Chương 26: Phim trường.
Tần Thi Nghi rốt cuộc biết vì sao Ngô Triết đến đón mình, còn mang theo một tiểu ca ngoại quốc tới đây , thực tế vị tiểu ca này là người chuyên mở cửa mang vác hành lý, mà Ngô Triết lại mang cả nhà xe di động cao cấp, cả giường đều trải tốt , trình độ tri kỷ quả thực cho người không biết phải nói gì.
"Này là A Lăng yêu cầu ." Ước đoán Ngô Triết cũng cảm thấy khoa trương , nhún nhún vai, giải thích , "Từ sân bay đến nơi đó chắc cũng phải hơn một giờ, hiện tại lại là giờ cao điểm, đi nội thành bằng đoạn đường kia có chút ùn tắc, cho nên là, A Lăng sợ các ngươi vừa xuống máy bay quá mệt mỏi, cho nên muốn tôi đem nhà xe di động của bạn tôi tới đây, tiện cho các cô trên xe nghỉ ngơi."
Nguyên lai không phải tiện nghi lão công ở bên này mua xe a.
Tần Thi Nghi nghe nói khẽ gật đầu, có chút áy náy nói: "Lại lâu như vậy? Nếu thế hai người không phải sáng sớm đã xuất phát ? Thật là phiền toái ."
"Không có việc gì." Gặp Tần Thi Nghi thái độ chân thành, mặt Ngô Triết cũng nhu hòa không ít, tuy rằng không nói thêm gì, nhưng thái độ tới cùng không giống lúc nãy là chỉ theo việc công.
Ngô Triết vân vê mặt nhỏ phúng phính của Thịnh Dục Kiệt, trước ôm tiểu gia hỏa vào trong xe, mới đứng bên cạnh cửa ra hiệu Tần Thi Nghi cùng Tiểu Trương cũng lên xe, vừa cười nói: "Tiểu Kiệt nặng lên không ít, lại giống như heo con, sợ nếu nặng thêm nữa chú ôm không nổi."
Tiểu gia hỏa đại khái là lần đầu tiên bị người ta hình dung như vậy, lỗ tai lập tức liền hồng , vừa lúc Tần Thi Nghi vừa ngồi xuống, Thịnh Dục Kiệt lập tức liền nhào vào trong lòng nàng, đưa mông về phía Ngô Triết, rõ rành rành biểu thị sự không vui lòng.
Lloyd: mình còn định edit là chổng mông cơ, ai bảo dám nói xấu tiểu bảo bối của ngta, nhưng nghĩ lại, tiểu bảo bối nhà mình là người có văn hóa :v
Tần Thi Nghi vỗ vỗ lưng tiểu gia hỏa, cười động viên nói: "Bảo bối, chú Ngô này là sợ về sau quá cao, rất nhanh sẽ vượt qua chú ấy."
Ngô Triết sờ sờ mũi, không có lại đùa nghịch tiểu bằng hữu, mà là cầm lên điện thoại di động, bùm bùm lốp bốp (tiếng lạ nhỉ?) gõ một dòng chữ gì đó, mới ngẩng đầu nói: "Ngồi tốt rồi sao? Ta đóng cửa xuất phát ."
Nhà di động chất lượng rất tốt, cộng thêm người lái xe kỹ thuật cũng không tệ, vững vàng chạy ở trên đường lớn, không có cảm giác xóc nảy.
Tần Thi Nghi xuống máy bay, lại một lần cảm nhận được cảm giác được lo tới nơi tới chốn là như thế nào, tâm tình mới thả lỏng, lúc này xe hơi hơi nhẹ đu đưa, ngược lại càng như thôi miên, ôm thân thể mềm mại thơm tho của con trai, bắt đầu có chút mệt mỏi muốn ngủ .
Cùng lúc đó, nhân viên công tác của tổ kịch tại một trường quay ở một nơi nào đó, đang khẩn trương nhìn chòng chọc một nam nhân trên dây, nhất là nhân viên nữ, gần như đều là mắt trợn trắng, ánh mắt cơ hồ không có cách nào dời khỏi hình ảnh tuyệt mĩ vì động tác mà mở rộng vạt áo của mĩ nam, có mấy người thậm chí khắc chế không được, thấp giọng dùng Anh ngữ mà bình loạn.
"Thượng đế, Christ (*) thật là quá nhục cảm , tôi sợ lại nhìn xuống chút nữa, liền muốn khống chế không nổi mà yêu hắn."
Lloyd: Christ là tên tiếng Anh của Hoắc Lăng nhà ta nhỉ.
"Thân ái , ngàn vạn khống chế tốt sao, nếu như ngươi không nghĩ sẽ bị vị đại tiểu thư thời thời khắc khắc gây khó dễ kia. Chẳng qua nói đi nói lại, Christ rõ ràng là một nam nhân phương Đông gầy yếu, cư nhiên có cơ ngực xinh đẹp như vậy, làm thế nào tốt để kiểm tra qua một chút a..."
Nhóm bà tám thảo luận rất nhỏ, lại là trốn ở góc phòng xì xào bàn tán, vị đạo diễn đang tập trung tinh lực nên cũng không có nghe thấy.
Trên thực tế điểm chú ý của bọn họ đều giống nhau, đạo diễn cũng chặt chẽ nhìn chòng chọc người đang ở trên không trung, mắt nhìn anh ta thực hiện nhưng động tác hoàn mỹ vô khuyết, quả thực cùng cảnh hắn tượng tượng ra hàng ngàn lần trong đầu giống nhau như đúc, đạo diễn lôi thôi lếch thếch cuối cùng nhịn không được từ trên ghế dựa nhảy ra, một câu vang dội "cut", nhân viên công tác liền khẩn cấp vội vã bỏ dây ra, lại có nhiều nhân viên công tác đồng loạt xông lên, giúp hắn cởi nút thắt, giúp hắn lau mồ hôi, trợ lý chân chính của Hoắc Lăng ngược lại bị chèn ép đẩy ra bên ngoài, nhịn không được cao giọng hô: "Mọi người nhường một chút, tôi muốn đưa y phục giữ ấm cho Christ!"
Lloyd: 4 chữ duy nhất: Một đám sói đói 0.0
Nghe thấy trợ lý hò hét, một đám nhân viên công tác nhiệt tâm quá độ mới tản ra , trợ lý mới có thể tiến lên phía trước phủ thêm áo khoác cho boss, một bên nhịn không được dùng Trung văn nói mà đám nhiệt tình kia nghe không hiểu nói: "Mấy người này thật là càng lúc càng nhiệt tình ."
Nói lại nhịn không được đắc chí: "Chẳng qua vẫn là Hoắc ca lợi hại, nhóm người này trước đây chưa từng đối đãi khách khí với những người không phải dân Châu Âu như chúng ta."
Hoắc Lăng nhận khăn lông từ trợ lý lau mồ hôi, đang muốn nói cái gì, bên tai lại truyền tới đạo diễn nhiệt tình gọi: "Christ! Christ, thật quá tuyệt vời! Thiên nha cậu quả thực là thiên tài..."
Vị đạo diễn vang danh quốc tế bây giờ đang khoa chân múa tay với Hoắc Lăng, phối với bộ y phục lôi thôi lếch thếch kia, cùng thân hình lưng hùm vai gấu, rất giống một con tinh tinh ồn ào, hoàn toàn bất chấp hình tượng bản thân, vừa nói vừa làm xiếc, lại thủ thế như là kêu Hoắc Lăng đi qua.
Hoắc Lăng lại không có đi qua, mà là trước thấp giọng hỏi trợ lý: "Mấy giờ rồi ?"
"Sắp đến mười giờ ."
"Điện thoại của tôi có thông báo gì không?"
Trợ lý biết boss đang hỏi cái gì, tinh tế trả lời: "Đại khái nửa giờ trước, Ngô ca có nhắn qua."
Hoắc Lăng gật đầu, biểu thị đã biết , một bên đưa tay về phía trợ lý, ra hiệu hắn đưa giúp điện thoại tới đây, một bên ngẩng đầu đối với đạo diễn đang vẫy gọi: "Xin lỗi tiên sinh, tôi hiện tại có chút chuyện riêng." Hoắc Lăng vừa nói vừa giơ điện thoại lên cao một chút.
Đạo diễn lập tức hiểu ngầm, cười tủm tỉm xua tay: “Đi thôi, bất quá cậu phải giải quyết tình trạng lúc nãy trở về như cũ, nếu không ta sẽ không tha thứ cho cậu.”
Hoắc Lăng có được sự cho phép của đạo diễn, vừa vặn trợ lý cũng đem điện thoại đưa qua, hắn một bên mở khóa, một bên cầm di động đi ra ngoài, trợ lý thực tri kỷ đuổi theo, chuẩn bị giúp đỡ trông chừng cho Boss.
Tuy rằng toàn bộ đoàn phim, người biết tiếng Trung không có mấy người, đại bộ phận còn lại đều là nhân viên công tác họ mang đến, nhưng không chịu nổi phim trường nhiều người nhiều miệng, lại nói có nhiều phóng viên giải trí ở bên ngoài như hổ rình mồi, muốn vọt vào tới tìm tòi đến tột cùng, vạn nhất bọn họ bắt gặp được cảnh boss bọn họ nói chuyện với thái thái, đó chính là đại tai nạn thế kỷ, như hắn chỉ là nhân viên công tác, cũng được coi là khá thân cận với boss, hai ngày trước biết Boss đã kết hôn sinh con, đều khiếp sợ đến đến nỗi hoài nghi nhân sinh.
Đây chính là quốc dân nam thần a, nói sẽ bồi fans độc thân cả đời, như thế nào liền trộm đi lãnh chứng!
Hơn nữa đại chúng không rõ ràng lắm còn chưa tính, chính mình chính là theo Boss hai ba năm, ngày thường chạy việc cho Ngô ca, nghĩa là là hắn toàn quyền phụ trách chiếu cố Boss, có thể nói là trừ bỏ Ngô ca ra, hắn chính là thân cận nhất của Boss, như thế nào cả một chút dấu vết để lại cũng chưa phát hiện?!
Trợ lý chẳng những hoài nghi nhân sinh, cũng nhịn không được hoài nghi năng lực của bản thân, vẫn là hôm nay sáng sớm, hắn trơ mắt nhìn Ngô ca đi thay Boss đi đón hai mẹ con của ngài ấy ở sân bay, mới dần dần tiếp nhận sự thật này, nhưng hắn nghĩ chính mình cũng khó tiếp thu như vậy, nếu là không có một chút trải chăn cùng chuẩn bị, tin tức mà bị tuôn ra, fans càng thêm không có biện pháp tiếp nhận rồi.
Làm trợ thủ tốt của Boss, trợ lý cảm thấy chính mình có nghĩa vụ hỗ trợ bảo vệ bí mật.
Hoắc Lăng không biết quyết tâm của trợ lý của mình, mà đang nhìn kỹ vào dòng thông báo của người đại diện gửi tới.
“Được, ta thừa nhận bị vả mặt, có đôi khi có sự thay đổi cũng phải là một chuyện xấu.”
Nhìn hai lần, Hoắc Lăng nhịn không được nhướn mày, xem ra thay đổi là có điểm lớn a.
Nghĩ như vậy, Hoắc Lăng rời khỏi giao diện tin nhắn, mở ra phần liên lạc, bấm vào phần số điện thoại liên lạc gần đây nhất.
Tần Thi Nghi đang nằm miên man ở trên xe, nửa mộng nửa tỉnh lại nghe được tiếng chuông di động, sợ tới mức nàng thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Thịnh Dục Kiệt ở trên phi cơ nghỉ ngơi không tồi, lúc này đang khá là tỉnh táo, chỉ là vì mẹ nên mới không lộn xộn, lúc này nghe thấy tiếng chuông, liền phi thường chủ động giúp mẹ thân yêu tìm di động.
Kỳ thật cũng không khó tìm, Tần Thi Nghi di động liền đặt ở góc trong bao, tiểu bằng hữu tay nhỏ vừa lật, liền lấy được, vừa thấy màn hình hiện thị, khuôn mặt nhỏ không giấu nổi hưng phấn, ngữ khí giòn tan nói: “Mẹ, ba ba gọi điện thoại.”
Tần Thi Nghi vốn dĩ muốn cho tiểu gia hỏa giúp nàng nhận điện thoại, lừa gạt quá khứ, lại không nghĩ đến Tiểu Trương bên cạnh, vừa mới còn ngủ như chết, nghe được lời này liền trong nháy mắt thanh tỉnh, như hổ rình mồi nhìn nàng, Tần Thi Nghi lập tức đem lời muốn nói nuốt trở lại trong bụng, một bên duỗi tay cầm di động, một bên ở trong lòng buồn bực, Tiểu Trương đối với Thịnh phu nhân thật đúng là trung thành và tận tâm a, vừa nghe đến công tác, cả buồn ngủ cũng đều tan biến.
Cũng không biết Thịnh phu nhân cho Tiểu Trương bao nhiêu chỗ tốt, nếu chính mình cấp nhiều hơn một chút, Tiểu Trương sẽ làm phản?
Rốt cuộc nàng lại không phải diễn viên chuyên nghiệp, hiện tại còn có thể miễn cưỡng che giấu một phen, đến lúc đó thấy người thật, có hay không cảm tình thực dễ dàng đã bị chọc phá đi? Hơn nữa Tần Thi Nghi càng lo lắng một chút là, vạn nhất nàng biểu hiện quá tốt, ở Thịnh phu nhân lại là công đạo, lại là làm tiện nghi lão công hiểu lầm làm sao bây giờ?
Tần Thi Nghi tâm bất cam tình bất nguyện nhận điện thoại, không thể để Tiểu Trương nhìn ra được, nghe được đầu thanh âm bên kia điện thoại, không thể không lộ ra tươi cười trái lương tâm, nhẫn nại tính tình cùng điện thoại kia đầu người ứng phó: “Đã xuống máy bay hay chưa? Đã sớm xuống, đã nhìn thấy Ngô tiên sinh hơn nữa cũng đã lên xe…… Không phải nói đang ở phim trường hay sao?…… Đang nghỉ ngơi a? Vậy thì hảo hảo nghỉ ngơi a, giọng nói đều…. ách. Em nơi này hết thảy thuận lợi, thời điểm lúc đến có chút lệch, bất quá Tiểu Kiệt ở trên máy bay ngủ được không tồi, hiện tại cũng còn khá tỉnh táo……”
Tiểu Trương nhìn Tần tỷ của nàng nhận điện thoại của nam thần, thanh âm đều so với dĩ vãng nhu hòa mấy phần, quan tâm của nam thần đối với nàng, cũng không thua chút nào so với tiểu thiếu gia a, muốn nói Tần tỷ đối với nam thần không có cảm giác, sao có thể?!
Quả nhiên chứng minh suy đoán lúc trước của nàng, thật đúng là không có nữ nhân chống cự được mị lực nam thần của nàng a!
Hiểu lầm chính là như vậy sinh ra.
Điện thoại bên kia Hoắc Lăng đang nhắc nhở trợ lý cúp điện thoại,lúc đem điện thoại đưa cho trợ lý, khóe miệng tươi cười cũng câu đến càng lúc càng đẹp mắt, trong lòng còn cân nhắc tin nhắn lúc nãy của người đại diện.
Đây cũng là thay đổi sao?
Bộ dáng có vẻ rất thú vị.
Trợ lý đi theo Boss bước chân một lần nữa trở lại phim trường, nhịn không được ở trong lòng hò hét, đúng là tình yêu a, vì cái gì Boss cũng học đại gia tới ngược cẩu!
Tác giả có lời muốn nói: các ngươi muốn thêm chương sao... Có lẽ sẽ muộn một chút
Các người liệu sẽ chờ sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com