Nuốt Chửng
〖Author〗 cachexia
〖 Editor + Beta 〗 Kaz_laven
Tóm tắt:
"Tôi đã nghĩ về em không ngừng, kể từ khoảnh khắc tôi nhìn thấy em."
Giọng hắn là một lời thì thầm bỏng rát, cọ xát vào vành tai Isagi.
"Về hương vị của em. Về cách em sẽ siết chặt lấy tôi."
Cả người Isagi khẽ run lên.
"Em sẵn sàng rồi."
Một tiếng cười trầm khàn bật ra từ lồng ngực Bunny, mang theo sự chế ngự tuyệt đối.
"Không, em chưa đâu."
Thẻ bổ sung: trôn có lài, dirtytalk, sizegap, ngụ ý Dom/Sub (không rõ ràng), ám ảnh muốn mang thai, hành vi chiếm hữu,...
------------------
Cánh tay Isagi bỗng cảm thấy nhẹ hẫng, như thể không còn thuộc về mình.
Lớp vải áo dính chặt vào da, cậu khó khăn lột nó ra. Dưới ánh đèn vàng vọt của khách sạn, từng vệt mồ hôi bóng loáng trên ngực, nhớp nháp và lành lạnh trong không khí khô khốc. Ánh sáng lướt dọc theo xương quai xanh thanh mảnh và những đường cong của khung sườn, tạo nên một vẻ đẹp yếu ớt đến nao lòng.
Đôi chân cậu, trái lại, nặng trĩu. Cậu đá chiếc quần tuột khỏi đầu gối, lớp nội y cũng bị kéo xuống theo, cạp quần sượt qua những nếp gấp mềm mại, thầm kín giữa hai chân.
Không gian tĩnh lặng đến đáng sợ. Tiếng thở của chính cậu trở nên thật lớn, át cả tiếng rù rì của hệ thống thông hơi. Nhịp tim cậu đập thình thịch, dồn dập ngay sau hốc mắt.
Bunny đang quan sát cậu. Ánh mắt hắn như một loài mãnh thú, dán chặt vào từng tấc da thịt của Isagi. Hắn vẫn mặc nguyên quần áo, chỉ có hàng cúc áo trước ngực đã bung mở, để lộ lồng ngực vạm vỡ và những thớ cơ săn chắc lấp loáng mồ hôi. Hắn nhìn cơ thể Isagi không phải như một thứ gì quý hiếm, mà như một vật sở hữu, một thứ đã được định sẵn là của riêng hắn.
Isagi bất an cựa quậy. Cậu đứng đó, trần trụi trước cái lạnh và ánh nhìn thiêu đốt, cảm nhận hơi nóng ẩm ướt từ nơi sâu thẳm nhất đang âm thầm rỉ ra. Nó đã ướt át, dù chưa một ngón tay nào chạm tới. Một cơn xấu hổ bỏng rát chợt dâng lên, lan khắp lồng ngực và nóng bừng hai má. Cậu vô thức siết chặt cơ thể, một nỗ lực tuyệt vọng để che giấu sự phản bội của chính mình.
Bunny chậm rãi bước tới.
Không một chút do dự. Hắn khuỵu gối trước mặt Isagi, tư thế của một kẻ sùng đạo trước vật thờ, hay của một con thú đói trước bữa tiệc thịnh soạn. Đôi tay hắn ngay lập tức đưa lên, lòng bàn tay rộng và thô ráp bao phủ lấy cặp đùi non mềm của Isagi. Hơi nóng từ chúng như một luồng điện thiêu đốt da thịt cậu. Bàn tay ấy từ từ di chuyển lên cao, miết vào phần thịt đùi săn chắc, ngón cái ấn mạnh dọc theo nếp gấp nơi đùi gặp hông, một sự chiếm hữu không lời.
Bunny không nói, hắn chỉ hít thở, như thể đang cố gắng thu hết mùi hương của cậu vào lồng ngực. Ở khoảng cách này, hương thơm càng trở nên mãnh liệt—mùi mồ hôi mằn mặn của cơ thể, và vị ngọt đậm, ẩm ướt nồng nàn tỏa ra từ giữa hai chân Isagi.
Một tiếng gầm gừ khe khẽ bật ra từ cổ họng Bunny. Hơi thở của hắn phả vào nơi nhạy cảm nhất, mang theo lời thì thầm khàn đặc, mỗi chữ như một sự khẳng định tàn nhẫn.
"Em có mùi như thể đang cầu xin rồi."
Isagi lảo đảo, cả người như muốn nhũn ra. Đôi tay cậu lơ lửng giữa không trung, hoàn toàn mất phương hướng. Đầu gối tưởng chừng sắp khóa chặt lại, không thể đứng vững. Má cậu nóng ran. Lối vào mềm mại của cậu co thắt dữ dội, và cậu biết chắc Bunny đã nghe thấy âm thanh ướt át đó. Cậu cảm nhận được lồng ngực hắn phập phồng khi hít một hơi thật sâu, thật chậm rãi.
"Chết tiệt."
Âm thanh đó không giống một lời chửi thề, mà gần như là một tiếng thở dài đầy tôn kính.
Sau đó, hắn đứng dậy, bóng hình cao lớn của hắn lại bao trùm lấy cậu, sự kiềm chế vẫn căng như dây đàn trên gương mặt. Đôi tay hắn lướt trên da Isagi khi hắn đứng lên, để lại những vệt nóng bỏng, khẳng định chủ quyền. Một tay vòng ra sau gáy, ghì chặt. Tay kia đặt lên hông cậu, nặng nề và đầy chiếm hữu.
"Em còn mềm mại hơn cả những gì tôi hình dung."
Hắn nói, giọng nói như tự thì thầm với chính mình, một sự khám phá đầy thỏa mãn.
"Sinh ra để làm chuyện này."
Isagi không biết phải nhìn đi đâu. Cậu dán mắt vào lồng ngực Bunny, cố gắng tuyệt vọng để không cho ánh mắt mình trượt xuống thấp hơn. Nhưng cơ thể cậu không nghe lời. Cơn đau âm ỉ, nóng chảy giữa hai đùi cứ thế lan ra, một ngọn lửa lan xuống tận đầu gối.
Cậu muốn đáp trả bằng một lời lẽ sắc bén, bất cứ điều gì cũng được. Nhưng khi Bunny nắm lấy eo cậu, xoay người và dẫn cậu về phía giường, mọi từ ngữ đều tan biến.
Tấm nệm chạm vào sau đùi cậu. Cậu theo bản năng chống tay lên mặt giường. Lớp vải cotton lạnh lẽo, vô trùng, một sự đối lập trần trụi với những gì sắp diễn ra. Bunny áp sát từ phía sau, và Isagi cảm nhận được sức nặng rắn chắc của cơ thể hắn trước khi bất cứ điều gì khác xảy ra. Người đàn ông này tỏa ra một luồng nhiệt hầm hập như một lò lửa.
Đôi bàn tay to lớn ôm trọn lấy cặp mông tròn trịa của cậu. Những ngón tay cái nhẹ nhàng nhưng dứt khoát tách chúng ra, phơi bày những nếp gấp ẩm ướt, đỏ ửng và đang run rẩy. Bunny phát ra một âm thanh trầm thấp từ cổ họng. Không phải là ngạc nhiên. Đó là âm thanh của cơn đói khát nguyên thủy.
"Tôi đã nghĩ về em không ngừng, kể từ khoảnh khắc tôi nhìn thấy em."
Giọng hắn là một lời thì thầm bỏng rát, cọ xát vào vành tai Isagi.
"Về hương vị của em. Về cách em sẽ siết chặt lấy tôi."
Cả người Isagi khẽ run lên.
"Em sẵn sàng rồi."
Một tiếng cười trầm khàn bật ra từ lồng ngực Bunny, mang theo sự chế ngự tuyệt đối.
"Không, em chưa đâu."
Bunny quỳ xuống lần nữa, như một con thú đói đã bị bỏ mặc quá lâu và cuối cùng cũng được phép ăn.
Bàn tay hắn đã ở sẵn đó, nóng bỏng và rắn chắc, tách Isagi ra từ phía sau. Lòng bàn tay hắn áp vào sự mềm mại của đùi cậu, những ngón tay cái trượt vào trong để mở cậu ra hoàn toàn, phơi bày trọn vẹn nơi sưng tấy, nóng hổi giữa hai chân. Luồng không khí mát lạnh đột ngột chạm vào làn da ướt át khiến Isagi run lên bần bật. Hơi thở cậu nghẹn lại.
Và rồi, miệng của Bunny áp lên cậu.
Đó không phải là một nụ hôn. Thậm chí không phải là một sự trêu chọc. Đó là một hành động nuốt chửng.
Cú lướt lưỡi đầu tiên của Bunny rộng và chậm rãi, kéo qua từng nếp gấp trơn tuột như thể hắn muốn nếm trọn mọi thứ cùng một lúc. Sự tiếp xúc ướt át và tàn nhẫn ấy đã cướp đi mọi âm thanh của Isagi. Đầu cậu gục xuống, những ngón tay cuống quýt tìm kiếm một điểm tựa trên tấm ga giường lạnh lẽo.
Bunny rên rỉ ngay trên da thịt cậu. Âm thanh đó không phải để ra vẻ. Nó hoàn toàn bản năng, nguyên thủy và trần trụi.
Isagi cảm nhận được sự rung động của nó xuyên qua từng thớ thịt, lan đến tận cùng cốt lõi. Cậu giật nảy mình.
Bunny tách cậu ra rộng hơn nữa. Cái ghì của hắn không hề nới lỏng, đôi tay kẹp chặt cậu lại trong khi chiếc lưỡi của hắn hoạt động với một sự tập trung đáng sợ. Chưa có nhịp điệu nào, chỉ có áp lực và mục đích—những cú liếm dày, đều đặn, mỗi lúc một xoáy sâu hơn, xen kẽ giữa việc đâm vào và liếm rộng ra. Mũi hắn liên tục cọ vào da Isagi với mỗi cú liếm đói khát.
Cậu không đang được mơn trớn. Cậu đang bị ngấu nghiến.
Isagi thở dốc, đôi chân bắt đầu run rẩy không kiểm soát. Dòng dịch ngọt ngào giữa hai đùi cậu tuôn ra ngày một nhiều với mỗi lần chiếc lưỡi ướt át của Bunny lướt qua. Toàn bộ cơ thể cậu co rúm lại, bị kích thích quá độ và hoàn toàn không phòng bị. Cậu cố gắng nói điều gì đó—*chờ đã, nhiều quá, chậm lại*—nhưng không một từ nào có thể thoát ra khỏi đôi môi đang hé mở.
Đầu gối cậu gần như khuỵu xuống khi Bunny mút mạnh vào hạt ngọc nhỏ đang cương cứng trên đỉnh khe mật. Cậu thậm chí không nhận ra mình đã bật ra tiếng rên cho đến khi Bunny hừ một tiếng đầy thỏa mãn và siết chặt lấy cậu hơn.
Hơi thở nóng rực của hắn phả vào cậu, mang theo những lời thì thầm đầy ám ảnh.
"Em đã run rẩy rồi."
"Đừng chống cự. Cứ để tôi nếm em cho trọn vẹn."
Những lời nói đó như mật ngọt, tan chảy và thấm sâu vào da thịt cậu. Isagi bấu chặt lấy ga trải giường, lồng ngực phập phồng kịch liệt. Tầm nhìn cậu nhòe đi.
Cậu đã mất kiểm soát. Hoàn toàn mất kiểm soát.
Bunny liếm như thể muốn ghi nhớ từng chi tiết, từng phản ứng của cơ thể cậu. Miệng hắn không ngừng nghỉ, tàn nhẫn kéo ra những tiếng thở hổn hển và những tiếng khóc nức nở không tự chủ từ cổ họng Isagi. Cơ thể cậu rung lên dưới sự tấn công đó, đùi run lẩy bẩy khi khoái cảm cuộn trào quá nhanh, quá sắc bén, quá sâu.
Cậu có thể cảm nhận được lối vào của mình co thắt lại mỗi khi lưỡi Bunny lướt vào trong. Sự kéo căng thực sự còn chưa đến, nhưng cơ thể cậu đã phản ứng như thể nó biết trước định mệnh của mình.
Cậu chưa sẵn sàng.
Nhưng Bunny vẫn tiếp tục.
Mỗi âm thanh ướt át, mỗi cái quẹt lưỡi, mỗi tiếng rên khẽ đều thấm đẫm cơn đói khát. Khi Bunny cuối cùng mút lần nữa, sâu và đều đặn, sợi dây căng thẳng trong cậu đứt phựt.
Isagi lên đỉnh một cách nhanh chóng và bất lực, với một tiếng thét khàn đặc mà cậu không còn nhận ra là của chính mình. Toàn bộ cơ thể cậu cứng đờ, cột sống cong vút, đôi chân mềm nhũn. Lối vào của cậu co bóp điên cuồng quanh miệng Bunny thành những đợt sóng nóng bỏng, ướt át.
Bunny không dừng lại. Hắn liếm qua cơn cực khoái của cậu, giờ đây chậm rãi hơn, như thể đang thưởng thức những dư chấn cuối cùng, dịu dàng lướt lưỡi qua mớ hỗn độn mà chính hắn đã tạo ra.
Khi hắn cuối cùng cũng chịu lùi lại, miệng hắn đã ướt đẫm. Lồng ngực hắn phập phồng với những nhịp thở nông và không đều.
Hắn dịu dàng áp môi vào mặt trong đùi Isagi.
Giọng hắn giờ đây trầm hơn, mang theo một sự thỏa mãn sâu sắc.
"Em còn ngon hơn cả những gì tôi tưởng tượng."
"Chỉ riêng điều đó thôi đã đáng để tôi phải tìm lại em."
Đôi mắt Isagi lim dim, hoàn toàn mơ màng. Các cơ bắp vẫn còn co giật sau cơn quá tải cảm xúc. Hơi nóng giữa hai chân cậu vẫn chưa ngừng rạo rực.
Cậu thậm chí không thể thốt nên lời.
Bunny kéo cậu lên khỏi mép giường nhẹ nhàng như thể cậu không hề có trọng lượng. Đôi tay hắn mạnh mẽ và đầy quyền lực, làn da ấm áp và trơn tuột nơi miệng hắn vừa rời khỏi. Chân Isagi vẫn run rẩy, cơ bắp yếu đi sau cơn cực khoái, nhưng Bunny không hề có ý định chờ đợi.
Hắn dẫn Isagi vào sâu hơn trên nệm, kéo cậu vào giữa những tấm ga trắng tinh sạch sẽ. Mỗi tấc da thịt cậu chạm vào mặt nệm đều cảm thấy quá mềm mại, quá chói lòa. Đùi cậu ẩm ướt, làn da bên trong vẫn còn ướt át và nhạy cảm đến cùng cực.
Bunny cúi xuống trên người cậu, một đầu gối ấn vào giữa hai chân cậu, tách chúng ra. Giọng hắn trầm thấp, một mệnh lệnh không thể chối từ.
"Dạng chân ra."
Nó không hề giống một câu hỏi.
Isagi do dự. Chỉ trong một khắc.
Rồi cậu tuân lệnh, chậm rãi tách hai chân ra, phơi bày bản thân hoàn toàn dưới sức nặng của ánh nhìn của Bunny. Cậu cảm nhận được nụ hôn lành lạnh của không khí trên làn da trần trụi. Không có gì che chắn, không có gì bảo vệ. Mỗi tấc da thịt của cậu đều lộ ra, lấp lánh và đỏ ửng sau màn dạo đầu mãnh liệt.
Cậu không biết phải nhìn đi đâu. Lên trần nhà? Ra cửa sổ? Hay vào đôi môi của Bunny?
Nhưng rồi Bunny đã ở đó, bàn tay hắn trượt xuống đùi Isagi, lại bao bọc lấy cậu bằng hơi nóng và áp lực, những ngón tay tìm đến mớ hỗn độn giữa hai chân cậu như thể chúng chưa bao giờ rời đi.
Hắn thì thầm, giọng nói như tự nói với chính mình hơn là với cậu.
"Em mềm mại ở mọi nơi."
"Mịn màng đến chết tiệt."
Isagi thở ra một hơi run rẩy. Cơ thể cậu co rúm lại vì dự cảm.
Rồi Bunny trượt một ngón tay vào giữa những nếp gấp của cậu, chậm rãi và đầy dụng ý. Không phải trêu chọc, chỉ đơn thuần là đo lường. Thu thập những giọt dịch ngọt. Đầu ngón tay từ từ tiến vào. Isagi thở hắt ra. Cảm giác này sắc bén hơn cậu nghĩ—nóng bỏng, căng đầy và hoàn toàn mới mẻ.
Giọng Bunny trầm và đầy kiểm soát, như một huấn luyện viên đang chỉ dạy.
"Thả lỏng."
"Để tôi cho em thấy cách em tiếp nhận nó."
Hắn đẩy sâu hơn. Một ngón tay, dày và vững chãi, trượt vào nơi nóng bỏng của cậu. Miệng Isagi hé mở. Lưng cậu hơi cong lên. Cậu cố gắng giữ yên, nhưng cảm giác bị nong ra này quá sức chịu đựng.
Bunny quan sát cậu như thể đang nghiên cứu một tác phẩm nghệ thuật, đọc vị từng hơi thở, từng cái co giật của cơ bắp.
Hắn khẽ cong ngón tay, một chuyển động nhỏ nhưng lại gây ra một cơn địa chấn bên trong Isagi.
"Đó. Em cảm nhận được không?"
"Đó chính là nơi tôi muốn đến."
Isagi bấu chặt lấy ga trải giường, hơi thở đứt quãng, đùi căng cứng.
Bunny thêm vào ngón tay thứ hai.
Nó bỏng rát. Không hẳn là đau, mà là một áp lực nặng nề và chậm rãi, kéo cậu ra rộng hơn nữa. Cơ thể cậu run rẩy quanh những ngón tay hắn, quá trơn trượt, quá nhạy cảm, đã phải hoạt động hết công suất để theo kịp.
Isagi nhắm nghiền mắt, cố gắng hít thở, cố gắng chịu đựng.
Giọng Bunny trở nên thô ráp hơn, một mệnh lệnh trần trụi.
"Nhìn tôi."
Cậu tuân lệnh.
Đồng tử của Bunny đã giãn nở hết mức, quai hàm căng cứng. Hắn di chuyển những ngón tay ra vào một cách chậm rãi, hơi xoay nhẹ với mỗi cú đẩy, cảm nhận từng phản ứng của cậu như thể đang vẽ một bản đồ khoái cảm.
"Tôi muốn em chạm vào tôi."
Hắn nhích người về phía trước, nắm lấy tay Isagi và kéo nó lên phía trước quần mình. Khối hình bên dưới lớp vải thật khổng lồ. Dày cộm, cứng rắn, và rạo rực hơi nóng ngay cả khi bị ngăn cách.
Mắt Isagi mở to kinh ngạc.
Bunny dùng một tay kéo khóa quần xuống, trong khi những ngón tay kia vẫn không ngừng chuyển động bên trong Isagi. Tiếng khóa kéo xé toạc sự tĩnh lặng.
Và rồi bàn tay Isagi được hắn dẫn lối, bao bọc lấy nó, da thịt chạm vào nhau.
Nó thật dày. Nặng trĩu trong lòng bàn tay cậu. Nóng bỏng.
"Vuốt ve nó đi."
Giọng hắn ra lệnh, nhẹ nhàng nhưng không cho phép từ chối.
"Chậm rãi thôi."
Isagi bắt đầu chuyển động, ban đầu còn vụng về. Lòng bàn tay cậu trượt dọc theo chiều dài cự vật của Bunny, dính nhớp bởi dịch nhờn đã rỉ ra. Nó còn cứng hơn cậu tưởng tượng, và nó giật nảy dưới sự tiếp xúc của cậu.
Một tiếng rên trầm thấp bật ra từ cổ họng Bunny, và những ngón tay hắn thúc sâu hơn để đáp lại.
Lối vào của Isagi co thắt dữ dội.
Cậu có thể cảm thấy mình đang rỉ ra nhiều hơn, căng ra, cố gắng theo kịp mọi kích thích đang dồn dập tấn công—cả những gì đang được thực hiện với cậu, và những gì cậu đang làm để đáp lại.
Bunny rút những ngón tay ra với một âm thanh ướt át, chậm rãi, và Isagi khẽ rên rỉ vì sự mất mát đột ngột.
Cơ thể cậu rạo rực ở nơi vừa được mở ra, co giật và ẩm ướt, vẫn còn co thắt lại sau sự kéo căng. Cậu không biết điều gì sẽ đến tiếp theo. Có lẽ nhiều hơn. Hay một khoảng lặng.
Thay vào đó, Bunny cúi xuống trên người cậu, nặng trĩu hơi nóng, và với tay về phía chiếc bàn đầu giường.
Tiếng xé nhẹ của một chiếc vỏ bao phá vỡ sự im lặng. Tiếng sột soạt của lớp latex. Tiếng lòng bàn tay lướt dọc theo khối da thịt dày cộm, đỏ ửng.
Isagi chớp mắt nhìn lên trần nhà, ánh đèn từ chiếc đèn ngủ làm ấm một nửa khuôn mặt, trong khi nửa còn lại chìm vào bóng tối. Tim cậu đập loạn xạ khi Bunny vào vị trí, một tay hắn nhẹ nhàng dẫn phần đầu tù của dương vật xuống giữa hai chân cậu.
Cậu cảm nhận được nó đang ấn vào mình.
Sức nặng của nó.
Quá nóng. Quá rộng. Quá sức chịu đựng.
Hơi thở của cậu như bị chặn lại trong cổ họng. Cậu nhìn xuống và thấy nó—dày, sẫm màu, sưng tấy vì máu và trơn tuột ở đầu. Nó ấn về phía trước, nép mình vào lối vào đang run rẩy mà Bunny vừa dày công chuẩn bị. Trông nó thậm chí còn không thể vừa.
Một tia hoảng loạn trắng xóa lóe lên sau mắt cậu.
Cơ thể cậu cứng đờ.
Giọng cậu tuột ra, quá nhanh, quá yếu ớt.
"Chờ đã."
Lồng ngực cậu phập phồng với những hơi thở nhanh và nông. Đôi tay cậu đẩy vào bụng Bunny, nơi cơ bắp săn chắc ẩn dưới lớp da đẫm mồ hôi.
Giọng cậu vỡ ra, run rẩy.
"Nó to quá."
"Em không—em không thể chịu được đâu."
Bunny đứng yên.
Không có sự thất vọng. Không có sự ép buộc. Chỉ có sự tĩnh lặng tuyệt đối, sự kiên nhẫn cuộn chặt trong cơ thể hắn như một con mãnh thú đang chờ đợi thời cơ chín muồi.
Rồi tay hắn từ từ trượt lên sườn Isagi. Chậm rãi. Vững chãi. Ngón tay cái hắn lướt qua một xương sườn, qua vùng lõm ngay dưới trái tim cậu.
Hơi thở hắn đặc quánh hơi nóng nhưng lại mềm mại ở những góc cạnh, một sự mâu thuẫn đầy mê hoặc.
"Suỵt."
"Tôi sẽ không nhét tất cả vào đâu."
Hắn cúi xuống, miệng kề sát tai Isagi, lời thì thầm của hắn như một lời hứa, một lời nguyền rủa.
"Chỉ phần đầu thôi."
Isagi thở ra một hơi run rẩy, cậu không tin hắn, nhưng cậu cần phải tin.
Cậu gật đầu.
Bunny hôn lên bên cổ họng cậu, và rồi, hắn đẩy.
Áp lực ập đến ngay lập tức. Chỉ riêng phần đầu đã lớn hơn hai ngón tay của cậu. Nóng bỏng và dai dẳng, nó kéo cậu ra rộng hơn bất cứ thứ gì cậu từng trải qua. Miệng Isagi há hốc. Đôi chân cậu co giật theo bản năng muốn khép lại.
Nhưng bàn tay của Bunny đã ở đó, nhẹ nhàng dẫn một bên đùi cậu ra xa hơn, dùng một lực vừa phải để giữ cho cậu mở ra.
"Thở đi."
Giọng hắn trầm ấm, một sự trấn an đầy quyền lực.
"Em đang làm hoàn hảo."
Isagi cố gắng.
Cơn bỏng rát xuyên qua cậu, sâu và nóng. Phần đầu từ từ trượt vào trong với một lực chậm rãi, tàn nhẫn, và cơ thể cậu theo bản năng siết chặt lại, như thể đang cố gắng từ chối kẻ xâm nhập.
Cậu có thể cảm nhận từng milimet đang tiến vào, từng đường gân, từng nhịp đập.
Chỉ là phần đầu.
Và nó đã cảm thấy như quá sức chịu đựng.
Hắn áp trán mình vào thái dương Isagi, thì thầm những lời khen ngợi đầy ám ảnh.
"Tốt lắm."
"Em siết chặt lấy tôi quá. Tôi gần như không thể di chuyển."
Móng tay của Isagi cào vào ga trải giường, để lại những vết hằn.
Hông cậu co giật, nhưng Bunny vẫn giữ yên, không ép sâu hơn—chỉ ở ngay đó, chôn vùi nơi ngưỡng cửa.
Dương vật hắn rạo rực bên trong cậu. Một lời đe dọa. Một lời hứa.
Isagi thở hổn hển, lồng ngực phập phồng với thứ gì đó gần như một tiếng nức nở.
Cậu thở ra những lời van xin yếu ớt.
"Em không thể."
"Em không biết mình có thể không."
Giọng Bunny đặc quánh, gần như thành kính, một lời khẳng định không thể chối cãi.
"Em có thể."
"Tôi sẽ giữ lấy em. Tôi sẽ từ từ thôi. Em sẽ được lấp đầy trước cả khi em nhận ra."
Hắn nhấp nhẹ về phía trước, chỉ một chút thôi.
Sự kéo căng sâu hơn. Và Isagi vỡ òa.
Bunny không di chuyển nhanh.
Hắn giữ trán mình áp vào thái dương Isagi, mồ hôi của họ hòa vào nhau nơi da thịt tiếp xúc. Hơi thở hắn đều đặn, ấm áp trên má Isagi. Một tay hắn vẫn giữ chặt đùi Isagi, giữ cho cậu phải dang rộng. Tay kia luồn xuống dưới, đỡ lấy phần lưng dưới của cậu như một cái nẹp vững chắc.
Rồi hắn bắt đầu đẩy vào.
Chậm rãi. Cố ý. Từng chút một, như thể trọng lực đang kéo một thứ không thể tránh khỏi vào đúng vị trí của nó.
Mắt Isagi nhắm nghiền. Quai hàm cậu siết chặt. Áp lực giữa hai chân cậu tăng lên đến mức không tưởng, một cơn bỏng rát nóng chảy, căng tức bắt đầu từ sâu bên trong và lan tỏa ra khắp cơ thể. Mỗi hơi thở đều đứt quãng. Cơ thể cậu run lên bần bật dưới sức nặng của hắn.
Chỉ riêng phần đầu đã là quá sức. Giờ đây, toàn bộ dương vật của Bunny đang ấn vào từng inch một, dày cộm và không ngừng nghỉ.
Cơ thể cậu đã trơn trượt vì sẵn sàng, nhưng nó không quen với điều này. Không quen với kích thước tuyệt đối của hắn. Cậu có thể cảm nhận những nếp gấp của mình bị tách ra xa hơn, bị kéo mỏng quanh hắn. Lối vào căng ra, rồi đến những bức tường bên trong, cơ bắp và hơi nóng kháng cự trước khi phải đầu hàng trước mỗi chuyển động nhỏ nhất.
Nó không chỉ là đầy. Nó là sự xâm chiếm.
Đôi chân cậu lại co giật. Bàn tay cậu cào cấu tấm ga trải giường, tìm kiếm một thứ gì đó để níu giữ bản thân khỏi bị cuốn trôi.
Giọng Bunny thì thầm, một sự trấn an tàn nhẫn.
"Từ từ nào."
"Em đang mở ra cho tôi."
Isagi lắc đầu, thở hổn hển, những lời phản kháng yếu ớt.
"Nó… quá sức…"
Nhưng cậu không ngăn hắn lại.
Cậu không thể.
Cảm giác đó vừa không thể chịu đựng được, vừa tinh tế một cách đau đớn, giống như bị lấp đầy vượt quá giới hạn mà cơ thể cậu được tạo ra. Những bức tường bên trong của cậu rung lên và co thắt, cố gắng thích nghi, cố gắng đẩy lùi. Bunny rên lên trên cậu—một âm thanh tối tăm và đầy thành kính—rồi thúc sâu hơn.
Thêm một inch nữa. Rồi một inch nữa.
Isagi nghẹn ngào một tiếng rên. Nó vang lên quá lớn trong sự im lặng của căn phòng.
Lối vào của cậu co bóp mạnh mẽ quanh kẻ xâm nhập. Dịch nhờn của cậu bao phủ mọi thứ giữa họ. Ga trải giường ẩm ướt dưới lưng. Cậu có thể cảm nhận da thịt của Bunny trượt trên mặt trong đùi mình, nóng bỏng và căng cứng vì gắng sức. Mọi cơ bắp trong cơ thể Bunny đều gồng lên, kìm nén, ép buộc sự kiên nhẫn.
Hắn lại ra lệnh bằng giọng nói thô ráp.
"Nhìn tôi."
Isagi mở mắt, nước mắt đã đọng lại ở khóe, cậu chớp mắt mạnh để xua đi lớp màng mờ.
Mắt Bunny hoang dại, đen tối và khóa chặt vào cậu.
Hắn thở ra những lời khen ngợi không đầu không cuối, giọng nói đứt quãng vì ham muốn.
"Em đang tiếp nhận tôi quá tuyệt vời."
"Em thậm chí còn không biết mình đã sâu đến mức nào đâu."
Isagi có thể cảm nhận được nó. Nó không chỉ ở bên trong—nó đang ấn vào một điểm nào đó. Sâu hơn. Thấp hơn. Gần như không thể chịu đựng nổi.
Mỗi chuyển động của hông Bunny đều đẩy áp lực lên cao hơn. Đầu dương vật của hắn lướt qua những nơi Isagi thậm chí không biết là mình có. Bụng cậu quặn lại vì sức mạnh của nó, lồng ngực phập phồng như thể cậu đang chết chìm trong sức nặng.
Bunny thay đổi cách ghì, hơi nghiêng hông. Và rồi—
Đó.
Toàn bộ cơ thể Isagi cứng đờ.
Dương vật bên trong cậu cọ xát vào một điểm như có luồng điện chạy qua, một điểm tàn khốc. Âm thanh bật ra khỏi cổ họng cậu thậm chí không phải là một từ. Nó chỉ là một tiếng thét trần trụi của cảm giác.
Bunny gầm gừ, hông lại uốn cong, chậm rãi trượt thêm một inch nữa vào trong.
Đùi Isagi co giật dữ dội. Ngón chân cậu cong lại.
Tầm nhìn của cậu mờ đi ở các cạnh. Tất cả những gì tồn tại trong thế giới của cậu lúc này là sự kéo căng, hơi nóng, sự trượt ướt át của da thịt, và cách thức tàn bạo nhưng tuyệt đẹp mà Bunny đang lấp đầy cậu.
Hơi thở hắn nóng bỏng trên má cậu, mang theo những lời tuyên bố sở hữu trầm thấp.
"Em là của tôi như thế này."
"Toàn bộ em."
Isagi không trả lời.
Cậu không thể.
Cậu vẫn đang vật lộn để hiểu tại sao mình vẫn chưa bị xé làm đôi.
Bunny dịch người về phía trước, sức nặng của hắn đè lên cái nôi hông của Isagi. Góc độ thay đổi—sâu hơn một cách không tưởng—và độ dày đang nghiền bên trong cậu đẩy vào một điểm khiến Isagi phải thở hắt ra qua kẽ răng.
Sau đó, Bunny di chuyển lần nữa, lần này chậm hơn, và những ngón tay hắn trượt xuống, tách mớ hỗn độn ướt át giữa hai nếp gấp của Isagi, trơn tuột vì mồ hôi và sự kích thích. Chúng tìm thấy hạt ngọc sưng tấy ở trên cùng và bắt đầu xoa theo những vòng tròn chậm, chắc.
Isagi giật nảy người như bị điện giật.
Toàn bộ cơ thể cậu căng cứng khi những cú thúc ngày càng sâu hơn. Không nhanh hơn, không thô bạo hơn—chỉ nặng nề hơn, như thể Bunny đang đào sâu vào một nơi chưa từng được chạm tới.
Cậu có thể cảm nhận được hắn sâu đến mức nào bây giờ. Dương vật của Bunny đã vào sâu trong cậu đến đâu. Nó không còn chỉ là sự thâm nhập. Đó là áp lực lên mọi bức tường run rẩy, kéo cậu căng ra quanh một thứ không nên vừa. Nhịp điệu thật điên rồ—kéo vào, ấn lên, nghiền xuống, những ngón tay vẫn xoay tròn trên âm vật của cậu một cách tàn nhẫn, cẩn thận và có tính toán.
Đó không phải là một sự trêu chọc.
Đó là sự chiếm hữu.
Isagi nghiến răng và phát ra một tiếng động sắc, đứt quãng.
Cậu cố đẩy vào ngực Bunny, lòng bàn tay trơn tuột và run rẩy, nhưng nó giống như cố gắng di chuyển một khối cơ bắp và hơi nóng. Bunny thậm chí không nao núng.
Hơi thở của hắn đặc quánh, giọng nói trầm thấp, khàn đi vì ham muốn.
"Em đang siết tôi chặt quá."
"Cảm giác như cơ thể em không muốn buông ra."
Cánh tay Isagi run lên vì cố gắng, cố đẩy hắn ra, nhưng Bunny chỉ nhấp sâu hơn để đáp lại. Những ngón tay trên âm vật cậu tăng tốc, xoa mạnh hơn, gửi những xung động khoái cảm không mong muốn xé toạc qua cậu.
Giọng cậu gần như không còn, một lời cầu xin tuyệt vọng.
"Dừng lại."
"Anh—sâu quá—"
Nhưng âm thanh chết lịm dưới một cú nghiền mạnh của hông Bunny. Dương vật bên trong cậu ấn sâu hơn nữa, và cậu cảm thấy nó đẩy lên, xa đến mức đau nhói sau rốn. Chiều dài dày cộm rạo rực, và nó gửi một sự rung động dữ dội qua cửa mình cậu, phản bội cậu.
Miệng Bunny tìm đến cổ cậu, thở nóng vào da, lời nói sắc và nặng nề.
Hắn rên rỉ, một sự khẳng định đầy thỏa mãn.
"Em đang nuốt trọn từng inch."
"Em cảm thấy không? Em sinh ra để làm điều này."
Isagi lắc đầu.
Đùi cậu co giật, cố gắng khép lại, nhưng sức nặng của Bunny đã đè chúng ra và ghim chặt. Tiếng da thịt va vào nhau giờ đây lấp đầy không khí, ướt át và không ngừng. Căn phòng quá ấm. Mỗi hơi thở Isagi lấy vào đều đặc quánh mồ hôi và xạ hương.
Âm vật cậu rạo rực dưới những ngón tay của Bunny. Cậu không muốn, nhưng hông cậu giật nảy. Cơ thể cậu phản ứng như thể nó đã được huấn luyện để mở ra.
Bunny lại nghiền, sâu, sâu, sâu hơn—và Isagi kêu lên, nửa nghẹn ngào, choáng ngợp. Chân cậu cứng đờ.
Cậu đẩy mạnh hơn vào ngực Bunny, một cú đẩy thảm hại, đầy hoảng loạn.
Cậu thì thầm.
"Làm ơn."
"Em không thể. Em—không thể."
Bunny chỉ hôn lên má cậu, một sự dịu dàng tàn nhẫn.
"Suỵt. Em đang làm rất tốt."
Dương vật hắn lại rạo rực, dịch chuyển sâu hơn. Phần đầu cảm giác như đang nằm trên một thứ gì đó sâu và đau, một phần của cậu mà cậu chưa bao giờ chạm tới. Những bức tường của cậu rung lên và co bóp, cố gắng thích nghi với sự kéo căng không thể.
Nó đau. Nó bỏng rát. Nó xé toạc cậu ra.
Và Bunny vẫn di chuyển—đều đặn, cẩn thận, nghiền hết mình vào cậu như thể hắn đã hoàn toàn sở hữu hình dạng của cậu bây giờ.
Isagi không thể thở đúng cách.
Cậu không thể ngăn nó lại.
Cậu chỉ có thể cảm nhận.
Isagi không còn theo kịp nhịp điệu nữa.
Dương vật của Bunny nghiền sâu bên trong cậu, dày và nóng, vẫn di chuyển như thể nó thuộc về nơi đó. Những ngón tay hắn không rời khỏi âm vật của Isagi. Chúng xoay tròn, miết, ấn mạnh hơn—mọi chuyển động đều được điều chỉnh theo sự hoảng loạn run rẩy của một cơ thể không thể cầm cự được nữa.
Isagi run rẩy bên dưới hắn.
Đùi cậu run lên. Cánh tay cậu giờ đây mềm nhũn hai bên, nỗ lực đẩy Bunny ra đã biến mất từ lâu. Mồ hôi đọng lại ở cuối cột sống, chảy xuống giữa các xương sườn. Cậu ướt đẫm—cả trong lẫn ngoài—và tiếng da thịt va vào nhau lấp đầy căn phòng theo một nhịp điệu tục tĩu.
Bunny lại nghiền.
Không mạnh. Mà sâu. Áp lực lên mọi nơi đau nhức bên trong cậu. Isagi cảm thấy đầu dương vật của hắn nghiền lên trên, những tĩnh mạch dày cộm kéo qua hơi nóng và cơ bắp, lướt qua thứ gì đó làm cậu bừng sáng từ bên trong.
Mắt cậu mở to.
Miệng cậu mở ra, lúc đầu không có âm thanh, chỉ có không khí và sự hoài nghi khi khoái cảm tăng vọt, sắc bén và đột ngột, mãnh liệt đến mức khiến tầm nhìn cậu lóe lên.
"A—!"
Tiếng kêu bật ra khỏi cậu, đứt quãng và cao vút.
Lưng cậu cong lên.
Lối vào của cậu co thắt chặt, co giật quanh sự kéo căng không thể, khóa chặt lại như thể cơ thể cậu đang cố giữ Bunny ở lại. Cơn cực khoái xé toạc qua cậu như đang xé rách thứ gì đó. Các đầu dây thần kinh bùng lên thành những làn sóng nóng trắng. Hông cậu giật nảy, co giật vào sự đụng chạm của Bunny một cách vô thức.
Cậu đang lên đỉnh. Dữ dội.
Quá dữ dội.
Lồng ngực cậu phập phồng vì sức mạnh của nó, những ngón tay cậu xoắn vào ga trải giường, mắt ướt và không tập trung. Cậu không muốn điều này, nhưng cơ thể cậu thì có. Cơ thể cậu chào đón nó, cuộn quanh nó, bám chặt lấy dương vật của Bunny như thể nó muốn bị hủy hoại hoàn toàn.
Và rồi—
Bunny hôn cậu.
Đột ngột. Trọn vẹn.
Miệng hắn va vào miệng Isagi giữa tiếng khóc, nuốt chửng âm thanh. Nó nóng bỏng, không ra hơi, và hoàn toàn không dịu dàng. Lưỡi hắn đẩy qua đôi môi hé mở, nếm cậu như cách hắn nếm mọi thứ—đói khát, như thể đây là mảnh ghép kiểm soát cuối cùng mà hắn cần.
Isagi chết lặng.
Cơn cực khoái vẫn rạo rực qua cậu thành từng đợt, nhưng não cậu chập mạch dưới áp lực của nụ hôn đó. Nó không giống như phần còn lại. Nó không chỉ là tình dục. Nó mang tính cá nhân. Sâu sắc. Cố ý.
Cậu nếm được mồ hôi, vị mặn và hơi thở của Bunny trong miệng mình.
Tay Bunny đưa lên, luồn vào tóc cậu, ôm lấy gáy cậu như thể hắn không muốn cậu rút lui. Chuyển động đó chắc chắn, chiếm hữu, như thể hắn đang nói, của tôi, ngay cả khi không có lời nói.
Miệng họ vẫn khóa chặt trong khi cơ thể Isagi trải qua những dư âm cuối cùng của cơn cực khoái, vẫn run rẩy, vẫn co giật quanh dương vật dày cộm chôn sâu bên trong cậu.
Cậu đang run rẩy.
Ướt đẫm.
Tan nát.
Và Bunny hôn cậu như thể hắn muốn ghi nhớ khoảnh khắc này cho đến hết đời.
Khi hắn cuối cùng rút lui, Isagi đang thở hổn hển. Mắt mở to. Môi sưng và ướt vì nụ hôn. Một vẻ mặt mơ màng bao trùm lên cậu—xấu hổ, bối rối, kiệt sức, tất cả xoắn vào nhau.
Bunny thở ra qua mũi, chậm rãi.
Hắn thì thầm, giọng nói chứa đầy sự thỏa mãn đen tối.
"Em lên đỉnh dữ dội quá khi ở bên tôi."
"Thậm chí không biết em có thể buông thả như vậy."
Isagi nhìn lên hắn, cổ họng nghẹn lại.
Cậu không trả lời.
Bởi vì toàn bộ cơ thể cậu vẫn đang bám chặt vào hình dạng của Bunny bên trong mình.
Bunny chỉ lùi lại vừa đủ để luồn đôi tay rắn chắc xuống dưới đùi Isagi. Hắn nhấc bổng chúng lên, gập người cậu lại thành một tư thế phơi bày và mời gọi, rồi thúc vào lần nữa—một cú đẩy sâu và chậm rãi, như thể muốn nghiền nát và cảm nhận từng tấc da thịt đang co thắt bên trong. Góc độ thay đổi. Áp lực tăng lên. Mỗi cú thúc bây giờ đều có chủ đích, kéo dài, đẩy Isagi lún sâu vào nệm với sức mạnh của cơ thể hắn.
Isagi rên rỉ, quá kiệt sức để chống cự. Bên trong cậu đỏ ửng và quá nhạy cảm, vẫn còn co giật sau cơn cực khoái cuối cùng. Mỗi cú lướt của dương vật Bunny bây giờ đều cảm thấy như quá sức chịu đựng, cọ xát vào những dây thần kinh không biết nên la hét hay cầu xin thêm nữa.
Isagi có thể cảm nhận được hắn sắp đến giới hạn. Nhịp điệu trở nên nặng nề và gấp gáp. Hơi thở của Bunny giờ đây là những đợt hổn hển khô khốc bên vành tai cậu. Bàn tay hắn siết chặt hơn—một tay ghì dưới đầu gối Isagi, tay kia vò nát tấm ga trải giường bên cạnh đầu cậu, ghì chặt lấy sự kiểm soát cuối cùng.
Giọng hắn khàn đi vì ham muốn, trầm đục và đầy chiếm hữu khi ghé vào tai cậu.
"Tôi sẽ ra bên trong em."
Môi Isagi hé mở, một âm thanh vô nghĩa, đứt quãng thoát ra, nhưng không có từ ngữ nào hình thành. Cậu đã quá căng đầy để có thể cất lời. Quá lạc lối trong cơn thủy triều của khoái cảm và sự xâm chiếm.
"Em sẽ nhận lấy nó, phải không?"
Bunny lại nghiền sâu, hông giật cục. Quai hàm hắn siết chặt.
Rồi một cú thúc cuối cùng—vào hết, đến tận cùng, không giữ lại gì.
Hắn gầm lên, giọng vỡ và khàn, và phóng thích vào trong cậu. Dương vật hắn co bóp mạnh mẽ, một dòng nhiệt nóng bỏng tràn ngập sâu bên trong. Mắt Isagi mở to trước cảm giác đó. Nó đặc, đột ngột, không thể ngăn cản. Cơ thể cậu co giật quanh nó, giữ chặt, vắt kiệt từng giọt như thể nó được sinh ra để ở đó.
Bunny vẫn chôn sâu bên trong, lồng ngực áp vào Isagi, sức nặng của hắn nóng bỏng và vững chãi.
Căn phòng giờ đây tĩnh lặng, chỉ còn tiếng thở của họ. Hơi thở của Isagi nông, đứt quãng, gần như không tồn tại. Lồng ngực cậu phập phồng nhanh và gấp dưới sức nặng của Bunny. Mồ hôi làm trơn tuột mọi tấc da thịt. Tóc cậu bết vào trán. Đùi cậu vẫn run rẩy vì dư âm của mọi thứ.
Cậu có thể cảm nhận được nó đang từ từ rỉ ra. Ấm áp và chậm rãi.
Cậu nhìn chằm chằm lên trần nhà như thể nó có thể giúp cậu hiểu được điều gì vừa xảy ra với cơ thể mình. Nhưng tất cả những gì cậu thấy chỉ là những hoa văn ánh sáng trên bức tường thạch cao. Không có gì giải thích được Bunny đã vào sâu đến mức nào. Hoặc tại sao bây giờ, cậu vẫn cảm thấy như hắn còn ở bên trong mình.
Bunny cuối cùng cũng dịch chuyển, dồn nhiều trọng lượng hơn vào một cánh tay, trong khi tay kia trượt lên sườn Isagi. Ngón tay cái hắn vuốt một đường ngay dưới xương sườn cậu. Một cái chạm sở hữu. Quen thuộc.
Hắn lại cúi xuống, kề sát tai cậu.
"Sẵn sàng cho hiệp tiếp theo chưa?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com