Chương 21: Thư viện
Cuối tháng 12 năm 2013, Bình Nhưỡng chìm trong một bầu không khí u ám, dù bề ngoài vẫn rực rỡ với những khẩu hiệu tuyên truyền được sơn đỏ trên các tòa nhà cao tầng và ánh đèn màu nhấp nháy chuẩn bị cho năm mới. Cuộc thảm sát tại Quảng trường Kim Il-sung, nơi hàng trăm, có thể là hàng nghìn sinh viên bị xe tăng cán chết và súng máy chống máy bay bắn hạ, không được truyền thông nhà nước nhắc đến dù chỉ một lời. Nhưng tin đồn lan truyền như ngọn gió lạnh buốt qua những con phố vắng của Bình Nhưỡng, thấm vào từng ngôi nhà, từng ký túc xá, và từng góc quán trà nhỏ ở khu Moranbong. Những người sống sót, với ánh mắt thất thần, kể lại cảnh xe tăng từ Lữ đoàn Không quân số 7 lăn bánh qua đám đông, bánh xích sắt nghiến nát cơ thể, máu chảy thành dòng trên nền đá granite láng bóng của quảng trường. Tiếng súng máy vang lên như sấm rền, xé toạc không khí, và những tiếng kêu cứu tuyệt vọng của sinh viên bị dập tắt trong làn khói bụi dày đặc, hòa lẫn với mùi máu tanh nồng.
Nam, người duy nhất trong số các lãnh đạo phản kháng sống sót nhờ lời cảnh báo của Ri Sol-ju, cảm thấy trái tim mình như bị bóp nghẹt bởi nỗi đau và tội lỗi. Mỗi đêm, trong căn hộ sang trọng trên đại lộ Changjon, cậu ngồi bên cửa sổ, nhìn xuống dòng sông Taedong lấp lánh ánh đèn từ những cây cầu thép. Căn hộ, với nội thất hiện đại và những bức tranh tuyên truyền treo trên tường, từng là món quà từ Ri Sol-ju, nhưng giờ đây nó như một nhà tù giam giữ tâm hồn cậu. Cậu nhớ lại những gương mặt của các sinh viên từng đứng bên cậu trong các buổi họp của Liên đoàn Thanh niên Xã hội Chủ nghĩa Kim Il-sung, những người trẻ tuổi với ánh mắt rực cháy, hô vang khẩu hiệu "đổi mới cách mạng" mà họ tưởng là vô hại. Giờ đây, họ đã trở thành những cái tên trong danh sách người chết, máu của họ như một lời nguyền ám ảnh Nam. Cậu nắm chặt cuốn sổ mã hóa, nơi cậu ghi lại kế hoạch lật đổ Kim Jong-un, những dòng chữ nguệch ngoạc được viết bằng mực đen, mã hóa bằng hệ thống ký hiệu chỉ cậu hiểu. Cậu tự hỏi liệu mình có đủ sức mạnh để tiếp tục con đường này, hay nó sẽ dẫn cậu đến một kết cục giống như những người bạn đã ngã xuống.
Sự tàn bạo của Kim Jong-un, thay vì dập tắt ngọn lửa bất mãn, lại vô tình thổi bùng nó thành một đám cháy ngầm không thể kiểm soát. Trong giới tinh hoa – các quan chức cấp cao của Đảng Lao động, các sĩ quan quân đội từng phục vụ dưới thời Kim Jong-il, và thậm chí một số thành viên của Bộ An ninh Quốc gia – sự bất mãn trở nên sâu sắc hơn bao giờ hết. Những người từng trung thành với Jang Song-thaek, dù sống sót sau các đợt thanh trừng, giờ đây cảm thấy bị dồn vào chân tường. Họ bắt đầu tìm kiếm những đồng minh mới, những người như Nam, một sinh viên quốc tế với ảnh hưởng ngày càng lớn trong Liên đoàn Thanh niên và một ngọn lửa quyết tâm không thể dập tắt trong lòng. Các cuộc trò chuyện bí mật diễn ra trong những căn phòng kín, nơi không có tai mắt của gián điệp, và những lời thì thầm về "một Triều Tiên tự do" bắt đầu lan rộng, từ Bình Nhưỡng đến các thành phố xa xôi như Hamhung và Chongjin.
Một buổi chiều đầu tháng 1 năm 2014, Nam ngồi trong một góc khuất của thư viện Đại học Kim Il-sung, một không gian rộng lớn với những kệ sách gỗ sồi cao ngất, chất đầy các tài liệu tuyên truyền về tư tưởng Juche và chính sách Songun. Những kệ sách, được chạm khắc tỉ mỉ với hoa văn truyền thống, tỏa ra mùi gỗ cũ và giấy mực, hòa quyện với không khí lạnh lẽo của mùa đông. Ánh sáng từ những ô cửa sổ kính lớn trên tường, được trang trí bằng rèm lụa đỏ, chiếu vào, tạo nên những vệt sáng vàng nhạt, làm nổi bật những hạt bụi lơ lửng trong không khí. Thư viện vắng lặng, chỉ có tiếng lật sách khe khẽ từ vài sinh viên ở khu vực chính và tiếng bước chân đều đều của nhân viên an ninh tuần tra hành lang. Nam, mặc bộ đồng phục xanh đậm của Liên đoàn Thanh niên, giả vờ lật một cuốn sách dày về lịch sử cách mạng của Chủ tịch Kim Il-sung, nhưng tâm trí cậu trôi dạt về những khoảnh khắc đam mê với Ri Sol-ju – nụ cười dịu dàng của cô, cơ thể mềm mại trong vòng tay cậu, và lời hứa sẽ đứng về phía cậu dù phải đối mặt với hiểm nguy.
Đột nhiên, một bóng người lướt qua, đội mũ len xám đậm kéo thấp che kín nửa khuôn mặt, mặc áo khoác dài màu xám tro, dáng đi nhanh nhẹn nhưng thận trọng. Nam ngẩng lên, tim đập mạnh khi nhận ra đó là Ri Sol-ju, cải trang như một sinh viên bình thường để tránh sự chú ý của các nhân viên an ninh luôn túc trực trong khuôn viên trường. Cô ngồi xuống chiếc ghế đối diện, đặt một cuốn sách tuyên truyền cũ kỹ trước mặt như thể đang đọc, nhưng ánh mắt cô tìm đến Nam, lấp lánh sự lo lắng xen lẫn một tia quyết tâm mãnh liệt. Đôi mắt ấy, to tròn và sâu thẳm, như chứa đựng cả một đại dương cảm xúc – từ nỗi sợ hãi về tương lai đến khao khát tự do.
"Nam," cô thì thầm, giọng thấp đến mức chỉ cậu có thể nghe, như một hơi thở hòa lẫn vào không khí tĩnh lặng của thư viện. "Cuộc thảm sát đã làm mọi thứ thay đổi. Dân chúng đang tức giận, đặc biệt là giới trẻ. Họ thì thầm về những người bạn đã chết, về máu trên quảng trường. Đây là thời cơ chín muồi để lật đổ anh ấy." Cô ngừng lại, đôi môi mọng đỏ khẽ run, ánh mắt dao động khi nhắc đến Kim Jong-un, người chồng mà cô buộc phải mỉm cười bên cạnh trước công chúng. "Nhưng tôi sợ, Nam. Nếu chúng ta thành công, tôi và Ju-ae sẽ ra sao? Nếu bí mật của chúng ta – về em, về những lần chúng ta gặp nhau – bị phát hiện trước khi kế hoạch hoàn thành, tôi không dám nghĩ đến hậu quả. Anh ấy sẽ không tha thứ, không chỉ cho tôi, mà cả cho con bé."
Nam nghiêng người, bàn tay cậu lướt dưới gầm bàn, nắm lấy tay cô, ngón tay đan chặt vào nhau, siết nhẹ để truyền tải sự trấn an. Lòng bàn tay cô lạnh, nhưng hơi ấm từ tay cậu dường như làm cô bớt run rẩy. "Chị," cậu nói, giọng trầm và đầy quyết tâm, "em thề trên mạng sống của mình, em sẽ bảo vệ chị và Ju-ae bằng mọi giá. Dù phải đối mặt với cả thế giới, dù phải hy sinh tất cả, em sẽ không để bất cứ điều gì xảy ra với hai người. Chúng ta sẽ xây dựng một tương lai nơi chị không còn phải sống trong sợ hãi, nơi Ju-ae có thể lớn lên trong tự do." Lời nói của Nam, chân thành và mãnh liệt, như một lời tuyên thệ, khiến Ri Sol-ju mỉm cười yếu ớt. Đôi mắt cô lấp lánh nước, nhưng cô siết chặt tay cậu, như thể đang bám vào một tia hy vọng mong manh. "Nam, em không biết mình đang đối đầu với điều gì," cô thì thầm, "nhưng tôi tin em."
Không khí giữa họ trở nên ám muội, sự gần gũi trong không gian tĩnh lặng của thư viện làm dục vọng trong Nam trỗi dậy như một ngọn lửa không thể kiểm soát. Cậu nghiêng người, môi chạm vào môi cô trong một nụ hôn nhẹ nhàng nhưng đầy khao khát, như thể muốn hút lấy hơi thở của cô để xoa dịu cơn khát trong lòng. Đôi môi cô mềm mại, mang vị ngọt của son môi và một chút mặn mà của nước mắt chưa khô. Tay cậu lướt lên, qua lớp áo khoác dày, chạm vào bộ ngực căng mọng của cô, cảm nhận sự mềm mại và săn chắc qua lớp vải len. Núm vú cô săn lại dưới đầu ngón tay cậu, khiến cô khẽ rùng mình, hơi thở trở nên gấp gáp. "Nam, không phải ở đây..." cô thì thầm, giọng run rẩy, ánh mắt lướt quanh để đảm bảo không ai nhìn thấy. Nhưng sự kích thích trong giọng cô, xen lẫn nỗi sợ hãi, chỉ càng làm Nam thêm khao khát.
Nam, không thể kìm nén dục vọng đang bùng cháy như một cơn bão trong lồng ngực, nắm tay Ri Sol-ju, ngón tay đan chặt vào nhau như không muốn buông. Cậu kéo cô vào một góc khuất sâu trong thư viện, nơi những kệ sách gỗ sồi cũ kỹ, cao ngất, chất đầy những cuốn sách tuyên truyền phủ một lớp bụi mỏng, tạo thành một bức tường tự nhiên che chắn mọi ánh mắt tò mò. Những kệ sách, được chạm khắc hoa văn truyền thống Triều Tiên, tỏa ra mùi gỗ cũ và giấy mực, hòa quyện với mùi nước hoa nhẹ nhàng của Ri Sol-ju – một hương thơm thanh lịch, phảng phất hoa hồng và gỗ đàn hương, khiến không gian trở nên ngột ngạt và đầy kích thích. Ánh sáng yếu ớt từ một ô cửa sổ nhỏ ở góc phòng, bị che khuất bởi rèm lụa đỏ phai màu, chiếu qua, tạo nên những vệt sáng mờ ảo, làm nổi bật những hạt bụi lơ lửng như những ngôi sao nhỏ trong không khí. Tiếng bước chân xa xôi của một vài sinh viên ở khu vực chính của thư viện, tiếng lật sách khe khẽ, và tiếng gió lạnh lùa qua khe cửa sổ chỉ càng làm tăng sự căng thẳng và khao khát, như thể cả thế giới bên ngoài đang mờ dần, chỉ còn lại hai người trong không gian chật hẹp này.
Nam đứng sát Ri Sol-ju, cơ thể cậu gần đến mức cô có thể cảm nhận hơi ấm từ lồng ngực cậu, hơi thở nóng bỏng của cậu chạm vào má cô, mang theo mùi bạc hà nhàn nhạt từ kẹo cậu nhai trước đó. Cậu nhìn sâu vào mắt cô, ánh mắt lấp lánh dục vọng xen lẫn tình yêu mãnh liệt, như muốn nuốt chửng cô vào trong tâm hồn mình. "Chị, em không thể chờ thêm được nữa," cậu thì thầm, giọng trầm và khàn, mỗi từ như một ngọn lửa bùng lên trong không gian tĩnh lặng. Ri Sol-ju không đáp, nhưng ánh mắt cô, dù vẫn lộ vẻ lo lắng về nguy cơ bị phát hiện, lại ánh lên sự đồng lõa và khao khát không thể che giấu. Cô khẽ gật đầu, bàn tay run rẩy chạm vào ngực cậu, ngón tay lướt qua lớp vải đồng phục, cảm nhận nhịp tim mạnh mẽ của cậu, như thể cô đang cố tìm một điểm tựa trong cơn sóng cảm xúc đang dâng trào.
Nam chậm rãi cởi áo khoác của cô, từng nút áo được mở ra với sự cẩn thận, như thể cậu đang khám phá một tác phẩm nghệ thuật quý giá. Áo khoác len màu xám rơi xuống sàn, phát ra một tiếng "phịch" nhẹ, để lộ chiếc váy lụa màu xanh nhạt ôm sát cơ thể, tôn lên những đường cong hoàn hảo của cô. Lớp lụa mỏng manh dường như không đủ để che giấu bộ ngực căng mọng, cặp hông cong mềm mại, và vùng eo thon thả từng mang thai đứa con của cô. Nam đứng lặng một giây, ngắm nhìn cô dưới ánh sáng mờ ảo, trái tim cậu đập mạnh như muốn phá vỡ lồng ngực. Cậu lướt tay qua lớp lụa, cảm nhận sự mềm mại của làn da cô qua vải, ngón tay dừng lại ở vùng ngực, xoa nhẹ lên bầu ngực đầy đặn, cảm nhận núm vú săn chắc dưới đầu ngón tay. Ri Sol-ju rên khẽ, tiếng rên nhỏ như một hơi thở thoát ra từ sâu trong cổ họng, bị kìm nén để không ai nghe thấy, nhưng đủ để khiến máu trong người Nam sôi sục.
Cậu cúi xuống, môi chạm vào môi cô trong một nụ hôn chậm rãi, sâu đậm, như thể muốn kéo dài mãi mãi khoảnh khắc này. Lưỡi cậu lướt nhẹ, khám phá từng góc nhỏ trong miệng cô, cảm nhận vị ngọt của son môi – một hương vị phấn nhẹ nhàng xen lẫn chút mặn mà của nước mắt chưa khô trên má cô. Nụ hôn kéo dài, lưỡi họ quấn lấy nhau, hòa quyện trong một vũ điệu chậm rãi, như thể cả hai đang cố gắng ghi nhớ từng cảm giác, từng hơi thở của nhau. Tay Nam lướt xuống, kéo khóa váy ở lưng cô, từng răng khóa mở ra với tiếng "rẹt" nhỏ, để lộ cơ thể trần trụi của Ri Sol-ju. Ánh sáng mờ chiếu lên làn da mịn màng của cô, làm nổi bật bộ ngực căng tròn, núm vú hồng nhạt săn chắc, và vùng bụng phẳng lì, vẫn giữ được sự quyến rũ dù đã trải qua thai kỳ. Nam ngắm nhìn cô, hơi thở cậu trở nên gấp gáp, dương vật trong quần căng cứng, khao khát được hòa quyện với cô đến mức gần như đau đớn.
Cậu quỳ xuống, môi lướt qua vùng ngực cô, hôn nhẹ lên từng bầu ngực, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp của làn da. Môi cậu ngậm lấy núm vú, mút nhẹ nhàng, lưỡi cậu xoay tròn quanh đầu vú, cảm nhận sự săn chắc và vị ngọt nhàn nhạt của cơ thể cô. Ri Sol-ju rùng mình, bàn tay cô nắm chặt vai cậu, móng tay khẽ cắm vào da thịt qua lớp đồng phục, như thể cô đang cố kìm nén cơn sóng khoái cảm đang dâng trào. Tiếng rên của cô, dù nhỏ, vang lên như một giai điệu cấm kỵ, khiến Nam càng thêm kích thích. Cậu lướt tay xuống, qua vùng bụng mịn màng, chạm đến vùng âm đạo qua lớp lụa mỏng của váy. Ngón tay cậu vuốt ve nhẹ nhàng, cảm nhận sự ướt át lan tỏa qua vải, như một lời mời gọi không thể cưỡng lại. Cậu kéo váy cô lên, để lộ lồn cô, ướt đẫm dâm thủy, lấp lánh dưới ánh sáng mờ, như một viên ngọc quý trong bóng tối.
Nam đứng dậy, cởi khóa quần mình, để lộ dương vật căng cứng, đầu chim lấp lánh trong ánh sáng yếu ớt, như một biểu tượng của dục vọng không thể kiểm soát. Cậu cọ nhẹ vào cửa lồn cô, cảm nhận sự nóng bỏng và ẩm ướt, khiến cả hai đều run lên vì kích thích. "Chị, em muốn chị," cậu thì thầm, giọng khàn đặc, như thể mỗi từ đều phải đấu tranh để thoát ra khỏi cổ họng. Ri Sol-ju gật đầu, ánh mắt cô mờ đi vì dục vọng, bàn tay cô siết chặt cánh tay cậu, móng tay cắm sâu hơn, kéo cậu gần hơn. Nam từ từ nhấn vào, động tác chậm rãi đến mức gần như tra tấn, từng centimet của chim cậu trượt vào lồn cô, cảm nhận sự co bóp chặt chẽ, nóng bỏng, như thể cơ thể cô đang ôm lấy cậu, không muốn buông. Cậu dừng lại, để cả hai cảm nhận sự hòa quyện, hơi thở gấp gáp hòa lẫn trong không gian chật hẹp, mồ hôi lấm tấm trên trán cả hai.
Họ làm tình với nhịp điệu chậm rãi, mỗi chuyển động của Nam đều cẩn thận, như thể cậu muốn khắc sâu từng khoảnh khắc vào tâm trí. Cậu đẩy vào, cảm nhận lồn cô siết chặt quanh chim cậu, dâm thủy chảy ra, thấm ướt đùi cả hai, tạo ra những âm thanh nhỏ ướt át trong không gian tĩnh lặng. Rồi cậu rút ra, chậm rãi, để cảm nhận từng cảm giác, từng sự co bóp của cô, trước khi lại nhấn vào, sâu hơn, mạnh mẽ hơn, nhưng vẫn giữ nhịp điệu chậm, như một điệu vũ đầy đam mê. Ri Sol-ju quấn chân quanh hông cậu, kéo cậu sâu hơn, cơ thể cô run rẩy mỗi khi cậu chạm vào điểm nhạy cảm sâu bên trong. Tiếng rên của cô bị kìm nén, chỉ thoát ra thành những hơi thở gấp, nhưng mỗi âm thanh đều như một lưỡi dao sắc ngọt cắt vào lý trí của Nam, khiến cậu muốn đẩy nhanh nhịp độ nhưng vẫn kiềm chế, muốn kéo dài khoái cảm này mãi mãi.
Nam hôn lên cổ cô, môi lướt qua làn da mịn màng, cảm nhận mạch đập nhanh của cô, như một nhịp điệu hòa quyện với chuyển động của họ. Cậu hôn xuống vai cô, cắn nhẹ, để lại những dấu đỏ nhạt trên da, như một cách đánh dấu sự chiếm hữu. Ri Sol-ju siết chặt vai cậu, móng tay cắm sâu hơn, cơ thể cô căng cứng khi cơn cực khoái bắt đầu dâng lên. Nam cảm nhận lồn cô co bóp mạnh mẽ, dâm thủy tràn ra, chảy xuống đùi cô, thấm ướt sàn gỗ cũ kỹ. Cậu tăng nhịp độ một chút, nhưng vẫn giữ sự chậm rãi, muốn kéo dài khoái cảm đến mức tối đa. Khi cả hai gần đạt đỉnh, Nam đẩy sâu hơn, cảm nhận cơ thể cô run rẩy, và cậu không thể kìm nén thêm. Cậu xuất tinh, tinh trùng phóng sâu vào trong cô, hòa quyện trong cơn sóng khoái lạc, khiến Ri Sol-ju rên lên một tiếng dài, bị kìm nén trong cổ họng, cơ thể cô mềm nhũn trong vòng tay cậu.
Họ đứng lặng, trán chạm nhau, hơi thở gấp gáp hòa lẫn, mồ hôi lấm tấm trên da, như thể cả hai vừa vượt qua một ranh giới không thể quay lại. Nam ôm chặt cô, cảm nhận nhịp tim của cô đập mạnh, hòa quyện với nhịp tim của chính mình. "Chị, em yêu chị," cậu thì thầm, giọng khàn, như một lời thú nhận không thể giữ kín. Ri Sol-ju mỉm cười yếu ớt, ánh mắt cô lấp lánh nước, nhưng cô không đáp, chỉ siết chặt tay cậu một lần cuối trước khi chỉnh trang lại váy. "Nam, chúng ta phải cẩn thận hơn," cô thì thầm, giọng run rẩy, ánh mắt lướt quanh để đảm bảo không ai nhìn thấy. "Nếu bị phát hiện, mọi thứ sẽ sụp đổ." Nam hôn nhẹ lên trán cô, gật đầu. "Chị, em sẽ không để điều đó xảy ra," cậu hứa, giọng chắc chắn, như một lời thề khắc sâu vào tim.
Họ rời góc khuất, trở lại bàn đọc như không có chuyện gì xảy ra. Ri Sol-ju lật lại cuốn sách tuyên truyền, giả vờ đọc, trước khi đứng dậy, đội lại mũ len, và rời thư viện với dáng đi nhanh nhẹn, như một bóng ma biến mất vào dòng người. Nam ngồi lại, tay vẫn run nhẹ, trái tim đập loạn, nhưng trong đầu cậu, quyết tâm lật đổ Kim Jong-un trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.
Sau cuộc gặp, Nam bắt đầu tái thiết mạng lưới phản kháng bị tan rã sau cái chết của Jang Song-thaek. Cậu liên lạc với những người sống sót từ nhóm của Jang, bao gồm các quan chức cấp trung trong Bộ An ninh Quốc gia, một số sĩ quan quân đội từng bị giáng chức trong các đợt thanh trừng, và các nhà kinh tế ủng hộ cải cách theo hướng mở cửa với Trung Quốc. Các cuộc gặp diễn ra tại những địa điểm kín đáo – một căn nhà an toàn ở ngoại ô Bình Nhưỡng, ẩn sau những hàng cây thông cao vút, nơi mùi nhựa thông hòa quyện với không khí lạnh; một quán trà nhỏ ở khu Moranbong, với những bức tường gỗ sơn đỏ và ánh sáng đèn lồng mờ ảo; hoặc một kho hàng bỏ hoang gần cảng Nampo, nơi tiếng sóng vỗ vào bờ như một lời nhắc nhở về sự cô lập của đất nước. Mỗi cuộc gặp là một canh bạc, vì Bộ An ninh Quốc gia và các gián điệp của Kim Jong-un có mặt ở khắp mọi nơi, từ những con hẻm tối tăm đến những tòa nhà cao tầng.
Nam, với vai trò lãnh đạo cấp cao trong Liên đoàn Thanh niên Xã hội Chủ nghĩa Kim Il-sung, lợi dụng các sự kiện tuyên truyền để tiếp cận sinh viên từ các thành phố lớn như Hamhung, Chongjin, và Wonsan. Cậu tổ chức các buổi hội thảo về "tương lai cách mạng" tại các giảng đường lớn, nơi hàng trăm sinh viên ngồi chật kín, lắng nghe những bài phát biểu của cậu về tư tưởng Juche. Nhưng trong những lời nói đầy nhiệt huyết, Nam khéo léo lồng ghép những ý tưởng về "đổi mới," "công lý cho nhân dân," và "một Triều Tiên mạnh mẽ hơn," gieo mầm bất mãn trong tâm trí giới trẻ. Cậu chọn lọc những sinh viên có tư tưởng cấp tiến, mời họ tham gia các nhóm thảo luận bí mật, nơi họ bắt đầu chia sẻ sự thất vọng với chế độ.
Ri Sol-ju, từ tư gia của Kim Jong-un ở khu Ryongsong, hỗ trợ Nam bằng cách cung cấp thông tin quan trọng: lịch trình di chuyển của chồng, danh sách các sĩ quan an ninh có thể bị mua chuộc, và điểm yếu trong hệ thống bảo vệ tại các căn cứ quân sự lớn như Bộ Quốc phòng ở Bình Nhưỡng. Cô tham dự các sự kiện thanh niên với tư cách phu nhân lãnh đạo, mặc những chiếc váy lụa thanh lịch, mỉm cười trước công chúng, nhưng trong những khoảnh khắc kín đáo, cô gặp gỡ các sinh viên lãnh đạo, truyền đạt thông điệp của Nam, khuyến khích họ suy nghĩ về "một Triều Tiên tự do hơn." Mỗi lần xuất hiện, cô phải che giấu nỗi sợ hãi, biết rằng một sai lầm nhỏ có thể khiến cô và con gái, Kim Ju-ae, phải trả giá bằng mạng sống.
Nam ghi chép mọi thứ trong cuốn sổ mã hóa, giấu kín trong một ngăn kéo bí mật trong căn hộ, được che giấu sau một bức tranh tuyên truyền về Kim Il-sung. Cậu vẽ sơ đồ các căn cứ quân sự, ghi lại tên các đồng minh tiềm năng – từ một đại tá quân đội bất mãn ở Hamhung đến một quan chức kinh tế ở Chongjin – và lập kế hoạch chi tiết cho một cuộc đảo chính. Cậu nhắm đến lễ kỷ niệm Ngày Thành lập Đảng vào tháng 10 năm 2014, một sự kiện lớn với diễu hành quân sự và các buổi lễ công khai, khi sự chú ý của Kim Jong-un và lực lượng an ninh có thể bị phân tán. Kế hoạch bao gồm việc tập hợp lực lượng từ các đồng minh trong quân đội, mua chuộc các sĩ quan an ninh, và kích động một làn sóng biểu tình mới, lần này được tổ chức chặt chẽ hơn để tránh lặp lại thảm kịch tại Quảng trường Kim Il-sung. Nhưng Nam biết rằng mỗi bước đi đều là một lằn ranh giữa sự sống và cái chết. Một sai lầm nhỏ, một gián điệp ẩn nấp, hoặc một tin nhắn bị chặn có thể khiến cả cậu, Ri Sol-ju, và con gái cô phải trả giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com