Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 117. Gia hỏa miệng đầy phân.

Edit: LT

Trước kia Hạ Thiên Tịch không nói là một cái bại gia tử, nhưng cũng là một cái ăn chơi trác tắng, cùng những hồ cẩu bằng hữu không thiếu chơi đùa, cho nên đối với quán  bar lớn nhất thủ đổ, náo nhiệt nhất, Hạ Thiên Tịch vẫn rất rõ ràng.

Cho nên hắn không nói hai lời liền mời mọi người đi quầy bar Blues lớn nhất thủ đô!

Nghe đồn nói Blues bối cảnh rất hùng hậu, dẫu sao có thể ở giữa Liên Bang cùng Đế Quốc mở ra một quán bar rực rỡ, bên trong Đế Quốc cũng có người, mà những người này cũng phải là người có quyền thế ở cao tầng.

Bất quá Hạ Thiên Tịch mặc kệ những thứ này, dù sao những thứ này cũng không phải chuyện của hắn, hắn mang người tới Blues, chỉ là muốn cho người chơi cao hứng mà thôi.

"Âu Hiểu, ngươi nói xem bao cả một phòng ở đây cả đêm tiêu phí bao nhiêu tiền?" Thiệu Đinh đi vào bên trong nhìn quán bar trang trí nguy nga lộng lẫy, hai mắt sáng trong suốt tràn đầy hâm mộ.

Trước kia hắn liền nghe người ta nói tên Blues, chỉ tiếc Blues là tiêu phí kim cương, mặc dù bình thường hắn cũng có một ít tiền tiêu vặt, nhưng ở Blues, đó ngay cả một ly rượu bình thường cũng không mua nổi. Nhóm người thanh niên bọn họ cũng không phải là chưa có đi qua quán bar, chỉ là không có đi qua nơi nổi tiếng giữa Liên Bang và Đế Quốc như Blues, bây giờ thấy Hạ thiếu lại có thể mang dạng người như hắn còn thêm một nhóm người lớn tới Blues tiêu xài, nhất thời ánh mắt người người càng thêm tôn sùng.

Hạ thiếu có thể hào khí mời bọn họ tới Blues tiêu xài như vậy, nó nói rõ cái gì? Nói rõ Hạ thiếu coi trọng bọn họ ạ, trong lòng bọn họ nhất định phải càng thêm tôn sùng Hạ Thiên Tịch.

"Theo ta biết, bao một phòng thông thường của Blues cả đêm phải tốn hơn mười vạn tinh tế tệ, còn không cộng thêm mỗi người tiêu xài." Âu Hiểu nhàn nhạt nói, ánh mắt nhìn Hạ Thiên Tịch  đi ở phía trước, mờ mịt một chút.

Lúc Thiệu Đinh cử hành so tài đại hội giữa hai bên hắn cũng không có đến trình diện, chẳng qua là lúc bọn họ muốn đi ra ngoài tụ họp, gặp phải bọn họ nên cũng đi theo.

"Oa! Ta thật là không thể tưởng tượng được tối hôm nay chúng ta sẽ tiêu phí bao nhiêu tiền?"

"Hạ thiếu thật là quá hào sảng, thật không hổ danh là thần tượng của ta a!"

"Ta cảm giác đi theo Hạ thiếu, thật là quá đáng dáng, so với cái tiểu bá vương kiêu ngạo ương ngạnh như Tề Phi Dương còn tốt hơn nhiều, ngươi nhìn Hạ thiếu một chút xem, Tề Phi Dương cũng không xứng nhắc cùng với Hạ thiếu."

Nghe Âu Hiểu nói, nhất thời mọi người cũng năm mồm bảy miệng nghị luận, lần này đi theo Hạ Thiên Tịch tới không chỉ có mười mấy thiếu niên, còn có mười mấy nữ sinh, các nàng đều là thành viên của đội cổ động, có Khắc Lỗ mời cũng có Thiệu Đinh mời, vốn là sau khi Khắc Lỗ đi các nàng cũng hẳn phải rời đi, nhưng nhìn Hạ Thiên Tịch, các nàng thật sự là không muốn rời đi, nào biết Hạ Thiên Tịch lại hào sảng ngay cả các nàng cũng mời, những tâm hồn thiếu nữ của những nữ sinh này quả thực là khăng khăng một mực đi theo Hạ Thiên Tịch.

"Không cần nói đến Tề Phi Dương, Tề Phi Dương thật là không thể so sánh với Hạ thiếu."

"Bây giờ Hạ thiếu chính là tình nhân trong mộng của nữ sinh chúng ta a!"

" ... "

Những nữ sinh này nhất thời cũng năm mồm bảy miệng nghị luận, hơn nữa ánh mắt cũng len lén nhìn Hạ Thiên Tịch, trong ánh mắt không che giấu chút nào đào tâm màu hồng phấn lại càng thêm trần tụi.

Hạ Thiên Tịch đi phía trước trừu trừu khóe miệng, mặc dù hắn trời sinh là GAY, nhưng hắn đối với nữ nhân cũng không hề bài xích, bằng không hắn cũng sẽ không đồng ý Phí Lâm Na trở thành quan hệ đồng bạn đối với mình.

Bọn họ ba mươi bốn mươi người, một phòng căn bản là không chứa nổi, vì vậy Hạ Thiên Tịch đi tới quầy phục vụ rất hào phí bao hai phòng lớn nhất.

"Xin lỗi tiên sinh, nơi này của chúng tôi tạm thời không có phòng bao." Người phục vụ rất lễ phép nói với Hạ Thiên Tịch.

"Không có phòng?" Hạ Thiên Tịch nhíu mày một cái, bây giờ mới là buổi tối, đối với quán bar mà nói cũng chỉ là mới vừa bắt đầu buôn bán mà thôi, làm sao nơi rực rỡ như vậy lại không có phòng bao?

"Vậy phòng nhỏ cùng trung đẳng còn chứ?" Nếu không có phòng lớn, Hạ Thiên Tịch cũng không khỏi đổi thành phòng nhỏ.

Bọn họ ba mươi bốn mươi người đều ở chỗ này chờ đó! Hạ Thiên Tịch nếu đem người mang ra ngoài thì cũng không thể để cho mọi người mất hứng a!

"Phòng nhỏ cùng trung đẳng cũng không có." Giọng người phục vụ mặc dù lễ phép, nhưng ánh mắt lại rất khinh thường nhìn Hạ Thiên Tịch.

Blues tiêu xài có bao nhiêu cao, thân là người phục vụ hắn đã rất rõ ràng.

Hai phòng lớn, chỉ cần là phí của phòng, một đêm đã mấy chục vạn tinh tệ, nhìn những người này bộ dạng đều là học sinh, làm sao có thể ở bên trong Blues tiêu xào nổi?

Trước kia, Blues cũng phát sinh những chuyện tương tự, có chút phú nhị đại ỷ vào thân phận mình đi vào tiêu xìa, dẫn theo một đám hồ cẩu bằng hữu, nhưng lúc tiêu xài xong rồi tính tiền lại không có nhiều tiền mặt như vậy, vì vậy Blues vì tránh để cho phát sinh những chuyện tương tự liền quy định, phàm là người muốn tới bao phòng của Blues, phải trình ra thẻ thân phận của Blues.

Thẻ thân phận của Blues tổng cộng có ba loại, phổ thông, bạch kim cùng kim cương.

Muốn bao phòng, trong tay phải cầm phổ thông, bạch kim hay là thẻ kim cương, nếu không, thì không cho bao phòng.

Mà thẻ phổ thông thì cần một trăm vạn tinh tế tệ mua mới làm, bạch kim cần năm trăm ngàn tinh tế tệ, kim cương phải cần đến một triệu tinh tế tệ.

Mà Hạ Thiên Tịch lại không có thẻ thân phận của Blues, ngay của phổ thông cũng không có, làm người phục vụ, hắn đã kiến thức rất nhiều người như Hạ Thiên Tịch vậy,cho nên cũng lười giải thích chuyện thẻ thân phận cho Hạ Thiên Tịch, trực tiếp nói cho y không có phòng bao.

Mà trước kia Hạ Thiên Tịch cũng đã không ít lần đến Blues, trước kia Hạ Thanh mặc dù câu thông không tốt với hắn, nhưng cho tới nay chưa từng làm cho hắn thiếu tiền, cho nên Hạ Thiên Tịch thường xuyên thăm Blues, chỉ là bất quá khi đó Blues còn chưa có xuất ra thẻ thân phận, bây giờ cũng đã một năm không đến Blues, khẳng định cũng không biết chuyện thẻ thân phận.

Hạ Thiên Tịch nhíu mày nhìn mấy người thưa thớt giữa đại sảnh, bây giờ quán bar cũng chỉ là mới vừa mở cửa, hắn khẳng định không tin người phục vụ nói không có phòng bao các loại.

"Ha ha, Hạ thiếu, nếu nơi này không có phòng bao, chúng ta liền ở đại sảnh vui đùa một chút cũng được."

"Đúng vậy, chúng ta cần gì phải bao phòng, tốn thêm tiền!"

" ... "

Vừa nghe nói không có phòng bao, mọi người cũng không thèm để ý, vốn là Hạ thiếu đã hào sảng như vậy, người ta không có phòng bao cũng không trách được Hạ thiếu.

Mà người phục vụ này nghe được mọi người nói như vậy, ánh mắt càng thêm khinh thường.

Hạ Thiên Tịch lúc này mới quay đầu lại mỉm cười đối với người phục vụ nói, "Phiền toái cho ta đăng kí một chút, lát nữa có phòng bao an bài cho chúng tôi một chút."

"Xuy!" Người phục vụ còn không có trả lời, sau lưng cũng đã truyền đến tiếng chê cười khinh thường, ngay sau đó thanh âm cà lất phất phơ vang lên, "Nha, đây là đồ nhà quê từ nơi nào tới? Còn đăng kí một chút, ngươi cho phòng bao của Blues là WC sao? Là nơi ngươi muốn định liền có thể định sao?"

Lúc này, một đám thanh niên ở sau lưng Hạ Thiên Tịch vốn đều muốn rời đi, nhưng nghe được lời nói khinh miệt cùng khiêu khích này, bọn họ nhất thời liền nổi giận.

Tính cách của quân nhân chính là gì?

Nói văn vẻ thì chính là ngay thẳng, sảng khoái, nhưng dùng tiếng phổ thông chính là tính tình nổi giận một bụng thẳng thắn.

Mặc dù trước mắt những tiểu tử như bọn họ còn chưa phải là quân nhân, nhưng người ta chính là đời sau của quân nhân, khẳng định cũng di truyền tính cách ngay thẳng sảng khoái của quân nhân.

Nghe được có người lại khiêu khích bọn họ như vậy, lập tức có người hung tợn nói, "Ngươi nói gì? Ngươi dám lặp lại lần nữa?"

Mà thanh niên khiêu khích bọn họ cũng chỉ là khinh thường xuy một tiếng, ánh mắt khinh miệt từ trên người bọn họ liếc qua, sau đó lấy ra thẻ bạch kim trong tay cho người phục vụ, còn cố ý đem thẻ bạch kim ở trước mặt mọi người khoe khoang lắc lư hai cái, dùng giọng nói đặc biệt khinh thị nói, "Cho ta một phòng bao trung đẳng."

Giới hạn của thẻ bạch kim chính là phòng bao trung đẳng, cũng chỉ có thẻ kim cương mới có tư cách bao phòng lớn.

"Được, ngài chờ một chút." Người phục vụ lập tức cung kính nhận lấy thẻ bạch kim trong tay thanh niên, rất nhanh liền làm xong, hơn nữa một lần nữa cầm thẻ bạch kim trong tay cung kính đưa cho  thanh niên nói, "Tiên sinh, thẻ của ngài cùng số phòng bao."

"Ừ." Khóe môi thanh niên bĩ bĩ gợi lên, trước khi đi ánh mắt khinh miệt còn cố ý liếc liếc về mọi người, nhẹ giọng mang theo cười nhạo tuyệt đối, "Xuy, một đám nhà quê cũng dám tới nơi này, thật không sợ mất mặt xấu hổ."

"Ngươi ..." Mấy người không nhịn được muốn đi lên trước đánh thanh niên này một đốn.

Nhưng người phục vụ này trong lúc này liền lên tiếng, "Ở đây không cho phép đánh nhau ẩu đả, nếu như các ngươi không tuân thủ quy định, mời lập tức rời khỏi Blues."

Lời nói của người phục vụ một chút xíu cũng không có cung kính như vừa đối đãi với thanh niên kia.

Hạ Thiên Tịch ngăn lại những thiếu niên còn muốn nổi giận nhàn nhạt nói, "Không cần chấp nhặt cùng một người miệng phun đầy phân."

Hạ Thiên Tịch mặc dù không có nổi giận, nhưng thanh âm kia của hắn cũng không nhỏ, không chỉ cho nhóm người bọn họ nghe, ngay cả thanh niên đi không xa kia cũng nghe được.

Phốc xuy ——

Có mấy người nhất thời không nhịn được liền cười phun.

Miệng phun đầy phân! Hạ thiếu so sánh quả thực là quá chính xác.

Vốn nhóm người bọn họ cũng đã gây chú ý cho mọi người, bây giờ nghe được Hạ Thiên Tịch nói như vậy, người xung quanh cũng cười.

Thanh niên lập tức quay đầu, ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm Hạ Thiên Tịch, nhíu mày hung tợn uy hiếp, "Ngươi dám lặp lại lần nữa?"

Tôn chỉ thứ nhất của Hạ Thiên Tịch chính là, người không phạm ta ta khoogn phạm người, người nếu phạm ta nhổ cỏ tận gốc! 

Mà tôn chỉ thứ hai chính là, người nếu kiêu ngạo, ta liền kiêu ngạo so với người gấp mười lần! (:))

Hạ Thiên Tịch hơi nâng nâng mi, đuôi mắt thượng kiều (?), trong ánh mắt mang theo nhàn nhạt khinh miệt, khóe môi gợi lên hướng về một đám thanh niên bên người dặn dò, ngay cả một ánh mắt cũng không cho người thanh niên kia.

"Sau này nếu gặp lại người miệng phun đầy phân như vậy cũng tránh xa một chút, mùi vị gì dính đến trên người mình cũng không phải là dễ dàng rửa!" (T: Thâm :))

Giọng nói ghét bỏ quả thực là so với cái gì đó!

"Phụt, Hạ thiếu, ngươi yên tâm, chúng ta sẽ không chấp nhặt với loại người miệng phun đầy phân như thế này."

"Đúng vậy, chúng ta còn sợi vị đại tiện lây dính đến trên người chúng ta còn rửa không sạch đó!"

"Sao bây giờ ta ngửi thấy trong không khí lạ có một cổ mùi thối chứ?"

"Hạ thiếu, cái Blues này có thể đối với người miệng phun đầy phân như vậy cũng một mực cung kính, cũng chẳng ra gì cả, hay là chúng ta đi ra ngoài đi, không khí ở chỗ này ngửi đều thối."

"Đúng vậy, thật là ghê tởm muốn chết, trước kia ta còn cảm thấy cấp bậc của Blues rất cao, làm sao cái loại người đầy vị phân này đều biến thành chó Nhật*."

*Chó Nhật: So sánh để ví như trung thành chăng?

"Đi ra ngoài đi ra ngoài, ngửi không khí ở nơi này, lão tử cũng sắp chán ghét muốn chết."

"..."

Một đám choai choai tiểu tử nhất thời cười giễu cợt ồn ào lên.

Mặc dù tính cách bọn họ nóng nảy, tính khí bụng dạ thẳng thắn, nhưng tất cả đều là nhân tinh, thấy một màn của người thanh niên cùng người phục vụ kia, có thể không biết mình bị coi thường sao.

Lập tức, rối rít ở chỗ này ngươi một lời ta một miệng đem quầy bar Blues hò hét ầm ĩ, đặc biệt còn nói không khí ở đây thối, biểu tình đầy ghét bỏ thật là so sánh với gì đó, liền thật giống như không khí ở nơi này thối đến không thể ở chỗ này đợi tiếp nữa vậy.

__________________________________

Thanh: Haizz, học mệt quá đi, đặc biệt là 1 tuần 5 tiết văn, muốn xỉu :(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com