#37: Đối Thủ
* Reng reng...
Nhã Phương đang nói giữa chừng thì điện thoại cô reo lên, Nhã Phương lấy điện thoại ra bắt máy nói chuyện một lúc thì mặt xụ xuống hơi buồn, cô nhìn qua phía Lâm Vỹ Dạ cúp máy xong nói tiếp.
" À Chị Dạ? Em có chuyện quan trọng muốn nhờ chị giúp đỡ được không?"
" Có chuyện gì vậy?"
...
" Con muốn đi về nhà!"
" Chúng ta đến đây để giúp bạn của mẹ mà, con quên rồi sao?"
" Nhưng mà con muốn về nhà, con không muốn chụp hình, con chỉ muốn về nhà thôi."
Ở đằng buổi chụp hình gần hồ bơi, có một người phụ nữ đang cố gắng thuyết phục cô con gái bướng bỉnh của mình, cô bé tên Ngân Ngân ấy không chịu chụp hình giận dỗi liền muốn về nhà, cô bé khó chịu đòi về nhà nhưng mẹ cô bé đã lỡ hứa với chỗ chụp hình rồi, không thể bây giờ cứ hủy là được.
Cô ấy không còn cách nào khác ngoài gọi cho Nhã Phương nhờ giúp đỡ, thế nên Nhã Phương sau khi gọi điện thoại liền nhờ đến sự giúp đỡ của Lâm Vỹ Dạ để nàng thuyết phục cô bé, cô dẫn Lâm Vỹ Dạ ra chổ hai mẹ con họ, cô gái ấy nghe Nhã Phương gọi từ xa liền đứng dậy đến chổ bọn họ.
" Khả Như à!"
" A cô tới rồi, tôi đang khuyên con bé nhà tôi ở lại chụp ảnh nhưng tôi hết cách rồi, à trợ lý mà cô nói đã đi đâu rồi? Là cô ấy sao?"
" À không! Cô ấy là Ninh Dương Lan Ngọc, là sếp của tôi!"
" Chào Ninh chủ tịch! Tôi là Trần Khả Như!"
" Họ Trần sao? Cô cùng họ với Nhã Phương à?"
" Chúng tôi là bạn từ lâu và vô tình cùng họ với nhau, rất vui được gặp cô."
" Tôi cũng rất vui khi được gặp cô!"
" Mà trợ lý mà cô bảo đâu Nhã Phương?"
" À chị ấy... Ơ chị Dạ đâu rồi nhỉ?"
Nhã Phương nghe xong quay người lại tìm thì chẳng thấy Lâm Vỹ Dạ đâu, chỉ thấy mỗi Lan Ngọc đang gượng gạo nắm tay hai cậu dẫn vào ở đằng sau mình.
Hai người không để ý đến ở phía gốc cây đằng kia, Lâm Vỹ Dạ khi đến đã nhìn thấy cô bé giận dỗi đứng nép ở đó, nàng liền đi tới trong khi mọi người không để ý, sau khi Nhã Phương đảo mắt một vòng đi tìm cuối cùng cũng thấy, thì ra là nàng đang đứng trước mặt Ngân Ngân.
" Dì chào con nha Bé Ngân!"
Vì cô nhóc này đang giận dỗi và muốn về nhà ngay lập tức nên chẳng quan tâm đến ai, cô bé bướng bỉnh không thèm trả lời, mặt xụ xuống khó chịu ôm con búp bê trên tay.
" Búp bê của con dễ thương quá đi, dì có cái này rất hợp với quần áo búp bê con mặt nè, dì cài lên cho con nha!"
" Dạ!"
Lâm Vỹ Dạ lấy trong túi xách ra một cây kẹp tóc hình bông hoa rất dễ thương, cô bé nhìn thấy liền mặt vui vẻ cười vì nó khá đáng yêu, Lâm Vỹ Dạ thấy cô bé cười nhận lấy món quà của mình, nàng biết mình đã thành công, nàng lấy chiếc cài tóc cài lên tóc con búp bê kia, bản thân vui vẻ bắt chuyện với Ngân Ngân.
" Như vầy nha! Đẹp không con?"
" Dạ đẹp! Đây là Mincy, em gái của con!"
" Tên nó là Mincy sao? Woa dễ thương quá!"
Cuối cùng Ngân Ngân cũng chịu cười bắt chuyện với nàng, cô bé sau khi được Lâm Vỹ Dạ tặng chiếc kẹp liền rất thích nàng, vì thế mà còn bé cũng đã chịu đồng ý ở lại buổi chụp hình này.
Mọi người đứng đằng sau nhìn cô bé đang Lâm Vỹ Dạ thuyết phục thành công tươi cười như thế liền thở phào nhẹ nhõm, riêng ai đó đằng kia vẫn cầm tay Coca Cola nhìn, mặt khó chịu nhìn về phía Lâm Vỹ Dạ không rời.
Lớn rồi chỉ biết dụ dỗ trẻ con!
Cuối cùng buổi chụp hình cũng được diễn ra suông sẻ, Khả Như đứng bên ngoài nhìn Ngân Ngân chụp hình vui vẻ cùng Coca Cola, cô cũng vui vẻ quay sang cảm ơn nàng rối rắm.
" Mấy đứa nhỏ làm quen với nhau nhanh thật đó!" * Nhã Phương said...
" Cảm ơn cô rất nhiều vì đã giúp tôi nha, không có cô tôi không biết phải làm sao luôn, tôi lúc nào cũng chiều nó cho nên lúc cần thì nó lại không nghe lời thế đấy."
" Không có gì đâu! Thật ra con bé cũng rất là ngoan, chỉ tại con bé xấu hổ nên mới như vậy thôi."
" Mà nói mới nhớ! Em tò mò là tại sao chị Dạ biết con bé muốn có một bộ đồ bơi mới vậy?"
" Con bé nó nói thầm với chị, con bé nói con bé không biết hôm nay phải chụp hình chung với hai đứa con của chị, con bé chỉ đem đồ bơi hai mảnh, nếu mặc đồ kín hơn thì con bé mới dám chụp hình!"
" Thì ra con bé xấu hổ với Coca với Cola."
" Hai người nói chuyện nha!"
Lâm Vỹ Dạ có chút mệt nên rời đi trước, Nhã Phương sau khi nói chuyện với Khả Như xong liền đi đến chổ thợ chụp xem thử, Lan Ngọc từ nãy đến giờ đứng sau lưng nghe cuộc trò chuyện, cô kéo Nhã Phương lại hỏi chuyện.
" Nè Phương! Sao chỉ có mình cô Khả Như chăm sóc cho con bé Ngân Ngân vậy? Chồng cô ấy không đến sao?"
" Khả Như cô ấy không lấy chồng, cô ấy lấy vợ."
" Thật sao?"
" Vâng! Vợ cô ấy và Khả Như đã li hôn nhiều năm trước rồi, sau đó cô ấy định cư sang nước ngoài nên bây giờ Khả Như ở đây nuôi đứa con gái."
" Làm cách nào mà họ có con được?"
" Thụ tinh nhân tạo! Chị thật sự không biết sao?"
" Thì ra là vậy!"
Nhã Phương trả lời mình xong Lan Ngọc liền đi tới chổ Lâm Vỹ Dạ, nàng là đang ngồi nói chuyện với hai nhóc tì nhà mình, Khả Như nhìn Lâm Vỹ Dạ chỉ có ở một mình giống mình, cô thắc mắc hỏi Nhã Phương.
" Nhã Phương nè! Sao chỉ có một mình cô Võ đến đây vậy? Chồng cô ấy đâu rồi?"
" À chồng của chị Dạ đã qua đời từ lâu lắm rồi nên cô ấy mới ở như vậy nuôi hai đứa con."
" Tội nghiệp cho cô ấy quá ha, hôm nay cô ấy để lại cho tôi một ấn tượng rất là sâu sắc, cô ấy rất xinh mà lại biết quan tâm người khác nữa, Ngân Ngân nhà tôi còn lâu mới chịu nghe lời người lớn, con bé rất bướng bỉnh, vậy mà hôm nay nó lại chịu nghe lời mà nghe lời một người mới gặp, thiệt là may mắn!"
" Chị Dạ là một người rất tuyệt vời, chị ấy là hình mẫu một người mẹ mà sau này tôi sẽ học tập đấy."
" Vậy à? Thôi tôi xin phép nha, cô ở lại nói chuyện với họ đi!"
Dứt câu Khả Như quay người rời đi, Lan Ngọc như thầm đứng đằng sau nghe cuộc trò chuyện, dù biết khi nghe bản thân cảm thấy rất khó chịu nhưng cô vẫn nghe, xong sau đó cô quay về đi tới lại chổ của Nhã Phương, cô nhìn ở góc đằng kia thầm cười.
Lâm Vỹ Dạ, Khả Như, Ngân Ngân và cả Coca và Cola vui vẻ chơi đùa cùng nhau, nhìn thấy cảnh này thật hạnh phúc làm sao? Cô cảm thán trong lòng cười ngây ngất, xong sau đó quay qua nói với Lan Ngọc.
" Xem ra anh Giang sắp có đối thủ nặng kí rồi."
" Hửm?"
" Thì đó! Chị nhìn xem... Haha! Em sắp được xem màn kì phùng địch thủ rồi!"
Lan Ngọc nhìn hình ảnh phía trước cũng không biểu cảm gì, bản thân chỉ cảm thấy rất khó chịu trong lòng, một mình đấu với Trường Giang tuy biết xác suất của anh là 0% nhưng nó đã đủ khiến cô phải mệt rồi, vậy mà bây giờ lại thêm một người nữa, còn là một người phụ nữ, Lan Ngọc thầm cúi đầu cau mày khó chịu.
...
Trường Giang hôm nay phải gặp đối tác ở sân golf nên anh mất khá nhiều thời gian, đến gần trưa anh vừa đánh xong vài phút thì mới có thời gian rảnh, anh liền nghĩ đến Lâm Vỹ Dạ, tay nhanh với lấy túi đồ lấy điện thoại ra gọi hỏi thăm ba mẹ con họ.
" Hai người mẫu nhí sao rồi?"
" Hai cậu với mới chụp xong thì đã đi chơi rồi, chơi không biết mệt luôn, lát nữa chuẩn bị đi qua chổ khác chụp."
" Haha! Chụp xong gửi hình cho tôi coi với."
" Tất nhiên rồi!"
" Hôm nay kết thúc thì mọi người đến chổ tôi hẹn cùng nhau dùng bữa, chắc tôi không thể đến gặp dì được nên sớm mai tôi sẽ đến đón dì."
" Cậu không cần phải lo đâu, mẹ con tôi có thể tự về được mà!"
" Dì không cần phải ngại đâu? Tôi sẽ qua đón mọi người, không chừng trên đường đi phát hiện ra món gì đó ngon thì sao?"
" Tùy cậu!"
" À dì! Chủ tịch của dì có..."
" Cậu Giang! Chúng ta nói chuyện sau nha, mọi người đang dời địa điểm rồi, nói chuyện sau nha, tạm biệt!"
" Ờ alo! Dì Vỹ Dạ? Alo?"
Lâm Vỹ Dạ nhanh chóng cúp máy liền thở phào, nàng không muốn anh phải lo lắng quá nhiều rời chẳng tập trung vào công việc, vì thế mà nàng đành phải nói dối anh, Trường Giang ở đầu dây bên kia vẫn còn ngơ ngác nhìn chiếc điện thoại bị dập máy ngang sương kia, anh thở dài bỏ nó vào túi.
Dì ấy lại không trả lời? Haiz!
...
" Được rồi! Ai là Minh Quân nào?"
" Em!" * Hai đứa đều giơ tay *
" Vậy rốt cuộc ai là Minh Quân?"
" Đây là Quân! " * Hai đứa chỉ nhau *
Khả Như vì nhìn hai cậu nhóc quá đáng yêu nên đi đến làm quen với hai cậu nhóc, Ngân Ngân cũng đang ngồi ở đó chung với hai cậu vì ba đứa nhóc vừa chụp hình xong, hai cậu thì thầm vào tai bắt đầu đùa giỡn với cô, vì hai cậu là sinh đôi nên Khả Như ngay lần đầu tiên khó mà phân biệt được ai là Minh Quân, ai là Minh Hưng?
" Haiz! Hai đứa làm cô rối quá rồi đấy?!"
" Minh Quân! Minh Hưng! Chị nói hai đứa rồi, hai đứa làm vậy không đáng yêu đâu? Hai đứa phải thành thật nghe chưa? Bây giờ chị hỏi lại, ai là Minh Quân?"
" Em là Minh Quân!"
" Em là Minh Hưng!"
" Đó! Bây giờ mẹ đã biết ai là Minh Quân ai là Minh Hưng chưa?"
" Ờ...Rồi...Rồi!"
Ngân Ngân như một bà cụ non ngồi giáo huấn hai cậu, Khả Như chỉ biết ngơ ra nhìn cô bé, đây không phải là lần đầu tiên cô thấy con bé như thế nhưng đây là lần đầu tiên cô thấy con bé chịu làm quen tiếp xúc với người lạ một cách rất nhanh chóng, cô gật gù đồng tình mà lòng vui sướng không thôi.
" Hai đứa thấy không? Chị ấy dữ lắm đúng không? Dữ quá đúng không?"
" Ba người đang nói chuyện gì vậy? Cho Ngân nghe với!"
" Ờ không có! Không có gì hết!"
Khả Như kéo hai cậu lại thì thầm nói xấu Ngân Ngân, đến khi con bé đi đến hỏi thì hai cậu liền tản ra cười giỡn chạy trốn, Ngân Ngân bước xuống ghế chạy theo hai cậu đùa giỡn, lúc này Lan Ngọc và Nhã Phương đã xem xong suất chụp hôm nay, cô rất ưng ý nên đi tìm bọn trẻ, cả hai đi từ phía đạo diễn thiết kế buổi chụp đi tới, Lâm Vỹ Dạ từ dọc bờ biển đi lại chổ hai cậu đang đùa giỡn hai cậu vì lo mãi chạy nên không để ý phía trước có hàng cây sắc nhọn, Lâm Vỹ Dạ
" Minh Quân!"
...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com