, phi một tiếng, xấu hổ lặn xuống mặt nước...

"Xú nha đầu, từ sau này gọi tỷ tỷ!" Mộc Tử Âm trừng mắt, nha đầu này được Lạc Nam sủng ái nên hư rồi, ăn nói không ra thể thống gì cả, khác biệt hoàn toàn vẻ lễ phép trước đây khi ở tông môn...

"Ngực chúng ta cũng không tệ đâu, chủ nhân chỉ cần chăm chỉ săn sóc, rồi sẽ không thua Tử Âm tỷ tỷ!" Bạch Tố Mai nhìn bộ ngực căn tròn của nàng, mặc dù không to bằng Mộc Tử Âm, nhưng vẫn rất có quy mô...

"Muốn to tròn thì chăm chỉ xoa bóp vào!" Mộc Tử Âm cũng không khách sáo chia sẽ bí quyết...là người một nhà, nàng cũng là phụ nữ thành thục, chẳng có gì phải xấu hổ che giấu...

Liễu Thi Cầm lặn dưới mặt nước, lỗ tai nhỏ vểnh lênh, trong lòng thầm nghĩ:

"Hắn thích ngực to sao?"

Nàng thoáng đánh giá vòng ngực của mình, trắng nõn như tuyết, ngạo nghễ vểnh cao, bên trên tô điểm hai hạt anh đào đỏ hồng rạng rỡ, nhưng kích cỡ còn kém Mộc Tử Âm...

"Xem ra ta cũng cần chăm chỉ xoa bóp a" Liễu Thi Cầm âm thầm quyết định...

Hai tỷ muội Cơ Băng và Cơ Nhã vẫn đang bế quan trong Cung Điện của các nàng, Luyện Hư Kỳ có thời gian tu luyện và khôi phục rất lâu...

Từ lần trước, Cơ Nhã đã chọn một cung điện trên tầng 2 Cung Đình Thụ, nằm sát nhánh cây chứa Băng Cơ Cung của Cơ Băng... Lạc Nam đặt tên cung điện của nàng là Nhã Cơ Cung... Chỉ cần hai nữ khôi phục, Hậu Cung sẽ có thêm hai vị cường giả...

Tứ nữ tắm rửa thoải mái, tự nhiên đứng lên, bước chân lên bờ... Đang định thay y phục...

Không gian thoáng rung động, Lạc Nam và tam nữ hiện ra... Bốn người Liễu Thi Cầm vẫn đang trong hiện trạng trần truồng...

Thời gian như đứng im ở khoảng khắc này...

Đám người ngơ ngác nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ... Lạc Nam nuốt nước bọt cái ực...

Đối với thân thể của Mộc Tử Âm, Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai, hắn đã quen thuộc đến từng ngõ ngách... Khiến hắn chú ý nhất lúc này không thể nghi ngờ là dì nhỏ Liễu Thi Cầm của mình...

Chỉ thấy nàng có đôi chân dài thon thả uyển chuyển trắng như tuyết bạch, bờ mông vểnh cao, giữa hai bắp đùi mịn màng chính là đóa hoa hồng thắm thần bí đang đóng chặt...

Một lớp lông đen tuyền trang trí bên trên, lúc này còn động lại từng giọt nước ấm...

Làn da trắng như sương mai, gương mặt ngơ ngác đỏ bừng, đôi môi hé ra để lộ hàm răng trắng đều như bắp, cùng cái lưỡi nhỏ ẩm ướt lẩn trốn bên trong...

Mê người đến cực điểm...

AAAAAAAAAA

Theo một tiếng hét kinh hãi, Liễu Thi Cầm đã hóa thành một làn gió đen, tan biến trước mắt mọi người...

Hiển nhiên chạy trốn về Thi Cầm Cung...

Sau một thoáng kinh ngạc, Mộc Tử Âm trước hết lấy lại tinh thần, đè nén cảm giác xấu hổ trong lòng, lấy ra áo choàng nhanh chóng che kín thân thể thành thục...

Lý Trúc Loan và Bạch Tố Mai nhìn Lạc Nam cười cười ẩn ý, chẳng hề ngại ngùng mặc lấy quần áo, hai đôi mắt to tròn đảo qua đảo lại quan sát ba vị tỷ muội "mới" của mình...

Mà đối diện, Yên Nhược Tuyết và tỷ muội Diễm gia cũng âm thầm đánh giá, qua lời kể của Lạc Nam, các nàng biết mấy nữ nhân này đã cùng hắn vào sinh ra tử, vì lẽ đó đối với các nàng rất có hảo cảm, thậm chí một tia "biết ơn"...

Chỉ là không ai biết bên cạnh còn hai vị khách không mời, Diễm Dương đưa mắt nhìn quanh pháp bảo kỳ lạ của Lạc Nam, không ngừng khen ngợi thứ đồ này thực sự chất lượng, Diễm Nhật lại chăm chú ngắm nhìn các nữ nhân xinh đẹp như hoa, hoàn toàn lõa lồ trước mắt, so với nhìn qua hình chiếu thì hiện tại tứ nữ xinh đẹp gấp trăm lần.

Lúc này, tam nữ mới đến lập tức tiến tới làm quen, thoáng chốc đã xưng hô tỷ muộ như đã quen thân từ lâu, mội sự gắn kết dần dần hiển lộ trong sáu nữ nhân.

Chỉ là tình cảnh có phần kỳ quặc, Yên Nhược Tuyết khép chặt hai đùi, mỗi bước đi đều rỉ ra tinh dịch mà Diễm Dương mới bơm vào tử cung, Diễm Hồng Liên cũng chẳng khá hơn khi tên Diễm Nhật chơi đùa âm hộ nàng làm cho nút chặn bị nới lỏng, tinh dịch xen lẫn dâm thuỷ chảy ra không ngớt.

May mắn rằng đây đang là nơi Cực Lạc suối bốc lên nghi ngu khói, không ai để ý được hạ thân khác thường của các nàng. Chỉ có Diễm Điệp Tình rên khẽ lên theo từng bước đi, hai căn dương vật càng lúc tiến càng sâu hơn, phần bụng của nàng nhô lên một chút so với bình thường.

"Được rồi, chàng mang ba vị muội muội đi chọn cung điện đi, bù đắp cho các nàng nhiều một chút, hai năm qua chàng nợ các nàng rất nhiều đấy!"

Mộc Tử Âm không hổ danh thê tử hiểu chuyện, nhìn Lạc Nam dịu dàng nói...

Lạc Nam trong lòng xuất hiện tia yêu thương, nàng quả thật là bảo bối ông trời mang cho hắn...

Yên Nhược Tuyết và Diễm Hồng Liên cảm kích nhìn Mộc Tử Âm, bị khí độ rộng lượng của nàng thuyết phục...

Các nàng quả thật là những nữ nhân đầu tiên của Lạc Nam, nhưng xét về thời gian bên cạnh hắn quả thật quá mức ít ỏi, không cùng hắn vượt qua sóng gió, vì lẽ đó trong lòng thoáng cảm thấy không bằng so với mấy người Mộc Tử Âm...

Bạch Tố Mai và Lý Trúc Loan cũng hiểu chuyện vô cùng, chỉ thoáng chốc đã cùng Mộc Tử Âm thả người bay đi, trở về Cung Điện của riêng mình bế quan...

Mười ngày nữa khảo hạch Chiến Lực, các nàng phải điều chỉnh trạng thái bản thân tốt nhất có thể...

Lạc Nam dắt tay tam nữ rời đi, để lại một căn phòng hoàn toàn trống rỗng. Lúc này hai người Diễm Dương mới cắt đứt trạng thái ẩn thân, lộ hình ra giữa căn phòng.

"Giờ sao đại ca?"

Diễm Nhật lên tiếng hỏi, ánh mắt vẫn tỏ rõ sự dâm tà khi chứng kiến hương sắc nghiêng nước nghiêng thành của đám nữ nhân.

Diễm Dương liếm ngón tay dính dâm thủy của Yên Nhược Tuyết, cười gằn:

"Lạc Nam ngu xuẩn, thu bọn ta vào pháp bảo này, không biết đây sẽ là thiên đường dâm dục của Viêm Diễm Bang!"

Diễm Nhật dương vật cương cứng từ lâu khi chứng kiến các nữ nhân lõa thể, gật đầu đồng thuận:

"Ba con điếm kia đã là nô lệ của chúng ta, bốn nữ nhân kia so với đám Đại tiểu thư tuyệt nhiên không thua kém. Hình chiếu bên ngoài không lột tả hết vẻ đẹp của chúng!"

Diễm Dương cười lớn:

"Ha ha, theo kế hoạch ban đầu, đêm nay Yên Nhược Tuyết sẽ câu dẫn hắn, Diễm gia bốn người chúng ta sẽ từ từ đào tạo những nữ nhân kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #18#ntr