4.Dư vị của kiểm soát
Bầu không khí trong Bộ Pháp Thuật buổi sáng như đặc quánh lại.
Harry bước vào phòng làm việc với áo chùng vẫn còn ẩm mùi mưa đêm qua. Mùi tequila vẫn quấn lấy cậu như làn khói, dù cậu đã dùng đến ba loại bùa khử hương. Cậu có thể cảm nhận được ánh mắt của mọi người chạm lên da thịt mình như gai nhọn, nhưng cậu không quan tâm nữa.
Vì trong đầu cậu chỉ còn một thứ duy nhất: Draco Malfoy.
---
“Cậu định tiếp tục thế này đến bao giờ?” Hermione không còn cố giữ giọng nhẹ nhàng nữa.
“Tớ… không biết.” Harry nhấn từng chữ, mắt vẫn dán vào bản hồ sơ trên tay.
“Cậu đang bị thao túng. Pheromone của Enigma không chỉ tạo cảm giác lệ thuộc thể xác, mà còn ảnh hưởng đến tinh thần. Nó sẽ xóa sạch mọi phản kháng trong cậu.”
Harry ngẩng lên. “Tớ không phản kháng.”
Hermione chết lặng. Ron đứng bên cạnh khẽ nghiến răng, nhưng không nói gì.
---
Tối hôm đó, Harry không gõ cửa.
Cậu đẩy thẳng cánh cửa dẫn vào căn hộ cao cấp phía Nam London — giờ đã trở thành chốn ẩn mình không lối thoát của cậu. Draco đang ngồi tựa vào ghế dài, mắt khép hờ, áo sơ mi trắng mở vài cúc cổ. Ánh sáng từ đèn đọc sách rọi vào xương quai xanh gã, nơi vết cắn mờ mờ của lần gần nhất còn in dấu.
“Cậu lại đến.” Giọng gã trầm và khô khốc như rượu ngâm lâu năm.
“Tôi không thể ngăn mình.”
Gã không nhúc nhích. Chỉ có đôi mắt mở ra, ánh nhìn nửa chế giễu, nửa gì đó khác — sâu và nguy hiểm.
“Cậu nghiện rồi.”
Harry không phủ nhận.
Draco vươn tay, ra hiệu. Harry bước đến, ngồi xuống bên gã.
“Cậu có từng nghĩ…” Draco khẽ nói, ngón tay miết dọc cổ áo Harry. “Tôi đang đào một cái hố cho cậu rơi vào?”
“Tôi biết.”
“Và cậu vẫn tự chui xuống?”
Harry siết lấy cổ tay gã. “Vì tôi biết ở dưới đó có cậu.”
---
Sáng hôm sau, Harry đến Bộ muộn. Hermione nhìn thấy cổ cậu liền nén một tiếng thở dài.
“Lại là dấu của Malfoy.”
“Tớ nói rồi. Tớ không định giấu nữa.”
“Harry.” Cô đặt tay lên vai cậu. “Cậu phải hiểu… Draco Malfoy không phải người dễ để tin. Cậu đang cho hắn quyền kiểm soát hoàn toàn.”
“Tớ không bị kiểm soát.”
“Không? Thế tại sao cứ mỗi khi ngửi thấy mùi tequila, đồng tử cậu giãn ra như thể…”
“Tớ cần hắn,” Harry ngắt lời. “Không phải do pheromone. Mà là tôi — cần hắn.”
---
Hôm đó, Harry về sớm. Cậu không đến chỗ Draco.
Cậu muốn thử… một lần không cần đến hơi thở của gã.
Nhưng cơ thể thì không chịu nghe lời.
Đến nửa đêm, tay cậu run lên. Cậu nắm chặt cốc trà, mồ hôi rịn nơi thái dương. Hương táo xanh của chính mình không thể át đi ký ức về tequila đang hành hạ trong máu.
“Tôi nhớ cậu…”
Câu nói ấy vỡ ra trong đầu cậu như lưỡi dao cắt xuống da thịt. Cậu đứng bật dậy, mặc lại áo khoác, và biến mất vào làn gió đêm London.
---
Draco không có ở nhà.
Cửa mở hé. Căn hộ tối. Harry bước vào, mùi tequila vẫn thoang thoảng, nhưng không phải từ nguồn chính. Chỉ là tàn dư trên gối, trong tấm chăn, trên áo sơ mi còn treo trên lưng ghế.
Cậu run lên.
Không có gã. Nhưng cậu vẫn cảm thấy như gã đang đứng ngay sau lưng, thở nhẹ vào gáy mình.
Cậu không ngủ được đêm đó.
---
Sáng sớm, khi Harry chuẩn bị rời đi, thì cửa mở ra — và Draco bước vào. Gã nhìn thấy cậu trong không gian yên lặng và vỡ nát ấy.
“Cậu đến tìm tôi?” Giọng gã dịu hơn mọi lần.
Harry không trả lời. Cậu chỉ đứng đó, cắn chặt môi.
“Tôi thử biến mất một đêm để xem…” Gã bước lại gần. “Xem liệu cậu còn nhớ mùi tôi không.”
“Không chỉ nhớ,” Harry thì thầm. “Tôi nghẹt thở vì thiếu nó.”
Draco đặt tay lên cổ cậu, áp trán vào trán cậu.
“Cậu biết không, Harry Potter…” Gã gọi tên cậu bằng một chất giọng trầm thấp đến lạnh gáy. “Tôi có thể khiến cậu quỳ gối vì tôi… chỉ bằng một hơi thở.”
Harry không phủ nhận.
Vì đó là sự thật.
---
Ở Bộ, Blaise đi ngang qua Ron trong hành lang.
Không ai nói gì.
Nhưng mùi cam thảo nồng ấm của hắn vẫn len vào không khí như một câu tỏ tình không lời. Ron chỉ cau mày, rồi bỏ đi.
Blaise đứng lặng một lúc, ánh mắt dịu lại.
Tôi sẽ chờ đến khi cậu quay đầu lại nhìn tôi.
---
Trở lại căn hộ, Draco nằm bên Harry, tay vắt hờ lên bụng cậu.
“Cậu muốn thoát ra không?” Gã hỏi.
Harry nhìn lên trần nhà, mắt ráo hoảnh.
“Nếu tôi nói có thì sao?”
“Thì tôi sẽ khiến cậu không còn muốn nữa.”
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com