Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Giải tỏa hiểu lầm

Sáng sớm, bé con đã thức dậy, tiếng cười khúc khích vang khắp nhà. Nàng nhìn bé, tim vừa dịu lại vừa căng thẳng. Suốt cả ngày hôm qua, hiểu lầm với Lâm Tịch cứ quấn lấy nàng, khiến nàng không thể yên lòng, dù biết trong tim mình, tình yêu vẫn còn nguyên vẹn.

“Chị… hôm qua em đã… hơi căng thẳng,” nàng nói, giọng hơi run, mắt nhìn xuống sàn.
Lâm Tịch bước tới, nắm tay nàng, ánh mắt dịu dàng nhưng kiên định:
“Chị biết… và chị cũng cảm thấy buồn khi em lo lắng. Nhưng hôm nay, chúng ta cần nói thật với nhau.”
Nàng hít một hơi sâu, nhìn thẳng vào mắt chị. Đúng, đã đến lúc mở lòng.

Họ ngồi xuống phòng khách, bé con chơi đồ chơi bên cạnh, không để ý đến không khí căng thẳng nhưng tinh nghịch vẫn khiến không gian bớt nặng nề. Lâm Tịch nói, giọng dịu dàng nhưng nghiêm túc:
“Em nhìn thấy hình ảnh hôm qua, đúng không? Người đó chỉ là đồng nghiệp cũ, một sự kiện công việc… hoàn toàn không liên quan gì đến chị và tình cảm của chúng ta.”
Nàng khẽ gật đầu, mắt long lanh:
“Em… em biết… nhưng khi nhìn thấy, em không thể… em sợ mất chị.”

Chị mỉm cười, vòng tay ôm nàng vào lòng:
“Chị chưa bao giờ nghĩ đến việc rời xa em và bé con. Em là tất cả với chị. Mọi thứ ngoài kia, chị sẽ giải quyết, để em không phải lo lắng.”
Nàng áp mặt vào vai chị, cảm giác nặng nề trong lòng dần tan biến. Mọi nghi ngờ, mọi sợ hãi đều được xoa dịu bởi sự dịu dàng, cứng cỏi nhưng đầy yêu thương của Lâm Tịch.
“Em xin lỗi vì đã lo lắng quá… và giận hờn một cách vô lý,” nàng thỏ thẻ.

“Chị cũng xin lỗi… vì để em phải lo lắng. Chúng ta cùng nhau giải quyết mọi chuyện, được không?” Chị đáp, nụ cười tinh nghịch nhưng tràn đầy tình yêu.
Họ cùng cười, những nụ cười hòa lẫn hạnh phúc và nhẹ nhõm. Bé con chạy lại, cầm tay cả hai, mắt sáng long lanh như đang hiểu mọi điều. Nàng nhìn hai người, lòng tràn ngập yêu thương: Dù hiểu lầm có lớn đến đâu, tình yêu và sự tin tưởng sẽ luôn kéo chúng ta về bên nhau.

Buổi chiều, cả ba quây quần bên bàn ăn. Nàng và Lâm Tịch tinh nghịch tranh nhau cho bé ăn, tiếng cười vang khắp nhà. Mọi thứ trở lại bình yên, nhịp sống cân bằng giữa công việc và gia đình được nối lại.
Trước khi đi ngủ, nàng áp sát vào chị, thì thầm:
“Em hạnh phúc… hạnh phúc vì có chị và bé bên cạnh, và vì chúng ta đã vượt qua hiểu lầm.”

Chị ôm chặt nàng, hôn trán:
“Chị cũng hạnh phúc… và chị hứa, không bao giờ để bất cứ điều gì xen vào gia đình chúng ta.”

Hiểu lầm được hóa giải, niềm tin và tình yêu thêm bền chặt. Gia đình ba người tiếp tục sống những ngày ngọt ngào, tinh nghịch và ấm áp, nơi mà tình yêu là điểm tựa vững chắc nhất.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #bhtt