🕋 CHƯƠNG 83: KÉT SẮT (2)🕋
Tzuyu biết trong lòng Jungkook đang nghĩ gì, cô nhìn anh và Yoongi.
Lúc này trên mặt họ đều hiện lên vẻ khó hiểu.
Jungkook thì biết trong cái hộp đó đựng gì còn Yoongi thì không.
Tzuyu vươn tay mở nắp hộp gỗ, hiện ra trước mặt tất cả mọi người là hai miếng ngọc bội được nhập thành một.
Jungkook vừa nhìn thấy hai miếng ngọc bội trong hộp gỗ, trong lòng anh kinh ngạc vô cùng.
Anh không biết cô tìm đâu ra nửa miếng ngọc bội còn lại.
Jungkook nhìn Tzuyu lúc này trên khuôn mặt kiều diểm của cô hiện lên vẻ nghiêm túc.
Tzuyu nhìn Yoongi nói với giọng thận trọng:
"Min Tổng, tôi muốn nhờ anh mở ra két sát mà ba tôi đã mở tại ngân hàng Tân Min Thị cách đây 30 năm. Đây là ký hiệu để mở ra két sắt."
Tzuyu vừa nói tay vừa đẩy cái hộp bằng gỗ đến trước mặt Yoongi.
Sau khi nghe những gì Tzuyu vừa nói, Jungkook mới biết thì ra miếng ngọc bội mà ba anh căn dặn anh phải giữ gìn cẩn thận là dùng để mở ra két sắt.
Trong lòng Jungkook chợt hiện lên sự thù hận, chẳng lẽ bọn bắt cóc anh và Shin Yuna là gì miếng ngọc bội này.
Lúc này Jungkook muốn biết thứ gì đã đựng trong két sắt ngân hàng này mà lại khiến cha nuôi của Jung Jaehyun muốn có được nó đến như vậy.
Không chỉ riêng gì Jungkook, mà ngay cả Tzuyu và Yoongi cũng vậy. Họ đều muốn biết được bí mật bên trong.
Yoongi tin chắc nó nhất định có liên quan đến Jihyo, nếu không Tzuyu sẽ không bảo anh ta giấu Jihyo như vậy.
"Chang Bin liên lạc với Kim Yugeom bên phía ngân hàng, chuẩn bị sẵn sàng ngày mai chúng ta về Thành Phố S."
"Dạ, chủ nhân."
Chang Bin cung kính trả lời, anh ta lấy điện thoại di động từ trong túi áo của mình ra.
Chang Bin vừa đi ra ngòai vừa liên lạc với Kim Yugeom.
Bây giờ Kim Yugeom được Yoongi điều về Thành Phố S để cai quản ngân hàng Tân Min Thị.
"Kook, anh có cách nào để chúng ta về Thành Phố S, mà không ai biết được không?"
Jungkook nhìn Tzuyu trầm tư một chút, bất cứ máy bay nào đáp xuống phi trường quốc tế của Thành Phố S đều phải đăng ký. Để điều khiển viên sắp xếp thời gian cho máy bay hạ cánh.
Muốn về Thành Phố S một cách thần không biết quỷ không hay thì chỉ có cách là nhờ Kim Seok Jin giúp đỡ.
"Có! Để anh liên lạc với Seok Jin."
Jungkook lấy điện thoại gọi cho Seok Jin ngay lập tức.
"Đợi chút."
Tiếng nói thì thầm của Seok Jin vang lên.
Bây giờ ở Thành Phố S là nửa đêm, Seok Jin đang ôm Nayeon ngủ. Anh ta không muốn làm Nayeon thức giấc nên mới đi nhẹ nhàng ra khỏi phòng ngủ.
Seok Jin đi đến thư phòng rồi mới nói chuyện với Jungkook.
"Chuyện gì?."
Seok Jin nghiêm túc hỏi anh, anh ta biết Jungkook là người rất thận trọng nếu không phải là chuyện quan trọng anh sẽ không gọi anh ta vào giờ này.
"Seok Jin, ngày mai chuyến bay của tôi và Yoongi sẽ đáp xuống Thành Phố S. Cậu giúp tôi xoá bỏ thông tin ra khỏi dữ liệu của sân bay, ngay sau khi máy bay hạ cánh."
"Được chuyện đó cứ giao cho tôi."
Cúp điện thoại Seok Jin đi trở về phòng của mình, anh ta nhìn thấy Nayeon đang ngồi dựa lưng vào đầu giường.
Anh ta yêu thương đi tới hôn lên trán của cô ấy nói:
"Anh đánh thức em."
Seok Jin vừa nói vừa nhẹ nhàng ôm cô ấy vào lòng.
Nayeon dựa đầu lên lồng ngực rắn chắc của anh ta nói:
"Không, con đạp em làm em tỉnh giấc."
Seok Jin dùng bàn tay to lớn ấm áp của mình, anh ta vuốt ve cái bụng to tròn của Nayeon.
Bây giờ Nayeon đã mang thai được chín tháng, cô ấy vô cùng mệt mỏi.
"Con ngoan, không được nghịch ngợm."
Nói xong, Seok Jin chỉnh lại tư thế của mình để Nayeon dựa vào người anh ta thoải mái hơn.
------
Ngày hôm sau máy bay của Jungkook và Yoongi vừa đáp xuống phi trường quốc tế của Thành Phố S, liền được Seok Jin hack vào hệ thống tư liệu của sân bay xoá đi.
Họ không thể đưa tiểu Hoon về Jeon Viên hay Min Viên được.
Nên Jungkook đã nhờ Seok Jin giúp anh bảo vệ cho tiểu Hoon.
Jungkook ra lệnh cho Hyun Jin và Momo đưa tiểu Hoon về biệt thự của Seok Jin.
Trước khi rời đi Tzuyu lo lắng nhìn hai người nói với giọng nghiêm túc:
"Hai người tuyệt đối không thể để thiếu chủ bị chút tổn thương gì biết chưa?."
"Dạ thuộc hạ biết."
Hyun Jin và Momo đồng thanh lên tiếng.
Sau khi Tzuyu nghe Jungkook nói Seok Jin sẽ bảo vệ cho tiểu Hoon, trong lòng cô mới vơi đi nỗi lo lắng.
Ở Thành Phố S này chỉ có biệt thự Kim Viên là an toàn nhất.
Trước cửa sân bay Mina cùng đám thuộc hạ nghiêm túc đứng trước xe của mình chờ Tzuyu.
Khi Mina nhìn thấy Jimin, nét mặt cô ấy chợt trở nên dịu dàng hơn.
Ánh mắt kinh ngạc của Jimin nhìn chăm chăm vào người của Mina làm cô ấy cảm giác mất tự nhiên.
Jimin nghĩ Mina đến là vì anh ta.
Mina muốn tránh né ánh mắt thâm dò của Jimin. Nên cô ấy bước tới cung kính khom người trước mặt Tzuyu nói:
"Chou gia, mọi việc đã sắp xếp ổn thỏa, mời Chou gia vào xe."
Tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc, nhất là Jimin.
Trong lòng Jimin vừa kinh ngạc vừa thất vọng. Mina đến không phải là vì anh ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com