Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Đốt tình ( 10 - end, có H, thận nhập )

漫漫唯一

10

Tôi bị hắn làm đến linh hồn xuất khiếu, hưng phấn cắn răng, thật sự không kiềm chế được.

Phóng thích tới rất nhanh, thân thể tôi banh thẳng, eo bụng run rẩy, lúc đi vào đến đỉnh điểm kia, tôi nắm được một cái tay khác của Muộn Du, dùng sức rất mạnh.

Trong đầu trống rỗng, trận khoái cảm kia làm tôi mất đi ý thức, tôi nhắm mắt lại, không tự chủ được mà hôn lên môi hắn.

Hai chúng tôi dường như đã hoàn toàn trút bỏ được một ít băn khoăn, , ở trong cái hang này, chúng tôi ôm, hôn môi, cả người tôi mướt mồ hôi bị Muộn Du Bình nâng mông bế lên hôn, tôi ôm cổ hắn, đi liếm hầu kết của hắn, vành tai, bất cứ vùng da thịt nào mà môi tôi có thể chạm vào, Muộn Du Bình hơi ngửa đầu về phía sau, thấy tôi gấp gáp như thế, trong mắt có vài phần buồn cười, đôi tay ôm chặt lấy mông tôi, liên tục thẳng lưng, trán tôi áp vào hắn, hơi thở nóng hổi.

Bụng dưới của tôi lại cứ thắt chặt từng đợt, tôi vừa mới phóng thích một lần, tràng đạo cực kỳ mẫn cảm, bị cọ xát liên tục như thế, có đau nhưng hậu huyệt cảm thấy trống rỗng và ngứa ngáy hơn, đồng thời tôi cũng hiểu được khát vọng gấp gápkhó dằn nổi của vai chính bị người hạ xuân dược trong tiểu thuyết.

Loại thuốc này có thể kích phát bản năng tình dục nguyên thủy, bản năng không thể kháng cự, thuốc cực kỳ hữu hiệu, không những tôi bị mất khống chế do tác dụng của thuốc mà Muộn Du Bình bị tôi câu đến cũng có chút mất kiểm soát.

Tôi đã bị xóc đến nói không ra lời, cả người ướt sũng, giờ phút này hình xăm của Muộn Du Bình đối với tôi chính là một loại ám chỉ, chứng minh tốt nhất cho tình trạng thân thể hắn lúc này.

Chỗ giao hợp của hai người trơn trượt dị thường, tôi chưa bao giờ biết chỗ kia còn có thể làm ra nhiều nước như vậy, đến cuối cùng, tôi gần như mềm mại ngã xuống ở trên người hắn, khoái cảm cực lớn không ngừng quét qua, sảng khoái lan tràn toàn thân, tôi được Muộn Du Bình thả xuống dưới, đốt ngón tay trắng bệch, tay moi trên mặt đất, trong loại xâm nhập nguyên thủy nhất này, thân thể tôi có xúc động muốn chạy trốn, tôi cũng làm như vậy, tôi hơi nâng người lên bằng cả hai tay, di chuyển eo bụng một chút, Muộn Du Bình nhìn tôi, đôi mắt tối sầm lại.

Hắn buông hai chân tôi ra, trực tiếp ôm lấy eo tôi, ngay sau đó hắn dùng sức, chặt chẽ thọc vào rút ra, mỗi lần đưa đẩy, cảm giác sảng khoái từ nơi xâm nhập lan dần ra, não tôi như muốn nổ tung, thân thể vẫn luôn đong đưa không ngừng, tiếng rên rỉ gần như vang vọng khắp động.

Trong hang vang lên một tiếng vang, âm thanh đó còn kèm theo tiếng nước dính nhớp và tiếng va chạm, cơ thể tôi vẫn luôn bị Muộn Du Bình đẩy về phía trước, bị hắn thọc đến mất hồn, ánh mắt Muộn Du Bình nhìn chằm chằm tôi, hai mắt chúng tôi dán chặt vào nhau, hắn quá lợi hại, rút toàn bộ dương v*t ra và nhét vào liên tục, tôi không ngờ khi trúng xuân dược thì khoái cảm sẽ được phóng đại vô hạn, dopamine trong cơ thể tăng lên đến cực hạn, trong nháy mắt, tôi cảm giác sẽ bị Muộn Du Bình làm chết ở chỗ này.

Cảm giác phóng thích sắc bén lại ập đến lần nữa, vừa nhanh vừa gấp gáp, tôi nắm lấy cánh tay hắn, run rẩy nói;

"Không được, tôi... lại muốn bắn a!"

Trong cơ thể bị công kích mãnh liệt, tôi ôm cổ hắn, Muộn Du Bình thuận thế nửa ôm tôi lên, hai chân tôi yếu ớt buông thõng hai bên eo hắn, bởi vì quá sảng, ngón chân tôi ấn mạnh xuống mặt đất, cuộn tròn lên.

Bên trong đùi có thể cảm nhận rõ ràng được cơ bắp thắt lưng hắn đang căng chặt mạnh mẽ, tôi thất thần vươn đầu lưỡi muốn liếm xăm mình của hắn, không liếm được xăm mình, môi tôi bị Muộn Du Bình ngăn chặn, lưỡi hắn linh hoạt giống như rắn chui vào trong miệng tôi, quấn quýt với lưõi tôi, thân thể tôi đã sớm hóa thành nước, hoặc là nói, giờ phút này tôi đang mặc cho Muộn Du Bình cần thì cứ lấy.

Cuộc ân ái kéo dài rất lâu, tôi chỉ nhớ rõ, tôi bị Muộn Du Bình cắm bắn không chỉ một lần.

Mặt Muộn Du Bình rất đỏ, thấy bộ dáng tôi như bị làm đến choáng váng, hắn cắn răng, hít vào một hơi, bắt đầu mãnh liệt va chạm nơi đó.

"A! Mẹ nó!" Cả người tôi tỉnh lại, mở to mắt; "Không không!"

Tuyến tiền liệt bị va chạm thật mạnh, cảm giác kích thích này gần như làm tôi mất khống chế, quá khủng bố, sắc bén, đau đớn, và sung sướng thâm nhập cốt tủy.

Không.......

Nhận thức này ngay lập tức làm tôi bừng tỉnh, tôi có thể bị Muộn Du Bình làm bắn vô số lần, nhưng không thể để hắn làm tôi đến mức tè ra.

Hắn có thể làm được, tôi tin tưởng không nghi ngờ.

11

Tôi bắt đầu xô đẩy ngực hắn; "! Tiểu Ca, anh đừng! A!"

Muộn Du Bình bắt lấy tay của tôi, tôi thấy ánh mắt hắn nặng nề, biểu tình mang theo tính công kích hiếm thấy mà ngày thường chưa bao giờ gặp qua, tôi biết người như Muộn Du Bình, hiếm khi mất khống chế ở một việc nào đó, làm Trương gia tộc trưởng, tự kiềm chế là thói quen khắc vào trong xương cốt. Đặc biệt là Trương Khởi Linh.

Trước kia tôi luôn nói Muộn Du Bình không có dục vọng, không muốn bất cứ thứ gì, hắn quá thờ ơ, lạnh nhạt đến không giống người trên thế gian này, bây giờ tôi mới phát hiện hắn không phải không có, chỉ là chưa gặp được đồ vật khiến hắn có thể mãnh liệt đòi lấy.

Trạng thái hiện tại của hắn rõ ràng là giống người trúng xuân dược chứ không phải là tôi, tôi tưởng thoát khỏi hắn, hắn cắm quá dày đặc, eo tôi mềm nhũn, vừa hoảng vừa sảng, đằng trước lại cứng lên, hậu huyệt hoàn toàn bị hắn thọc mở, ra vào mượt mà không bị ngăn trở, còn mang ra càng nhiều nước.

Muộn Du Bình hình như phát hiện ý đồ của tôi, hắn đột nhiên ngồi dậy, rút dương v*t ra khỏi cơ thể tôi, sau đó nửa ôm tôi lên, tôi nhìn đến thái dương của hắn ướt đẫm, mồ hôi theo sườn mặt chảy xuống, nhiệt độ cơ thể của Muộn Du Bình nóng đến dọa người, toàn bộ đồ đằng kỳ lân trở nên sống động, mặt hắn không biểu tình, tôi còn chưa kịp đánh giá kỹ đã bị hắn đặt trực tiếp xuống đất, dùng tư thế đi vào từ phía sau.

"Ngô Tà." Muộn Du Bình rất nhanh dán lên người tôi, thầm thì bên tai tôi, đầu gối tôi bị hai chân hắn mở ra hoàn toàn, cũng không tính quỳ bò, cánh tay tôi bị hắn nắm lấy, cả người nửa ngồi dưới đất, chờ tôi cảm thấy có gì đó không đúng thì có một vật cương cứng lại một lần hoàn toàn đi vào thân thể của tôi trong khi tôi đang thất thần.

"A!"

Lần này chọc thẳng tới điểm mẫn cảm của tôi, cả người tôi run rẩy, vội la lên;

"Sẽ... Sẽ chết người."

Hắn ôm tôi, đồng thời eo bụng đẩy thật mạnh về phía trước, mắt tôi choáng váng, hàm răng chua xót, phần eo dưới như là bị khoái cảm bạo kích, càng làm cho tôi sợ hãi là "tiểu Ngô Tà" có thể phóng nước bất cứ lúc nào.

Thúc đẩy.

"Sẽ không." Muộn Du Bình nhẹ giọng nói, liên tục thẳng lưng.

Tôi ngửa đầu về phía sau, cái gáy đụng phải mặt Muộn Du Bình, tôi lắc đầu, dùng đầu đâm hắn, những vì sao lóe lên trước mắt tôi, khoái cảm choáng ngợp đến mức tôi gần như nghẹt thở.

"Từ bỏ, tôi.....!!"

Muộn Du Bình càng ra sức giam cầm nửa người trên của tôi, tư thế này quỳ không ra quỳ, mông treo không, điểm chống đỡ duy nhất là Muộn Du Bình ở phía sau và dương v*t dữ tợn ra ra vào vào dữ, trước nay tôi chưa từng nghĩ đến hắn có thể nghĩ ra loại tư thế này để làm tôi, hắn biết được thật nhiều, quả thực không thể trông mặt mà bắt hình dong, đặc biệt là Muộn Du Bình sống trăm năm.

Khi hắn đẩy tới đẩy lui, tiếng rên rỉ của tôi đã thay đổi, tôi muốn nắm lấy dương v*t của mình, Muộn Du Bình phát giác động tác của tôi, hắn ngăn cản, hắn đưa tay về phía trước, nắm lấy dương v** đang dựng thẳng lên, sau đó dùng ngón cái lấp kín lỗ nhỏ đằng trước, thanh âm tôi gần như cầu xin; "Lại tiếp tục làm nữa, tôi thực sự sẽ... đi tiểu." tôi đều không nghĩ nói ra hai chữ cuối cùng, hắn nghe xong vẫn tiếp tục động tác, chỉ ừ một tiếng.

Muộn Du Bình đưa tôi tới gần trong lòng ngực hân, động tác ngừng lại, bắt đầu thong thả đâm sâu, nghiền xay, khoái cảm của thân thể chênh lệch quá lớn, từ chỗ cao dừng ở chỗ thấp, tôi khó chịu thở dốc, trong phút chốc cơ thể thực trống rỗng, vẫn luôn xoắn chặt, co rút lại, nói vậy hắn ở trong thân thể tôi, chịu loại cảm thụ này có lẽ cũng sắp sảng điên rồi.

"Tinh huyết của tôi có thể giải độc." Muộn Du Bình đột nhiên nói;

Tôi phải chịu đựng hắn làm lâu như vậy, véo mạnh cánh tay hắn, kêu lên;

"Anh, con mẹ nó, tại sao..... không nói sớm!"

Trong lòng tôi thầm mắng, đúng là tôi cũng không nghĩ đến, người này thật là một bụng ý nghĩ xấu.

Muộn Du Bình một tay đỡ lấy cổ tôi, thân thể tôi không tự chủ được ngã về phía sau, sau đó hắn đẩy mạnh một chút, cơ thể tôi run rẩy, mỗi lần hắn đều thong thả rút ra, sau đó lại đẩy mạnh vào, tôi bị hắn mài đến sắp nổi điên, cũng bất chấp mặt mũi.

"Anh nhanh lên hoặc bắn cho tôi!"

Hậu huyệt được hắn cọ xát, khoái cảm bốc lên như bão tố từng lớp một thổi quét tôi, sảng đến nỗi tôi nổi da gà khắp người, cơ thể tôi bắt đầu bất giác run rẩy, giọng nói cũng run rẩy;

"Tiểu Ca......"

Muộn Du Bình tựa hồ hiểu được lúc này hiệu lực của thuốc trong cơ thể tôi phát huy tối đa, cần phải phóng thích.

Hắn điều chỉnh tư thế, tôi có thể cảm nhận được cơ thể hắn nóng bỏng lại cứng rắn, như một ngọn núi lửa đang thiêu đốt trào dâng bao vây quanh tôi.

Từ khi hắn bắt đầu lao tới, cảnh vật trước mắt tôi bắt đầu xóc nảy phập phồng, thân thể bị hung hăng xỏ xuyên qua, khoái cảm ngập tràn dễ dàng làm tê liệt mọi hành vi bình thường của con người, tôi không ngừng kêu la, thế cho nên cuối cùng tôi khóc lên tiếng, trong loại điên cuồng lao tới này, đại não mất đi phán đoán, tôi lảm nhảm những điều vô nghĩa đến mức tôi cũng không nhớ rõ, tôi bị hắn ôm chặt ở trong lòng ngực, Muộn Du Bình thọc vào rút ra mấy chục lần thật mạnh, sau đó đình chỉ động tác, xương hông hắn dùng sức giữ vững mông tôi.

Ngọn núi lửa phía sau tôi hoàn toàn phun trào, tất cả ngọn lửa phun ra chạm đến phần sâu nhất trong cơ thể tôi, nóng đến tôi vô pháp tưởng tượng, tựa hồ thân thể của tôi đều lây dính hơi thở của hắn, cùng lúc đó, Muộn Du Bình buông tay đang đè lại lỗ nhỏ đằng trước tôi, cảm giác đau đớn ập về đằng trước, bên trong dục vọng muốn đi tiểu mãnh liệt xen lẫn với khoái cảm tột độ khi được phóng thích mạnh mẽ, tôi không thể dừng lại được, cơ hồ là trước sau cùng nhau lên đỉnh.

Thân thể tôi bắt đầu run rẩy, tôi lung tung cố gắng nắm lấy bất cứ thứ gì có thể, sau đó đôi tay tôi bị Muộn Du Bình gắt gao bắt lấy, trong quá trình phóng thích, nước mắt tôi không chịu khống chế trào ra, ngay cả tiếng rên rỉ phát ra cũng giống như yếu ớt bị đẩy vào tuyệt cảnh.

Muộn Du Bình thở rất nhanh, hắn vẫn luôn ôm chặt tôi, hô hấp nặng nề vang lên bên tai tôi, thực hổn hển.

Tôi hoàn toàn được giải phóng, quá trình này kéo dài một lúc, sau đó một cảm giác kiệt sức tột độ ập đến, hậu huyệt còn đang không tự giác mà co rút lại co rút, Muộn Du Bình thở hắt ra, nói;

"Đừng kẹp! Tôi phải ra ngoài."

Tôi vừa mệt lại vừa mềm nhũn, màng tai ong ong, thần trí còn chưa trở về hoàn toàn, nghe hắn nói như vậy, tôi lung tung nói;

"Tôi không kẹp, không có, anh không cần đi ra ngoài."

Muộn Du Bình im lặng vài giây, nhưng thật sự không rút ra, tôi hoàn toàn không còn chút sức lực nào dựa vào trên người hắn, cố sức thở dốc, Muộn Du Bình rũ mắt nhìn tôi, tôi nhìn thấy người này vận động tiêu hao sức lực nhiều như thế mà chỉ có mặt đỏ, thở hổn hển thật sự đều, không giống tôi, toàn thân tôi như bị một chiếc xe ủi cán qua, tôi mệt mỏi quá.

"Cậu còn có thể tiếp tục?" Hắn đột nhiên nói;

Lần đầu tôi nghe ra chần chờ và dò hỏi ở trong giọng nói của hắn.

Thật bất ngờ.

Tôi bình tĩnh lại, cử động cơ thể thì phát hiện tư thế hiện tại của chúng tôi cũng rất tuyệt, tôi gần như ngồi ở trên người Muộn Du Bình, đồ vật của hắn còn ở trong cơ thể tôi, tuy rằng hắn phóng thích, nhưng còn cảm thụ được lấp đầy, rất kỳ quái, thân thể của tôi tiếp nhận thân thể một người khác, lại phù hợp như thế.

Muộn Du Bình bắn cho tôi quá nhiều, tràng đạo trơn ướt không ra gì, rất nhiều tinh dịch chảy ra huyệt khẩu, nơi hai người tiếp xúc rối tinh rối mù.

Hình ảnh này quá táo bạo.

Tôi vô thức liếm môi, cử động mông, Muộn Du Bình rút đồ vật của hắn ra một ít, mang ra càng nhiều chất lỏng.

Tôi không dám nhìn phía sau, càng không dám nhìn phía trước, huống hồ tôi thật sự bị hắn làm........

Hắn cũng quá tàn nhẫn!

Tôi suy nghĩ một chút, không thể cứ kết thúc như vậy, rốt cuộc tôi cũng ăn được khối thịt Đường Tăng này, nhất định phải cẩn thận nhấm nháp một lần nữa.

Tôi nhìn hắn, do dự rồi nói với hắn;

"Anh để tôi thở một hơi, nếu không, lát nữa chúng ta tái chiến một lần?"

Muộn Du Bình nghe tôi nói xong, vẻ mặt khó có được ngẩn ngơ, hắn nhìn tôi một lúc lâu, tôi bị hắn nhìn đến cả người không được tự nhiên, nghĩ thầm, cũng đúng, yêu cầu này của tôi cũng thật quá đáng, kể cả thân thủ của Muộn Du Bình khác hẳn người thường, vậy cũng là đàn ông, huống hồ hai chúng tôi mới kết thúc còn chưa được vài phút, tôi nói như vậy có phải làm hắn rất khó xử phải không, nhỡ ra hắn không thể cương cứng được thì sao, đợi lát nữa chẳng phải là sẽ rất xấu hổ.

Tâm trí tôi thay đổi nhanh chóng, vừa muốn giải thích tôi chỉ đùa một chút, anh đừng coi là thật, Muộn Du Bình lại đột nhiên cười một cái, rất ngắn ngủi thực ngắn ngủi. Tôi choáng váng.

Hắn đưa tay vuốt tóc tôi rồi gật đầu;

"Được."

Sau này chờ tôi nghỉ đủ rồi, Muộn Du Bình quả nhiên nói là làm, đè nặng tôi lại làm một lần, dược tính của tôi đã giải, nhưng không biết vì sao, làm chuyện này với Muộn Du Bình còn hưng phấn hơn uống thuốc.

Thể lực của hắn thật tốt quá, giống như là không thể dùng hết, tôi bị hắn lăn lộn chết đi sống lại, lại rất nghiện, cũng không muốn kết thúc quá sớm, mông bị hắn đâm đỏ bừng, miệng cũng bị hôn đau, cuối cùng hai người ôm nhau thật chặt,

Ở một khắc đó, linh hồn tôi cộng hưởng cùng tần với hắn, lại khó phân cắt, tôi nghĩ, hắn cũng là như vậy.

12 ( kết thúc )


Khi tôi và Muộn Du Bình xuống núi đã là buổi chiều ngày hôm sau, Bàn Tử có gọi điện cho chúng tôi và hỏi chúng tôi thế nào rồi, hắn lo lắng chết đi được. Muộn Du Bình nói không có việc gì, đã giải độc, buổi chiều về.

Tinh thần tôi còn rất tốt, nhưng mà đói đến mức ngực dán vào lưng, ăn một ít lương khô trong ba lô của Muộn Du Bình và quả dại, việc gì cũng không muốn quản.


Dược hiệu của xuân dược đã hết, không còn lý do gì để tiếp tục ở lại đây, tôi cũng đã thấy thể lực của Muộn Du Bình khi làm chuyện này đáng sợ đến mức nào.

Trên núi không có chỗ có thể tắm rửa, cả người tôi ướt sũng mồ hôi không biết bao lần vì cao trào, đùi và xương hông đau nhức, khi đi tôi cảm giác chỗ hậu huyệt vừa sưng vừa đau, như là giải phẫu trĩ sang chưa lành.

Muộn Du Bình đi phía trước tôi, mở đường xuống núi, tôi đi một bước lại nhếch miệng.


Cho tới bây giờ tôi mới bắt đầu hối hận.


Kỳ thật trước khi xuống núi Muộn Du Bình đã nói với tôi, hắn định cõng tôi trên con đường núi này trước khi chúng tôi về nhà.


Lúc ấy tôi đã chối từ, tự nhủ, một người đàn ông như tôi sao lại "thân kiều thể nhuyễn" không đi được sau khi ngủ với người khác?


Tôi nói cho hắn tôi không có việc gì, thể lực của tôi rất tốt!


Muộn Du Bình chỉ nhìn tôi không nói thêm gì nữa, đi trước mở đường, tốc độ đi bộ của hắn rõ ràng không chỉ chậm hơn một chút so với lúc đến đây mà còn chậm hơn rất nhiều.


Mới vừa đi hai bước, mông tôi căng thẳng, chỗ huyệt khẩu kia đau thẳng đến thiên linh cái, tôi hít hà một hơi, dừng chân tại chỗ.


Mẹ kiếp! Đây thật đúng là.....


Muộn Du Bình lập tức quay đầu lại, như là hắn vẫn luôn lưu ý tình trạng của tôi, vẻ mặt tôi chắc chắn đã vặn vẹo, Muộn Du Bình tiến tới, nhìn chằm chằm mắt tôi, hỏi; "Cậu bị sao vậy?"


Tôi hít sâu, không dám cử động nữa, mông tôi từ từ thả lỏng, cơ mông như co rút, mơ hồ có xu hướng lan ra xung quanh, eo tôi khom lại, chân cũng run rẩy

Cuối cùng tôi đã nhượng bộ, rốt cuộc thật con mẹ nó khó chịu.


Tôi ho nhẹ một tiếng, nhìn Muộn Du Bình, có chút xấu hổ, nói; "Đau."


Muộn Du Bình nhìn xuống dưới eo tôi, hắn lập tức phản ứng lại, sau đó xoay người nửa cúi xuống, nhẹ giọng nói;


"Đi lên."


Lần này tôi tiếp nhận lòng tốt của Muộn Du Bình, tuy rằng chính hắn đã khiến tôi trở nên như vậy, nhưng suy cho cùng, tôi vẫn tự trách mình, chính tôi đã gây rắc rối cho hắn.

Tôi đeo ba lô của Muộn Du Bình, nằm trên lưng hắn.


Muộn Du Bình thật cẩn thận ôm mông tôi đi xuống núi, bước đi nhẹ nhàng nhưng không chậm rãi.

Khi chúng tôi đến gần cửa, tôi cúi đầu nhắm mắt lại, cho dù có người nhìn thấy tôi cũng chỉ đoán tôi bị bệnh hoặc ngất xỉu, chờ chúng tôi vào nhà, phát hiện Bàn Tử cũng không ở.


Muộn Du Bình cõng tôi lên thẳng lầu hai, để tôi tắm rửa và rửa sạch trước.

Tôi đi phòng tắm, dòng nước ấm áp từ vòi sen chảy xuống, thọc ngón tay vào hậu huyệt để rửa sạch, vẫn còn đau, không rửa sạch chắc chắn là không được.


Tôi cũng coi như rút kinh nghiệm sâu sắc, hiểu rõ lòng hiếu kỳ không chỉ hại chết mèo mà còn có thể hại chết người.

Cho tới bây giờ mới cảm thấy may mắn, may mắn này thuốc này là tôi uống, tôi cũng không dám tưởng tượng nếu cho Muộn Du Bình uống thì sẽ biến thành dạng gì.


Mặc dù hắn nói rằng trước kia đã từng gặp phải chuyện tương tự nhưng hắn không trúng chiêu.

Tôi nghĩ, thể chất của Muộn Du Bình có lợi hại đến đâu đi nữa thì nếu bị trúng chiêu thật, cũng không có khả năng không bị làm sao.


Không trúng chiêu đã lợi hại như vậy, nếu là trúng chiêu thì tôi còn sóng sót được sao?

Tôi vừa tắm rửa vừa làm sạch thân thể, trong đầu miên man bất định, khi đó Muộn Du Bình đã cố gắng hết sức để kiểm soát sức mạnh, nhưng cuối cùng hắn vẫn mất khống chế, trong đầu óc tôi tất cả đều là bộ dáng hắn mím môi và lao tới, hắn đè chặt hai chân tôi, nâng mông tôi gần như lên khỏi mặt đất, tần suất va chạm rất nhanh, hắn nóng rực tiến thẳng lại rút ra, cọ xát sinh ra khoái cảm tê dại quả thực như sóng to gió lớn, cuối cùng hai người đều điên cuồng, tôi vươn đôi tay, muốn ôm hắn, Muộn Du Bình cúi xuống, tôi gắt gao ôm hắn, tiếng kêu gần như khóc nức nở ở bên tai hắn;

"Bắn vào đi!!"


Thân thể Muộn Du Bình nóng bỏng dị thường, cơ bắp cứng như sắt, tôi bị hắn giam cầm, chiếm hữu, bắn tinh, dương vật của tôi cọ xát trên bụng của cả hai, bị Muộn Du Bình cắm bắn không chỉ một lần, bụng tôi và trên người hắn đều có chất lỏng dính nhớp, tất cả đều quá hỗn loạn, tôi chỉ nhớ rõ cuối cùng trước mắt trắng xóa, Muộn Du Bình ép chặt ở trên người tôi, chúng tôi dán sát thân thể nóng bỏng lại ướt dầm dề, giống hai khối than cực lớn thiêu đốt lẫn nhau, ngón tay tối bấu chặt xuống đất, hô hấp thác loạn, tôi nhắm mắt lại, khoái cảm quá mức kịch liệt, bên trong tràng đạo co rút thắt chặt, dùng sức hút Muộn Du Bình, hắn bị tôi hút không nhẹ, cuối cùng là không khắc chế được, một tiếng rên rỉ cực kỳ kìm nén phát ra từ cổ họng, đối với tôi lúc đó, âm thanh này còn mạnh mẽ hơn cả xuân dược mà tôi đã uống.

Muộn Du Bình dừng lại, hắn gắt gao giữ lại eo hông của tôi, bắn ở trong cơ thể tôi, bắn rất nhiều, tôi cũng vừa vặn tới cao trào, đã không bắn được ra cái gì, chỉ có tinh dịch loãng, hậu huyệt của tôi trơn trượt dị thường, hắn cho quá nhiều, đều chảy ra ngoài huyệt khẩu.

Tôi sung sướng đến hai chân run lên, sau khi xuất tinh đầu óc ong ong, một cảm giác trống rỗng mãnh liệt ập đến, tôi trút bỏ mọi căng thẳng trong cơ thể, nhắm mắt lại, nước mắt rơi xuống.

Cơ thể của Muộn Du Bình rất nóng, cực kỳ nóng, hình xăm kỳ lân kia ở ngay trước mắt tôi, những đường xăm đậm nét chính là minh chứng rõ nhất về hắn vào lúc này.

Cảm giác trong lòng thật khó tả, tôi đưa tay ra ôm chặt Muộn Du Bình.

Muộn Du Bình vùi đầu vào một bên cổ tôi, có lẽ hắn cũng cảm nhận được cảm xúc của tôi nhưng lại không đứng dậy, để tôi ôm.


Được ở bên hắn là một điều tuyệt vời nhất đối với tôi.

Thật đáng để tôi đốt cháy tất cả những gì tôi có và kết thúc bằng tình yêu.


Xong

Phiên ngoại

Tôi nghỉ ngơi ba ngày, phía sau bôi một ít thuốc mỡ hạ sốt, Bàn Tử biết chúng tôi trở về thì rất lo lắng cho tôi, thấy tôi lười biếng ngồi trên giường xem notebook, hắn muốn nói cái gì nhưng đột nhiên sửng sốt, nhìn về phía cổ tôi, tôi bị hắn nhìn đến khó hiểu, hỏi;


"Nhìn gì đấy?"


Ánh mắt Bàn Tử từ suy tư đến khiếp sợ, lại liên tục suy tư, tôi thấy hắn như cao nhân biến sắc mặt, một hồi một cái biểu tình, rất kỳ quái.

Hắn cũng không ra tiếng, tôi nói;


"Đừng nhìn, tôi biết tôi rất tuấn tú rồi, anh thu liễm ánh mắt có được không?"


Cuối cùng vẻ mặt Bàn Tử giống như bộ dáng Conan bừng tỉnh đại ngộ phát hiện chân tướng.

Lúc này Muộn Du Bình tiến vào, Bàn Tử quay đầu lại nhìn y, như suy tư gì rồi lại liếc nhìn tôi, hỏi Muộn Du Bình;


"Thiên Chân đúng là trúng độc sao? Hay là có lý do khó nói?"


Mẹ nó!


Tim tôi đập thình thình, hốt hoảng.


Muộn Du Bình nhìn hắn một cái, không để ý đến hắn.


Bàn Tử cười cười, hiểu rõ gật đầu;


"Được rồi, tôi cũng không truy cứu hai cậu rốt cuộc đi làm gì, chỉ cần người không có việc gì là được."


Nói xong Bàn Tử vỗ vỗ vai Muộn Du Bình, biểu tình rất là ý vị thâm trường, xoay người ra cửa, để lại tôi và Muộn Du Bình.


Việc này đúng là vô pháp giải thích, nói ra thì rất dài, tôi chắc chắn sẽ không chủ động nói việc mất mặt như vậy với Bàn Tử, dựa theo tính tình của Bàn Tử hắn có thể cười chết tôi.


Tôi nghĩ ngợi, nhìn Muộn Du Bình nói; "Việc này có nên nói cho Bàn Tử biết không, cách mạng hữu nghị của ba người chúng ta bền chắc như vậy, lẫn nhau không nên tồn tại bí mật gì."


Muộn Du Bình lắc lắc đầu; "Không cần."


Sao anh lại bình tĩnh vậy?


Muộn Du Bình cũng nhìn phía cổ tôi, đi đến, đưa tay lại đây sờ sờ, xúc cảm thực nhẹ cũng thực ngứa, tôi hơi rụt cổ.

Muộn Du Bình thu tay lại, đột nhiên móc di động ra, sau đó chụp chỗ nào đó ở cổ tôi rồi đưa điện thoại cho tôi, để tôi tự xem.


Tôi tiếp nhận, cúi đầu nhìn, mẹ của tôi ơi.


Màn hình di động rõ ràng chụp ra trạng thái chân thật nhất hiện tại của cổ tôi, một mảnh vết đỏ loang lổ gặm cắn mút vào, chỉ cần không mù, đã từng trải qua việc nào đó, gần như nhận ra trong giây lát.

Bàn Tử lại không phải tôi, chính hắn đã sớm nói lúc tuổi trẻ từng có thân mật, ngày tháng phải sống thư thái một chút.


Tôi yên lặng trả điện thoại cho Muộn Du Bình, cực kỳ quẫn bách.


Tôi nói tại sao vẻ mặt của Bàn Tử vừa rồi lại như vậy, hoá ra tôi tưởng giả vờ, người ta hoả nhãn kim tinh đã nhìn ra tôi và Muộn Du Bình có tư tình.

Ba ngày sau, tinh thần của tôi no đủ, mở ra notebook, vào trang web giới thiệu, đổi mới ảnh chụp của Hỉ Lai Miên và đồ ăn.

Trong ba ngày tôi nghỉ ngơi này, Bàn Tử nói với tôi không chỉ một lần, cậu định giải quyết việc sao chép kia như thế nào?


Tôi hỏi hắn; "Mấy ngày nay chuyện làm ăn của Hỉ Lai Miên có ảnh hưởng sao?"


Bàn Tử cân nhắc một chút, nói; "Còn tạm được, khách hàng luôn là những người đó, mẹ nó, rốt cuộc cậu đã khỏe chưa? Tiểu Ca và tôi sắp vội thành con quay, người khác đều hỏi tôi hai ngày này cậu đi đâu." Hắn tạm dừng một chút, nghiêm túc hỏi tôi;

"Sẽ không phải cậu thực sự có lý do gì khó nói chứ, lần trước cậu uống phải thứ gì?"


"Nghĩ cái gì đấy? Anh mới có lý do khó nói." Tôi liếc hắn một cái, tiếp tục vừa gõ bàn phím vừa nói chuyện phiếm với hắn.


Chuyện này phải giải thích như thế nào đây?

Đầu óc tôi nhanh chóng xoay chuyển, giải thích với hắn;


"Đó là một loại thuốc trước kia mua ở nước ngoài, giúp người bảo trì đầu óc thanh tỉnh, tôi cho rằng quá thời hạn, không nghĩ đến thuốc này có hạn sử dụng và hiệu quả cực mạnh, dính một chút thì nổi lên phản ứng, cuối cùng Tiểu Ca giúp tôi giải độc."


Bàn Tử bừng tỉnh đại ngộ, tôi không nhìn hắn, sợ hắn nhìn ra cái gì không thích hợp từ trên mặt tôi.


Tôi đánh chết cũng sẽ không nói với Bàn Tử, thật ra tôi uống là thuốc kích dục làm từ ruồi Tây Ban Nha, hơn nữa còn tính toán cho Muộn Du Bình uống thuốc này, kết quả hoàn toàn ngược lại, chính tôi cảm thụ trước một hồi, tại dã ngoại đại chiến mấy lần với Muộn Du Bình trong sơn động, thân thể tôi gần như bị y cho ăn no rồi mới giải độc.

Bàn Tử là huynh đệ của tôi, tôi có thể vì hắn đi tìm chết, nhưng tôi thật sự muốn mặt.


"Cậu cũng thật tài, may mắn Tiểu Ca biết nhiều, nếu không tôi còn phải kéo cậu đi bệnh viện cấp cứu."


"Ừ, Muộn Du Bình biết nhiều lắm."

Tôi nói sang chuyện khác, không nghĩ để cho Bàn Tử hỏi tiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com