Ghi chép triều kiến Thánh Điện của người Trương gia
Tác giả: Vô minh hữu hoán
* Một tiểu Trương đọc hiểu đạt điểm tối đa và những việc trải qua.
Ngày Quốc Tế Lao Động 1-5 năm 2020, đây là ngày quan trọng nhất trong cuộc đời tôi, cần phải cẩn thận ghi chép lại. Nguyên nhân có hai: Một là cuối cùng tôi đã giải trừ 14 ngày cách ly, ở trên Alipay bắt được chứng nhận khỏe mạnh của Hàng Châu; hai là Trương Hải Đại tôi -- người nhỏ nhất trong thế hệ chữ Hải của Trương gia -- cuối cùng cũng gặp được Thánh Điện Trương gia!
Dựa theo tục lệ của Trương gia, nơi tộc trưởng ở được xưng là Thánh Điện, mỗi một người Trương gia không phân biệt chi nhánh, cả đời nhất định phải ít nhất triều kiến Thánh Điện một lần. Nghe cha mẹ tôi nói, sau khi một chi của chúng tôi từ hành kinh Nam Dương dời đến hải ngoại, tục lệ này bị tạm thời gác lại. Đến khi chúng tôi dọn về Hong Kong định cư, tất cả công việc phiền phức đều được xử lý thỏa đáng, chuyện này mới được chúng tôi bàn lại.
Tôi vốn tính toán dành một năm để nghiêm túc chuẩn bị cho lần triều kiến này, vì thế tôi còn chuyên môn hẹn trước một chương trình học thể hình, kết quả Hải Khách đại ca truyền đến tin tức, nói trong khoảng thời gian này là cơ hội ngàn năm một thuở, tộc trưởng ở tại Hàng Châu. Nếu lại qua một khoảng thời gian, chờ y trở lại Phúc Kiến, vậy thì phiền toái.
Tôi hỏi Hải Khách đại ca: "Là xét duyệt sức khỏe ở Phúc Kiến phức tạp hơn Hàng Châu à?"
Hải Khách đại ca ở bên kia điện thoại thở ngắn than dài: "Bây giờ tộc trưởng ở Thánh Điện Hàng Châu, nơi đó dễ dàng tiếp xúc. Chờ về Phúc Kiến, Ngô Tà đóng cổng, nếu không được Ngô Tà phê duyệt gặp tộc trưởng thì cậu đứng ba ngày ba đêm cũng không thể nào vào được."
Tôi ồ lên một tiếng, nói: "Phu nhân thật quyết đoán!"
Nói xong, tôi chỉ nghe Hải Khách đại ca lại là thở ngắn than dài, hình như còn hàm hàm hồ hồ dùng tiếng Quảng Đông lẩm bẩm cái gì, tôi không nghe rõ, đoán chừng hắn vừa ăn bánh tart trứng vừa gọi điện thoại cho tôi, tôi có thể nghe được thanh âm nghiến răng của hắn.
Tôi lập tức đặt vé máy bay đi Hàng Châu, như vậy vừa lúc trở về còn có thể đuổi kịp khai giảng, học kỳ 1 tôi rớt một môn vi phân và tích phân, cũng không thể bỏ lỡ thi lại. Bắt được chứng nhận khỏe mạnh, tôi lập tức theo địa chỉ tìm được Thánh Điện. Từ Bạch Đê đi vào phía trong, ở đường Cô Sơn đi lên trên, nhìn thấy một đền thờ, lại tiếp tục đi vào phía trong, gặp một gian cửa hàng mặt tiền, còn mang thêm một gian nhà nhỏ.
Tôi khờ, nhanh chóng lấy ra bản đồ lặp đi lặp lại xác nhận mình không tìm lầm địa chỉ. Trước khi đến, tôi còn tưởng rằng tộc trưởng ở Thánh Điện thế nào cũng là cái loại tháp vàng cao mấy chục mét hoặc là Tử Cấm Thành thu nhỏ gì đó, không nghĩ đến là cái gian nhà nhỏ keo kiệt trước mắt này.
Keo kiệt còn chưa tính, phụ cận còn có cụ ông dạo quanh! Chỉ thấy những cụ ông tốp năm tốp ba, tay cầm loa nhỏ phát danh khúc Phượng Hoàng Truyền Kỳ, còn thỉnh thoảng tán gẫu vài câu: "Không được rồi, tôi nghe nói vùng ven Tây Hồ này giá nhà tăng đến mười vạn một mét vuông, ài nha, ông nói sao năm đó tôi không bỏ được tiền để con trai tôi mua nhà đây?"
Mười vạn một mét vuông, căn nhà nhỏ trước mắt này ít nhất cũng có 7, 80 m2, đó chính là bảy tám triệu tệ.
A, đúng là Thánh Điện, không sai.
Tôi hít sâu mấy hơi, ở trong lòng không ngừng tự cổ vũ. Trương Hải Đại, biện pháp tốt nhất để tiêu trừ sợ hãi là đối mặt sợ hãi, lý tưởng của ngươi sắp được thực hiện, cố lên!
Một chân bước vào sân, bên tai là vài tiếng chim hót pi pi, tôi cảm thán cảnh trí nơi này tình thú lịch sự tao nhã, trong nhà chạy ra một người, chỉ thấy thân ảnh như gió, nhảy vọt đến bồn cảnh trước giếng trời, nhìn chằm chằm mầm cây héo bẹp trong bồn nghiến răng nghiến lợi hô to: "Con mẹ nó tên mập chết tiệt, hoa hồng nguyệt quý của ông đây đã bị anh tưới chết rồi!"
Trong phòng có người đáp lại: "Cậu nói sai! Là Tiểu Ca tưới!"
Chỉ nghe người nọ chửi thề một tiếng rồi nhìn về phía tôi, ánh mắt hơi nghi hoặc. Trước khi cậu ấy đặt câu hỏi, tôi bỗng nhiên nhớ đến mình đã xem ảnh chụp trước khi đến, nói thì chậm làm là nhanh, tôi đoạt trướ, ở 0,3 giây sau, cúi người tiêu chuẩn 45 độ, to lớn vang dội nói: "Phu nhân!"
Phu nhân ngây ngẩn cả người, hiển nhiên là không nghĩ đến tiểu bối Trương gia như tôi sẽ ngoan ngoãn hiểu lễ phép như vậy, không có biện pháp, tôi là người trẻ tuổi được học chương trình giáo dục đại học của thời đại mới, ưu tú cũng là bình thường.
"Cậu là?" Phu nhân hỏi.
"Tôi là Trương Hải Đại, thuộc về một chi của Trương gia ở Hong Kong, hai mươi tuổi lẻ hai tháng, nam, chưa lập gia đình, đi học ở Hong Kong..." Tôi còn chưa nói xong, đã bị phu nhân ngắt lời.
"Cậu là Trương Hải Đại?!" Phu nhân kinh ngạc nói, ánh mắt lướt nhìn xuống phía, "Nam?!"
Tôi còn chưa mở miệng, người vừa mới trong phòng ồn ào lại nói chuyện, thanh âm mười phần mạnh mẽ, vừa nghe là biết là người béo khỏe rộng rãi: "Ha ha ha Thiên Chân, ngày hôm qua Bàn gia nói, không biết tiểu Trương là nam hay nữ, cũng chỉ có cậu mới nghĩ đến Trương Hải Khách muốn cho Tiểu Ca xem mắt, còn buổi tối không cho người vào phòng."
"Tên mập chết tiệt câm miệng!" Phu nhân nói chuyện cũng rất vang dội, chỉ là ồn ào xong lại nhỏ giọng lẩm bẩm "Tôi chỉ đóng cửa mười phút, nào có không cho người vào phòng..."
Nói xong phu nhân xách theo ấm nước, nói tôi vào trong phòng ngồi. Tôi vội vàng gật đầu đi theo đi vào, nói thầm, thật không hổ là tộc trưởng tự mình tuyển chọn tộc trưởng phu nhân, nghe tiếng ồn ào vừa rồi là biết ngoài cứng trong mềm lại kiều tiếu đáng yêu, nhìn kỹ dáng người cân xứng đẫy đà mông tròn, nhất định có thể sinh, nhưng tôi thấy môi của phu nhân hơi sưng, hình như bị nóng trong người.
Tộc trưởng đúng là tộc trưởng, thực sự biết chọn.
Mới vừa ngồi trong chốc lát, phu nhân nói phải lấy nước uống cho tôi, nào có thể a, phu nhân xem như trưởng bối của Trương gia chúng tôi, tôi là tiểu bối, sao có thể làm trưởng bối bận việc. Kết quả tôi còn không kịp nói chuyện, nghe phu nhân hướng vào trong phòng hô một tiếng: "Lão Trương, đừng ngủ, ra ngoài, trẻ nhỏ nhà các anh đến rồi."
Phu nhân vừa dứt lời, người trong phòng ra ngoài. Tuy rằng người nọ ăn mặc đơn giản, nhưng mắt to nhìn đã thấy khí độ phi phàm, tuấn dật tiêu sái, giơ tay nhấc chân tràn đầy khí chất bá vương. Tôi thổn thức không thôi, không hổ là tộc trưởng, đây có lẽ là tổng giám đốc bá đạo được viết trong văn học Tấn Giang, nhìn ngoài cửa sổ mười vạn một mét vuông, than nhẹ một tiếng nói, trời lạnh, làm cho Uông gia phá sản đi.
Tôi lập tức đứng lên, khom lưng 45 độ, cất cao giọng nói: "Tộc trưởng!"
Tộc trưởng tất nhiên sẽ không dễ dàng để ý tới tôi, làm người đứng đầu của một tộc, kế tiếp hẳn là y sẽ lấy ra khí thế của người làm chủ trong gia đình, trước trách cứ phu nhân là có khách tại sao không sớm thông tri cho mình, sau đó lại cao quý lạnh lùng miễn lễ bình thân cho tôi. Nhưng sự thật là --
Phu nhân hùng hùng hổ hổ cầm áo khoác đi đến bên cạnh, bọc lên tộc trưởng, lại cầm lược đến chải đầu cho y: "Tôi nói bao nhiêu lần, giờ chưa đến mùa hè, mỗi ngày đều nói anh mặc áo khoác, lại không nghe lời."
Một giây trước hình như còn đang tức giận, kết quả chải tóc cho tộc trưởng xong lại vui vẻ: "Ông đây nhìn trúng bạn trai đúng là đẹp trai, đẹp muốn chết, để tôi hôn một cái --"
Một tên béo xuất hiện kịp thời ho khan một tiếng.
"A, đã quên cậu còn ở đây." Phu nhân nhìn tôi, ngượng ngùng nói.
Tôi đột nhiên cảm thấy, vị Bàn Gia xuất hiện kịp thời này, có lẽ ngày thường khả năng cũng rất không dễ dàng.
"Chuyện gì?" Tộc trưởng lên tiếng.
"Báo cáo tộc trưởng, tôi đến triều kiến Thánh Điện!" Tôi lập tức đứng nghiêm.
Tộc trưởng lập tức hiểu ý của tôi, y buông bàn chải đánh răng vào trong cốc, ngồi ở bàn ăn, lãnh đạm nói: "Hỏi đi."
Phu nhân hiển nhiên cũng không biết tập tục triều kiến Thánh Điện của Trương gia, chớp đôi mắt to, mắt trông mong tiến đến bên cạnh tộc trưởng hỏi y. Tộc trưởng vừa mới còn tích chữ như vàng, lúc này chậm rãi nói một đống lời nói, giải thích người Trương gia mỗi lần đến triều kiến Thánh Điện đều có quyền lợi đặt câu hỏi hai lần, cũng lắng nghe dạy bảo.
Tôi nhanh chóng lấy sách vở từ trong ba lô ra, gạt bút ký vi phân và tích phân lung tung rối loạn qua một bên, đoan chính viết xuống "Tộc trưởng dạy bảo" kèm một cái dấu hai chấm, đáng tiếc tôi hưng phấn đến phát run, viết chữ như chó gặm.
"Tộc trưởng, tôi, tôi muốn hỏi......" Tôi khẩn trương nói lắp, "Tôi muốn hỏi, ngài và phu nhân làm sao có thể sau kết hôn vẫn luôn gắn bó keo sơn, cầm sắt hòa âm!"
Tôi vừa dứt lời, vị Bàn Gia kia lập tức vỗ đùi cười lớn, phu nhân ngồi ở bên cạnh cắn hạt dưa lập tức đỏ mặt, hung hăng răn dạy Bàn Gia, làm hắn đừng cười.
Cũng không biết có cái gì buồn cười. Từ khi vào đại học, tôi đã bị hai bạn gái chia tay, mỗi ngày tôi sầu đến ngủ không yên, tôi tin tưởng về phương diện tình cảm, nhất định tộc trưởng rất có biện pháp.
Tộc trưởng là người trầm mặc, có vẻ như y đang nghiêm túc tự hỏi vấn đề của tôi, một lát sau, y mở miệng vàng: "Sớm ra tay."
Tôi không nghe hiểu ý tứ của ba chữ này, kết quả phu nhân lại ồn ào: "Rõ ràng là ông đây ra tay trước. Năm đó ở núi Trường Bạch, nếu không phải tôi hôn anh trước, con mẹ nó nố không chừng anh còn không đưa Ấn Quỷ cho tôi đâu."
Lúc này tôi mới hiểu ý của tộc trưởng, hóa ra là nói chọn trúng đối tượng thì phải sớm ra tay sớm công lược. Không hổ là tộc trưởng.
"Sớm hơn." Tộc trưởng trầm ngâm một lát, nói, "Ở dưới lầu nhà chú Ba."
Lời này vừa nói ra, phu nhân sửng sốt một chút, mặt càng đỏ hơn: "Ý của anh là khi đó anh đã thích tôi?"
"Ừ." Tộc trưởng nói, "Chú Ba mai mối."
Tôi nhanh chóng ghi vào vở: Còn muốn tìm một bà mối đáng tin cậy.
"Sau đó đâu? Nếu theo đuổi thành công phải làm sao mới có thể làm tình yêu luôn tươi mới?" Tôi chớp mắt, giống như chết đói hỏi tộc trưởng, muốn cho y nói nhiều một chút.
Không nghĩ đến tộc trưởng vẫn rất có kiên nhẫn, y chậm rãi nói: "Nuôi cún con."
Tộc trưởng nói chuyện quá ngắn gọn, tôi lại không nghe hiểu. Nhưng y vừa dứt lời, phu nhân quả nhiên lại lên tiếng: "Mẹ nó, Trương Khởi Linh anh nói ai là cún con! Ngày hôm qua tôi chỉ ăn nửa cái đùi gà của anh, đến mức như vậy sao!"
Tôi nhanh cúi đầu ghi chép: Phải cưng chiều người yêu như cún con, thời điểm tất yếu đưa nửa cái đùi gà cho đối phương ăn.
"Ngô Tiểu Cẩu muốn ăn thịt có cả xương cốt, lần sau Tiểu Ca cho hắn ăn phải chú ý." Bàn Gia vui vẻ nói.
Phu nhân cả giận nói: "Lần tới tôi ăn đùi gà của anh, tên mập chết tiệt lắm miệng!"
Tộc trưởng thấy phu nhân và Bàn Gia đánh nhau, từ từ vươn cánh tay vớt người ôm vào trong ngực, thay người xoa eo: "Cẩn thận chút, tối hôm qua cậu nói eo mệt."
!
Tôi đột nhiên nhanh trí, cúi đầu viết việc cuối cùng cần chú ý: Sinh hoạt vợ chồng cần thiết hài hòa.
"Đúng rồi, không phải nói có thể hỏi hai vấn đề sao? Cái thứ hai là gì?" Phu nhân và tộc trưởng nháo xong rồi, thở hồng hộc hỏi tôi.
"Tôi muốn hỏi..." Tôi thu dọn sách vở, từ trong ba lô lấy ra laptop và iPad, "Tộc trưởng, phu nhân, Thánh Điện có WiFi không? Tôi muốn nhờ một chút, hiện tại đến giờ học online."
Không nghĩ đến, tộc trưởng đúng là tộc trưởng, ánh mắt chọn lựa phu nhân còn lợi hại hơn nhiều so với tôi tưởng tượng. Phu nhân không chỉ có hiền lương thục đức, giống như chim nhỏ nép vào người, lại còn có trí chu vạn vật, học nhiều biết rộng, băng tuyết thông minh...
Nói lời này tất nhiên là có căn cứ, bởi vì sau khi tôi được phu nhân dạy bù một buổi trưa, thi lại vi phân và tích phân đã thành công qua môn!
END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com