Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 22: Mục tiêu thứ ba


Sáng hôm sau, lại phải xuống sân trường nghe thông báo về lớp 7, thầy cô trong trường không dám hé lộ cho học sinh biết tai hại 6 năm trước vì sợ mất uy tín, vậy là cứ nhắc nhở học sinh nên cẩn thận hơn vậy thôi, Ngũ Chiết tặc lưỡi:

- Uy tín của trường là cái beep gì giữ như vàng vậy, nói cha cái vụ 6 năm trước đi có phải hơn không?

- Cái trường nó vậy, chấp làm gì. - Kiki vỗ vai Ngũ Chiết lắc đầu.

- Sợ không có ai vào học hay sao. - Đới Manh nói.

- Không đúng đâu, đây là trường hàng đầu, tỉ lệ đậu đại học là 90% chỉ riêng lớp 8 thôi. - Mạc Hàn tiếp lời.

- Haizzz, thầy Thiên Tỉ lên phát biểu kìa. - Ngũ Chiết chỉ lên bục nói.

- Xin chào các em. Với thân phận là 1 hiệu trưởng, tôi vô cùng tiếc thương cho các học trò và thầy cô của mình, tôi vừa mới mất một đàn anh đáng kính trong nghề hồi đầu tuần giờ nhận thêm một cú sốc lớn khi nghe tin 26 em học sinh và một chết cháy, 1 học sinh chết vì té lầu thêm một số em đang điều trị vì vết bỏng lớn và thủng màng nhĩ . Thật thảm thương. Nhưng các em biết không, tôi lại nghĩ rằng chắc vì lý do nào đó mà họ chết, tôi chắc là họ bị quả báo khi đã đụng chạm đến ai đó. Cũng như những tên dân quèn mà chửi bới "nhà vua" trước mặt vua thì chẳng khác gì đâm đầu vào chỗ chết. Nhân đây tôi muốn các em ghét ai thì ghét nhưng đừng quá sâu đậm, lỡ sâu đậm rồi thì đậm thật đậm luôn để chà đạp họ, ta cần có người để ta đạp rồi đi lên đến vinh quang, đây là cách dạy theo lối HT cũ đã dạy tôi và tôi muốn phát huy truyền thống đó ... - Thầy Thiên Tỉ nói luyên thuyên gì đó.

- Thầy nói chí lí. - Ngũ  Chiết cười như thể tìm được người cùng quan điểm.

- Phì, Ngũ Chiết mà cũng coi người khác cùng quan điểm kìa. - Tuấn Khải nói.

- Xí, tui có coi 1 người nữa cùng quan điểm chứ bộ.

- Ai?? - Lớp đồng thanh hỏi. Ngũ Chiết ôm lấy Kiki nói:

- Boss chứ ai. - Rồi hôn vào má Kiki một cái

- E hèm, giữa trường nha, ban ngày nha, muốn làm gì thì 2 người về nhà làm, cùng nhà cả mà. Không biết ở nhà đã làm điều gì mờ ám chưa ha. - Mạc Hàn cười gian nói.

- Tất ... Tất nhiên là ... Chưa, bà hỏi gì kì thế? - Kiki lắp bắp nói.

- Ô hô, biết đâu bất ngờ nhỉ?? - Vương Nguyên cười nói.

- Phải không??? - Cả lớp đồng thanh.

- E hèm, giờ giết ai??? - Đới Manh hỏi.

- Ông ta là người toàn quyền quyết định. - Ngũ Chiết nhìn thầy Thiên Tỉ đáp.

- Vậy là giáo viên à, mong lắm đây. - Tuấn Khải xoa cằm nói.

Ngũ Chiết dùng thần giao cách cảm với cả lớp, thêm ông thầy vào.

"Lớp 8 tập trung."

"Gì vậy??, Thầy đang phát biểu mà." Thầy Thiên Tỉ thắc mắc.

"Thầy cứ phát biểu đi, nghe tụi em nói là được rồi." Ngũ Chiết nói.

"Lớp em giết người là không được dừng, tại lỡ rồi thầy hiểu chứ, học sinh nó chết gần hết rồi thi cuối kì không ai đọ được mất vui nên lớp em chuyển sang thầy cô và phụ huynh học sinh, thầy có ghét ai nhất thông báo với lớp rồi thầy gỡ bịt mắt ra kiếm cách giết, Ok??"

Ông Thiên Tỉ đang phát biểu bỗng dừng lại cười nói với toàn trường.

- Trường chúng ta năm nay sẽ rất vui nếu các em biết nỗ lực học tập, qua được kì thi cuối kì mà chỉ cần ít thầy cô, các em hiểu chứ, là tự lực cánh sinh tự thân vận động.

Ổng quay qua lớp tôi cười. Thật ra nội dung chính của bài phát biểu ấy là như vầy "Ok, tôi đồng ý, giết gần hết giáo viên cho tôi." Ổng đi xuống, bà TPT lên kêu giải tán vào học, bả nhìn ông Thiên Tỉ với ánh mắt căm thù. Lớp 8 đã xác định được sẽ giết ai rồi. Lớp 8 rút về lớp, thầy Thiên Tỉ một lúc sau mới vào, vừa thấy Đới Manh đã cất tiếng:

- Thầy, đến lúc sử dụng con mắt của thầy rồi đấy.

- Hả?? - Ông Thiên Tỉ vẫn ngu ngu không hiểu.

- Sử dụng con mắt của mình mà tìm cách giết bà Kate ( TPT ) đi. - Ngũ Chiết bảo.

- Ồ, thầy hiểu rồi. - Thầy Thiên Tỉ gật gù.

- Trước hết kể mối thù của thầy với bả đi. - Kiki nói.

- Ừm... Nói vắn tắt cho dễ hiểu ha, bả là người yêu, chính xác là hôn thê vợ sắp cưới của Minhi mà mọi chuyện diễn biến sao các em nắm rõ hết rồi chứ? Hiểu rồi tôi khỏi kể. - Ông cười hì hì

- Đến lúc đi tìm và cho bả chiêm ngưỡng sắc đẹp của mắt thầy rồi đó. - Mạc Hàn cười khẩy. Ông gật đầu rồi đi qua hành lang dành cho giáo viên.

- Cô Kate, vào phòng tôi có chuyện muốn nói. - Thầy Thiên Tỉ nói.

- Vâng - Kate bĩu môi chán nản.

- Cô ngồi đi - Thầy Thiên Tỉ nói.

- Thầy có chuyện cần nói? - Kate. Ông gỡ bịt mặt ra nhìn chằm chằm cô Kate.

- A... Ghê quá! - Kate sợ hãi rú lên.

- Nghe cho kĩ... Muốn mình và Minhi an toàn biết điều đừng nói về con mắt này. - Nói xong ông im ngắm nhìn cô Kate rất lâu, xong thì cười khà khà thoả mãn.

- Vâng.... - Cô Kate sợ sệt.

- Cô đi đi.

Ông phẩy tay, đeo lại băng bịt mắt. Đợi cô ta đi, thầy Thiên Tỉ mới cười lớn:

- Sẽ rất vui trong những ngày tiếp theo đấy, Kate.

Ông bước ra khỏi phòng đến lớp 8.

- Yo thầy, sao rồi? - Tuấn Khải hỏi.

- Thầy biết cách giết bả rồi, mà thầy muốn giết cả Minhi gia đình ả nữa.

- Hê hê, lớp em chỉ chờ mỗi câu này của thầy. - Đới Manh thích thú nói.

- Là sao??

- Là lớp em muốn giết càng nhiều càng tốt ý. - Kiki giải thích.

- Giết ai trước thầy? - Vương Nguyên hỏi.

- Minhi. - Ngũ Chiết trả lời.

- Ê, thầy là người quyết định mà. - Thầy Thiên Tỉ nói.

- Vậy thầy muốn giết ai trước? - Ngũ Chiết trề môi.

- Minhi.

- CŨNG VẬY MÀ LÀM QUÁ - Cả lớp hét.

- Hí hí - Thầy Thiên Tỉ lè lưỡi.

END CHAP 22.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com