Quay lại đỉnh cao
Sáng sớm, ánh nắng len qua rèm cửa, trải lên căn nhà nhỏ, nơi bé con vẫn đang ngủ ngoan trong cũi. Nàng ngồi trên ghế bập bênh, tay khẽ đặt lên bụng, rồi nhìn sang Lâm Tịch đang cẩn thận chỉnh từng sợi tóc cho nàng. Nhịp tim nàng rộn ràng hơn thường lệ.
Hôm nay là ngày nàng chính thức quay lại giới giải trí sau thời gian dài nghỉ ngơi, chăm sóc bé và vun vén gia đình.
“Em có lo không?” Chị hỏi, giọng dịu dàng nhưng ánh mắt tràn đầy ủng hộ.
“Một chút… nhưng có chị bên cạnh, em không sợ nữa,” nàng đáp, hít một hơi sâu, cố gắng lấy lại sự tự tin.
Chị mỉm cười, tay đặt lên vai nàng, nhấn nhịp dịu dàng:
“Nhớ nhé, em luôn tỏa sáng… nhưng gia đình vẫn là quan trọng nhất. Chị và bé sẽ luôn bên em.”
Nàng gật đầu, cảm giác ấm áp tràn ngập. Khi bước chân vào trường quay, tim nàng vừa hồi hộp vừa hạnh phúc. Máy quay, đèn sáng rực, và đồng nghiệp nhìn nàng với ánh mắt trân trọng. Một phần lo lắng ban đầu nhanh chóng tan biến khi những lời chào, những nụ cười và tiếng reo hò của fan vang lên. Nàng biết, đây không chỉ là sự trở lại đơn thuần, mà là khẳng định phong thái tự tin, dịu dàng nhưng đầy quyền lực của mình.
Buổi chụp hình đầu tiên sau thời gian nghỉ ngơi diễn ra suôn sẻ. Nàng đứng trước ống kính, ánh mắt long lanh, tay khẽ chạm nhẫn cưới, nhắc nhở bản thân rằng dù thế giới ngoài kia náo nhiệt, bên cạnh nàng luôn có Lâm Tịch và bé con — nơi nàng tìm thấy bình yên.
“Em đã sẵn sàng rồi, chị nhìn em xem,” nàng quay sang nhìn Lâm Tịch, nụ cười rạng rỡ.
“Em tuyệt vời… như chị biết mà,” chị đáp, ánh mắt rực niềm tự hào.
Suốt buổi sáng, nàng di chuyển qua nhiều set quay, họp báo và chụp hình quảng cáo. Mỗi bước đi, mỗi cử chỉ, nàng đều nhận thấy sự chào đón nồng nhiệt từ đồng nghiệp, fan, và truyền thông. Sự hồi hộp lúc đầu đã hoàn toàn tan biến, thay bằng sự tự tin tràn đầy. Nàng nhớ lại khoảng thời gian nghỉ ngơi ở nhà, tự nhủ rằng chính tình yêu và sự chăm sóc của Lâm Tịch đã giúp nàng vững vàng trở lại.
Buổi trưa, khi kết thúc một phần quay, nàng quay về phòng nghỉ, gọi điện về nhà. Chị đang bế bé ra sân nhỏ, tinh nghịch nhún nhảy làm bé cười khúc khích. Chị nhìn nàng qua điện thoại, nheo mắt tinh nghịch:
“Hôm nay em tỏa sáng quá đấy, nhưng đừng quên… về nhà, chị vẫn là người quyết định mọi thứ nhé!”
Nàng bật cười khúc khích, lòng tràn đầy hạnh phúc. Dù giới giải trí có náo nhiệt thế nào, về nhà vẫn là nơi nàng được chăm sóc, được yêu thương trọn vẹn.
Chiều đến, nàng tham dự một buổi họp báo quan trọng. Các phóng viên đặt câu hỏi, fan reo hò, và nàng nhận thấy ánh mắt mọi người đầy niềm tin, sự ngưỡng mộ. Nàng trả lời tự tin, vừa dịu dàng vừa sắc sảo, đồng thời giữ cho trái tim mình bình tĩnh, nhắc nhở rằng, ngoài công việc, gia đình vẫn là ưu tiên số một.
Sau buổi họp, nàng trở về nhà. Chị đã chuẩn bị bữa tối, bé con đang chập chờn ngủ. Chị nhìn nàng, tinh nghịch cười:
“Em thấy không, dù có quay lại giới giải trí, chị vẫn đảm bảo mọi thứ ở nhà đều ổn. Em chỉ việc về và ôm hai người chúng tôi thôi.”
Nàng cười, ôm chặt chị và bé:
“Em… thật sự may mắn khi có chị và bé bên cạnh.”
Đêm đến, khi bé ngủ say, nàng ngồi bên khung cửa sổ, ánh đèn nhẹ chiếu lên, nghĩ về ngày hôm nay. Sự trở lại đã thành công, nhưng điều quan trọng hơn cả chính là gia đình nhỏ vẫn luôn bên nàng, yêu thương và cưng chiều nàng trọn vẹn. Nàng mỉm cười, nhủ thầm: Dù thế giới ngoài kia náo nhiệt, em luôn có nơi bình yên… nơi có chị và bé.
Ngày trở lại đỉnh cao không chỉ là thành công trong sự nghiệp, mà còn là khẳng định rằng, hạnh phúc gia đình và tình yêu luôn song hành cùng em, giúp em vững vàng bước tiếp trên con đường phía trước.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com