Chương 27_ Một chút cũng không đáng yêu!
Edit: Lạc Thanh.
"Nè, hai đứa đó nhìn rất tốt." Một huấn luyện viên tóc nâu vẻ mặt cà lất cà lơ nhìn về phía Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần nói.
"Uy uy uy, Tạp Địch Ân, ngươi không phải muốn cùng ta cướp người chứ?" Một Thượng Úy tóc đỏ nhìn Tạp Địch Ân bất mãn ồn ào.
"Áo Đức Lạp a, ngươi xem lại lời nói này đi, ngươi là Thượng Úy, sao ta có thể cướp người từ chỗ ngươi a?" Tạp Địch Ân vừa nói mặt đầy ý cười đi về phương hướng của Hạ Thiên Tịch và Lăng Thần.
"Tạp Địch Ân, nếu không muốn cùng lão tử cướp người, ngươi đi nhanh như vậy làm gì?" ?" Áo Đức Lạp nổi giận đùng đùng thật muốn đánh cái tên này.
Lúc này Hạ Thiên Tịch đang vô cùng bất mãn nhìn Lăng Thần, đáng ghét, thể thuật cư nhiên cao hơn hắn một cấp, độ phù hợp của cơ giáp cũng hơn hắn 4 giá trị, một tên dâm nam, thể thuật sao có thể tốt như vậy? ( T: Đã là dâm nam thì phải có thể lực tốt để ....)
Hạ Thiên Tịch vô cùng bất mãn, hắn phải rèn luyện, đem thể thuật cùng độ phù hợp cơ giáp tăng lên, Hạ Thiên Tịch đã biết nguyên nhân tinh thần lực của hắn vì sao lại tăng nhanh như vậy, bởi vì có ma pháp.
Muốn học ma pháp nhất định phải có tinh thần lực cường đại, mỗi buổi tối hắn đều liều mạng đề cao tinh thần lực, cho nên tinh thần lực mới tăng nhanh chóng như vậy. Tinh thần lực tăng cao, vậy thì độ phù hợp cơ giáp hắn ngày ngày rèn luyện đương nhiên cũng tăng cao.
"Này, tiểu tử." Tạp Địch Ân trên mặt là nụ cười đi đến trước mặt Hạ Thiên Tịch, mặc dù trên người hắn là bộ quân trang, nhưng khuôn mặt cà lất cà lơ kia như là lưu manh trêu đùa phụ nữ, cho nên Hạ Thiên Tịch đối với Tạp Địch Ân không có một chút ấn tượng tốt.
Đặc biệt là người này lại gọi hắn là tiểu tử.
Cho nên Hạ Thiên Tịch nheo lại đôi mắt như trăng cong cong, cánh môi đỏ bừng gợi lên cùng với một khuôn mặt xinh đẹp cười rất chi là vô tội, "Đại thúc, xin hỏi có chuyện gì sao?"
"Đại ... đại thúc?" Tạp Địch Ân trong nháy mắt trợn to hai mắt, gương mặt so với sét đánh còn khiếp sợ hơn.
Hạ Thiên Tịch vô tội gật đầu, một lân nữa gọi " Đại thúc."
"Đại thúc? Ha ha. . ." Áo Đức Lạp vừa mới đi tới liền nghe tới một câu đại thúc ngay lập tức phụt cười, có ai đã thấy 20 tuổi là đại thúc sao???
"Im miệng." Gương mặt anh tuấn của Tạp Địch Ân tuyệt đối là khó coi, mặc dù hắn chỉ là Trung Úy, nhưng mà khí thế vẫn đủ cường đại, sau đó quay đầu về phía Hạ Thiên Tịch âm trầm cười lộ ra hàm răng trắng nói, "Tiểu tử, ngươi làm sao lại không đáng yêu thế? Vừa mới thông qua khảo hạch thứ nhất liền can đảm lớn lối đắc tội huấn luyện viên, là một chuyện rất là nghiêm trong biết không?"
"Đại thúc, đe dọa trẻ nhỏ là không tốt nga!" Hạ Thiên Tịch cười càng thêm vô tội, lắc đầu nói, "Đại thúc, ngươi có biết bây giờ người thực giống một con sói xám phe phẩy cái đuôi? Mà ta lại không phải là tiểu bạch thỏ, đại thúc ngoan ngoãn đi nơi khắc tìm tiểu bạch thỏ chơi đi!"
Hạ Thiên Tịch mặt đầy vô tội nói xong, cười híp mắt đi vào trường quân đội đệ nhất, hắn muốn đi tìm kí túc xá.
"Ngươi..." Tạp Địch Ân tuyệt đối không nghĩ tới Hạ Thiên Tịch lại mồm miệng lanh lợi như vậy, gương mặt tức giận như là màu gan heo.
"Đại thúc, ngươi có biết bây giờ người thực giống một con sói xám phe phẩy cái đuôi? Ha ha ..." Áo Đức Lạp không có một chút gì là hình tượng lập tức bật cười, học viên đó thật là đáng yêu a~~
"Thật là một chút cũng không đáng yêu." Tạp Địch Ân cắn răng mở miệng nói, ngay sau đó xoay người mắt nhìn Lăng Thần, học viên này khảo sát hắn cũng thấy nha, là một học viên rất là lợi hại, nếu đem mầm non tốt như vậy thu đến lớp của mình, chắc chắn rằng năm nay hắn có thể lấy được tiền thưởng của trường quân đội đệ nhất.
Nhưng mà Lăng Thần ngay cả một ánh mắt cũng không cho Tạp Địch Ân, thẳng tắp đi ngang qua hắn, làm Tạp Địch Ân như là khồn khí không nhìn thấy gì cả.
Tạp Địch Ân, ". . ."
". . . Tại sao năm nay học viên đều không đáng yêu?" Hồi lâu, Tạp Địch Ân gầm thét ra tiếng.
"Ha ha. . ." Áo Đức Lạp vẫn là lần đầu tiên thấy Tạp Địch Ân da mặt dày chịu thiệt, tâm tình cực kỳ tốt a~~
__________________
T: Hôm 20/11 đi về là cảm lạnh luôn, đi mưa cả ngày mà, mị ở miền trung nên mưa miết ý, không khỏe nên không edit được hôm nay cũng đỡ rồi nên triển luôn cho mọi người đỡ hóng.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com