Chương 1171: Đường Vũ Lân với Vũ Trường Không
Thật mạnh!
Bây giờ, Vũ lão sư dùng Thiên Sương Kiếm ảnh hưởng tới nhiệt độ mạnh hơn ít nhất gấp đôi so với trước kia.
Thiên Sương Kiếm màu lam ngang trời xuất thế, không có hoa mỹ, một chút ánh sáng lam đã tới trước mặt Đường Vũ Lân.
So với trước kia, công kích của Vũ Trường Không gãy gọn hơn, nhưng rõ ràng có hiệu quả hơn.
Thiên Sương Kiếm chưa tới, nhưng về cảm giác, Đường Vũ Lân thấy trái tim mình như bị đóng băng.
Lúc này, nhóm Vũ Ti Đóa nhìn Vũ Trường Không muốn luận bàn với Đường Vũ Lân thì đều dừng bước, chăm chú quan sát trận đấu này. Bọn họ cũng muốn xem, hiện tại Đường Vũ Lân đã phát triển tới trình độ nào.
Năm người bọn họ đều từng là đối thủ cạnh tranh của Đường Vũ Lân. Mặc dù đã có thời gian chịu thua hắn, nhưng thời gian trôi qua, cảnh vật thay đổi. Qua một thời gian dài, hiện tại rất khó nói ai mạnh ai yếu. Bọn họ có lòng tin vào sự phát triển của mình. Từ khi Học Viện Sử Lai Khắc bị huỷ, bọn họ dành hết tâm sức tu luyện, hầu như mỗi thời khắc đều khắc khổ nỗ lực, bọn họ không tin, trong tình huống này vẫn không thể đuổi kịp Đường Vũ Lân, thậm chí còn có thể vượt qua hắn?
Thông qua trận luận bàn này, bọn họ sẽ nhìn ra, bây giờ Đường Vũ Lân phát triển tới trình độ nào. Dưới áp lực từ Vũ lão sư, năng lực của hắn không thể che giấu.
Đường Vũ Lân động. Hắn không dám chủ quan với công kích của Vũ Trường Không. Từng vòng quang hoàn bay lên, đó không phải hồn hoàn, mà là 5 quang hoàn màu vàng kim. Cùng lúc đó, từ người hắn bắn ra một tầng màu vàng.
Thân thể Đường Vũ Lân chớp mắt cao tới 2 mét, làn da được bao phủ bởi lân phiến màu vàng hình thoi. Mà hào quang màu vàng bắn ra từ người hắn giống như thực chất.
Sau khi Thiên Sương Kiếm đâm trúng hào quang, ánh sáng vàng đột nhiên trở nên trong suốt, giống như thuỷ tinh vàng với nhiều lớp gợn sóng. Thiên Sương Kiếm tiếp tục đâm sâu, nhưng lại như đâm vào da trâu. Không nói tới tốc độ giảm, bản thể Thiên Sương Kiếm cũng hiện lên rõ. Hào quang màu vàng kia khuếch tán, miễn cưỡng chặn lại công kích của Thiên Sương Kiếm.
Kim Long Trảo tay phải đúng lúc nâng lên, chụp lấy Thiên Sương Kiếm nhanh như chớp, đồng thời, long dực sau lưng giãn ra.
"Hào quang vàng kia là gì?" Trịnh Di Nhiên kinh ngạc hỏi, biểu cảm cao ngạo trên mặt cũng biến mất.
Bọn họ biết rất rõ Thiên Sương Kiếm sắc bén thế nào, nhưng Đường Vũ Lân lại ngăn cản được. Hơn nữa, hắn dùng năng lực như một vòng bảo hộ, không nhìn ra sử dụng hồn kỹ gì.
Sự chú ý của Dương Niệm Hạ không nằm ở đó, hắn lẩm bẩm: "Nếu ta nhớ không nhầm, lúc trước khi thấy hắn, hồn hoàn huyết mạch chỉ có 3 cái. Mới bao lâu mà đã biến thành 5? Vậy tu vi của hắn..."
Bọn họ trong lòng đều suy đoán và nghi ngờ, mà đúng lúc này, Đường Vũ Lân và Vũ Trường Không chính thức bắt đầu va chạm.
Khoảnh khắc khi Kim Long Trảo chạm vào Thiên Sương Kiếm, Thiên Sương Kiếm ầm ầm nổ tung, hoá thành trăm ngàn kiếm ti, bao phủ lấy Đường Vũ Lân.
Đường Vũ Lân kinh ngạc, hào quang bên ngoài thân thể cũng trở nên mãnh liệt hơn. Cùng lúc đó, hắn giậm chân phải xuống đất. Cùng tiếng Long ngâm, tám con Kim Long bay lên.
Những con Kim Long này không có dấu hiệu hình thành từ năng lượng, tất cả đều giống như thực. Trong nháy mắt khi chúng xuất hiện, chúng cuộn lại ngay lập tức, ngăn chặn kiếm ti. Đồng thời, chấn động mạnh do Kim Long Hám Địa sinh ra trực tiếp lan tới chân Vũ Trường Không.
Tuy rằng Vũ Trường Không là cường giả Phong Hào Đấu La, nhưng Đường Vũ Lân không phải không có khả năng giao thủ với cường giả cấp độ này.
Khi ở Quân đoàn Huyết Thần, Huyết Cửu cũng là Phong Hào Đấu La, bởi vì xem thường Đường Vũ Lân nên trở về vị trí dưới quyền Đường Vũ Lân. Mà khi đó, năng lực của Đường Vũ Lân không thể so sánh với hiện tại.
Vì vậy, dù có kinh ngạc về tu vi của Vũ Trường Không, nhưng hắn không hề e ngại.
Hào quang trên người hắn chính là Long cương.
Long cương và Long uy không phải là năng lực có được khi đột phá phong ấn thứ 11, mà xuất hiện sau khi hình thành Võ Hồn Chân Thân, thân thể hắn và huyết mạch Kim Long Vương dung hợp sâu hơn.
Đối mặt với Vũ Trường Không, Đường Vũ Lân trực tiếp dùng Long cương, không hề có ý giấu giếm. Cùng với việc phát động Kim Long Hám Địa, khí thế toàn thân Đường Vũ Lân cũng thay đổi.
Trong cảm giác của Vũ Trường Không, khi Đường Vũ Lân giậm chân phải, trên người đệ tử này dường như có một luồng khí màu vàng phát nổ. Mà luồng khí đó làm hắn chậm lại, dường như tinh thần cũng chậm hơn. Trong mắt hắn, Đường Vũ Lân trong chớp mắt trở nên cao lớn hơn.
Chỉ trong chớp mắt hoảng hốt đó, chấn động đã tới dưới chân.
Vũ Trường Không tu vi thế nào, hắn đã phản ứng kịp thời. Lam quang lóe lên dưới chân, hắn đã bay lên trời. Ở nơi hắn đứng không biết lúc nào đã xuất hiện một cây băng chuỳ, đẩy thân thể hắn lên cao.
Nhưng tám con Kim Long không buông tha, đi thẳng tới chỗ hắn.
Long cương trên người Đường Vũ Lân chấn động, kiếm ti rơi trên đó. Theo từng tiếng chấn bạo, chúng lần lượt bị hoá giải. Đây là tác dụng xảo diệu khi kết hợp Long cương và Kim Long Chấn Bạo.
Điểm đáng sợ nhất của Long uy và Long cương nằm ở chỗ, chúng là năng lực thiên phú của Kim Long Vương, có thể kết hợp hoàn mỹ với bất kỳ năng lực nào của Kim Long Vương. Trải qua nhiều lần thực chiến, tinh thần lực tăng mạnh, Đường Vũ Lân bây giờ, tu vi đã đạt đến trình độ phản phác quy chân. Hắn có thể vận dụng linh hoạt năng lực Kim Long Vương, không cần sử dụng riêng từng kỹ năng.
Vũ Trường Không ở trên cao, Thiên Sương Kiếm bỗng biến lớn, trong chớp mắt chia thành 8. Tám kiếm quang từ trên trời giáng xuống, lập tức đánh bay tám Kim Long, sau đó hoá thành kiếm luân, mang theo khí thế chém thẳng tới Đường Vũ Lân.
Không hổ là Vũ lão sư, trong lòng Đường Vũ Lân tự nhiên có suy nghĩ này.
Cũng vào lúc này, hắn động, một quang hoàn màu vàng nở rộ dưới chân. Đồng thời, 5 quang hoàn màu vàng trong chớp mắt thay đổi thành bảy hồn hoàn, hồn hoàn thứ ba loé sáng, chính là Lam Ngân Kim Quang Trận.
Ngoài khả năng khống chế, đặc điểm lớn nhất của Lam Ngân Kim Quang Trận là tách nguyên tố. Mà điểm mạnh nhất của Thiên Sương Kiếm là được nguyên tố Băng gia trì. Bây giờ, Đường Vũ Lân muốn loại bỏ thuộc tính nguyên tố của Vũ Trường Không.
Lạc Quế Tinh xem trận chiến từ xa nhíu mày, "Vũ Lân muốn làm gì đây? Thời điểm này, hắn còn lo lắng điều này khi đối mặt với Vũ lão sư?" Theo Lạc Quế Tinh, hành động này của Đường Vũ Lân thật giống như muốn chết. Thực lực của Vũ lão sư như thế nào? Thầy ấy có thể đợi đến khi hắn hoàn thành tách nguyên tố? Làm sao có thể ngăn cản kiếm luân từ trên trời giáng xuống?
Mà vào lúc này, Đường Vũ Lân thể hiện một cảnh tượng khiến các vị đồng học choáng váng.
Đôi mắt hắn đột nhiên phát sáng, ngửa đầu nhìn lên trời, kim quang trong mắt mãnh liệt bắn ra. Ở khoé mắt thậm chí có hiệu quả vàng chảy xuôi.
Hoàng Kim Long Thương vào tay, đâm ra một thương. Thiên Phu Sở Chỉ!
Ngàn vạn kim quang nở rộ, trực tiếp đón lấy kiếm luân của Vũ Trường Không. Không tránh không né, chính là đối chiến!
Tiếng nổ như tiếng chuông cổ xưa phát ra, thân thể Đường Vũ Lân hơi chấn động, toàn thân chớp mắt bị một tầng băng sương bao phủ. Nhưng dưới tác dụng của Long cương và Lam Ngân Kim Quang Trận, lớp băng sương này nhanh chóng biến mất.
Mà kiếm luân tạo ra từ tám đạo Thiên Sương Kiếm lập tức tan vỡ, hoá thành băng phấn bay đầy trời, cũng lộ ra thân ảnh Vũ Trường Không.
Trong khoảnh khắc đó, trên mặt Vũ Trường Không cũng toát ra vẻ kinh ngạc.
Mặc dù Vũ Trường Không biết Đường Vũ Lân có tu vi Thất Hoàn, cộng thêm huyết mạch Kim Long Vương, thực lực sẽ vượt xa Thất Hoàn Hồn Thánh bình thường. Nhưng không ngờ, khi chính diện cứng đối cứng, hai bên đều là Chiến hồn sư Hệ cường công, hắn có thể tiếp được kiếm luân của mình. Nên nhớ rằng, Vũ Trường Không không hề nương tay, đó là công kích cấp Phong Hào Đấu La.
Trong một thương kia ẩn chứa lực xuyên thấu khủng khiếp, còn có lực công kích và đâm xuyên ngay cả hắn cũng không tránh được độ sắc bén. Đây là biểu hiện cường hãn tới cỡ nào!
Tu vi chênh lệch nhiều, nhưng khi va chạm, Đường Vũ Lân không hề rơi vào thế hạ phong.
Nhóm Vũ Ti Đóa, Lạc Quế Tinh nhìn đến choáng váng. Đường Vũ Lân đã phát triển tới trình độ như vậy sao? Nhìn qua không có gì đặc thù, nhưng có thể ngăn được một kích toàn lực của Vũ lão sư? Không có ai trong bọn họ có thể làm được điều này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com