Chương 7: Diễm Nguyệt Kỳ kịch chiến
Diễm Nguyệt Kỳ quỳ giữa đất đá, cơ thể trần truồng run rẩy dưới cơn khát tình thiêu đốt bởi thuốc kích dục. Làn da trắng ngần lấp lánh mồ hôi, đôi bầu ngực căng tròn rung bần bật, tiếng chuông trên đầu vú leng keng dâm mỹ. Hạ thể nàng ướt sũng, dâm thủy chảy thành dòng, hòa lẫn mùi tinh dịch ngai ngái từ những lần hoan lạc trước. Nàng banh âm hộ, chổng mông cao, ánh mắt phượng lóe lên sự mong chờ cháy bỏng, giọng khàn như kỹ nữ:
"Nguyệt Kỳ van các ngươi... xâm chiếm ta!"
Ngón tay nàng ra vào âm hộ và hậu môn, dâm thủy bắn tung tóe, cơ thể cong lên mời gọi.
Lang Vương và Hầu Nham, đứng nhìn, cuối cùng không kìm nổi dục vọng. "Con yêu nữ, ngươi dâm loạn đến thế, bổn tọa tin rồi!" Lang Vương gầm lên, đôi mắt đỏ rực bùng cháy, dương vật cương cứng xé toạc y phục. Hầu Nham cười đểu: "Hắc, con kỹ nữ, bổn tọa sẽ cho ngươi sướng đến chết!" Hắn vung tay, yêu khí tan biến, cả hai lao vào như thú hoang.
Lang Vương, đôi mắt đỏ rực bùng cháy dục vọng, nhấc bổng Diễm Nguyệt Kỳ như nhấc một chiếc lông hồng, cơ bắp rắn chắc nổi lên cuồn cuộn dưới làn da sậm màu. Hắn đặt nàng nằm ngửa trên một tảng đá lớn giữa chiến trường hoang tàn, mặt đá lạnh buốt tương phản với cơ thể nàng nóng rực như lò lửa.
Cơ thể Diễm Nguyệt Kỳ trần truồng run rẩy, đôi chân thon dài banh rộng đến cực hạn, âm hộ ướt át phô bày, môi âm hộ hồng hào co bóp dữ dội, dâm thủy chảy thành dòng, lấp lánh dưới ánh hỏa diễm hoàng kim.
"Nguyệt Kỳ... mau xâm chiếm ta!" Nàng rên rỉ không thôi, giọng khàn như kỹ nữ, mắt phượng mờ mịt dục vọng, đôi tay tự bóp bầu ngực căng tròn, kéo mạnh đầu vú khiến tiếng chuông leng keng dồn dập, dâm mỹ vang vọng.
Lang Vương gầm lên, dương vật khổng lồ của hắn, to như cổ tay, đỏ rực và đầy gân guốc, cương cứng đến mức như muốn xé toạc không gian. Hắn quỳ giữa hai chân nàng, đầu dương vật chà sát lên âm hộ nàng, trêu đùa mép âm hộ ướt át trước khi đâm mạnh một cú, xuyên sâu tận cùng.
"Aaa... Nguyệt Kỳ sướng... sâu nữa!"
Nàng hét lên, cơ thể cong lên như cung bắn, âm hộ co bóp siết chặt dương vật hắn, dâm thủy bắn tung tóe, hòa cùng tinh dịch tồn đọng mà A Cẩu để lại trên cặp đùi trắng ngần. Mỗi cú thúc của Lang Vương mạnh như búa tạ, đẩy nàng trượt lên mặt đá, bầu ngực rung lắc dữ dội, tiếng chuông trên đầu vú vang lên không ngừng, như bản nhạc dâm loạn giữa trời đêm.
Hầu Nham, ánh mắt gian xảo lấp lánh, leo lên tảng đá, quỳ phía sau nàng. Dương vật cong vút của hắn, đầy gai thịt nhỏ, cương cứng như cung thép, chà sát vào hậu môn nàng, trêu đùa lỗ hậu ướt át tinh dịch trước khi chen mạnh vào, xâm nhập sâu đến tận gốc.
"Hậu môn ta... xé ta ra!"
Diễm Nguyệt Kỳ rên rỉ, giọng xen lẫn đau đớn và khoái lạc, cơ thể cong ngược, lưng uốn thành hình cung, cặp mông tròn trịa rung lên theo mỗi cú thúc của Hầu Nham. Hậu môn nàng siết chặt dương vật hắn, dâm thủy từ âm hộ hòa lẫn tinh dịch từ những lần hoan lạc trước, chảy thành vũng dưới tảng đá. Hầu Nham bóp mạnh cặp mông nàng, móng tay cắm vào da thịt, để lại những vết đỏ rực, trong khi Lang Vương vươn tay siết chặt bầu ngực nàng, kéo đầu vú khiến tiếng chuông leng keng càng dồn dập.
Hai tên yêu thú phối hợp nhịp nhàng, Lang Vương đâm vào âm hộ, Hầu Nham xâm chiếm hậu môn, mỗi cú thúc khiến cơ thể Diễm Nguyệt Kỳ rung bần bật, như con thú cái bị giày vò giữa cơn động dục.
"Nguyệt Kỳ... sướng... xâm chiếm ta mạnh hơn!"
Nàng rên rỉ càng lúc càng lớn, đôi tay bấu chặt vào vai Lang Vương, móng tay cắm sâu vào da thịt hắn, máu tươi rỉ ra hòa lẫn mồ hôi. Hầu Nham cười đểu, vươn tay dài ngoằng tát mạnh vào mông nàng, mỗi cú đánh khiến nàng hét lên, âm hộ và hậu môn co bóp dữ dội, dâm thủy bắn ra như suối. Lang Vương gầm lên, tăng tốc, dương vật khổng lồ ra vào âm hộ nàng, mỗi lần rút ra kéo theo dâm thủy và tinh dịch trắng đục, tạo thành vũng dâm mỹ dưới tảng đá.
Họ đổi tư thế, Lang Vương đứng thẳng, bế Diễm Nguyệt Kỳ trên tay, dương vật đâm từ dưới lên, âm hộ nàng nuốt trọn hắn, dâm thủy chảy thành dòng xuống đất. Hầu Nham từ phía sau, ôm lấy eo nàng, dương vật chen vào hậu môn, hai tên phối hợp nhịp nhàng, mỗi cú thúc khiến nàng gào lên:
"Ưmm ... Ah... ah... cả hai... sướng chết ta!"
Lang Vương nhận thấy con điếm này nói quá nhiều, liền át môi mình nên đôi môi hồng nhuận của nàng, nhấm nháp từng dòng nước miếng của vị mỹ nhân cao quý.
Tiếng ưm ưm, không thể thoát ra, lưỡi của Diễm Nguyệt Kỳ mơn trớn trong khoang miệng của Lang Vương, mặt nàng đỏ bừng không rõ vì khó thở hay vì cơn khoái lạc tuôn trào, nàng ôm chặt lấy cơ thể của hắn, như muốn dâng hiến tất cả có tên yêu thú này.
Tiếp theo, họ đặt nàng quỳ bò trên đất, Lang Vương đâm vào âm hộ từ phía sau, mỗi cú thúc khiến cặp mông nàng rung lên, dâm thủy bắn tung tóe. Hầu Nham quỳ trước mặt, nhét dương vật vào miệng nàng, ép nàng nuốt sâu, khiến nàng nghẹn ngào, nước bọt chảy ra khiến tình cảnh càng thêm phần dâm mỹ.
"Con điếm, bú mạnh vào!"
Hầu Nham gầm lên, tay giữ chặt tóc nàng, đẩy hông liên hồi. Nàng rên rỉ trong cổ họng, âm hộ và hậu môn co bóp dữ dội, cơ thể ngập trong khoái lạc.
Môi hồng ngậm tận gốc căn dương vật nóng hổi, trải qua quá nhiều lần huấn luyện, việc ngậm hết cỡa một căn dương vật hơn hai tấc chẳng có chút vấn đề gì với Diễm Nguyệt Kỳ, mỗi lần đầu khấc chạm tận cuống họng, nàng đều cảm nhận được một khoái lạc dị dạng, dù biết nó không nền tồn tại nhưng tâm trí vụn vỡ vẫn cảm thấy nứng vô cùng, dâm thủy rỉ ra vì thứ khoái cảm này khiến cho tiếng nhóp nhép mỗi lần Lang vương đâm vào âm hộ của nàng càng lúc càng lớn.
Hầu Nham nắm đầu của nàng ấn sâu hết cỡ, hạ thân hắn rung lên, bơm toàn bộ tinh dịch trắng đục vào trong họng của Diễm Nguyệt Kỳ.
"A ha ha, cái mồm này quả thực tuyệt quá đi mất."
Tinh dịch ngập đầy họng khiến cho nàng ho lên sặc sụa, chất lỏng đặc quánh vương vãi trên tảng đá. Dù vậy, Diễm Nguyệt Kỳ vẫn nuốt xuống toàn bộ thứ trong khoang miệng nàng, nhấm nháp như thể đây là mỹ vĩ nhân gian vậy.
"Chưa... chưa đủ, Nguyệt Kỳ muốn thêm nữa..."
Diễm Nguyệt Kỳ nũng nịu nói, mông cố gắng hẩy lên cao, đón nhận từng cú thúc điên cuồng của Lang Vương.
"Muốn thêm? Ngươi từ chối tinh dịch của chủ nhân ban cho mà vẫn đòi thêm à? Liếm hết đi thì lão tử sẽ ban thêm cho."
Hầu Nham cười lớn khi thấy dáng vẻ dâm dục của Diễm Nguyệt Kỳ, tay hắn đưa ra nắn bóp cặp vú căng tròn của nàng, ngón tay vân vê đầu vú gắn chiếc chuông nhỏ, ngắt mạnh khiến cho cơ thể của nàng run lên dữ dội, lần nữa đạt đến cực khoái.
Lang Vương cười lớn khi thấy đề nghị của đồng bạn, vừa thúc mông vừa đẩy người của Diễm Nguyệt Kỳ đến bên các vũng tinh dịch vương vãi mà nàng phun ra khi tên Hầu Nham bơm vào họng ban nãy. Chưa kể còn rất nhiều tinh dịch vốn trong âm đạo và hậu môn nàng rơi ra trong quá trình hoan hảo.
Hắn vừa đẩy hông, vừa vỗ tay đen đét vào mông của Diễm Nguyệt Kỳ, ép nàng phải liếm sạch tất cả tinh dịch dưới đất.
"... Ah... ah... Nguyệt Kỳ nghe lệnh ngài, liếm bằng hết tinh dịch mà chủ nhân ban cho."
Diễm Nguyệt Kỳ bò như thể một con chó cái, đến từng vũng tinh trùng trắng đục, cúi đầu xuống, thẻ chiếc lưỡi mềm không ngừng liếm hết các dịch thể ấy, bao gồm cả tinh trùng lẫn dâm thủy của chính nàng. Mông không ngừng hẩy cao, đón nhận từng cú thúc của Lang Vương.
Cảnh tượng dâm dục vô cùng khiến không chỉ Hầu Nham kinh ngạc mà tất cả đám yêu thú nơi đây cũng hưng phấn không kém. Không thể ngờ được gia chủ của Diễm Gia, một Bát Cấp thế lực đứng hàng đầu đại lục lại có thể dâm đãng đến như vậy. Có thể nói chỉ ngay ngày mai, tin tức này sẽ lan khắp đại lục, rằng Diễm Nguyệt Kỳ dâm dục như nào, gia chủ Diễm Gia khát tình ra sao. Việc nàng nổi danh không chỉ vì thực lực mà giờ đây còn nổi tiếng vì là một chiếc bồn chứa tinh cấp cao nữa.
Chỉ là tràng cảnh này Lạc Nam không thể chứng kiến, hắn đang tập trung cao độ để chữa thương, sớm lúc hồi phục hoàn toàn. Hắn vô cùng tin tưởng Diễm Nguyệt Kỳ có thể thoải mái hạ hai tên Lục giai yêu thú này.
Lang Vương sau khi giúp đỡ Diễm Nguyệt Kỳ thu hồi tất cả tinh dịch, liền ném nàng lên đất, kéo nghiêng người của nàng, nhấc một chân nàng lên vai, đâm dương vật vào âm hộ sưng tấy vì nứng.
"Sướng... mạnh hơn... mạnh ... Ah... ah... địt Nguyệt Kỳ mạnh hơn nữa..."
Lúc này Hầu Nham bên cạnh bày tỏ ý kiến:
"Này lão Lang, ta cảm thấy chơi kiểu này không đủ thỏa mãn cho vị Diễm Đĩ gia chủ này. Hay là thử đổi mới cách chơi xem nào?"
Lang Vương nghiêng đầu tỏ vẻ lắng nghe, một tay vẫn ôm đôi chân thon dài của Diễm Nguyệt Kỳ, một tay nắn bóp cặp vú đồ sộ của nàng, mặc cho nàng rên rỉ không thôi
"Ngươi nói thử xem?"
"Ngươi không thấy con điếm này hết sức thú tính à? Trông chả khác gì một con chó cái cả. Mà thú thì cần phải thú chiều, chó cái thì cần chó đực phục vụ. Không phải đó vừa hay phù hợp với ngươi hay sao?"
Lang Vương nghe vậy, lập tức hiểu ra ý định của Hầu Nham, cười lớn:
"Ha ha ha, Hầu huynh quả nhiên cao kiến. Vậy thì..."
Lang Vương thét lớn, lập tức cơ thể mọc đầy rẫy lông thú máu bạc, cả cơ thể hắn căng phồng lên, sau đó biến thành một con sói bạc dài một trượng, cơ thể thuôn dài hết sức đẹp mắt. Đây là trạng thái biến thân ưa thích của hắn, không quá to lớn nhưng lại giữ được hết nét uy vũ của bậc trưởng tốc. Nếu hắn muốn thì hắn có thể biến thành một con sói cao hàng trăm trượng, nhưng như vậy thì không thể tận hưởng cảm giác địt một cái âm hộ nhân loại cấp cao này rồi.
Diễm Nguyệt Kỳ đang cảm thấy trống rỗng khi dương vật của Lang Vương rút ra, bất chợt thấy tầm mắt của nàng bị bao phủ, một cơ thể lông lá đè lên người nàng.
Tình cảnh mỹ nhân xinh đẹp đối lập với quái vật lông lá khiến không khí dâm dục bùng cháy, hỏa diễm hoàng kim từ cơ thể Diễm Nguyệt Kỳ chiếu sáng màn đêm, như ngọn lửa dục vọng thiêu đốt thiên địa. Nàng quỳ trên đất đá, cơ thể trần truồng lấp lánh mồ hôi, đôi bầu ngực căng tròn rung nhẹ, tiếng chuông trên đầu vú leng keng dâm mỹ. Hạ thể nàng ướt sũng, dâm thủy chảy thành dòng, mùi tinh dịch ngai ngái từ những lần hoan lạc trước hòa quyện, khiến không khí đặc quánh.
Diễm Nguyệt Kỳ, ánh mắt phượng lấp lánh dâm dục xen chút sợ hãi, nhìn Lang Vương trong hình dạng nguyên thú – con sói bạc khổng lồ, lông lá rậm rạp, móng vuốt gầm vang, dương vật đỏ rực dài gần nửa mét, thô to như cánh tay, gân guốc nổi lên đầy uy hiếp. Dù nàng dâm đãng đến đâu, trước đây chỉ bị người xâm chiếm, chưa từng đối mặt với một con thú như vậy. Nàng chống tay, cố lùi lại, giọng run rẩy:
"Lang Vương... dương vật ngươi... quá lớn... Nguyệt Kỳ e sợ..."
Nhưng âm hộ nàng co bóp dữ dội, dâm thủy chảy thêm, cặp mông tròn trịa bất giác nâng cao, như mời gọi hắn.
Lang Vương gầm lên, đôi mắt đỏ rực lấp lánh dục vọng, tiến tới gần.
"Con điếm, sợ mà ngươi vẫn ướt thế sao?"
Hắn gầm gừ, giọng trầm như sấm, dương vật khổng lồ cọ sát vào đùi nàng, khiến nàng run rẩy. Nàng cố lùi, nhưng Lang Vương nhảy tới, đè nàng xuống đất trong tư thế quỳ, dương vật thô to chầm chậm đâm vào âm hộ ướt át. Chỉ một nửa đã chạm đến cổ tử cung nàng, khiến nàng hét lên đau đớn:
"Aaa... Nguyệt Kỳ... đau quá... quá sâu!"
Âm hộ nàng căng hết cỡ, cảm giác như bị xé, dâm thủy chảy ra để giảm ma sát, tiếng chuông trên đầu vú leng keng dồn dập.
Lang Vương, không vội vàng, giữ nguyên một nửa dương vật trong âm hộ nàng, ra vào chậm rãi, mỗi cú thúc chạm đến cổ tử cung khiến nàng rên rỉ đau đớn: "Nguyệt Kỳ... không chịu nổi... lớn quá!" Nhưng thuốc kích dục trong người nàng bùng cháy, dần chuyển đau đớn thành khoái lạc. Âm hộ nàng co bóp ôm chặt dương vật hắn, dâm thủy chảy nhiều hơn, nàng bắt đầu nhún nhẹ theo nhịp, rên rỉ dâm đãng:
"Aaa... Nguyệt Kỳ... sướng... sâu hơn chút nữa!"
Nàng cong mông cao, âm hộ ướt át nuốt một nửa dương vật khổng lồ, tiếng chuông trên đầu vú vang lên như bản nhạc dâm mỹ.
Lang Vương gầm gừ, tăng tốc, dương vật ra vào nhanh hơn, mỗi cú thúc chạm mạnh cổ tử cung, khiến nàng cong người, rên rỉ điên dại:
"Nguyệt Kỳ... sướng quá... xâm chiếm ta!"
Nàng tự bóp bầu ngực, ngón tay kéo nhẹ đầu vú, cơ thể rung nhẹ, dâm thủy chảy thành vũng dưới đất. Hắn đổi tư thế, để nàng nằm sấp, cặp mông chổng cao, dương vật đâm từ phía sau, vẫn chỉ một nửa để tránh làm nàng đau, nhưng đủ khiến nàng hét lên:
"Aaa... Lang Vương... Nguyệt Kỳ sướng... âm hộ ta đầy rồi!"
Âm hộ nàng co bóp dữ dội, ôm chặt dương vật hắn, mỗi cú thúc làm nàng run rẩy trong khoái lạc.
Đến cao trào, Lang Vương gầm lên, tiếng rú vang vọng như sấm động giữa rừng sâu, cơ thể sói bạc khổng lồ run rẩy, lông lá rậm rạp lấp lánh dưới ánh hỏa diễm hoàng kim. Dương vật khổng lồ của hắn, dài gần nửa mét, thô to như cánh tay, gân guốc đỏ rực, phình to hơn nữa, phần gốc nở ra thành nút thắt đặc trưng của loài sói, căng phồng như quả dưa, khóa chặt trong âm hộ ướt át của Diễm Nguyệt Kỳ.
Nàng quỳ trên đất đá, cơ thể trần truồng lấp lánh mồ hôi, đôi bầu ngực căng tròn rung bần bật, tiếng chuông trên đầu vú leng keng dồn dập như bản nhạc dâm mỹ. Chỉ một nửa dương vật của hắn chạm sâu đến cổ tử cung nàng, khiến nàng hét lên, giọng khàn như kỹ nữ:
"Nguyệt Kỳ... bị khóa... đau quá... sướng chết ... Ah... ah... mất!"
Âm hộ nàng căng hết cỡ, nút thắt chèn chặt lối vào, bít kín khiến nàng cảm nhận từng mạch gân trên dương vật hắn đập mạnh bên trong. Lang Vương bơm tinh dịch liên tục, dòng tinh nóng bỏng như dung nham tràn ngập âm hộ nàng, khiến bụng nàng trướng lên, căng phồng như nữ nhân mang thai ba tháng, rung nhẹ theo mỗi đợt phun trào. Dâm thủy phun ra như suối, ướt đẫm lông lá của hắn, chảy thành vũng dưới đất, hòa lẫn mùi tinh dịch ngai ngái.
Nàng cong người, tay bấu chặt đất đá, cơ thể run rẩy dữ dội vì khoái lạc xen đau đớn, âm hộ co bóp điên cuồng, ôm chặt nút thắt.
"Aaa... Nguyệt Kỳ... âm hộ ta đầy tinh... bụng ta trướng rồi!"
Nàng rên rỉ, ngón tay tự bóp bầu ngực, kéo mạnh đầu vú, tiếng chuông leng keng vang không ngừng.
Nút thắt khóa chặt, khiến hai cơ thể dính liền, không thể tách rời. Lang Vương, vẫn trong hình dạng sói khổng lồ, gầm gừ, bắt đầu bước đi, mỗi bước khiến dương vật hắn cọ sát cổ tử cung nàng, nút thắt chèn chặt hơn, làm nàng hét lên đau sướng đan xen:
"Nguyệt Kỳ... mỗi bước... sướng chết... đau quá!"
Nàng bị kéo giật lùi theo hắn, cơ thể quỳ bò, cặp mông tròn trịa rung lên, âm hộ co bóp dữ dội, dâm thủy bắn ra từng đợt, bụng trướng phồng rung nhẹ như chứa cả biển tinh dịch. Mỗi bước của Lang Vương khiến nàng cong người, rên rỉ dâm loạn:
"Aaa... Nguyệt Kỳ... âm hộ ta... sướng quá... đừng dừng!"
Lang Vương, như khoe chiến tích, dẫn nàng đi một vòng giữa đám tiểu yêu đang hú hét xung quanh. Tiếng gào rú dâm dục của chúng vang vọng, mắt lấp lánh dục vọng khi thấy nữ gia chủ cao quý giờ như kỹ nữ bị sói kéo đi, bụng trướng phồng, âm hộ khóa chặt nút thắt.
"Con kỹ nữ, sướng đến thế sao?"
Một tiểu yêu gầm lên, dương vật cương cứng. Vài tên bạo gan tiến gần, không kìm được, tự sục dương vật, phun tinh dịch nóng hổi lên cơ thể nàng. Tinh dịch bắn lên lưng, bầu ngực, bụng trướng, và đùi nàng, chảy dài xuống đất, hòa lẫn dâm thủy. Diễm Nguyệt Kỳ, chìm trong khoái lạc, không kháng cự, rên rỉ:
"... Ah... ah... tinh dịch, cho Nguyệt Kỳ thêm... sướng hơn nữa!"
Nàng cong người, âm hộ co bóp nút thắt, bụng rung lên theo mỗi bước của Lang Vương, tiếng chuông trên đầu vú leng keng dồn dập, hỏa diễm hoàng kim bùng cháy dữ dội, như thiêu đốt thiên địa, chiếu sáng cảnh người và sói dính lẹo dâm dục.
Lạc Nam đã phần nào hồi phục thương thế, lập tức dùng linh giác theo dõi chiến đấu, hắn thấy rõ ràng tên Hầu Nham đứng từ xa không dấm tham gia chiến đấu, hiển nhiên đã bị Diễm Nguyệt Kỳ đả bải. Còn hiện tại nàng không ngừng di chuyển theo Lang Vương, hắn suy đoán rằng nàng đang chiếm thế thượng phong, vừa đi vừa đánh, không ngừng dồn ép Lang Vương đến thế chân tường.
"Quả không hổ là cường giả Luyện Hư. Đối chọi với hai yêu thú Lục giai và hàng loạt tiểu yêu khác mà vẫn óc thể đơn giản đến như vậy. Ta cũng yên tâm chữa thương rồi."
Lang Vương, trong hình dạng sói bạc khổng lồ, gầm lên lần cuối, tiếng rú vang vọng rừng sâu, cơ thể lông lá rung nhẹ. Dương vật khổng lồ của hắn to như cánh tay, vẫn khóa chặt trong âm hộ Diễm Nguyệt Kỳ, nút thắt ở gốc căng phồng như quả dưa, bít kín lối vào, khiến nàng không thể tách rời.
Bụng nàng trướng phồng như nữ nhân mang thai ba tháng, đầy ắp tinh dịch nóng bỏng của hắn, hòa lẫn dâm thủy chảy thành vũng dưới đất. Đám tiểu yêu xung quanh, sau khi tưới tinh lên bầu ngực, bụng và đùi nàng, giờ đứng từ xa, hú hét dâm dục, mắt lấp lánh thích thú trước cảnh người và sói dính lẹo.
Diễm Nguyệt Kỳ cơ thể trần truồng lấp lánh mồ hôi, cong người run rẩy, âm hộ co bóp điên cuồng quanh nút thắt, mỗi cử động nhỏ khiến cổ tử cung nàng cọ sát, đau sướng đan xen.
"Ưmm... lồn ta... đầy quá... sướng chết!"
Nàng rên rỉ, giọng khàn như kỹ nữ, đôi tay yếu ớt bấu đất, tiếng chuông trên đầu vú leng keng yếu ớt, hòa cùng tiếng thở dốc dâm mỹ. Hỏa diễm hoàng kim quanh nàng mờ dần, như ngọn lửa dục vọng sắp tàn.
Lang Vương, sau cao trào, gầm gừ, bắt đầu rút dương vật ra, nút thắt từ từ thu nhỏ, nhưng vẫn cọ sát mạnh vào âm hộ nàng. Nàng hét lên, đau đớn xen khoái lạc:
"Aaa... đau... dương vật ngươi làm Nguyệt Kỳ ... Ah... ah... sướng quá!"
Nút thắt, dù nhỏ lại, vẫn chèn chặt, mỗi chuyển động của hắn khiến âm hộ nàng co bóp dữ dội, dâm thủy và tinh dịch phun ra như suối, chảy xuống đùi nàng, tạo thành vũng lớn trên đất đá. Lang Vương kéo mạnh, nút thắt cuối cùng thoát ra, kèm theo tiếng "bộp" dâm mỹ, tinh dịch nóng bỏng trào ra từ âm hộ nàng, chảy dài xuống bụng trướng phồng, hòa lẫn tinh dịch của đám tiểu yêu dính trên ngực và đùi. Nàng cong người, rên rỉ từng tiếng "Ưm... ưmm..." yếu ớt.
Cơ thể nàng xụi lơ, ngã xuống vũng tinh dịch và dâm thủy, bụng trướng dần xẹp lại khi tinh dịch chảy ra, lấp lánh dưới ánh hỏa diễm hoàng kim mờ nhạt. Đôi bầu ngực căng tròn phập phồng theo từng nhịp thở dốc, tiếng chuông trên đầu vú leng keng yếu ớt, như tàn âm của bản nhạc dâm loạn. Nàng nằm ngửa, mắt phượng nửa khép, ánh mắt mờ mịt dục vọng, môi đỏ mọng hé mở, thở hổn hển:
"... Ah... ah...Nguyệt Kỳ... kiệt sức... sướng đến chết..."
Âm hộ nàng vẫn co bóp nhẹ, dâm thủy rỉ ra hòa vào vũng tinh dịch, cơ thể lấp lánh tinh dịch của Lang Vương và đám tiểu yêu, như bức tranh dâm dục giữa đất đá.
Lang Vương, trở lại hình người, đứng nhìn nàng, cười lạnh:
"Con kỹ nữ, ngươi thật sự dâm loạn hơn cả yêu tinh!"
Hắn quay đi, để lại Diễm Nguyệt Kỳ nằm trong vũng tinh dịch, cơ thể run nhẹ, hỏa diễm hoàng kim dần tắt, chỉ còn ánh sáng yếu ớt chiếu lên thân hình kiệt sức của nàng.
Diễm Nguyệt Kỳ, nằm xụi lơ trong vũng tinh dịch và dâm thủy, cơ thể trần truồng lấp lánh mồ hôi, đôi bầu ngực căng tròn phập phồng theo từng nhịp thở dốc, tiếng chuông trên đầu vú leng keng yếu ớt. Bụng nàng, vừa trướng phồng bởi tinh dịch của Lang Vương, giờ xẹp dần, dâm thủy hòa lẫn tinh dịch chảy xuống đất đá, tạo thành vũng lấp lánh dưới ánh hỏa diễm hoàng kim mờ nhạt. Đám tiểu yêu xung quanh, vẫn hú hét dâm dục, mắt lấp lánh thích thú trước cảnh nữ gia chủ cao quý rơi vào dâm loạn.
Bỗng nhiên, luồng thuốc kích dục trong đan điền nàngn biến, như ngọn lửa bị dập tắt. Diễm Nguyệt Kỳ mở mắt, ánh mắt phượng sắc lạnh trở lại, không còn vẻ dâm dục của kỹ nữ mà là sự uy nghiêm của nữ gia chủ Diễm gia. Nàng ngồi dậy, cơ thể vẫn run nhẹ vì kiệt sức, nhưng tâm trí tỉnh táo, nhận ra cảnh tượng nhục nhã vừa qua.
"Đám súc sinh... dám khiến bổn tọa rơi vào cảnh này!"
Nàng gầm lên, giọng lạnh như băng, tự xưng "bổn tọa" như trước, đôi tay nắm chặt, hỏa diễm hoàng kim bùng cháy dữ dội, bao phủ thân hình trần truồng, che đi dấu vết tinh dịch và dâm thủy.
Lang Vương đã trở lại hình người, đứng cách xa, cười lạnh:
"Con điếm, lại bày trò gì cơ chứ? Ngươi vừa dâm loạn như vậy, giờ lại giả cao quý?"
Hắn chưa dứt lời, Diễm Nguyệt Kỳ vung tay, một luồng hỏa diễm hóa thành trường kiếm rực rỡ, chém thẳng vào hắn.
"Súc sinh, chết!"
Nàng quát, kiếm quang lóe lên, đầu Lang Vương rơi xuống đất, máu phun tung tóe, cơ thể khổng lồ đổ rạp. Đám tiểu yêu xung quanh hoảng loạn, gào rú cố chạy trốn, nhưng hỏa diễm của nàng hóa thành biển lửa, bao trùm cả khu rừng. Tiếng kêu la thảm thiết vang lên, từng con yêu thú bị thiêu thành tro, không một ai thoát được.
"Bổn tọa không cho phép ai biết chuyện này!"
Nàng gầm lên, ánh mắt sắc lạnh quét qua, đảm bảo không chừa một sinh vật sống.
Nhưng nàng không hay biết, trong đám tiểu yêu, vài tên bạo gan đã dùng ngọc giản ghi hình, bí mật lưu lại cảnh nàng quỳ xin, dính lẹo với Lang Vương, bụng trướng đầy tinh dịch, rên rỉ dâm loạn. Trước khi bị thiêu, chúng đã truyền ngọc giản đi, lan tỏa âm thầm trong giới tu hành. Hình ảnh nữ gia chủ Diễm gia, cao quý lẫy lừng, chìm trong hoan lạc với yêu thú, bắt đầu được bàn tán kín đáo trong các tông môn, trở thành bí mật dâm dục lan truyền khắp đại lục.
Diễm Nguyệt Kỳ, đứng giữa biển lửa, hỏa diễm hoàng kim rực rỡ bao phủ thân thể, che đi dấu vết nhục nhã. Nàng thở dài, ánh mắt lạnh lùng, lẩm bẩm:
"Bổn tọa sẽ không để chuyện này lộ ra..."
Nàng xoay người, hướng về phía Lạc Nam đang điều trị thương thế, toan kết liễu hắn. Diễm Nguyệt Kỳ muốn tất cả kẻ nơi đây phải bồi táng theo bí mật dâm dục này, chỉ là nàng không biết rằng bí mật của mình đã âm thầm lan rộng.
Lạc Nam lúc này đã chữa xong thương thế, dù vẫn mù lòa nhưng không hề ảnh hưởng đến khả năng chiến đấu của hắn, hắn vẫn có thể cảm nhận linh hồn nàng qua linh giác. Một khí tức khủng bố lao về phía hắn như tên bắn.
"Phu nhân... ngài đã chiến thắng... Ta không thể chứng kiến trận chiến của ngài nhưng chắc hẳn ngài hoàn toàn làm chủ thế trận!"
Diễm Nguyệt Kỳ đứng trước mặt Lạc Nam, cảm nhận được tên này không hề nói dối, lại thêm đôi mắt vô hồn của hắn, rõ ràng không thể nhìn thấy tình cảnh dâm loạn của nàng. Có lẽ không nhất thiết phải giết người diệt khẩu, huống chi hắn còn là phu quân của hai tiểu cô nương nhà nàng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com