Chương 76: Thành lập Đường Môn
"Không cần nói, là ta thua, ta có thể cảm giác được một kích cuối cùng kia của ngươi căn bản không dùng hết toàn lực" Dương Vô Địch nhìn chính mình tay phải sắp bị thiêu chín, hừ một tiếng, "Ta cũng chẳng phải cái loại người thua không nổi".
"Dương tiền bối, ngài......" Đường Tam lắc đầu, công kích cuối cùng kia vốn chính là Diễm nhi hỗ trợ, cũng không phải chính hắn. Tuy nói hắn còn chưa sử dụng Hồn Kỹ thứ 6, nhưng tình huống vừa rồi cũng không thể nói là hắn thắng.
Dương Vô Địch xua tay, trên mặt không thể hiện cảm xúc, "Không cần phải nói, ngươi còn một cái mười vạn năm Hồn Hoàn không có sử dụng, hơn nữa ta biết ngươi cũng không phải chỉ có một khối Hồn Cốt, thua chính là thua".
Nếu Dương Vô Địch đã nói như vậy, Đường Tam cũng không hề khuyên nữa, mà là từ hồn khí lấy ra gốc U Hương Khỉ La tiên phẩm hắn đã sớm chuẩn bị tốt, "Dương tiền bối, trận chiến vừa rồi xem như ta chiếm ngài tiện nghi, ta từ Thái Thản tộc trưởng nơi đó biết, ngài cả đời yêu nhất chế dược, U Hương Khỉ La tiên phẩm này liền tặng ngài đi".
Dương Vô Địch vừa nhìn thấy gốc U Hương Khỉ La tiên phẩm kia, tức khắc cũng không màng tay phải bị bỏng, trực tiếp liền đoạt lại đây, trên mặt lộ ra vui sướng cùng kinh hỉ, "Hảo ngươi cái tiểu tử, ngươi đã có thứ này, trực tiếp cho ta là được, cũng liền không cần đánh một trận kia. Ta Phá Chi Nhất Tộc liền gia nhập Đường Môn kia của ngươi, chỉ là ngươi phải cho ta một nơi an tĩnh để chế dược".
Đường Tam đối với phản ứng của Dương Vô Địch cũng có chút ngốc lăng, nhưng thật ra Thái Thản, Ngưu Cao cùng Bạch Hạc đứng ở một bên nhìn nhau cười, ngần ấy năm, lão già đó vẫn là cái đức hạnh này. Xem ra Đường Tam lấy ra gốc U Hương Khỉ La tiên phẩm kia xác thật bất phàm, nếu không cũng sẽ không làm lão sơn dương nhanh như vậy liền sửa miệng.
"Đó là tất nhiên, Dương tiền bối yên tâm, ta sẽ không quấy nhiễu ngài chế dược" Đường Tam nói xong nhìn về phía Bạch Hạc, "Bạch tiền bối, Đường Tam xin thỉnh giáo".
Bạch Hạc cười lắc đầu, "Bốn tộc, đã có ba tộc đều gia nhập Đường Môn của ngươi, ta cũng liền không làm kiêu. Huống hồ, tính lên, ngươi nên gọi ta một tiếng cữu lão gia, ngươi nãi nãi là ta thân tỷ tỷ".
"Cái gì?" Đường Tam kinh ngạc nhìn Bạch Hạc, Đường Diễm thông qua Tử Hỏa ở trong cơ thể Đường Tam cũng kinh ngạc há to miệng.
Bạch Hạc gật đầu ý bảo hắn nói chính là sự thật, "Bất quá, tuy rằng ta đồng ý gia nhập Đường Môn, nhưng phía trước ngươi nói tỷ thí vẫn là muốn đấu một trận. Ta muốn nhìn xem ngươi vì sao có tự tin như vậy, nói như thể ta sẽ không thể đụng tới ngươi".
Đường Tam tự nhiên đáp ứng, hắn tự tin dám lấy tốc độ so tài với Bạch Hạc người có Võ Hồn là Tiêm Vĩ Vũ Yến, trừ bỏ dựa vào hắn Quỷ Ảnh Mê Tung, còn có mười vạn năm Hồn Hoàn Diễm nhi lưu lại cho hắn. Nó mang đến cho hắn hai cái Hồn Kỹ, một cái có lực công kích cường hãn Lam Ngân Ma Cung, một cái lấy tránh né làm chủ, tên là Hư Vô.
Thi triển Hư Vô cũng không cần hao phí quá nhiều hồn lực, sẽ trong nháy mắt đem thân thể ngươi cùng hiện thực tách ra trở thành hư vô, bất luận kẻ nào công kích đều không thể dừng trên người ngươi.
Sau một trận tỷ thí, Bạch Hạc đối với Đường Tam là thưởng thức, tuy rằng Đường Tam có chút mưu lợi, nhưng hắn hồn lực cao hơn Đường Tam tận hai mươi cấp, cho dù Đường Tam có chút mưu lợi đối với hắn tới nói cũng đã thực không tồi.
Hơn nữa, hắn xác thật không có quy định thời gian. Như thế, hắn thua tâm phục khẩu phục.
Đến tận đây, bốn thuộc tính tông môn đã toàn bộ gia nhập Đường Môn. Đường Môn bước đầu tiên đã quật khởi ở dị giới, cách lúc hắn chấn động Võ Hồn giới càng gần một bước.
Bởi vì Đường Tam đã tỷ thí hai trận đấu, nên sau khi tỷ thí với Bạch Hạc xong bị Bạch Hạc cùng Thái Thản vội vàng đẩy đi nghỉ ngơi, có chuyện gì ngày mai lại nói cũng không muộn.
Nhưng Đường Tam dưới sự khôi phục của dị hỏa cũng không có tiêu hao bao nhiêu. Chuyện thứ nhất sau khi hắn trở lại phòng, tay phải liền nhẹ vỗ về nơi ngực, lẩm bẩm nói "Diễm nhi, đệ còn ở sao?".
Đường Diễm vừa nghe thấy thanh âm Đường Tam, nháy mắt từ trong dị hỏa bay ra.
Nếu có người ngoài ở đây, liền có thể nhìn đến chỗ trái tim Đường Tam bay ra một ngọn lửa màu xanh lục, ngọn lửa dần to lên, một bóng người từ trong ngọn lửa bước ra.
"Diễm nhi......" Đường Tam biết này không phải Đường Diễm thân thể, chỉ hư hư đem cậu ôm lấy, "Diễm nhi......".
Đường Diễm vui vẻ cười rộ lên, cậu cũng là phí chút công phu mới có thể đi vào bên người Đường Tam, vì thế cậu nâng những thứ học được trong truyền thừa lên tận trời.
Đường Tam lôi kéo Đường Diễm ngồi kế bên, ngọn lửa từ Đường Diễm khống chế, cũng sẽ không đem phòng thiêu cháy. Đường Tam duỗi tay đi thử nhiệt độ của ngọn lửa, nhiệt độ đã bị Đường Diễm áp chế rất thấp, có chút cảm giác ấm áp.
"Diễm nhi, loại tình huống này của đệ sẽ có nguy hiểm sao?" Đường Tam kiếp trước nghe qua rất nhiều chuyện xưa về linh hồn xuất khiến, hắn nghĩ tình huống hiện giờ của Diễm nhi cùng những chuyện xưa hắn nghe không khác nhau nhiều lắm.
Đường Diễm ngồi bên cạnh Đường Tam, đem tình huống gần nhất của cậu nói cho hắn nghe.
Lúc trước sau khi Đường Diễm lâm vào ngủ say, cậu liền phát hiện chính mình tình huống cùng phía trước ngủ say không quá giống nhau. Thời điểm lúc trước khi cậu ngủ say đối với ngoại giới không hề có cảm giác, nhưng là lúc này cậu thế nhưng có thể cảm giác được tâm tình của ca ca, thậm chí phụ mẫu canh giữ bên người hy vọng cậu tỉnh dậy, loại cảm giác chờ đợi này cậu cũng cảm nhận được.
Cậu biết ca ca đem thân thể cậu đặt ở Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn hắn từng nói đến, ở đó còn có phụ mẫu cùng Đại Minh, Nhị Minh, cậu biết Đại Minh còn từng tới xem cậu, chỉ là Đại Minh quá lớn, cách cậu có chút xa.
Loại cảm giác cái gì cũng biết nhưng không thể mở mắt, cũng không thể mở miệng nói chuyện làm Đường Diễm khó chịu vô cùng, cậu chỉ có thể đi lật xem toàn bộ truyền thừa trước kia còn chưa học hết. Cũng chính ở trong truyền thừa, cậu tìm được phương pháp chuyển đổi linh hồn giữa bản thể cùng Tử Hỏa, tuy rằng loại này phương pháp không thể có được thật thể, nhưng so với vẫn luôn nằm ở sơn cốc thì khá hơn nhiều.
Thời điểm khi cậu nhìn thấy loại phương pháp này thì cảm thấy vô cùng may mắn vì đã đem Tử Hỏa đưa cho ca ca, cậu cân nhắc vài ngày mới minh bạch nên làm thế nào, lại thí nghiệm thật nhiều thứ mới ở hôm nay từ bản thể chuyển qua Tử Hỏa.
Nghe cậu nói xong, Đường Tam đau lòng vỗ về tóc cậu, "Diễm nhi, đệ biết vì cái gì lúc này đây cùng tình huống lúc trước không giống nhau sao?".
Đường Diễm lắc đầu, cau mày, "Bất quá nguyên nhân hình như là bởi vì Sinh Mệnh Chi Thần, ta lúc ấy kỳ thật đã sắp mất đi ý thức, nhưng thực mau ta liền cảm giác được một cổ lực lượng khác trong cơ thể đem linh hồn ta bảo vệ, bảo trì thanh tỉnh".
Đường Tam cũng nhíu mày, loại tình huống không rõ ràng như thế này là nhất làm người lo lắng, nếu như có sự tình đột nhiên phát sinh, căn bản sẽ vô pháp khống chế.
"Không có việc gì, ca ca" Đường Diễm trấn an Đường Tam đang lo lắng, "Ta có thể cảm giác được cổ lực lượng này thực bình thản, hơn nữa nếu ta nguyện ý, ta còn có thể sử dụng nó, cho nên sẽ không có việc gì".
Đường Tam cũng biết hắn hiện tại nghĩ gì cũng vô dụng, liền sờ sờ gương mặt Đường Diễm, "Nếu là có vấn đề gì, nhất định phải kịp thời nói cho ta biết".
"Hảo".
Bởi vì Đường Diễm hiện thân, Đường Tam cả người thả lỏng không ít, cũng không còn cảm giác căng chặt như trước. Thời điểm Đường Tam tỉnh lại vào buổi sáng hôm sau, cười sờ sờ chỗ trái tim, hắn nghĩ Diễm nhi hiện tại nhất định còn đang ngủ.
Lúc sau Đường Diễm tỉnh dậy, liền thấy ánh mặt trời nghênh diện mà đến, suy đoán Đường Tam khả năng đang tu luyện Tử Cực Ma Đồng. Chờ thái dương hoàn toàn dâng lên, Đường Diễm mới nhỏ giọng hỏi "Ca ca, ngươi luyện xong chưa?".
Đường Tam nhẹ vỗ về ngực, "Ân, tỉnh ngủ?".
"Ân, ca ca, chúng ta khi nào đi nói cho phụ mẫu, nói ta tỉnh, miễn cho bọn họ lo lắng" Đường Diễm nghĩ đến Đường Hạo cùng A Ngân thay phiên thủ cậu, còn có Đại Minh với Nhị Minh thường xuyên lướt qua núi non đi xem cậu, bèn thương lượng với Đường Tam.
"Chờ sự tình bên này kết thúc, chúng ta liền đi tìm phụ mẫu" Đường Tam còn nghĩ cùng hai người Đường Hạo, A Ngân thẳng thắn chuyện tình cảm với Đường Diễm, tuy rằng hiện tại Diễm nhi còn không có ý thức về phương diện này, nhưng hắn có thời gian đi làm Diễm nhi yêu hắn.
Đường Tam cùng Đường Diễm ngồi trên nóc nhà trò chuyện một lát, liền đi tiền viện, hôm nay còn muốn đem sự tình của Đường Môn xử lý một chút, nên phân chức cho bốn tộc như thế nào, phân phối hợp lý mới có thể làm Đường Môn phát triển càng tốt.
Hơn nữa phía trước Thái Thản tiền bối nói qua có một vị thần thợ Lâu Cao, nếu có thể đem hắn mời đến, đối Đường Môn tới nói còn có thể thêm một trợ lực lớn.
Thời điểm Đường Tam tới đại sảnh, tộc trưởng bốn tộc đã ngồi ở đó. Thái Thản cùng Ngưu Cao đang nói chuyện, mà Bạch Hạc cùng Dương Vô Địch thì bàn luận về gốc U Hương Khỉ La tiên phẩm Đường Tam tặng ngày hôm qua.
Tiểu Vũ cùng Thanh Phong ngồi ở một bên ghé vào cùng nhau thì thầm to nhỏ, Tiểu Vũ còn thỉnh thoảng hì hì cười ra tiếng.
Nhìn thấy hắn lại đây, Dương Vô Địch ánh mắt sáng lên, cười lớn một tiếng, "U Hương Khỉ La tiên phẩm này không hổ danh được gọi là tiên phẩm, ta ngày hôm qua đã thử qua, đối với chế dược tới nói quả nhiên làm được không ít công to, ta Dương Vô Địch lại lần nữa cảm tạ môn chủ".
Đường Tam lắc đầu, cười nói "Hảo kiếm xứng anh hùng, U Hương Khỉ La tiên phẩm này cũng phải đưa cho người biết thưởng thức nó mới xem như phát huy công hiệu".
"Hảo, các ngươi cũng đừng thảo luận đóa hoa kia nữa. Chúng ta vẫn là trước nói Đường Môn muốn như thế nào thiết lập đi, chúng ta bốn tộc hiện giờ đều nghe lệnh môn chủ" Ngưu Cao tuy rằng thân hình cao lớn, nhưng tâm cũng tuyệt đối không thô.
Đường Tam ngồi ở bọn họ trung gian, đem chính mình an bài đã nghĩ tốt nhất nhất nói ra.
Lực Chi Nhất Tộc xuất thân vốn chính là thợ rèn, đối với Đường Môn tới nói là một chủ lực lớn. Cho nên Thái Thản nhất tộc vẫn cứ phụ trách rèn ám khí cùng trang bị, nhưng một phần của trang bị Thái Thản phải cử một số con cháu mà hắn tín nhiệm để học tập.
Ngự Chi Nhất Tộc thì phụ trách đem địa bàn của Lực Chi Nhất Tộc trong Thiên Đấu thành tiến hành gia cố cùng mở rộng, Thiên Đấu Thành là nơi an toàn nhất hiện giờ, ở trước khi Võ Hồn Điện cùng Thiên Đấu đế quốc hoàn toàn xé rách mặt, Võ Hồn Điện sẽ không đối với Thiên Đấu thành động thủ. Cho nên bốn tộc vẫn là toàn bộ dọn đến Lực Chi Nhất Tộc là thỏa đáng nhất.
Thái Thản nghe vậy thì vui mừng, bọn họ bốn tộc đều là lão bằng hữu bao nhiêu năm nay, có thể ở chung một chỗ, đối bọn họ tới nói cũng là cái tin tức tốt.
Mà Phá Chi Nhất Tộc tinh thông chế dược, đối Đường Tam tới nói tuyệt đối là một kinh hỉ lớn. Đường Môn am hiểu nhất hai thứ, một là ám khí, hai là độc.
Ám khí xứng với độc dược, tuyệt đối có thể làm người không hiểu rõ về nó chịu thiệt lớn, liền tính là biết, nhưng nếu không có đủ thực lực né tránh, cũng sẽ bị thương.
Cho nên Phá Chi Nhất Tộc liền phụ trách độc dược cho Đường Môn, cùng Lực Chi Nhất Tộc hợp lực chế tạo ra ám khí có uy lực mạnh nhất, để chuẩn bị cho sự phát triển của Đường Môn sau này.
Mà Mẫn Chi Nhất Tộc có tốc độ kinh người, nhất thích hợp trinh thám. Đây cũng là bộ phận nhân thủ trước mắt còn thiếu, Đường Tam yêu cầu Mẫn Chi Nhất Tộc vì hắn cung cấp tình báo tin tức, chỉ có đủ thông tin hắn mới có thể làm ra phán đoán cùng quyết định thích hợp nhất.
Kể từ đó, bốn tộc với những kỹ năng khác nhau, lại phối hợp chung một chỗ.
Bốn tộc trưởng nhậm chức bốn đường chủ của Đường Môn, mỗi người vẫn cứ quản lý tộc nhân của mình. Như vậy đã có thể làm mỗi người phát huy chính mình lợi thế, lại có thể quản lý thích đáng, sẽ không dễ dàng xuất hiện tranh cãi cùng mâu thuẫn.
"Các vị tiền bối, ta hy vọng cùng mọi người nói một sự tình" Đường Tam sau khi công đạo xong sự tình của bốn tộc cùng vài vị tộc trưởng ở trong tông môn nhậm chức, mới nhấp môi nói, "Đường Môn môn chủ, Đường Tam bất tài xin tiếp nhận, mà phó môn chủ ta hy vọng có thể để lại cho Diễm nhi".
Bốn tộc trưởng hai mặt nhìn nhau, Tiểu Vũ cũng dừng thì thầm to nhỏ cùng Thanh Phong, "Diễm nhi khi nào tỉnh lại?".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com