Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1059: Tặng lễ có kỳ hiệu

Chương 1059: Tặng lễ có kỳ hiệu
(Tặng quà có hiệu quả kỳ diệu)

Tác giả: Phong Hành Thủy Vân Gian
Editor: Tùy Tâm Tùy Tính

🆘️ Đoạn sau có H nhẹ!! Ai ăn chay mời đi cho!
Khánh Kị nhìn hắn, trong ánh mắt tràn ngập thù hận, người ngoài đều có thể rõ ràng nhìn ra, loại ghét hận thậm chí vượt xa đối với hai người bắt được gã là Trường Thiên và Ninh Tiểu Nhàn. Đối mặt ánh mắt như vậy, Mịch La ngược lại cười càng thêm thích ý, thậm chí từ trong đó Trường Thiên nhìn ra một chút thương hại, không khỏi âm thầm lắc đầu: Nếu Ninh Tiểu Nhàn ở chỗ này nhìn thấy biểu tình của hai huynh đệ Thiên Hồ, lại không biết sẽ có liên tưởng kỳ kỳ quái quái gì.

Lập tức Mịch La gọi thuộc hạ áp giải Khánh Kị đi, lúc gần đi nói với Trường Thiên: “Đa tạ Thần Quân đã trừ đi mối họa trong lòng ta.”

Trường Thiên nhàn nhạt nói: “Nếu như thế, chúng ta không ai nợ ai.”

Mịch La mỉm cười nói: “Ngươi và ta vốn là không thiếu nợ nhau.” Nhìn hướng phương hướng doanh trướng chủ soái một cái, “Cáo từ.”

……

Trường Thiên vào trong trướng, đến một tia gió nhẹ cũng không kéo vào.

Trong trướng còn lưu hương thơm nồng, nhắc nhở nơi này đã từng có một màn kiều diễm. Khi hắn ra cửa có nhắc nhở nên thị nữ chưa từng tiến vào, lúc này hắn nhìn đến chăn đệm hỗn độn, giai nhân hãy còn ngủ say, vai ngọc lộ ra ngoài, chăn mỏng chỉ che lại hơn một nửa khối tuyết trắng phồng lên trước ngực, đùi đẹp thon dài quấn chặt góc chăn.

Nàng mỗi khi tình nùng cũng là làm loạn hắn như thế.

Trường Thiên nhịn không được duỗi tay khẽ vuốt khuôn mặt nàng, tìm được nàng hô hấp nhẹ mà đều đều. Bởi vì kích tình buổi sáng, sắc hồng trên gò má trẻ con trơn mềm chưa lui, môi anh đào hé mở, không tô mà đỏ, giống như mời hôn.

Hắn không thắng nổi dụ hoặc như vậy, đang cúi đầu đến gần môi nàng, lông mi xinh đẹp như cánh bướm run rẩy vài lần, chậm rãi mở bừng mắt.

Cặp mắt hạnh hắc bạch phân minh ngơ ngác ngơ ngẩn nhìn hắn, giống chú mèo con vừa mới sinh ra, cực độ thuần tịnh lại thiên chân vô hại. Trường Thiên trong lòng mềm mại, ở nụ cười trên mặt nàng rơi xuống hôn nhẹ liên tiếp.

Nàng vẫn không nhúc nhích mặc hắn hôn một hồi lâu, mới lấy lại tinh thần nói: “Lúc nào rồi?” Trong trướng che đến kín mít. Ánh sáng mờ nhạt, nàng nhất thời không phân biệt được giờ giấc.

Trong thanh âm nàng mang theo ngây ngô lúc vừa tỉnh, kích đến hắn ôm nàng ăn đậu hũ một hồi lâu mới buông ra tới nói: “Buổi trưa.”

“Giờ đã giữa trưa!” Nàng rõ ràng lắp bắp kinh hãi.

“Khiến nàng mệt rồi, ta nên khắc chế chút.” Nàng dù sao cũng là tu vi Độ Kiếp tiền kì, đạo hạnh so với hắn kém quá nhiều. Hắn cũng biết mình và nam tử tầm thường khác biệt, chẳng sợ người trong lòng là thể chất Lịch Trung Kim, muốn thừa nhận toàn bộ nhiệt tình của hắn cũng thực cố hết sức.

Nàng xấu hổ đến hừ một tiếng. Không biết nói gì mới tốt. Nếu hắn không phải một bên gặm cắn cổ nàng một bên nói lời này sẽ càng có sức thuyết phục.

“Tiểu ngoan……” Nàng quá thơm, quá mềm cũng quá trơn. Hắn ở nàng bên tai nỉ non càng thêm thân mật, thân thể cũng nhẹ nhàng cọ xát nàng. Quan trọng nhất chính là nàng nhận thấy được thân thể hắn lại nổi lên biến hóa. Chạy nhanh xô đẩy hắn ngực nói: “Không phải chàng nói muốn khắc chế chút sao?”

Hắn nghe tiếng ngừng động tác trên tay, nằm nghiêng đến trên giường, ôm nàng vào trong lòng ngực mình. Theo sau bắt lấy tay nhỏ dài của nàng, lấy ra một chiếc vòng tay đeo lên.

Động tác hắn có chút vụng về, có chút do dự, lại sợ niết đau nàng, hơn nửa ngày không đeo vào được.

Tại sao tình huống này và những gì hắn lường trước có chút không giống nhau?

Ninh Tiểu Nhàn hơi nghiêng đầu, thấy hắn nhấp môi mỏng thành một dường thẳng tắp. Hiển nhiên là nổi lên tức giận với vòng tay này, không khỏi buồn cười. Tay nàng mềm mại không xương, tự mình nắm bàn tay lại. Vòng tay liền thuận lợi mà vào.

“Đây là…… vòng tay Long huyết Ngọc điêu khắc thành?” Chỉ là vòng tay kiểu dáng đơn giản nhất, lại đỏ đến nổi bật vô cùng. Làm như có thể ép ánh nắng chiều cuối chân trời cũng so kém hơn. Lại nhìn kỹ vòng tay, bên trong như có dòng suối nhỏ chậm rãi chảy xuôi, thoạt nhìn thế nhưng như là có được sinh mệnh, “Ta nghĩ rằng phải đến chiều mới có thể mài xong.”

“Ta đến, bọn họ tất nhiên mài rất nhanh .”

Nàng cười thanh. Có gia hỏa này tự mình tọa trấn Châu Báu Các, nào còn có khách nhân dám đến cửa? Vì có thể tiễn tôn ôn thần này đi nhanh hơn, thợ sư cũng muốn không ngừng đẩy nhanh tốc độ nhanh chóng mài xong vòng tay nha.

Đương nhiên nàng chỉ cười ra một tiếng, trong lòng đã bị vui sướng vô tận lấp đầy. Lấy nàng thông tuệ, sao nghe không ra là Trường Thiên tự mình đi đốc công? Lấy thân phận của hắn, người bận rộn như hắn, thế mà chạy đến Châu Báu Các đi đốc xúc mấy thủ công phàm nhân thợ, lý do cần gì nhiều lời?

Hiện tại hắn mắt trông mong nhìn chằm chằm nàng, một đôi mắt vàng toát ra lo lắng hiếm thấy: “Vòng tay này nàng thích chứ?” Long Huyết Ngọc tính chất cứng rắn kinh người, thợ thủ công bản địa khéo tay nhất cũng chỉ có thể mài ra vòng tay kiểu dáng bình thường nhất, muốn trang trí thêm lại trăm triệu không thể.

Thanh âm hắn ép tới rất thấp, làm như sợ nàng không thích. Trời biết, lần đầu tiên tặng lễ vật cho người trong lòng cảm giác lo lắng như vậy. Hắn cũng là quá hồ đồ, hôm qua nghe Mịch La nói muốn tặng nàng lễ vật, mới nhớ tới nhiều năm như vậy, ngoại trừ ma nhãn và Răng Nanh là pháp khí, vậy mà hắn chưa bao giờ tặng cho nàng lễ vật chân chính.

May mắn cô nương ngốc này từ trước đến nay là người không thích so đo.

Nàng nhẹ nâng cổ tay trắng nõn. vòng ngọc Long Huyết đỏ rực càng khiến màu da nàng khi sương tái tuyết, oánh nhuận mỹ mãn đến kinh tâm động phách, ngay cả Trường Thiên nhất thời cũng nhìn đến ngây ngốc.

“Thích chứ, thích vô cùng.” Nàng ôn nhu nói, trong lòng ngọt đến rối tinh rối mù.

Hắn lập tức nhẹ nhàng thở ra: “Thích thì tốt. Ta còn thêm ba đạo thần thông vào vòng tay, nàng có thể kích hoạt, gặp gỡ nguy hiểm cũng có thể tự động kích phát. Lấy nhạy bén của nàng cho dù có thiên đại phiền toái, dùng xong ba đạo thần thông này ta cũng đã đuổi tới bên cạnh nàng……” Lời còn chưa dứt, một đôi cổ tay trắng nõn nâng lên thuận thế câu lấy cổ hắn kéo xuống, theo sau môi anh đào mềm mại tự động dâng tặng, ngậm lấy khóe môi mềm của hắn gặm hút, cũng thành công lấp kín lời nói còn dư.

Nam nhân này thật là khối đầu gỗ.

Động tác nhỏ này của nàng đều thật sự hữu hiệu hơn tất cả dược vật thúc tình. Hắn lập tức đã quên mình còn muốn nói gì nữa, lật tức đảo khách thành chủ, một bên nếm nàng ngọt lành, bàn tay dọc theo vai ngọc mà xuống, tay nắm lấy phần đẫy đà trước ngực nàng. Nàng chỉ hừ nhẹ một tiếng nhắm mắt lại, thân thể lại là càng thêm mềm.

Đó lại là tín hiệu minh xác. Hắn đại hỉ, chăn mỏng chặn giữa hai người ném văng ra thật xa, thân thể nhân thể dán lên, thực mau lại chìm vào ôn nhu hương trong tiếng nàng ưm ư.

Ở lửa nóng dây dưa bên trong, hắn âm thầm tự trách: Sớm biết có kỳ hiệu như vậy, nhất định hắn đã sớm tặng rồi!

#####

Thời gian thực mau lại đi qua mười dư ngày, giờ đã tới rồi thượng tuần tháng sáu.

*Thời xưa một tháng chia làm 3 tuần, mỗi tuần ~ 10 ngày. Thượng tuần tháng sáu tức 10 ngày đầu tháng 6, hoặc cũng hiểu đơn giản là đầu tháng 6.

Thời tiết ngày một nóng hơn, ở Trung Bộ Nam Thiệm Bộ Châu, nắng gắt đã bày ra uy lực, phàm nhân ở bên ngoài trạm hơn một khắc, mồ hôi liền sẽ thấm ướt phía sau lưng.

Bởi vì cách nơi dừng chân Quảng Thành Cung càng ngày càng gần, lực cản cũng càng lúc càng lớn. Tại đây ngắn ngủn mười dư ngày giữa, liên quân Ẩn, Phụng đã gặp phải hai lần đại truy kích, hai bên đối chiến có thương vong nhỏ, bước chân Ẩn Lưu và Phụng Thiên Phủ không hề dừng lại.

Trong hai chiến dịch này, Trầm Hạ bộc lộ tài năng, lại là nhất minh kinh nhân.

Nhất minh kinh nhân (一鸣惊人): MỘT KHI ĐÃ HÓT KHIẾN NGƯỜI TA KINH NGẠC

Giải thích: Ví lúc bình thường không động thanh sắc, đột nhiên làm những việc khiến người ta kinh ngạc.
Xuất xứ: Hán . Tư Mã Thiên 司马迁: Sử kí – Hoạt kê liệt truyện 史记 - 滑稽列传. 

Nguồn: https://www.chuonghung.com/2021/03/dich-thuat-nhat-minh-kinh-nhan-thanh-ngu.html?m=1

______
Đừng quên ủng hộ tui nha!😁
Follow tui để nhận thông báo truyện mới nè!!💞

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com