Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 101: Phát thanh viên

Ngày 20 tháng 9 năm 2018, ánh hoàng hôn đỏ rực nhuộm bầu trời Bình Nhưỡng, chiếu qua cửa sổ lớn của trung tâm chỉ huy trong tư dinh Ryongsong, nơi Nam, Lãnh tụ Tối cao của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á, ngồi sau bàn làm việc bằng gỗ mun chạm khắc hình rồng tinh xảo. Không gian phòng được trang trí với những bức tranh thư pháp Triều Tiên cổ, bên cạnh các màn hình chiến lược hiển thị bản đồ Tỉnh Honshu và các khu vực xung đột. Nam, trong bộ vest đen may đo hoàn hảo, huy hiệu vàng của Hội đồng Cách mạng Nhân Dân lấp lánh trên ngực, xoa thái dương, đôi mắt trầm ngâm lộ rõ sự mệt mỏi. Vụ thảm sát robot tại Sendai vẫn là cơn ác mộng ám ảnh, với những hình ảnh người dân khóc than bên đống đổ nát và các bản tin quốc tế gọi cậu là "kẻ độc tài tàn nhẫn." Áp lực từ dư luận Nhật Bản, biểu tình ở Tokyo, và chỉ trích từ Mỹ cùng chính phủ Nhật Bản tại Hokkaido khiến Nam phải tìm gấp một người phát ngôn mới để khôi phục hình ảnh Đại Đông Á.

Kim Keon-hee, trợ lý cá nhân của Nam, bước vào phòng, đôi giày cao gót gõ nhịp trên sàn gỗ bóng loáng. Cô mặc một bộ váy công sở màu xanh navy, ôm sát cơ thể, tôn lên đường cong thanh lịch, mái tóc đen óng buộc cao để lộ gương mặt sắc sảo với đôi mắt sáng và nụ cười chuyên nghiệp. Trong tay cô là một khay bạc chứa hàng chục hồ sơ ứng viên, được sắp xếp cẩn thận, mỗi hồ sơ kèm ảnh và lý lịch chi tiết. "Thưa Lãnh tụ Tối cao," cô bắt đầu, giọng nói nhẹ nhàng nhưng đầy quyền uy, "chúng ta đã xem xét hơn năm mươi ứng viên từ khắp Đại Đông Á, bao gồm các nhà báo kỳ cựu từ Tokyo, các phát thanh viên từ Seoul, và cả quan chức truyền thông ở Bình Nhưỡng. Nhưng không ai đáp ứng được tiêu chuẩn của ngài: vừa có năng lực truyền thông xuất sắc, vừa mang thần thái lôi cuốn để đại diện cho hình ảnh Đại Đông Á trước thế giới." Nam lật từng hồ sơ, ánh mắt lạnh lùng, đôi lông mày chau lại khi đọc qua những cái tên xa lạ. "Keon-hee," cậu ngắt lời, giọng trầm trầm, "Đại Đông Á cần một người không chỉ nói được, mà phải khiến cả thế giới lắng nghe. Tôi muốn một biểu tượng, giống như cô đã làm với vai trò trợ lý của tôi." Kim Keon-hee mỉm cười nhẹ, đôi má thoáng hồng, nhưng nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc: "Tôi hiểu, thưa ngài. Tôi sẽ tiếp tục tìm kiếm và mở rộng phạm vi, có thể xem xét cả các nhân vật truyền thông ở Nhật Bản."

Nam gật đầu, ánh mắt lướt ra cửa sổ, nơi những cây thông trong khu vườn Ryongsong đung đưa dưới làn gió thu. Cậu nghĩ về Kako và Mako, hai phu nhân đang ở Hoàng cung Tokyo, lo lắng rằng vụ thảm sát Sendai có thể làm lung lay lòng tin của họ. "Keon-hee," Nam nói, giọng trầm hơn, "tôi cần người mới trong vòng một tuần. Nếu không, truyền thông Mỹ và Nhật Bản sẽ bóp nghẹt chúng ta." Kim Keon-hee cúi đầu, đảm bảo: "Tôi sẽ không để ngài thất vọng, thưa Lãnh tụ Tối cao."

Buổi tối hôm đó, sau một ngày dài họp với Hội đồng Cách mạng Nhân Dân, duyệt các kế hoạch tái thiết Sendai, và trả lời các câu hỏi từ tướng Kim Hyok-chol về phòng thủ miền bắc Honshu, Nam cảm thấy kiệt sức. Cậu trở về phòng khách riêng, một không gian ấm cúng với tường gỗ óc chó, thảm lụa đỏ thẫm, và một chiếc TV màn hình lớn treo trên tường, đối diện một bộ sofa da đen sang trọng. Nam thả mình xuống sofa, cởi cà vạt, bật TV để giải tỏa căng thẳng. Cậu chuyển qua hàng loạt kênh: bản tin quốc tế từ CNN chỉ trích Đại Đông Á, phim tài liệu về Thế chiến III trên NHK, và các chương trình giải trí nhạt nhẽo của Hàn Quốc. Đột nhiên, cậu dừng lại ở kênh Fuji TV, nơi chương trình tin tức "FNN Live News α" đang phát sóng.

Người dẫn chương trình, Reimi Tsutsumi, xuất hiện trên màn hình, lập tức khiến Nam ngồi thẳng dậy, ánh mắt không rời khỏi cô. Reimi, khoảng 25 tuổi, có gương mặt thanh tú với làn da trắng mịn như sứ, đôi mắt to sáng lấp lánh như hai viên ngọc trai đen, và đôi môi hồng tự nhiên khẽ cong mỗi khi cô mỉm cười. Mái tóc đen óng mượt, dài ngang vai, buông nhẹ theo từng cử động, tạo cảm giác vừa dịu dàng vừa quyền uy. Cô mặc một bộ váy công sở màu trắng, ôm sát cơ thể, tôn lên vòng eo thon gọn và đường cong hoàn hảo, từ đôi vai mảnh khảnh đến vòng ngực đầy đặn và đôi chân dài thanh thoát lộ ra dưới gấu váy. Giọng nói của Reimi trong trẻo, rõ ràng, nhưng đầy sức hút, khi cô đọc bản tin về căng thẳng quân sự ở Hokkaido giữa Đại Đông Á và liên minh Nhật Bản-Mỹ. Thần thái tự tin, ánh mắt sắc sảo nhìn thẳng vào máy quay, và cách cô xử lý từng câu từ khiến Nam cảm thấy đây không chỉ là một phát thanh viên, mà là một ngôi sao truyền thông có thể thay đổi cả cục diện chính trị.

Nam, bị cuốn hút hoàn toàn, thì thầm: "Cô ấy chính là người tôi cần." Cậu lập tức nhấc điện thoại, gọi Kim Keon-hee, giọng đầy phấn khích: "Keon-hee, cô có biết Reimi Tsutsumi của Fuji TV không? Tôi vừa thấy cô ấy trên 'FNN Live News α.' Cô ấy có giọng nói, thần thái, và nhan sắc mà Đại Đông Á cần. Sắp xếp ngay một chuyến đi đến Tokyo ngày mai. Tôi muốn gặp cô ấy trực tiếp." Kim Keon-hee, đang ở phòng làm việc riêng cách đó vài dãy nhà, cảm nhận được sự quyết tâm trong giọng nói của Nam. Cô đáp ngay, giọng chuyên nghiệp nhưng thoáng chút tò mò: "Thưa Lãnh tụ Tối cao, tôi sẽ liên hệ Fuji TV ngay lập tức để sắp xếp cuộc gặp. Ngài muốn gặp cô ấy với tư cách chính thức hay không chính thức?" Nam mỉm cười qua điện thoại, ánh mắt vẫn dán vào hình ảnh Reimi trên TV: "Chính thức, với tư cách Lãnh tụ Tối cao. Nhưng hãy đảm bảo cuộc gặp diễn ra riêng tư. Tôi muốn nói chuyện trực tiếp với cô ấy." Kim Keon-hee gật đầu qua điện thoại: "Tôi sẽ lo mọi thứ, thưa ngài. Chuyên cơ sẽ sẵn sàng vào sáng mai."

Sáng sớm ngày 21 tháng 9, bầu trời Bình Nhưỡng trong xanh, không một gợn mây, như báo trước một ngày quan trọng. Chuyên cơ Il-62 của Đại Đông Á, sơn biểu tượng Hội đồng Cách mạng Nhân Dân với hình đại bàng vàng trên nền đỏ, cất cánh từ sân bay Sunan, hướng đến sân bay Haneda, Tokyo. Trong khoang VIP, Nam ngồi trên ghế da trắng sang trọng, lướt qua tập tài liệu dày về Fuji TV do Kim Keon-hee chuẩn bị cẩn thận. Tài liệu bao gồm thông tin về lịch sử của đài, các chương trình nổi bật, và vai trò của Reimi Tsutsumi trong "FNN Live News α." Nam, trong bộ vest đen may đo tinh tế, cổ áo sơ mi trắng cứng cáp làm nổi bật khuôn mặt góc cạnh, đọc kỹ từng trang, nhưng tâm trí cậu đã bị chiếm lĩnh bởi hình ảnh Reimi trên màn hình đêm qua.

Kim Keon-hee, ngồi đối diện, mặc bộ váy công sở màu xanh navy, váy dài đến đầu gối, ôm sát cơ thể, làm nổi bật vòng eo nhỏ và đường cong thanh lịch. Mái tóc đen của cô được buộc cao, để lộ đôi khuyên tai ngọc trai nhỏ, ánh mắt sắc sảo nhưng dịu dàng khi nhìn Nam. "Thưa Lãnh tụ Tối cao," cô nói, giọng đều đều, "Fuji TV là một trong những đài truyền hình lớn nhất Nhật Bản, thuộc tập đoàn Fuji Media Holdings, với lượng khán giả hàng triệu người mỗi ngày. Reimi Tsutsumi là một trong những phát thanh viên nổi bật, được yêu mến vì sự chuyên nghiệp, nhan sắc, và khả năng xử lý bản tin trực tiếp. Cô ấy có thể là lựa chọn hoàn hảo để đại diện cho Đại Đông Á, đặc biệt là tại Tỉnh Honshu, nơi chúng ta cần lấy lại lòng tin của dân chúng Nhật Bản sau vụ Sendai." Nam gật đầu, ánh mắt lấp lánh: "Cô làm tốt lắm, Keon-hee. Reimi không chỉ là một phát thanh viên, cô ấy có thể trở thành biểu tượng của Tỉnh Honshu, thậm chí cả Đại Đông Á. Tôi muốn cô ấy cảm nhận được tầm quan trọng của vai trò này."

Chuyên cơ hạ cánh tại sân bay Haneda vào giữa trưa, ánh nắng chói chang phản chiếu trên đường băng. Một đội đặc nhiệm Đại Đông Á, trong quân phục đen bó sát, đeo kính râm và mang súng trường, chờ sẵn để bảo vệ Nam. Cậu và Kim Keon-hee bước xuống máy bay, được chào đón bởi một đoàn quan chức Tỉnh Honshu trong bộ vest xám trang trọng. Một chiếc Rolls-Royce Phantom bọc thép, cửa kính chống đạn, chờ sẵn để đưa họ qua những con phố Tokyo nhộn nhịp. Xe lướt qua những tòa nhà chọc trời lấp lánh kính, các cửa hàng thời trang ở Ginza, và những đền thờ cổ kính ẩn mình giữa đô thị hiện đại. Nam, nhìn qua cửa sổ, nghĩ về Kako và Mako, biết rằng họ đang ở Hoàng cung Tokyo, có lẽ đang lo lắng về tình hình chính trị. "Keon-hee," Nam nói, giọng trầm, "sau cuộc gặp này, chúng ta sẽ trở về Hoàng cung để ăn tối với Kako và Mako. Tôi muốn họ biết về Reimi trước khi cô ấy đến Bình Nhưỡng." Kim Keon-hee gật đầu: "Tôi sẽ sắp xếp, thưa ngài."

Xe dừng trước trụ sở Fuji TV ở Odaiba, một tòa nhà hiện đại với kiến trúc hình cầu độc đáo, như một viên ngọc giữa vịnh Tokyo. Nam và Kim Keon-hee được dẫn vào phòng tiếp khách VIP, một không gian sang trọng với sàn gỗ bóng loáng, tường kính trong suốt nhìn ra biển, và một bàn trà bằng đá cẩm thạch được bày sẵn khay trà xanh matcha nóng hổi và bánh wagashi truyền thống được tạo hình tinh xảo như hoa anh đào. Nam ngồi trên ghế bọc da đen, ánh mắt sắc bén quan sát cánh cửa, trong khi Kim Keon-hee đứng cạnh, kiểm tra lại tài liệu trên máy tính bảng. Một nhân viên Fuji TV, trong bộ vest xanh đậm, bước vào, cúi đầu kính cẩn: "Thưa Chủ tịch Nam, cô Reimi Tsutsumi sẽ đến ngay."

Cánh cửa mở ra, và Reimi Tsutsumi bước vào, khiến không khí trong phòng như bừng sáng. Reimi, khoảng 25 tuổi, sở hữu vẻ đẹp thanh lịch và quyến rũ hiếm có. Gương mặt cô thanh tú, với làn da trắng mịn như sứ, không một vết tì, như được tạc từ ngọc trai. Đôi mắt to, đen láy, lấp lánh như hai viên ngọc trai đen, vừa thông minh vừa sâu thẳm, như thể có thể nhìn thấu tâm can người đối diện. Đôi lông mày cong nhẹ, được chăm chút tỉ mỉ, tôn lên vẻ sắc sảo. Mũi cao thanh thoát và đôi môi hồng phớt tự nhiên, khẽ cong mỗi khi cô mỉm cười, tạo cảm giác vừa dịu dàng vừa quyền uy. Mái tóc đen óng, dài ngang vai, buông nhẹ theo từng bước đi, lấp lánh dưới ánh đèn phòng tiếp khách, như một dòng suối mượt mà. Reimi mặc một bộ váy công sở màu trắng, ôm sát cơ thể, tôn lên vòng eo nhỏ nhắn chỉ chừng 60 cm, vòng ngực đầy đặn nhưng thanh lịch, và đôi chân dài thon thả lộ ra dưới gấu váy, được đi đôi giày cao gót trắng tinh khôi. Mỗi bước đi của cô nhẹ nhàng nhưng đầy tự tin, như một ngôi sao trên sóng truyền hình, khiến Nam không thể rời mắt.

Nam đứng dậy, bước tới, bắt tay Reimi, cảm nhận bàn tay mềm mại nhưng chắc chắn của cô. "Cô Tsutsumi," Nam nói, giọng trầm ấm, ánh mắt khóa chặt vào cô, "tôi đã xem cô trên 'FNN Live News α.' Giọng nói, thần thái, và nhan sắc của cô là những gì Đại Đông Á cần để định hình hình ảnh trước thế giới. Cô không chỉ là một phát thanh viên, mà là một biểu tượng." Reimi, hơi bất ngờ trước sự thẳng thắn của Nam, cúi đầu nhẹ, nụ cười nhẹ nhàng làm sáng bừng gương mặt: "Thưa Chủ tịch Nam, tôi rất vinh dự được ngài chú ý. Nhưng tôi chỉ là một người dẫn chương trình, chưa từng nghĩ đến việc tham gia chính trị." Giọng cô trong trẻo, mỗi từ được phát âm rõ ràng, như thể vẫn đang trên sóng trực tiếp.

Nam ra hiệu cho Reimi ngồi xuống chiếc ghế đối diện, bên bàn trà. Kim Keon-hee, đứng cạnh, quan sát cuộc trò chuyện với ánh mắt chuyên nghiệp, nhưng đôi môi cô khẽ mím lại, như thể đang đánh giá sự xuất hiện của Reimi. Nam tiếp tục, giọng đầy thuyết phục: "Cô Tsutsumi, Đại Đông Á đang ở thời điểm then chốt. Vụ việc ở Sendai đã làm tổn hại hình ảnh của chúng tôi, và tôi cần một người như cô – tài năng, lôi cuốn, và được dân chúng Nhật Bản yêu mến – để khôi phục lòng tin. Tôi mời cô đến Bình Nhưỡng làm người phát ngôn chính phủ của Cộng hòa Nhân dân Đại Đông Á. Cô sẽ được cấp một biệt thự sang trọng tại khu Ryongsong, với khu vườn riêng và nội thất hiện đại. Cô sẽ có một chiếc xe hơi bọc thép, tài xế riêng, và lương tháng tương đương 50.000 USD, ngang với trợ lý cá nhân của tôi." Nam liếc Kim Keon-hee, mỉm cười, rồi tiếp: "Quan trọng hơn, cô sẽ có quyền tự do tiếp cận tôi để báo cáo công việc, tham gia các quyết định chiến lược, và trở thành gương mặt đại diện cho Tỉnh Honshu trước thế giới. Cô sẽ là cầu nối giữa Đại Đông Á và người dân Nhật Bản, giúp chúng tôi xây dựng hòa bình."

Reimi lắng nghe, ánh mắt dao động giữa sự ngạc nhiên và suy tư. Cô nghĩ về hành trình của mình tại Fuji TV, những đêm thức khuya chuẩn bị bản tin, những ngày đối mặt với áp lực từ khán giả, và ước mơ được tạo ra sự thay đổi lớn hơn. Lời mời của Nam không chỉ là một bước tiến trong sự nghiệp, mà còn là cơ hội để cô tham gia vào một chương lịch sử đầy tranh cãi, nơi cô có thể ảnh hưởng đến hàng triệu người. Cô nhìn Nam, ánh mắt cậu vừa quyền uy vừa lôi cuốn, như thể có thể thuyết phục bất kỳ ai. Rồi cô nhìn Kim Keon-hee, người phụ nữ với thần thái mạnh mẽ, đứng bên cạnh như một cố vấn không thể thiếu. Reimi hít một hơi sâu, đôi môi khẽ cong, giọng nói nhẹ nhàng nhưng kiên định: "Thưa Chủ tịch Nam, tôi cần thời gian để cân nhắc, nhưng tầm nhìn của ngài đã thuyết phục tôi. Tôi đồng ý đến Bình Nhưỡng và đảm nhận vai trò người phát ngôn. Tôi muốn góp phần xây dựng hòa bình cho Đại Đông Á và Nhật Bản."

Nam, hài lòng, đứng dậy, bắt tay Reimi lần nữa, ánh mắt không rời khỏi cô, như thể đang ghi nhớ từng đường nét trên gương mặt cô. "Cô Tsutsumi, cô sẽ không hối tiếc. Đại Đông Á chào đón cô như một thành viên quan trọng của gia đình chúng tôi." Kim Keon-hee bước tới, trao cho Reimi một tập tài liệu dày cộp, bìa da đỏ với huy hiệu Đại Đông Á, chứa hợp đồng, lịch trình, và thông tin về cuộc sống ở Bình Nhưỡng. "Cô Tsutsumi," Kim Keon-hee nói, giọng chuyên nghiệp nhưng ấm áp, "tôi sẽ hỗ trợ cô chuyển đến Bình Nhưỡng trong vòng một tuần. Mọi thứ, từ chỗ ở đến phương tiện di chuyển, sẽ được chuẩn bị chu đáo. Cô sẽ có một đội ngũ hỗ trợ riêng để làm quen với công việc." Reimi gật đầu, đôi mắt lấp lánh sự quyết tâm xen lẫn hồi hộp, nắm chặt tập tài liệu như thể đó là cánh cửa dẫn đến một tương lai mới.

Nam và Kim Keon-hee rời trụ sở Fuji TV, bước lên chiếc Rolls-Royce Phantom bọc thép, lướt qua những con phố Odaiba rực rỡ ánh đèn khi hoàng hôn buông xuống. Vịnh Tokyo lấp lánh như một bức tranh thủy mặc, nhưng tâm trí Nam chỉ tập trung vào Reimi Tsutsumi. Cậu quay sang Kim Keon-hee, mỉm cười: "Keon-hee, cô đã làm xuất sắc. Reimi không chỉ là một phát thanh viên, cô ấy sẽ là vũ khí truyền thông mạnh mẽ nhất của chúng ta. Cô ấy có sức hút tự nhiên, như cô vậy." Kim Keon-hee, ánh mắt thoáng phức tạp, như thể đang cân nhắc vai trò mới của Reimi trong bộ máy của Nam, nhưng vẫn mỉm cười: "Thưa Lãnh tụ Tối cao, cô ấy có tiềm năng lớn, nhưng tôi sẽ đảm bảo cô ấy hiểu trách nhiệm của mình. Cô ấy cần được đào tạo để đối phó với truyền thông quốc tế, đặc biệt là từ Mỹ và Nhật Bản." Nam gật đầu, giọng trầm: "Tôi tin cô, Keon-hee. Hãy chuẩn bị một buổi lễ chào đón Reimi tại Đại hội trường Nhân Dân, với sự tham dự của các quan chức cấp cao và truyền thông. Tôi muốn cả thế giới biết rằng Đại Đông Á đang thay đổi."

Chiếc xe dừng tại Hoàng cung Tokyo, nơi Nội thân vương Kako và Công chúa Mako đang chờ. Nam bước vào phòng ăn lớn, nơi bàn tiệc được bày biện với các món Nhật Bản tinh tế như sushi cá hồi, tempura tôm, và chawanmushi. Kako, trong kimono màu xanh lam với hoa văn hoa sen, và Mako, trong kimono màu hồng nhạt, đứng dậy chào Nam. "Lãnh tụ Tối cao," Kako nói, giọng lo lắng, "em nghe nói ngài đến Fuji TV. Mọi thứ ổn chứ?" Mako thêm: "Chủ tịch Nam, em lo cho tình hình ở Sendai." Nam, ôm cả hai, trấn an: "Kako, Mako, tôi vừa tìm được người phát ngôn mới, Reimi Tsutsumi. Cô ấy sẽ giúp chúng ta lấy lại lòng tin của dân chúng. Tối nay, chúng ta sẽ ăn tối và thảo luận thêm." Nam nghĩ về Reimi, biết rằng sự xuất hiện của cô sẽ thêm một tầng phức tạp vào mối quan hệ trong tư dinh Ryongsong, nhưng cậu tin rằng cô sẽ là chìa khóa để củng cố quyền lực và hình ảnh của Đại Đông Á.

Tại Bình Nhưỡng, Nam ra lệnh cho Kim Keon-hee phối hợp với cố vấn Ri Jong-ho để chuẩn bị lễ chào đón Reimi, dự kiến diễn ra trong một tuần tại Đại hội trường Nhân Dân, với khán đài được trang trí bằng cờ Đại Đông Á và hoa sen, biểu tượng của Tỉnh Honshu. Cậu cũng yêu cầu Ri Jong-ho soạn thảo các bài phát biểu đầu tiên cho Reimi, tập trung vào cam kết tái thiết Sendai, hỗ trợ dân chúng Nhật Bản, và kêu gọi hòa bình giữa Đại Đông Á và các nước láng giềng. Nam, ngồi trong phòng làm việc, nhìn ra khu vườn Ryongsong, nơi ánh trăng chiếu lên những cây thông, cảm thấy một tia hy vọng mới. Reimi Tsutsumi, với nhan sắc, tài năng, và thần thái, sẽ là vũ khí truyền thông mạnh mẽ, nhưng cậu tự hỏi liệu sự thu hút của mình với cô có thể làm phức tạp thêm tham vọng thống trị Đông Á. Nam nhấp một ngụm trà xanh, ánh mắt lấp lánh, sẵn sàng cho những thử thách phía trước.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com