Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 12

"chị à , đến giờ phải thức dậy rồi" Phi Nhung nhẹ nhàng kéo chăn đang quắn chặc người Thoại Mỹ . 

"một chút , một chút nữa thôi" con mèo lười vẫn cố gắng phán kháng , người càng rút vào trong chăn hơn nữa . 

Phi Nhung cũng bất lực nằm xuống cạnh Thoại Mỹ , đưa tay nhẹ nhàng kéo chăn xuống một chút để lộ gương mặt đang gáy ngủ kia . Ngắm nhìn một cách chăm chú , từng đường nét trên khuông mặt của Thoại Mỹ được khắc sâu vào trong tim mình . 

Khung cảnh bình yên này lại bị cơn đau đầu đáng ghét phá nát , từng cơn đau đầu bắt đầu xuất hiện , thị giác của Phi Nhung cũng bắt đầu không nhìn thấy rõ nữa . Gương mặt của người trước mắt dần dần mờ dần . 

Phi Nhung khó chịu vô cùng , hai tay nắm chặt thành hai quả đấm cố gắng chịu đựng . Mồ hôi từ trán bắt đầu đổ ra , gương mặt khốn khổ chịu đựng từng cơn đau đầu hai mắt nhắm chặt lại . Sự khó chịu ấy kéo dài tận mười lăm phút mà đối với Phi Nhung như cả trăm năm . 

Cơn đau đầu cũng bớt đi , thị giác cũng dần dần rõ ràng hơn . Cơ thế bất đầu thả lỏng , chiếc ào thung của Phi Nhung đã rước hết cả rồi vì mồ hôi của mình . Cố gắng nâng cơ thể mình ngồi dậy , trước khi rời khỏi giường Phi Nhung vẫn quay đầu lại nhìn xem người yêu mình thức chưa sau khi xác nhận chị người yêu mình vẫn còn sây giấy nồng Phi Nhung mới yên tâm , bước từng bước nặng về vào nhà tắm . 

Đứng nhìn mình trong gương , có lẽ cơ thể Phi Nhung sắp đến giới hạn rồi . Những liều thuốc của Bảo Trân cộng cho Phi Nhung đã không thể chống chọi lại căn bệnh được nữa . 

Cũng gần một tuần các chịu chứng này xuất hiện nhưng tất cả đều rất nhẹ không mạnh như lúc nãy . Chuyện bất ngờ lại xuất hiện khiến Phi Nhung đứng hình , đưa tay lên chạm vào mũi mình . Một màu đỏ tươi dính lên tay Phi Nhung . 

Nhanh tay xả nước trong bồn rửa tay , vội vàng rửa sạch máu đang chảy ra từ mũi mình . Lúc này Phi Nhung rất hoản loạn , vì đây là lần đầu tiên chịu chứng này xuất hiện . 

Lúc Phi Nhung cúi mặt xuống nhìn đã thấy nước hòa chung với máu của mình , một màu đỏ thật đáng sợ .Phi Nhung thở ra một hơi dài đầy mệt mỏi . 

"em làm gì trong đó vậy , chị muốn đi vệ sinh" Thoại Mỹ gõ cửa nhà vệ sinh . 

"em em ra liền" Phi Nhung hốt hoản vội vàng xử lý dòng nước đỏ thẩm trong bồn rửa tay . 

Trước khi bước ra khỏi nhà vệ sinh , Phi Nhung điều chỉnh lại nhịp thở của mình cũng như biểu cảm . 

"chị chịu thức rồi sao" mở cửa bước ra là một Phi Nhung ôn nhu dịu dàng . 

Thoại Mỹ không nói tiếng nào nhanh chân chạy vào nhà vệ sinh . Phi Nhung tinh ý nhận ra sự khác biệt hôm nay của Thoại Mỹ , sựt nhớ ra điều gì đó Phi Nhung vội vàng chạy lạ dở chăn gối lên . 

"bà dì của chị ấy tới rồi" Phi Nhung nhanh tay lấy chăn ga gối đi giặt . 

Sau khi cho tất cả vào máy giặt , Phi Nhung mới xuống bếp chuẩn bị vài thứ cho Thoại Mỹ . Mỗi lần bà dì đến thăm là khiến Thoại Mỹ đau đớn vô cùng . Mỗi lần nhìn người yêu mình đau như vậy khiến Phi Nhung đau lòng vô cùng . 

"em chuẩn bị hết cho chị rồi nè" Phi Nhưng bước đến đỡ lấy Thoại Mỹ .

"đau quá đi" Thoại Mỹ nhăn nhó xoa xoa bụng mình . 

"em có chuẩn bị túi nước ấm để chị để lên bùng cho bớt đau" Phi Nhung ân cần đặt túi nước ấm lên bụng Thoại Mỹ . 

Thoại Mỹ nằm trên giường tận hưởng sự chăm sóc của người yêu , tháng nào cũng vậy cứ đến ngày này là Phi Nhung càng chăm sóc Thoại Mỹ kỹ càng hơn . 

"một lát là bớt đau là liền" Phi Nhung nhẹ nhàng xoa xoa bụng cho Thoại Mỹ . 

"em có pha cho chị ly sữa nóng " Phi Nhung vơi người cầm lấy ly sữa đặt ở tủ đầu giường . 

Tay khoáy khoáy , miệng thì thổi cho sữa bớt nóng . Múc từng muỗng đưa lên miệng Thoại Mỹ . 

"ngoan uống đi" Phi Nhung nhẹ nhàng bảo Thoại Mỹ . 

Thoại Mỹ ghét nhất trên đời này chính là sữa , nhưng lần nào bà dì ghé thăm là Phi Nhung nhất quyết bắt Thoại Mỹ phải uống sữa . 

Nhìn muỗng sữa trước mắt đáng ghét vô cùng nhưng nhìn người trước mắt đang lo lắng cho mình ,Thoại Mỹ ngoan ngoãn há miếng uống lấy muỗng sữa ấy . Từng muỗng từng muỗng được Phi Nhung đút cho Thoại Mỹ điều uống hết . 

"đây là phần thưởng cho chị vì đã uống hết ly sữa" 

Phi Nhung chạy xuống giường mở máy chiếu , Thoại Mỹ mong chờ phần thưởng của mình . Hình ảnh quen thuộc dần được xuất hiện. Tiếng nhạc quen thuộc phát lên , chú mèo máy màu xanh xuất hiện . 

"đây là phần mới nhất luôn đó" Phi Nhung nằm cạnh Thoại Mỹ . 

"yêu em nhất"  Thoại Mỹ vui vẻ ôm lấy Phi Nhung . 

Hai người nằm trên giường ôm nhau , cùng nhau xem ti vi . Ôm Thoại Mỹ trong lòng , tận hưởng sự hạnh phúc bình yên của mình . Những khoảng khắc như này sẽ khắc sau vào tâm trí của Phi Nhung . 

Thoại Mỹ nằm trong vòng tay của Phi Nhung tận hưởng sự cưng chiều vô hạn này , được xem hoạt hình mình yêu thích  , có người xoa bụng cho mình . 

"chị muốn ăn trái cây" Thoại Mỹ ngẩn mặt lên nhìn Phi Nhung đầy sự nũng nịu . 

"được , đợi em một lát" Phi Nhung cúi đầu hôn lên má của Thoại Mỹ . 

Bước xuống bếp gọt vài trái táo cho chị người yêu , trong đầu suy nghĩ kế hoạch xử lý những người mà mình từng coi là gia đình . Phi Nhung muốn giải quyết hết tất cả mọi chuyện để khi bản thân mình rời đi thì cô gái mình yêu sẽ không còn gặp bắt kỳ nguy hiểm nào. 

Chuyện mà Phi Nhung không muốn nhất nhưng cũng phải làm , trước khi Phi Nhung rời đi thì cần có người ở bên cạnh Thoại Mỹ bảo vệ và chăm sóc cho Thoại Mỹ . 

Tiếng chuông vang lên , Phi Nhung khó chịu dừng việc gọt trái cây lại . Bước ra cửa , đưa tay lên mở cửa . Ánh mắt nhanh chống thay đổi , khí lạnh tỏa ra khắp người . Chưa để người đối diện mở miệng Phi Nhung nhanh tay đóng chặt cửa nhà mình . 

"tớ muốn nhanh chống kết thúc mọi chuyện" Phi Nhung bên đầu dây bên đây lạnh giọng lên tiếng . 

"cậu thích thì tớ chiều" Tuệ Lâm bên kia vui vẻ đáp lại. 

Điều chỉnh lại tâm trạng của mình , bưng dĩa trái cây bước lên phòng . Mở cửa bước vào , mĩm cười nhìn Thoại Mỹ . 

"táo của chị tới rồi đây" 

Thoại Mỹ bật cười , nhìn một Phi Nhung nhiều lúc đáng yêu , nhiều lúc nghiêm túc . Thật bất ngờ cô gái trẻ tuổi này lại chăm sóc mình suốt năm năm qua , từ những việc nhỏ nhặt nhất cũng được Phi Nhung làm cho . 

Hai người lại tiếp tục ôm ấp trên giường , cùng ăn trái cây cùng xem phim . Thoại Mỹ miệng thì cứ nhai trái cây , cả người hoàn toàn dựa vào Phi Nhung , thật sự đã xem Phi Nhung là ghế dựa lưng cho mình toàn ý sử dụng . 

Phi Nhung tay thì xoa bụng cho người yêu tay kia thì giữ chặt dĩa trái cây . Nửa thân trên thì Thoại Mỹ dựa vào , dưới chân cũng bị người kia rát cho thoải mái . 

"chị thật sự xem em thành ghế đa năng rồi đó" Phi Nhung ôn nhu lên tiếng . 

Thoại Mỹ từ từ ngẩn mặt lên nhìn Phi Nhung , nhìn vào ánh mắt đầy cưng chiều của người yêu không dấu được nổi hạnh phúc liền mỉm cười . Đem miếng táo cuối cùng đút cho Phi Nhung . 

Phi Nhung nở nụ cười , thật không ngờ miếng táo này lại ngọt đến lạ lùng . Đặt dĩa táo sang một bên Phi Nhung vòng tay ôm lấy cả người Thoại Mỹ vào lòng mình . Sự thoải mái nhanh chống đưa Thoại Mỹ chìm vào giấc ngủ . 

Cảm nhận được hơi thở điều đặng của người trong lòng Phi Nhung liền biết người ấy đã ngủ mất rồi . Nhẹ nhàng cầm lấy remod máy chiếu tắt đi . 

Không gian im lặng , Phi Nhung lặng lẽ ôm Thoại Mỹ trong lòng . Bàn tay vẫn nhẹ nhàng xoa xoa bụng cho người yêu .  Phi Nhung không trách ông trời sao lại chiêu đùa với cuộc đời  mình như vậy mà lại trách ông sao lại để mình gặp và đem lòng yêu Thoại Mỹ . 

Nếu như đã cho có duyên gặp nhau tại sao ông lại không cho thêm cái nợ để cả hai có thể bên nhau cả đời . Để cho Phi Nhung cảm nhận được chút sự hạnh phúc liền mang đến sự đau khổ cho Phi Nhung , chỉ cần để Phi Nhung tìm được người bảo vệ liền mang người đó đi nếu không thì phải bắt cả hai âm dương cách biệt . 

" chị à , kiếp sau nhất định em sẽ bảo vệ chị chăm sóc chị cả đời. Kiếp này mong chị sẽ gặp được người tốt hơn em , sẽ không bao giờ thất hứa với chị" 

Phi Nhung đau lòng siết chặc vòng tay của mình, đôi mắt đỏ khoe. Không một ai biết , khi Phi Nhung  biết mình bị căn bệnh không cách nào chữa trị này điều đầu tiên Phi Nhung nghĩ đến không phải là bản thân mình phải trải qua bao nhiêu đau đớn vì căn bệnh mà là nghĩ đến Thoại Mỹ . Phi Nhung biết khi bản thân mình rời đi thì người đau khổ nhất chính là Thoại Mỹ .  

Phi Nhung cũng dần chìm vào giấc ngủ của mình . Ngoài trời cũng  bất đầu đổ mưa . Mưa càng lúc càng lớn . Hai con người giữ thế giới bộn bề tìm thấy nhau , cùng nhau xây dựng hạnh phúc . Nhưng chỉ tiếc cho họ có duyên nhưng không có nợ . 

"PHẠM PHI NHUNG" 

Tiếng hét của Thoại Mỹ vang khắp nhà , gương mặt tức giận của Thoại Mỹ nhìn đóng bừa bộn của Phi Nhung bầy ra . Vốn nhĩ Phi Nhung rất sạch sẽ , không thích bừa bộn nhưng hôm nay lại bầy ra một nhà . 

Phi Nhung từ trên lầu đi xuống , gương mặt ngây thơ vô cùng  . Thoại Mỹ đứng đối diện với Phi Nhung , trong lòng rất ghi hoặc đủ điều . Sao hôm nay cái con người này lạ lùng như vậy . 

"cái này là em làm ra sao" Thoại Mỹ chỉ tay về phía vỏ bánh kẹo nắm rãi rác khắp nhà . 

Phi Nhung như một đứa trẻ , nhẹ nhàng gật đầu . Mặt cứ cúi xuống không dám nhìn Thoại Mỹ . 

Thoại Mỹ có chút bất ngờ vì biết Phi Nhung không thích ăn mấy thứ này mà , rõ ràng là Phi Nhung rất ghét bánh ngọt . 

"em ăn tất cả ?" Thoại Mỹ từ tốn lên tiếng . 

"dạ" Phi Nhung khoanh hai tay mình lại hai chân đứng  nghiêm túc trả lời . 

Thoại Mỹ như không tin vào tai mình liền hỏi lại "là em ăn hết luôn sao" 

"dạ" Phi Nhung vẫn giữ nguyên tư thế của mình ngoan ngoãn trả lời . 

Thoại Mỹ khó hiểu liền dùng hai bàn tay mình nâng mặt của Phi Nhung lên , đập vào mắt Thoại Mỹ là gương mặt buồn thui , nước mắt đang lăn dài trên má của Phi Nhung . Cái con người thường ngày lạnh lùng , dịu dàng , ấm áp nay lại tủi thân khóc lóc khi bị tra hỏi . 

"chị có làm gì em đâu , sao em lại khóc rồi" Thoại Mỹ ân cần lau đi nước mắt của Phi Nhung . 

Nhưng trong lòng Thoại Mỹ vẫn thắc mắc sao hôm nay Phi Nhung của mình lại lạ lùng như vậy "em hôm nay lạ lắm , có chuyện gì sao" 

"em muốn gặp chị hai" Phi Nhung khóc nấc lên . 

Thoại Mỹ giật bắn mình , gương mặt hốt hoảng không dám tin vào tai và mắt mình . Cũng đã hơn một tuần Thoại Mỹ nhìn thấy Phi Nhung có sự thay đổi về tính tình , vốn là người có trí nhớ rất tốt nhưng gần một tuần qua Phi Nhung liên tục quên trước quên sau , từ người vốn rất sạch sẽ vậy mà gần một tuần qua lại rất bầy bừa ra khắp nhà . Hôm nay lại có chuyện này xảy ra , nhìn như thế nào cũng thấy Phi Nhung rất giống một đứa trẻ . 

Đứng trước tình huống bất ngờ này Thoại Mỹ không biết nên phản ứng như thế nào . Cả người quýnh quán ôm lấy Phi Nhung , ân cần vỗ về người trong lòng . 








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com