Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5: Đế vương ra khỏi địa ngục

Hơn hàng triệu năm trước thế giới Exodia là một thế giới hoà bình khi mà không có bất kỳ thứ gì tồi tệ như là chiến tranh thì đã có một thứ dị thường đã xuất hiện, ma vương Kamikaze, hắn ta không được sinh ra từ bất kỳ con quỷ nào mà là được sinh ra từ 7 tội lỗi trầm trọng nhất của con người là dâm dục , tham lam, phàm ăn, phẫn nộ, lười biếng, đố kỵ và kiêu ngạo, hắn ta khi xuất hiện thì đã khiến quy luật của chính thế giới bị đảo ngược, một phe liên minh lập ra từ nhiều chủng tộc khác nhau chỉ để tiêu diệt hắn ta.

Nhưng đó là một khó khăn vô cùng lớn khi mà không chỉ có mình tên ma vương là mạnh mà còn có những đứa con của hắn, những kẻ được tạo ra từ máu và chất dịch của chính quỷ vương, trận chiến của các chủng tộc khác nhau chống lại ma vương Kamikaze đã diễn ra trong suốt hàng triệu tỷ năm, hàng nghìn những người trong các chủng tộc đã chết, các vị thần đại diện cho luân lý của thế giới đã gục ngã và khiến thế giới chìm trong bóng tối sâu thẳm của sự tuyệt vọng.

Nhưng từ trong bóng tối sâu thẳm đó thì một thứ ánh sáng của niềm hy vọng đã xuất hiện, Thánh kiếm "Ecarlibur" giá lâm!

Được rèn từ một người thợ rèn giỏi nhất, được chúc phúc từ nữ thần hồ sao, ánh sáng của nó phát ra đã xua tan bóng tối sâu thẳm của sự tuyệt vọng của chiến tranh trong hàng triệu tỷ năm, đứng trước thánh kiếm thì mọi luân lý đều là vô nghĩa! Nhưng có một vấn đề khiến những người tạo ra nó phải đau đầu, ai là người sẽ sử dụng nó?

Một cuộc thảo luận được diễn ra và các vị thần cùng với những chủng tộc khác nhau đã quyết định lựa chọn một con người đó là Arthur, một chàng trai không có cha mẹ mà được các nàng tiên nhận nuôi khi họ tìm thấy anh trong một cái nôi, Arthur khác với những sinh vật có ý chí trong chính thế giới này, anh dũng cảm, có lòng tốt vô hạn và đặc biệt đó chính là Thánh kiếm Ecarlibur đã chọn anh khi anh rút nó ra khỏi phiến đá trong thử thách của Nữ Thần Hồ Sao.

Arthur đứng trên chiến trường, tay siết chặt chuôi kiếm Ecarlibur thánh kiếm tỏa ra ánh sáng rực rỡ, xua tan bóng tối bao trùm thế giới suốt hàng triệu tỷ năm.

Trước mặt anh, Ma Vương Kamikaze ngự trên ngai vàng bằng xương cốt của vô số chiến binh đã ngã xuống. Hắn không tỏ ra lo lắng, chỉ lặng lẽ quan sát Arthur bằng đôi mắt rực lửa như địa ngục.

《Ngươi chính là kẻ mà các vị thần đặt niềm tin sao?》

Kamikaze cất giọng trầm thấp, vang vọng như hàng triệu linh hồn đang gào thét.

《Thật nực cười khi một con người nhỏ bé nghĩ rằng có thể chống lại ta?》

Arthur không trả lời. Anh bước lên phía trước, từng bước đi vững chắc, ánh sáng từ thánh kiếm làm tan biến lớp sương đen tà ác đang bao phủ mặt đất.

Kamikaze nheo mắt.

《Hừm, thánh kiếm đó đúng là đáng gờm. Nhưng ngươi nghĩ chỉ với nó, ngươi có thể đánh bại ta sao?》

Bất chợt, bóng tối xung quanh cuộn trào.

Bảy thực thể khổng lồ hiện ra từ trong màn đêm là bảy hóa thân của bảy tội lỗi trầm trọng nhất của loài người!

Asmodeus - Dâm Dục, một nữ quỷ có nhan sắc mê hoặc, đôi mắt màu hồng đầy tà ý.

Mammon - Tham Lam, kẻ mang giáp vàng rực rỡ, trên tay là một cây quyền trượng đầy những viên ngọc lấp lánh.

Beelzebub - Phàm Ăn, một sinh vật khổng lồ với cái bụng không đáy, miệng của hắn rất lớn và nó kéo từ đầu xuống bụng.

Satan - Phẫn Nộ, kẻ bọc trong ngọn lửa đỏ rực, đôi mắt như hai mặt trời cháy rực trong cơn cuồng nộ vĩnh cửu.

Belphegor - Lười Biếng, tay cầm một chiếc rìu chiến không lồ, và mỗi bước chân hắn đi đều khiến mặt đất nứt vỡ.

Leviathan - Đố Kỵ, một con rắn khổng lồ quấn quanh tòa lâu đài của Kamikaze, đôi mắt xanh lóe lên đầy căm hận.

Lucifer - Kiêu Ngạo, kẻ mang đôi cánh thiên thần đen tuyền, nhìn Arthur với nụ cười chế giễu.

《Cho dù có cầm thanh kiếm đó thì ngươi không bao giờ có thể đánh bại tất cả bọn ta đâu, con người.》

Lucifer cười lớn, giương cao thanh trường kiếm bóng tối được hắn rút ra từ ngực của mình.

Arthur hít một hơi sâu để áp đi nổi lo lắng trong mình. Anh biết rằng đây là một trận chiến vô cùng khó khăn.Nhưng đây là cuộc chiến quyết định vận mệnh thế giới.

Anh nâng thánh kiếm Ecarlibur lên cao. Một cơn gió mạnh quét qua chiến trường, mang theo ánh sáng rực rỡ.

《Ta không chiến đấu một mình.》

Arthur nói, ánh mắt kiên định.

《Ta chiến đấu vì những người đã ngã xuống. Vì những kẻ đã hy sinh vì thế giới này!》

Thanh kiếm bừng sáng.

Sau hơn 60 ngày đêm thì trận chiến đã kết thúc và chiến thắng đã thuộc về Arthur. Arthur chậm rãi bước qua chiến trường hoang tàn, nơi ánh sáng của Ecarlibur vẫn còn le lói giữa những đống đổ nát. Xác của bảy tội lỗi nằm rải rác xung quanh, không còn chút sinh khí. Cả thế giới như nín thở, chờ đợi khoảnh khắc kết thúc của trận chiến đã kéo dài hàng triệu tỷ năm.

Trước mặt anh, Quỷ Vương Kamikaze quỳ gục trên mặt đất, cơ thể tàn tạ, những vết thương sâu hoắm lan rộng khắp thân thể. Máu đen chảy ra từ miệng hắn, đôi mắt đỏ rực ánh lên vẻ không cam tâm.

Arthur nhìn xuống kẻ đã khiến thế giới chìm trong bóng tối, giọng anh trầm thấp nhưng vang vọng:

《Ngươi thua rồi...》

Kamikaze khẽ nhếch môi, dù không còn sức nhưng hắn vẫn cố nở một nụ cười nhạo báng.

《Thua sao...? Ha... Ha ha ha...》

Hắn cười, dù giọng nói đã yếu ớt, nhưng trong nụ cười ấy không có sự sợ hãi hay hối hận.

《Phải, ta đã thua rồi.》

Arthur cau mày, nắm chặt chuôi kiếm.

《Nhưng, hãy nghe điều mà ta sắp nói đây, Arthur.》

《Bóng tối mà ta tạo ra không bao giờ biến mất, Arthur. Ngươi có thể giết ta, có thể xóa sổ bảy tội lỗi nhưng con người sẽ vẫn phạm phải chúng. Dục vọng, tham lam, phẫn nộ, tất cả sẽ lại sinh ra một lần nữa. Và khi ngày đó đến, ai sẽ là kẻ đứng lên chống lại nó?》

Arthur im lặng. Anh biết Kamikaze không nói dối.

Thế giới có thể tạm thời được cứu, nhưng bản chất con người không thay đổi. Những tội lỗi những dục vọng của con người sẽ khiến cho những tội lỗi đó vẫn còn tồn tại.

《Và đừng quên những đứa con khác của ta, Arthur. Ngươi quên rằng từ khi sinh ra, chúng đã là bản sao của các vị thần sao?》

Kamikaze cười lớn.

《Tất nhiên là ta biết, thậm chí là ta đã giết một trong số chúng.》

Arthur giơ cao thánh kiếm lên.

《Và ta sẽ tiêu diệt hết bọn chúng.》

《Ta sẽ không bao giờ để bất kỳ ai trong số chúng làm hại bất kỳ sinh lính vô tội nào trên hành tinh này nữa.》

Arthur vung thanh kiếm xuống và cắt đầu Ma Vương.

Đầu của hắn ta rơi xuống nhưng mà trong đầu của hắn vẫn vang vọng lên những lời nói mà hắn ta muốn nói với một ai đó.

《Ta xin lỗi nàng vì mọi thứ.》

《Ta thật ngu ngốc khi không biết hay nhận ra thứ ta có là gì.》

《Nếu có một cuộc sống khác thì ta ước gì ta có thể sống với nàng một lần nữa.》

《Nhưng có lẽ là điều đó sẽ không bao giờ xảy ra rồi nhỉ.》

《Rốt cuộc thì ta sẽ phải trả giá cho những gì mà ta đã làm.》

《Ta sẽ phải xuống địa ngục.》

《Vì đó là nơi duy nhất mà ta xứng đáng.》

■□■□■□■□■□■□

Những ngày sau cái chết của Ma Vương Kamikaze, thế giới chìm trong sự hỗn loạn của niềm vui và sợ hãi. Con người hân hoan ăn mừng chiến thắng của Anh hùng Arthur, những thành phố được thắp sáng bằng những ngọn đuốc vinh quang, những bài ca ca tụng người đã giải phóng thế giới vang vọng khắp nơi. Nhưng trong bóng tối, những kẻ từng phục vụ Ma Vương lại đang cố tìm cách để sống sót khỏi những kẻ đang truy lùng chúng.

Nhưng còn quỷ theo phe Kamikaze khi mất đi người lãnh đạo tối cao của mình thì hàng loạt thành trì của chúng nhanh chóng sụp đổ. Những kẻ yếu đuối thì tìm đường trốn chạy, lẩn khuất trong bóng tối. Những kẻ tham lam thì vơ vét kho báu từ các cung điện đổ nát của Kamikaze rồi bỏ trốn sang những vùng đất xa xôi. Còn những kẻ trung thành tuyệt đối với Ma Vương thì chọn cách tự sát, để linh hồn của chúng được theo chân chủ nhân xuống địa ngục.

■□■□■□■□■□■□■□■□■□■□■

Tiếng bước chân liên tục vang lên trong tòa lâu đài sụp đổ đã không còn một bóng người.

Anh thức dậy, trước mắt vẫn là thi thể của mẹ mình, đã bắt đầu thối rữa. Anh biết đây là sự thật, nhưng anh không trốn tránh nữa. Anh biết mẹ không muốn thấy anh buồn như thế này.

Anh đi tới phòng chứa kho báu của Quỷ Vương. Anh cần một số thứ ở đó, mặc dù đám quỷ khác đã vơ vét hết kho báu, nhưng anh vẫn cần vài thứ mà anh nghĩ sẽ có ích.

Bước qua hành lang đổ nát, Akazuha lặng lẽ nhìn quanh. Những bức tường từng được trang trí bằng những tấm thảm huy hoàng giờ chỉ còn là những mảnh vải rách tả tơi và phủ đầy bụi. Những chiếc cột đá chống đỡ cả lâu đài nay cũng đã nứt vỡ, chực chờ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Nhưng anh không quan tâm đến điều đó.

Mục tiêu của anh là phòng chứa kho báu của Quỷ Vương Kamikaze.

Dù đám thuộc hạ của lão già đó đã vơ vét gần hết của cải rồi, nhưng mà Akazuha không quan tâm cho lắm.

Cánh cửa sắt khổng lồ dẫn vào kho báu đã bị phá tung, chỉ còn lại một đống kim loại méo mó vương vãi trên sàn. Bên trong, từng chồng vàng bạc, ngọc ngà đã bị lấy sạch, chỉ còn lại những mảnh vụn nhỏ lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt. Tuy nhiên, thứ mà Akzuha tìm kiếm không phải là kho báu hay tiền bạc.

Anh bước đến một góc khuất trong căn phòng rộng lớn, nơi một thứ gì đó được che bởi một tấm vải lớn, Akazuha lật tấm vải ra và đó là một chiếc quan tài.

Chiếc quan tài trước mặt không giống với bất kỳ loại quan tài nào mà anh từng thấy. Nó được chế tác từ một loại khoáng thạch đen tuyền, bề mặt khắc đầy những hoa văn cổ đại tỏa ra thứ ánh sáng mờ nhạt, giống như đang phản chiếu các đốm sáng từ một bầu trời đầy sao. Dù bao năm đã trôi qua, nó vẫn không hề có dấu hiệu xuống cấp, đây chính là khả năng của cái quan tài này.

Anh vác chiếc quan tài lên và mang về khu vực dành cho người hầu, nơi thi thể mẹ anh đang nằm.

Akazuha bước đi rất lâu, bước lên từng bậc thang rồi cuối cùng dừng lại trước một căn phòng đó rồi từ từ mở cửa ra và bước vào.

Người mẹ đã chết của anh đang nằm ở trên chiếc giường, bên cạnh bà là bông hoa đó, nó đang dần dần héo đi.

Căn phòng yên tĩnh đến mức Akazuha có thể nghe rõ từng nhịp tim của chính mình. Ánh sáng từ bên ngoài hắt vào qua những ô cửa vỡ, tạo ra những vệt dài trên nền đá lạnh lẽo.

Trên chiếc giường cũ kỹ, người mẹ đã khuất của anh nằm bất động. Khuôn mặt bà vẫn dịu dàng như ngày nào, nhưng làn da đã nhợt nhạt đi vì cái chết. Bên cạnh bà, một bông hoa nhỏ, có lẽ là thứ cuối cùng bà từng chạm vào, đang héo úa dần. Những cánh hoa vốn rực rỡ nay đã trở nên nhăn nheo, run rẩy như thể chúng cũng đang hấp hối theo bà.

Akazuha đặt chiếc quan tài xuống sàn, đứng im lặng nhìn mẹ mình hồi lâu.

《Con đã về rồi, mẹ.》

Đó là câu nói mà anh luôn nói khi trở về, anh không mong đợi một câu trả lời. Nhưng giọng nói anh vẫn run nhẹ, như thể một phần trong anh vẫn hy vọng điều kỳ diệu sẽ xảy ra rằng bà sẽ mở mắt ra, rằng bà sẽ mỉm cười và ôm lấy anh. Nhưng bà vẫn nằm đó, yên lặng như một nàng công chúa ngủ trong rừng vậy.

Anh quỳ xuống bên cạnh giường, chạm nhẹ vào đôi bàn tay đã lạnh của bà.

《Con đã tìm thấy thứ này.》

Akazuha liếc nhìn chiếc quan tài, rồi lại nhìn vào mẹ mình.

Anh không muốn mẹ mình phải nằm ở đây, bà ấy cần phải được chôn ở một nơi tử tế chứ không phải là nơi này.

Akazuha hít một hơi sâu, rồi chậm rãi mở nắp quan tài.

Anh nhấc cơ thể lạnh lẽo của mẹ mình lên rồi đặt vào quan tài, sau đó chậm rãi đóng nắp quan tài.

Anh cầm lấy bông hoa đã héo úa rồi cất nó vào trong áo của mình sao đó thì liền vác chiếc hòm lên.

《Đi thôi nào, mẹ cần một nơi để chôn tử tế.》

Akazuha vác quan tài lên vai, bước chân nặng nề của anh in lên mặt đấy. Căn phòng cũ kỹ này không phải là nơi mẹ anh nên yên nghỉ. Bà cần một nơi xứng đáng hơn, một nơi mà bà có thể ngủ một giấc dài trong yên bình, anh muốn mẹ mình ngủ yên nhưng là yên giấc trong một nơi yên bình chứ không phải là chốn địa ngục trần giang này.

Anh rời khỏi căn phòng, đi qua những hành lang đổ nát, nơi từng vang vọng âm vang của những ngày xưa cũ. Bây giờ chỉ còn lại những bức tường hoang tàn và sự im lặng kéo dài vô tận.

Bên ngoài, mặt trời đã dần dần mọc lên sau những dãy núi xa xăm, nhuộm cả bầu trời trong ánh đỏ cam rực rỡ. Cơn gió nhẹ thổi qua, mang theo mùi tro tàn và quá khứ. Akazuha siết chặt quan tài, ánh mắt kiên định nhìn về phía trước.

《Mẹ à, con sẽ đưa mẹ đến một nơi thật đẹp.》

Không ai trả lời. Nhưng anh biết, ở đâu đó, bà đang lắng nghe. Và thế là anh tiếp tục bước đi, mang theo tất cả ký ức, tình yêu và những lời mà anh chẳng thể nào nói ra được nữa.

Kết thúc chương 5

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com