Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 4: Lễ vật của chủ nhân

Xong việc lúc sau, Chu Thừa An ở nhà vệ sinh trong phòng cậu đơn giản rửa một chút, rồi thuận tay mở vòi xả nước vào bồn tắm.

Bởi vì chỉ cúc huyệt bị làm, Lý Chiết hôm nay không có triều xuy, trên người còn có sức lực, trong khoảng thời gian này anh cũng thực hiểu biết thân thể cậu, cho nên không có tiến lên hỗ trợ.

Vào phòng tắm Lý Chiết liền thấy trong bồn tắm đã có nước, đi qua duỗi tay thử thử, độ ấm vừa phải.

Tuy chủ nhân bề ngoài lạnh nhạt nhưng thực ra rất ôn nhu cùng săn sóc, Lý Chiết đương nhiên cảm nhận được, nhưng lúc thanh tỉnh cậu chưa bao giờ dám nghĩ nhiều, e sợ tưởng quá nhiều sẽ càng đau.

Cậu rõ ràng thân phận của mình, mẫu cẩu không xứng yêu người như Chu Thừa An.

Buộc chính mình đem đầu óc tỉnh lại, Lý Chiết ngồi vào bồn tắm chìm vào trong nước, trước dùng khăn lông rửa sạch sẽ thân thể, rồi mới ngón tay thăm tiến vào cúc huyệt thuần thục mà đem bên trong tinh dịch bài xuất ra. Chuyện này cậu đã làm rất nhiều lần, chỉ có lần này không có mang theo khuất nhục.

Tắm xong lau khô người, Lý Chiết vây quanh khăn tắm đi ra phòng tắm, nhưng ngay sau đó liền sững sờ ở cửa. Cậu biết Triệu Trà sẽ nhân lúc cậu tắm rửa đổi mới khăn trải giường, cũng chuẩn bị sẵn quần áo sạch sẽ, cho nên nhìn giường khôi phục sạch sẽ hết sức bình thường, không bình thường chính là chủ nhân ngồi ở trên giường.

Xác định Lý Chiết có thể tự mình tắm rửa, sau đó Chu Thừa An liền sẽ trực tiếp rời đi. Bọn họ ở bên nhau không phải đang lên giường, chính là chuẩn bị lên giường, cho nên lúc này đối mặt với chủ nhân, cậu có chút bất ngờ.

"Lại đây" Thấy Lý Chiết dừng lại, anh vẫy tay.

Vì tránh cho giống lúc trước vài bước liền triều xuy, Lý Chiết tận lực tách ra chân chậm rãi đi qua đứng ở trước mặt chủ nhân.

Nhẹ nhàng lôi kéo, khăn tắm trên eo nam nhân liền tản ra, lộ ra dương vật cùng trứng dái nhỏ, nhưng làm Chu Thừa An nhìn không tới phía dưới âm đế.

Đem khăn tắm tùy ý ném tới trên giường, anh dùng tay nâng dương vật Lý Chiết lên "Chính mình nâng"

Ban đầu cậu còn không hiểu hành động của Chu Thừa An, đối với mệnh lệnh này hiểu rõ: Chủ nhân muốn xem phía dưới âm hộ của cậu.

Thuận theo tiếp nhận đồ vật của mình, chủ động tách ra chân, cứ việc không biết vì sao, Lý Chiết vẫn tận lực lộ ra âm hộ mới vừa tẩy sạch sẽ.

"Kiên nhẫn một chút" Chu Thừa An nói, giơ tay hướng hạ thể.

Trong lòng cậu trầm xuống, theo bản năng nhắm mắt lại làm tốt chuẩn bị nhận lấy đau đớn, nhưng mà nhận lại là khoái cảm từ âm đế truyền đến.

"A, chủ nhân......" Lý Chiết rên rỉ, mở mắt ra nhìn đến âm đế đang được ngón tay thon dài vỗ về chơi đùa chậm rãi ngạnh lên, cậu có thể cảm giác được dâm thủy đang chảy ra, theo âm đạo từ huyệt khẩu chảy ra.

Khoái cảm như tằm ăn lên đại não, Lý Chiết ý thức bắt đầu mơ hồ "Mẫu cẩu thật thoải mái......"

"Không phải bảo em kiên nhẫn một chút" Thanh âm của anh mang theo không vui.

Lý Chiết có chút tỉnh táo lại, đầu óc trì độn xoay chuyển, cuối cùng hiểu ý tứ của Chu Thừa An.

"Thực xin lỗi, chủ nhân."

"Ừm"

Nhìn thấy giữa bắp đùi rắn chắc lóe sáng chất lỏng, Chu Thừa An cũng biết cứ như vậy nam nhân căn bản nhịn không được, đầu ngón tay niết nhẹ thử độ cứng vật nhỏ trong tay, xác nhận đã không sai biệt lắm, liền đem một tay khác mở ra túi nhỏ.

Trong túi là một chiếc quần, không chỉ có mềm mại co dãn, hơn nữa thập phần rắn chắc, anh mặc nó cho Lý Chiết.

Cậu khó hiểu nhìn động tác của chủ nhân, âm đế tuy rằng thoạt nhìn còn ngạnh, tình dục lại tiêu tán một ít.

Mặc tốt quần Chu Thừa An ngẩng đầu nhìn Lý Chiết: "Đi lại thử xem."

Lý Chiết không động, bởi vì cậu đã hiểu, hốc mắt chua xót.

"Được rồi được rồi" Chịu không nổi nước mắt của cậu, Chu Thừa An ngữ khí rất là bất đắc dĩ, anh cảm giác được trái tim mình lại mềm xuống "Một nam nhân không nên động một tí là khóc."

"Dạ......Thực xin lỗi......"Lý Chiết dùng mu bàn tay lau sạch sẽ khóe mắt vết nước.

"Cũng không cần lúc nào cũng nói xin lỗi" Chu Thừa An cố nén xúc động muốn giúp cậu lau nước mắt, đứng lên giữ chặt tay đối phương, nhẹ nhàng đẩy.

Lực chú ý toàn đặt ở lời nói của chủ nhân, Lý Chiết lảo đảo một bước, rồi mới đứng vững: "......Dạ"

"Như thế nào?"

Mặc lên quần nhỏ lúc sau, cảm giác vải dệt cọ xát môi âm hộ có chút kỳ quái, nhưng mẫn cảm âm đế lại bị hoàn toàn cách ly, trong quá trình đi lại không có sinh ra chút nào khoái cảm.

"Không cọ sát ạ" Lý Chiết cao hứng, mỉm cười quay đầu nhìn anh.

Cậu vốn dĩ lớn lên anh tuấn, do ngày thường luôn là bộ dáng nhút nhát làm người khác chỉ cảm thấy đáng thương, lúc này cười ôn hòa đem diện mạo triển lãm ra hoàn toàn, Chu Thừa An thời gian dài xụ mặt cũng hòa hoãn hơn.

Vừa lòng gật gật đầu, anh cầm lấy khăn tắm trên giường đưa cho cậu. "Lau nước ở phía dưới đi, đem quần áo mặc vào. Từ hôm nay trở đi sẽ không có người đi lên đưa cơm, em xuống nhà ăn ăn cơm."

Tuy rằng ở dưới thân chủ nhân đã làm rất nhiều việc dâm đãng, nhưng ở lúc thanh tỉnh trước mặt đối phương lau dâm thủy vẫn làm Lý Chiết cảm thấy ngượng ngùng, cậu mở ra chân vội vàng lau phía dưới, rồi không màng thân thể đau nhức nhanh chóng mặc xong quần áo.

Thấy cậu đã mặc chỉnh tề, Chu Thừa An duỗi tay giúp cậu đem đầu tóc vuốt thẳng lại.

Chu phủ không chỉ có diện tích rất lớn, trang hoàng cũng thập phần khí phái, Lý Chiết lại không có nhìn khắp nơi đánh giá, tâm tư của cậu toàn bộ đặt ở trên người chủ nhân, chuyên chú nhìn chủ nhân cao lớn bóng dáng, đi theo sau anh.

Chu Thừa An đã sớm cảm giác được ánh mắt nhìn chằm chằm ở sau lưng, anh yên lặng nhịn trong chốc lát, nhưng thật sự bị xem đến cả người khó chịu, quay đầu lại đón nhận ánh mắt Lý Chiết tràn đầy ỷ lại.

Chu Thừa An không biết vì cái gì có chút bực bội "Không cần nhìn chằm chằm vào tôi."

Lý Chiết sửng sốt, mới ý thức được mình vô tình biểu lộ cảm tình, lập tức hoảng loạn rũ mắt xuống "Thực xin lỗi, chủ nhân."

Không phải đã nói không cần xin lỗi, Chu Thừa An bực bội không dừng, ngược lại càng thêm tràn đầy, anh nhíu mày, duỗi tay đem Lý Chiết từ mặt sau kéo đến bên cạnh mình.

"Chính mình nhớ kỹ đường đi, chờ lát nữa không ai đưa em trở về đâu." Nói xong, Chu Thừa An đem tay đặt ở sau eo Lý Chiết, nửa đẩy cậu tiếp tục đi phía trước.

Lý Chiết liền như thế một đường bị đẩy về phía nhà ăn. Một người đàn ông khoảng 50 tuổi đang bày biện bàn ăn, nhìn thấy hai người liền dừng lại chào.

Chu Thừa An gật đầu, giới thiệu với Lý Chiết: "Đây là quản gia Lý thúc."

"Lý thúc, chào bác" Lý Chiết ánh mắt né tránh. Bất luận là Triệu Trà, hay là Lý quản gia, thân phận tính nô làm cậu không có biện pháp thản nhiên đối mặt với những người này.

"Chào cậu" Lý quản gia biểu hiện thập phần khéo léo, ông mỉm cười đáp lại, tiếp theo nhìn Chu Thừa An "Chu tiên sinh, bữa tối đã chuẩn bị tốt, có thể dùng cơm"

"Ừm"

Trên bàn cơm để hai bộ chén đũa, Chu Thừa An ở vị trí chính giữa ngồi xuống, Lý chiết do dự một chút, đi đến một bên có đặt bộ đồ ăn ngồi vào.

Bốn món có cá có thịt có rau dưa, đều là hợp khẩu vị của Chu Thừa An, dì Mạnh làm ở chu phủ mười mấy năm, thập phần rõ ràng anh yêu thích.

"Thích ăn canh sao?" Chu Thừa An bưng bát lên, tùy ý hỏi.

Đã rất nhiều năm không có ai hỏi Lý Chiết vấn đề này, trong khoảng thời gian ngắn không biết nên trả lời như thế nào.

Chu Thừa An nhìn cậu không biết nên trả lời thế nào, không có lại truy cứu đáp án, ma xui quỷ khiến gắp một đũa cá, để vào bát của đối phương "Ăn cơm"

"Cảm ơn chủ nhân" Lý Chiết nhỏ giọng nói, kẹp khối cá kia để vào trong miệng, mắt cậu lại đỏ, vì không cho chủ nhân nhìn thấy, đem đầu cúi xuống rất thấp.

Cậu biểu hiện như vậy, Chu Thừa An đành phải làm bộ không phát hiện, lại gắp đồ ăn chính mình ăn lên.

Này bữa cơm dùng hơn nửa giờ, Chu Thừa An luôn luôn như thế nhai kỹ nuốt chậm, mà Lý Chiết vẫn luôn miên man suy nghĩ, tự nhiên cũng rất chậm.

Cơm xong, quản gia được Chu Thừa An phân phó mang Lý Chiết giới thiệu bố cục của Chu phủ, thái độ của ông không chuyên nghiệp giống khi đối mặt với Chu Thừa An, mà là như cùng cháu trai ở chung thân thiết tự nhiên.

"Nơi này là thư phòng, sách ở trên kệ cậu ở chỗ này xem hoặc là đem về phòng đều có thể."

"Đây là phòng tập thể hình, đôi khi buổi tối Chu tiên sinh sẽ sử dụng, ban ngày đều không có ai, cậu có thể lại đây lúc nào cũng được, dùng xong nói cho tôi hoặc Triệu Trà một tiếng là được, chúng tôi sẽ đến thu thập"

"Phòng giải trí có bi-a, bài Poker, bàn mạt chược, bên kia không dùng làm gì, trừ bỏ tiếp khách, Chu tiên sinh rất ít xuống dưới."

"Chu tiên sinh ngẫu nhiên cuối tuần sẽ bơi lội. Quần bơi của cậu đã chuẩn bị, nếu muốn dùng liền tìm Triệu Trà"

Cuối cùng, Lý Chiết bị đưa tới phòng điện ảnh.

"Ở đây phim điện ảnh mấy năm gần đây đều có" Lý quản gia chỉ vào cái giá chiếm nửa mặt tường nói "Cậu nếu muốn xem cái gì mà tìm không thấy thì nói với Triệu Trà, tôi tuổi này cũng không hiểu lắm mấy cái này, đều là cô ấy phụ trách mua."

Lý Chiết đã so với lúc nãy thả lỏng rất nhiều, nhưng cũng chỉ ngơ ngác mà gật đầu, bởi vì thư phòng, bể bơi, phòng điện ảnh cậu cũng chưa tính toán dùng, mẫu cẩu hẳn là ở trong phòng chờ đợi phục vụ chủ nhân, trừ bỏ giường cái gì cũng không cần.

"Kết thúc? Lại đây." Trong phòng đột nhiên vang lên thanh âm người thứ ba, Lý Chiết hoảng sợ, nhìn qua, mới phát hiện Chu Thừa An ngồi ở sô pha.

Đêm này chủ nhân muốn ở chỗ này làm sao? Lý Chiết hoảng hốt nghĩ.

"Mau qua đi" Nhìn người bị gọi còn đang sững sờ, Lý quản gia thấp giọng thúc giục.

"Cảm ơn Lý thúc"

Âm đế bị bao nên đi đường sẽ không giống trước kia có khoái cảm không ngừng, nhưng đêm nay đi trong nhà một vòng, tuy vải dệt mềm mại vẫn cọ sát đến môi âm hộ có chút không thoải mái. Vì giảm bớt hạ thể khó chịu, Lý Chiết chậm rãi đi qua, đứng ở bên cạnh Chu Thừa An đang xem Ipad "Chủ nhân"

"Ngồi" Dùng tay ý bảo vị trí bên cạnh mình, Chu Thừa An cũng không ngẩng đầu lên.

Xem bộ dáng của chủ nhân không giống như là muốn sử dụng cậu, đang tính toán cởi quần áo Lý Chiết hoang mang ngồi xuống.

Chu Thừa An đôi mắt vẫn nhìn chằm chằm cứng nhắc, hạng mục mới của công ty nhìn đến một nửa, anh tìm điều khiển, tìm được mở TV đưa cho Lý Chiết "Tự mình chọn"

Chủ nhân ngồi ở chỗ này là vì bồi cậu. Ý thức được điểm này, Lý Chiết bị cảm động cùng sợ hãi đồng thời bao phủ, cậu biết mình không có đường lui, giờ khắc này từ thân đến tâm hoàn toàn trở thành nô lệ của anh.

Đem điều khiển nắm chặt ở trong tay, Lý Chiết gắt gao cố nhịn không khóc, nhưng nước mắt vẫn là giống vỡ đê trào dâng.

Chủ nhân nói đàn ông không nên động một tí liền khóc, thật lâu trước kia Lý Chiết cũng cho là như vậy, nhưng sau khi bị người đè nặng làm mấy năm nay, cậu đã không xác định được mình còn có là đàn ông không. Cho dù không phải đàn ông, Lý Chiết cũng không nghĩ khóc, nhưng cậu khống chế không được nước mắt tựa như không khống chế được khoái cảm mà thân thể động dục, hiện tại duy nhất có thể làm chính là tránh quấy rầy chủ nhân, liều mạng ngăn chặn thanh âm.

Bên này Lý Chiết yên lặng rơi lệ, bên kia Chu Thừa An xem xong văn kiện, ngẩng đầu trông thấy thân thể cậu căng thẳng cúi đầu khóc thút thít, trái tim anh run lên, thân thể trực tiếp làm ra phản ứng, đem người ôm vào trong lòng ngực.

"Lại xảy ra chuyện gì?" Đối mặt chính mình theo bản năng có hành vi bảo hộ, Chu Thừa An không có biện pháp lại bày ra thái độ lãnh đạm, anh bẻ ngón tay cậu ra lấy ra điều khiển, rồi đem hộp khăn giấy nhét vào.

"Thực xin lỗi" Lý Chiết nghẹn ngào nói.

"Muốn khóc cũng có thể, đây là lần cuối cùng, sau này lại khóc liền phải bị phạt, biết không?" Nói uy hiếp, Chu Thừa An rút ra khăn giấy giúp cậu lau nước mắt.

"Đã biết ạ"

Lý Chiết mũi cùng khóe mắt đỏ lên, thành thục nam nhân thuận theo gật đầu bộ dáng có chút tính trẻ con, Chu Thừa An nhịn không được thò lại gần ngậm lấy môi cậu mút vào liếm láp.

Đắm chìm với môi lưỡi giao triền thân mật, Lý Chiết dần dần quên khóc thút thít, lúc hôn môi cậu luôn là động tình đến lợi hại, thực mau thân thể liền nóng lên, huyệt bắt đầu chảy nước.

Chu Thừa An rõ ràng Lý Chiết cực hạn, trước khi cậu mất đi lý trí bứt ra, thoáng bình ổn hô hấp, nhìn mắt không hề rơi lệ nữa, anh vừa lòng nói: "Xem TV đi."

Lý Chiết không tự giác mà liếm môi, nhẹ giọng đáp lại: "Dạ"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com