Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tôi là tác giả, tôi có lời muốn nói

Hồi đầu đầu đầu á, tôi thật sự không định viết trường văn đâu, chỉ là muốn biến thái một chút như trước đây, viết đã xong thì chạy, tuyệt đối không ra chương mới, nào ngờ không cẩn thận đã buông lỏng dây cương, không phanh ngựa lại được nữa rồi. Truyện viết được đến đây, tôi cảm thấy về cơ bản chấp niệm của mình đối với Ngôn Băng Vân đã trọn vẹn rồi. Ban đầu viết cũng vì cảm thấy Ngôn Băng Vân cô đơn một đời, trên người mang lại cảm giác yếu đuối đẹp đẽ, chờ đợi để được khai thác, vậy nên tôi rất cầm thú, để y có thai, nhưng mà tôi phê lắm luôn (đập bàn). Tuy nhiên với thiết lập ban đầu, tôi định viết tra công cơ, cũng không tính dựa trên Tạ Doãn của nguyên tác "Hữu phỉ", nhưng mà viết đến khúc lần đầu Doãn trèo tường vào phòng Mây, cảm giác sai quá đáng luôn á, bởi vì Doãn tra hổng nổi. Thế là tôi lật lại mấy chương trước, đọc hết toàn bộ nguyên tác "Hữu phỉ", đắp nặn lại Tạ Doãn một lần nữa, cũng cải biên lại câu chuyện này một lần nữa, nhưng cái tên truyện hồi đầu lựa đại hổng đổi được nữa rồi, thế là giai đoạn sau này, tôi phải vắt cạn cái óc này ra để mà làm sao cho trọn vẹn nhất, hên là tôi làm tròn cũng ok á chớ.

So với hai bộ tiểu thuyết nguyên tác xuất sắc và tinh tế, tác phẩm của tôi vẫn còn rất non nớt và nhiều thiếu sót, cũng không hoàn mỹ gì, chỉ là cố gắng hết sức mình, giữ lại nội dung câu chuyện ở mức độ lớn nhất, cộng thêm sự cải biên thiếu gấm chắp vải thô của tôi mà thôi. Nhưng nhờ vậy mà tôi nhận được rất nhiều sự yêu thích ngoài mong đợi, tôi hổng ngờ được luôn á, cũng cảm thấy vinh dự và may mắn vô cùng. Rất cảm kích mọi người đã thưởng thức lời văn của tôi, nhưng sau khi "Hữu phỉ" và "Khánh dư niên" lên sóng, mong mọi người nhất định phải không ngừng ủng hộ hai tác phẩm truyền hình này, xin đừng vì "Đoạn tuyệt" mà không xem bản chính, việc chọn cái nhỏ bỏ cái lớn như vậy sẽ làm tôi buồn lắm đó. Hai tác phẩm này là thành quả công việc mà thần tượng của chúng ta đã dốc hết sức lực, cần cù tận tụy làm nên, vậy nên mong mọi người nhất định nhất định nhất định phải ra sức cổ vũ và ủng hộ đó nha.

Trong quá trình sáng tác, tôi thường nhận được những lời nhắn của độc giả, nói rằng Tiểu Nguyên trong câu chuyện đã chữa khỏi chứng bệnh sợ trẻ con của họ, nói bản thân quyết định muốn có con. Tôi nhất định nhất định phải lặp lại một lần nữa: tiểu thuyết là hiện thực bóp méo, mà hiện thực không thể vì con người mà can thiệp vào những định luật thép. Mong mọi người sau khi suy xét tường tận, xác nhận điều kiện kinh tế và sự chuẩn bị về mặt tư tưởng của bản thân có thể tiếp nhận được một đứa trẻ rồi, sau đó hẵng quyết định có con, đây là một biểu hiện của việc chịu trách nhiệm.

Tuy rằng tôi thích viết đàn ông sinh con, bởi trong thế giới tiểu thuyết, đàn ông sinh con là một loại đam mê, còn phụ nữ hoàn toàn tách mình ra, giữ khoảng cách an toàn với người xung quanh, hưởng thụ khoái cảm này mà không gặp bất kỳ trở ngại về mặt tâm lý nào. Nhưng tôi rất rõ nỗi đau khi sinh đẻ, cũng như những khó khăn sau khi sinh con của phụ nữ trong thế giới thực. Người phụ nữ đối diện với áp lực sinh nở do xã hội tạo ra, thường sẽ cảm thấy khó khăn hoặc không biết phải xử trí như thế nào. Việc sinh con trong tiểu thuyết thường được mỹ hóa, nhưng trên thực tế, phần lớn thời gian, nó đều là máu chảy đầm đìa. Thế giới tiểu thuyết thường không cần suy xét những việc này, bởi vì tôi không muốn lợi dụng quyển sách này để thuyết giảng hay truyền bá đạo lý. Có lẽ tôi có thể phát biểu suy nghĩ của bản thân trong bản gốc, nhưng đồng văn không phải là một thể loại phù hợp, bởi vậy viết đồng văn, tôi chỉ chú ý duy nhất một điểm, đó là sảng khoái hay không mà thôi, đạo đức không nằm trong phạm vi suy xét của tôi, nhưng ở bên ngoài câu chuyện, tôi vẫn cảm thấy bản thân nhất thiết phải nói rõ ràng.

Đứa trẻ như Tiểu Nguyên, tin tôi đi, thế giới hàng tỷ người bạn cũng không tìm được bé con nào giống vậy đâu, bởi vì như vài bạn từng đoán đó, bé đúng là xuyên qua thật, vậy nên mới thông minh lanh lợi như thế. Tôi muốn liên kết yếu tố này với bộ tiểu thuyết tiếp theo của tôi, nhưng bởi vì tôi là một người nói một đằng làm một nẻo, vậy nên dứt khoát không trêu ngươi nữa, nói thẳng ra luôn nè. Tiểu Nguyên là Tiểu Tỏa của một thế giới nào đó, còn cụ thể là thế giới nào, quả thật tôi cũng chưa nghĩ xong, dù sao vẫn là con của hai người họ.

À còn tên của Tiểu Nguyên nữa, ban đầu tên bé là Độ An (Du An), đọc nối lại giống Đoan (Duan), "Đoan" trong "Đoan Vương", nhưng tôi vẫn cảm thấy ý nghĩa không đủ. Có một ngày nằm ngủ, lòng cứ tụng thầm tên của Tạ Doãn và Ngôn Băng Vân, lúc sắp mơ hết rồi mới giật mình ngồi dậy, phát hiện Doãn Vân có thể ghép thành chữ "Nguyên", tôi vỗ tay cười lớn (đương nhiên hổng có hihi), quyết định là em rồi "Tiểu Nguyên" ơi. Còn về tiết Thượng Nguyên với Doãn An mà mọi người nghĩ đến sau đó, đều là trùng hợp mà thui, nhưng tui đã liên kết hết lại ở phần sau rồi, cũng xem như duyên phận trong định mệnh ha. Xin cảm ơn những cách hiểu mới mẻ của các vị, giúp Tiểu Nguyên có được chiều sâu ba chiều.

Nhớ lại lúc mới viết bộ tiểu thuyết này, lúc đó Tiểu Nguyên nắm giữ kịch bản tế trời, Ngôn Băng Vân sẽ sảy thai theo sở thích xấu của tôi, câu chuyện cũng theo hướng BE. Nhưng may mà nhờ các bà ngoại của Tiểu Nguyên khóc ầm trời, bảo tôi rằng năm tháng mà sảy thai thì sẽ ảnh hưởng đến tính mạng, tôi mới hạ quyết tâm để Tiểu Nguyên sống sót, cũng để Ngôn Băng Vân có thêm một cơ hội sống. Quá trình sáng tác gian nan nhưng cũng thú vị, tôi từng dành cả một đêm đọc nguyên tác "Khánh dư niên" đến ba giờ sáng, vò đầu bứt tai nghĩ xem nên sửa làm sao cho hợp lý nhất, viết như thế nào mới không OOC nhất. Có đợt đọc cả "Khánh dư niên" và "Hữu phỉ", quả thật tôi cảm giác mình sắp thăng thiên luôn rồi é. Trời biết đến cả thi cuối kỳ tôi còn chưa nghiêm túc như vậy, may mà hầu hết tình tiết vẫn khá chân thực. Tôi cố gắng hết sức để lời văn không còn bảo thủ ấu trĩ như vậy nữa, cũng hy vọng mọi người đọc được sẽ cảm thấy vui vẻ ấm lòng nhen.

🍍🍓

Chị tác giả có up 1 đoạn tâm hự lên như này nên bọn em dịch để mn cùng đọc cho vui =)))))))))))))

Mn đọc xong có vui hong, chứ hồi lâu bọn em đọc xong thiệt sự cảm tạ trời đất gì đâu, bà chị mà để Tiểu Nguyên ra đi hay kết BE chắc con tym này tan nát hổng tin vào tình iu gì nữa hết huhu. May mà gia đình ba người vẫn hạnh phúc, may mà Doãn Vân Nguyên vẫn ở bên nhau, Bác Chiến của chúng ta cũng vậy đúng hong mn, rồi sẽ có một cái kết đẹp hoi nè <3

Mn đợi PN nha, chắc phải tuần sau lận, vì đợt này em thu dọn đồ đạc vào SG, hổng có thời gian dịch lắm huhu...

À với lại trên Weibo có fmv truyện này á, mn thích thì vào siêu thoại search xem thử nha. 相决绝 (xiang jue jue), ai có bàn phím tiếng Trung thì gõ như này, còn ai hong có thì copy nhóe.

Link nè mn:

🍍 https://m.weibo.cn/status/4475671268905555?fbclid=IwAR32aCbiFXNPNJbw-ZLbwaLIfhUnMEFnDFo2AxezLv6r3wBMizVS7sFtKEE

🍓 https://m.weibo.cn/status/4502393608073359?fbclid=IwAR3eMFCLxN58sEl32czX2iV3rxdvOszXgGCfaCkjKFq2fpTCNHcUPqKmMv8

Iu cả nhà σ(≧ε≦σ) ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com