1. mèo ốm rồi
9:45 am
đã xinh còn thông minh
may__lily
ớ, linh đâu rồi
sao chưa thấy có mặt
mythaovu
tụi chị đứng đợi nãy giờ rồi nè
@jukysan t tưởng m đón cái linh
cả hai giờ đâu mẹ r
jukysan
my ơi
linh ốm rồi
t vừa sang là thấy nó nằm vật ra sàn nhà
người nóng như thiêu
mythaovu
vãi =)))
thế giờ sao
không lẽ huỷ kèo
jukysan
ừ chứ gì nữa má
m với chị ly
hẹn hò với nhau đi
vợ chồng cả rồi
may__lily
con dung
đừng có ghẹo vợ t
jukysan
em đẹp nên em nói gì cũng đúng
hôm nay em ở nhà linh
hai chị đi với nhau đi chời
mythaovu
😅 mẹ
thôi linh ốm thì nghỉ đi
còn con dung ngày mai m tới số
[1 😛]
may__lily
vợ bớt nóngg
mình đi ăn 4ps nhée
mythaovu
dạa
[1 🙆🏻♀️]
jukysan
eo 😭
*
"sao mà ốm thế này?"
trần thị dung bất đắc dĩ phải leo lên giường ngủ của linh để chăm em tới nơi tới chốn. còn con mèo lười tên thảo linh kia cứ nằm ngủ li bì, ôm lấy dung không rời. dung chẳng biết làm gì, nó đành lấy gối dựa lưng rồi ngồi đó lướt điện thoại.
hai mươi phút trước, khi nó tới căn hộ của linh, định bụng mắng cho em một trận vì sao còn chưa tới chỗ hẹn của bốn chị em; thì mở cửa ra, đã thấy thảo linh nằm vật ra sàn. nó hốt hoảng tới đỡ em dậy, thì thấy người em nóng như lửa đốt, lại đang trong trạng thái ngất xỉu. biết là em sốt, dung vội vàng lục tung căn hộ tìm thuốc và miếng dán hạ sốt. xong xuôi, nó bế em vào giường, rồi lau qua người cho em bằng nước mát.
"ưm...dung đấy à...sao dung lại sang đây?"
đang giặt lại khăn để phơi, dung nghe thấy tiếng a ưm của linh. nó quay lại, thấy mèo lười đã tỉnh giấc.
"em ốm thế này, tao không sang thì em đi luôn đấy. mới sang mà đã ngất từ đời nào."
rồi linh nhìn xuống.
!!
quần áo của em đã được thay từ khi nào?
đừng nói là...
"em sốt rồi, tao lấy nước lau người rồi thay đồ cho em luôn."
dung không ngại thì linh sẽ là người ngại. em mèo đỏ mặt ngượng ngùng, rồi chui tọt vào chăn, nhắm mắt để quên đi xấu hổ. thế rồi, khi dung hoàn thành thủ tục lau dọn, thì linh lại ngủ thêm giấc nữa.
"dung ơi...ôm em đi mà..."
ngủ mớ mà đáng yêu vậy hả? dung thua. nó leo lên giường, ngồi yên để linh ôm lấy mình. nó bật điện thoại, đã thấy thông báo nổ máy từ phương ly và thảo my.
chuyện là hôm nay bốn đứa định hẹn nhau đi ăn rồi đi cà phê, mà khi ba người đã tới chỗ hẹn, nhưng vẫn thiếu thảo linh thì dung mới xung phong đi gọi. lúc đến nhà linh thì thành như bay giờ.
thôi thì, để hai chị yêu dấu đi với nhau. dung quyết định hôm nay ở lại nhà linh rồi. khi nào mèo khỏi, thì nó sẽ lại đi về thôi.
thực lòng thì dung muốn ở lại lâu hơn nữa. cơ mà, linh chắc cũng chẳng thiết tha gì nó. không là gì của nhau, mập mờ lại giấu cả hai chị, giờ nó đâu có quyền để xin linh cho nó ở lại đây?
dung không muốn nghĩ nữa. nó yêu linh điên lên được, thương em vô cùng. thế mà, nó chẳng dám bày tỏ, chỉ biết dây dưa vào mối quan hệ mập mờ không tên cùng linh mà thôi. em lại quá ngốc nghếch để biết dung thực sự thích em.
tệ thật đấy, nhưng dung phải làm gì đây?
*
7:30 pm
đã xinh còn thông minh
jukysan
haiz
@lyhan ăn đi, xem gì
lyhan
ớ nhưng mà
em ăn xong rồi còn gì??
may__lily
ăn đi bé
vẫn còn bát cháo nữa đang chờ em
mythaovu
linh không có bướng nha
ăn đi
không lại ốm tiếp là tháng này huỷ hết kèo đó
lyhan
!!
mấy người
chẳng thương em
may__lily
thương m thì có
nhưng chị thương vợ chị hơn 🤗
mythaovu
có @jukysan là thương m thôi
ăn đi
lằng nhằng chị thu máy
jukysan
con my tầm bậy hoài
linh ăn đi
lyhan
vầnggg
*
sáu giờ tối, phương ly và thảo my đã đến nhà linh. trộm vía các chị em thân thiết, ai cũng có thẻ để quẹt vào nhà em. linh đã tỉnh dậy khoảng một tiếng trước, sau giấc ngủ liền tù tì từ chín giờ sáng tới năm giờ chiều. dung mới bật nút nồi cháo, thì tiếng chuông cửa vang. và như bạn đã biết, sự việc tiếp theo là dung linh phải đón tiếp hai vị khách không mời kia.
gọi nhau bằng vài từ đáng ghét là vậy, nhưng bốn chị em vẫn thương yêu nhau lắm. my vừa tới đã mang hai gói rong biển gia vị tới cho linh, dặn dung nấu cháo xong thì thêm cái này vào cho em linh ăn ngon. chị cả phương ly thì mang vài món bánh ngọt linh thích, cất tủ lạnh, dặn khi nào khỏi ốm thì ăn cho đỡ nhạt miệng. linh luôn cảm thấy ấm áp bên cạnh những người chị yêu dấu này, nhất là...dung.
dung ấy à, miệng nói có vẻ cọc cằn, nhưng luôn dịu dàng với linh. linh biết chứ, và ôi, em đã rơi vào lưới không thể thoát ra của dung rồi. làm sao đây, để em tỏ lòng mình? em đã từng xem dung là một người chị, nhưng có lẽ thứ xúc cảm bồi hồi vì những gì dung làm đã khiến em thay đổi. em yêu dung là thế, vậy mà ranh giới tình cảm giữa hai đứa hiện giờ chỉ là "chị em". sẽ ra sao nếu dung biết em thích nó? em không biết, càng không dám biết. tình cảm này, thật ra vốn vẫn luôn thuần khiết, nhưng em tự hỏi: khi em nguyện trao tất cả về dung, liệu nó sẽ đáp lại em?
chỉ mong, lời hồi đáp ấy, hãy dịu dàng.
bỏ qua những suy nghĩ trong đầu, linh vừa gặp thảo my đã tí tởn trò chuyện. hai chị em ngồi xem tivi, rồi cười khúc khích như những cô nàng mới lớn. phương ly thì phụ dung trong bếp. nàng nhìn đứa em đang sơ chế gà cho món phụ, chợt hỏi:
"mày nghĩ linh có thích mày không? chị nghĩ là có."
"em chịu. nhưng có lẽ là không. linh thế kia, sao mà thích em được đây?"
phương ly cụp mi mắt, lắc đầu ngao ngán. cả hai đứa em này, đứa nào cũng ngốc. không ai dám thừa nhận tình cảm, chỉ vì tưởng người kia không thích mình. chẳng bù cho nàng, thích ai là tỏ tình ngay, mà giờ mới có được thảo my.
nhưng ly lại lạc quan. nàng tin, rằng một ngày nào đó, rồi hai đứa này sẽ yêu nhau thôi. ly trở lại với vẻ mặt niềm nở, đổ gà vừa sơ chế của dung vào bát sốt mà trộn, trong khi dung đã chuyển sang đun dầu chiên gà.
bữa ăn sẵn sàng, tất cả quây quần ở bàn ăn nhỏ bằng gỗ. có lẽ vì là em út, lại còn ốm, nên hôm nay linh đột nhiên được ưu tiên lạ thường. cái gì ngon em đều được các chị gắp cho, lười ăn thì bị mắng yêu để ăn tiếp. trông như một gia đình vậy, ấm áp và hạnh phúc.
mà vốn dĩ, cả bốn đã sớm coi nhau là gia đình rồi.
*
10:36 pm
hội đồng quản trị bé dung trần
may__lily
bọn chị về tới nhà rồi nhé
@jukysan hai đứa ngủ sớm
may__lily
@mythaovu chúc vợ ngủ ngon ạ 🥺
[1 ❤️]
jukysan
đi ngủ đi trời
em mới cho linh ngủ rồi
nó đã hay ngủ thì chớ
nay ốm lại ngủ lâu hơn
may__lily
thôi chăm người ta đi
biết đâu mốt nó thích m thật
mythaovu
=)))
cả hai đi ngủ hết đi
con dung ngủ đi giữ sức
đêm linh nó ốm tiếp còn dậy chăm
jukysan
rồi ok
ngủ ngon
[2 ❤️]
*
"ư..."
linh bắt đầu cựa quậy. mười hai giờ bốn tư, con mèo đen lại bắt đầu phát sốt tiếp, người nóng hừng hực, nhịp thở không đều.
em lật đật ngồi dậy, thấy dung đang nằm cạnh mình, ngủ say. bất chợt, tim linh đập thình thịch. em bối rối, tự hỏi tầm tuổi này rồi vẫn phải để người chăm mình, kĩ tới mức nằm cạnh để lo. em ngại chứ, vừa vui lại vừa lo. vui vì dung luôn quan tâm em thế này, nhưng lại lo - bởi em biết...dung chỉ coi em là một đứa em ngốc nghếch hay ương bướng.
có chắc là vậy không?
em khát, nhưng em không dám nhờ dung. chăm em từ sáng, lại còn nấu đủ món cho em dưỡng sức, giờ nó chắc cũng mệt rồi. cố gắng lê đôi chân đang mỏi nhừ tới bếp, em lấy bình nước rót một cốc nước ấm. vừa định đưa lên miệng uống, thì...
choang!
đôi mắt linh bắt đầu mờ dần. em vẫn nhìn, nhưng lại vô định, chẳng biết nhìn đi đâu. đến khi cái cốc thuỷ tinh vỡ tan, nước chảy lênh láng ra sàn, em mới hốt hoảng ôm miệng. trong bóng tối, em lần mò những mảnh thuỷ tinh sắc bén, ngón tay đã chảy máu từ khi nào.
"linh!!"
dung bật điện, sững sờ nhìn thảo linh đang quỳ dưới sàn, hai đầu gối ướt nước, tay thì chảy máu. mảnh thuỷ tinh vương vãi khắp sàn.
"ơ...dung...em..."
"tao đã bảo em, khát thì gọi tao dậy mà?"
"em xin lỗi..."
mèo nhỏ cúi đầu. mọi khi, em sẽ tự dọn đấy. nhưng biết sao giờ, em yếu quá, làm cái gì cũng khó khăn. linh chỉ run rẩy quỳ ở đó, và dung tiến lại gần. nó vén tóc em, rồi bằng một lực khoẻ tới bất ngờ - nó bế thốc em theo kiểu công chúa tới sô pha. rồi dung lấy hộp sơ cứu, sát trùng và dán băng cá nhân vào ba ngón tay chảy máu của linh. vết đứt nhìn vậy mà lại khá sâu. linh mở to mắt, trân trân nhìn dung chăm sóc em, dịu dàng, và nâng niu. em thấy người trước mắt bỗng xinh đẹp lạ thường, trái tim nhỏ bé vang từng nhịp liên hồi.
dung đưa tay áp trán em, rồi thở dài. nó lắc đầu:
"em đợi tao dọn, rồi tao lấy nước mới cho em. xong thì dán hạ sốt, đi ngủ."
mèo ngoan gật đầu.
dung bất giác nghĩ tới lời nhắn của thảo my khi nãy, và cảm thấy cô bạn nói chẳng sai. linh thế nào cũng ngọ nguậy buổi đêm mà. vì cớ gì mà linh khát lại chẳng gọi nó dậy lấy? em sợ nó thấy phiền à?
ừ thì đúng là vậy còn gì.
dung lại chẳng biết điều này, rồi nó cũng gạt thẳng suy nghĩ ra khỏi đầu. tiếng mảnh vỡ thuỷ tinh loảng xoảng vang lên, dung hốt sạch tất cả rồi bỏ vào túi nilon có bông mềm bên trong. rồi nó quẳng vào thùng rác, lau sạch sàn.
linh hướng ánh nhìn về dung. dung vẫn luôn như thế, chu đáo và tận tâm. dung của em là vậy đấy, và chao ơi, em yêu dung của khoảnh khắc này hơn cả.
sau khi uống xong nước, bằng một cách nào đó, em đã chủ động đòi dung bế vào giường. mà dung cũng chẳng nề hà, ngược lại còn vui trong lòng khi người thương muốn được mình bế. nó thầm nghĩ, có lẽ chỉ trong những lúc thế này, linh mới thể hiện đứa trẻ mè nheo nhõng nhẽo bên trong em.
dung sẽ luôn yêu em mà. nó yêu cả em khi bình thường, hay khi là một "em bé". miễn là trần thị thảo linh, trần thị dung luôn yêu như vậy.
đến tận giường, dung đặt em xuống, rồi leo lên giường, nằm cạnh em. và rồi,
chụt!
dung vừa đặt một cái "chụt" lên môi linh. linh sững người, không hiểu chuyện gì xảy ra. đầu em như bốc khói...
"ngủ ngoan, ôm tao ngủ đi."
và linh không trả lời nữa, chỉ thầm cười trong lòng, rồi dang tay ôm lấy dung, chìm vào giấc ngủ. dung vươn tay xoa tóc em, còn xơ rối và khô. nhưng mùi hương thơm ngọt luôn khiến dung cảm thấy dễ chịu.
một đêm ngọt ngào.
*
to be continued.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com