Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

☆ Chương 25: Nghỉ bệnh☆

       Đám hài tử trong trấn hôm nay được nghỉ bởi vì Đông Quách tiên sinh của chúng cảm mạo nghiêm trọng không thể rời giường, phải ở nhà nghỉ ngơi hai ngày. Mà lang tiên sinh vì muốn chăm sóc vị tiên sinh này cũng tìm lí do cho bọn chúng nghỉ học.

       Như vậy giảng đường hiếm khi yên tĩnh hai ngày.

       Mà cái kia, lí do Đông Quách tiên sinh cảm đến không thể rời giường cho đến cuối cùng cũng chỉ có trời biết, đất biết..... A, còn có Đông Quách tiên sinh và lang tiên sinh biết~~~.

       Thư sinh ngơ ngác chỉ cảm giác cả người vô lực, ý thức mơ hồ mông lung.

       Trước mặt hắn đứng một người, toàn thân y phục trắng như tuyết, cẩm phục hoa quan, tất nhiên là cao quý thanh lãnh.

       Người kia nói với hắn: "Hắn sao có thể như vậy đối xử với ngươi?"

       Thư sinh nghi hoặc nhìn nam nhân kia, người kia nhưng lại có chút tức giận nói: "Ngươi là ân nhân cứu mạng ta, ta vốn là nên cố gắng bảo vệ ngươi, nhưng vì tránh né dực nhân kia mà không thể không quay về đông hải. Thật không ngờ lang yêu kia lại có thể làm ra sự tình như vậy, ép ngươi đến mức này. Ta sẽ thay ngươi tìm hắn tính sổ."

       Thư sinh vẫn là mơ mơ màng màng trôi nổi trong không gian vô tận kia, hắn không biết đối phương là ai, nhưng có thể nghe thấy y nói muốn tìm lang yêu tính sổ.

      Tên kia lang yêu tự xưng là lang vương lấy oán trả ơn pháp lực cao cường, nam nhân này đánh nhau với hắn, vạn nhất bị lang yêu một hơi nuốt mất thì phải làm sao?

       Thư sinh kinh hãi ngăn cản: "Không.... Không muốn..."

       "Ngươi vì sao phải lo cho hắn chứ? Hắn đối với ngươi làm ra chuyện như vậy, hại ngươi không thể rời giường."

       "Ta sợ ngươi đánh không lại hắn. Hơn nữa...."

      Hơn nữa rằng lang chính là khó ưa, nhưng hắn cũng không có thật sự làm ra chuyện gì thương thiên hại lý, ở trong thôn còn đặc biệt được mọi người yêu thích.

       "Chỉ là một lang yêu không thể làm khó ta." Người kia vẫn như vậy lạnh lùng, nói xong liền thở dài: "Ngươi số mệnh an bài hấp dẫn yêu ma thần trách, bị hắn quấn lấy cũng không phải chuyện lạ, nhưng ngươi là ân nhân của ta, hắn đối với ngươi như vậy làm ra chuyện vô liêm sỉ ta không thể không quản. Ta trước tiên đưa ngươi quay lại, một lát sau ngươi liền có thể rời giường."

       Thư sinh còn chưa kịp nói gì liền phát hiện trước mắt tất cả đều biến mất, đập vào mắt hắn là một mảng tối đen, hắn cảm thấy một chút ánh sáng, nặng nề mở mắt ra.

       Lúc này, cảm giác mơ hồ kia không còn nữa, xem ra những gì hắn vừa trải qua là một giấc mơ, một giấc mơ kì lạ.

       "Cuối cùng ngươi cũng tỉnh rồi."

       Bên giường có một giọng nói đầy sung sướng cất lên.

       Thư sinh quay đầu đi, mới thấy lang ngồi ở bên cạnh giường dưới ánh đèn dầu nhàn nhạt nhìn mình.

       Hắn cảm thấy toàn thân đau nhức, nhớ đến lúc đó bị lang như vậy như vậy, mãi đến khi trời sắp sáng mới buông tha, lúc này tỉnh lại thấy hắn như vậy cũng không biết nên nói gì.

       "Khi nào?" Thư sinh nhỏ giọng hỏi.

       "Vừa qua giờ hợi."

       Lang đưa tay qua, đỡ thư sinh ngồi dậy: "Ta rõ ràng đổ cho ngươi vào không ít tinh khí, sao lại có thể cả ngày mê man."

       Thư sinh hắn nào có biết vì sao a!

       Thư sinh cảm thấy trong miệng khát khô, liền xuống giường đến uống nước, cảm giác toàn thán đau nhức khiến hắn đến di chuyển cũng gặp khó khăn.

       "Sách."

       Lang ở sau lưng nhìn thư sinh, nhân loại này cũng quá vô dụng, rõ ràng cũng đã làm mấy lần, vì sao hiện tại trái lại không bắt đầu hấp thu?

       Thư sinh uống nước xong, cuối cùng cũng coi như thoải mái một chút.

       Lang ở sau thư sinh nhẹ giọng nói: "Ta sợ ngươi thức dậy cảm thấy đói, đã chuẩn bị một chút đồ, theo ta lại đây."

       Nói xong liền bắt lấy tay thư sinh kéo hă tới phòng lớn.

       Thư sinh bị lang mang tới trước bàn lớn, trên bàn bày không biết bao nhiêu là sơn hào hải vị, có thể khiến người nhìn thèm đến nhỏ dãi.

       "Ngươi đây là....? "

       Chẳng lẽ là lang làm? Nhưng là yêu tinh này thường ngày đều không muốn vào bếp, làm sao có thể nấu ra những thứ này?

       Lang đắc ý nở nụ cười: "Chút đồ này sao có thể làm khó ta."

       "Ồ." Thư sinh chảy chảy nước miếng, đúng quy đúng củ - ở trước bàn ngồi xuống.

       Lang ở một bên cầm đôi đũa, liền không ngừng gắp đồ bỏ vào bát thư sinh.

       Thư sinh quả thực thụ sủng nhược kinh, lang bình thường chỉ có thể sai khiến hắn làm này làm cái kia, chưa từng có khi nào đối với hắn như thế dễ chịu.

       Lang gắp đến thức ăn trong bát đã chất thành núi nhỏ, thư sinh liền vội vàng ngăn cản: "Được rồi, còn gắp nữa sẽ rơi ra a."

       Lang tự nhiên đối với hắn như vậy đặc biệt dịu dàng, sẽ không phải là có âm mưu gì đi?

       Thư sinh lại nhớ tới giấc mộng kì lạ kia, nam tử bạch y trong mộng cư nhiên có chút quen mắt, nhưng vừa tỉnh lại liền hoàn toàn không nhớ rõ mặt đối phương, cũng không nhớ ở nơi nào từng gặp y.

       Nhưng người kia nói muốn đối phó lang, thực sự là kỳ quái. Sẽ không phải là thường ngày lang đối với mình ngược đãi quá nhiều, cứ thế trong mộng cũng muốn phản kháng hắn đi.

       Một bàn sơn hào hải vị như vậy, thư sinh ăn một chút liền cảm thấy không muốn ăn nữa.

       Lang nhưng không cao hứng:" ta cực khổ chuẩn bị cho ngươi bao nhiêu thứ tốt, ngươi liền chỉ là động động chiếc đũa?"

       Thư sinh cũng không biết tại sao một ngày không ăn đồ ăn nhưng không thấy ngon miệng, hắn xác thực ăn một chút liền cảm thấy trong dạ dày không thoải mái, nghĩ đến thường ngày ăn món ăn thanh đạm, quả nhiên không thích hợp ăn mấy thứ tốt này.

       Nhìn thấy lang một bộ sinh khí, thất vọng thư sinh ngược lại có chút chột dạ, đối phương có lẽ chỉ muốn để cho hắn ăn khá một chút chứ không có ý xấu, nhưng là hắn thật sự không muốn ăn.

       Thư sinh hổ thẹn nhìn lang nói: "Ngươi mới nên ăn nhiều một chút đi."

       Lang căm giận trả lời: "Ta đã sớm ăn rồi, ở đây toàn bộ đều là chuẩn bị cho ngươi."

       "Cái kia, cái kia giữ lại ngày mai ăn nữa đi."

       "Hừ!" Lang trừng thư sinh một cái, vung tay áo toàn bộ thức ăn trên bàn đều biến mất. "Vậy thì trưa mai tiếp tục ăn."

       "Ân, rất tốt." Thư sinh nhanh chóng phụ họa.

       Thư sinh ngủ cả ngày, bây giờ thức dậy bất luận làm sao cũng không thể tiếp tục ngủ.

       Lang liền ép người tới gần, nói: "Không bằng chúng ta đi bên ngoài dạo một vòng."

       Thư sinh "A?" một tiếng, không rõ vì sao -: "Hiện tại buổi tối còn có gì để xem?"

       "Đương nhiên không phải nói ngươi dùng chân đi ra ngoài, ngươi ôm ta." Lang hướng thư sinh phân phó.

       Thư sinh theo bản năng liền muốn cự tuyệt, nhưng lang trừng mắt nhìn hắn, hắn liền héo rút, không thể làm gì khác hơn là ngoan ngoãn đem bàn tay hướng bả vai lang ôm lấy: "Như vậy phải không? A ── "

       Hắn còn chưa chuẩn bị xong, cái kia lang liền chặn ngang ôm hắn, hai người một hồi bay đến không trung.

----- Hết chương 25 ----- 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com