Tiếp Mười năm sau
Tác giả: Ngôn Nặc
* thời gian trong đoản này xảy ra trước đoản Chú hai ép hôn, thiếu một đoạn H, cần phải xin vào nhóm chat riêng của tác giả nhưng mình không biết tiếng và không sử dụng WeChat.
Thật vất vả đi tới thôn Vũ, trước kia tôi đã để Khảm Kiên đi mua phòng ở, quét tước còn tính sạch sẽ, tuy rằng có chút đơn sơ, nhưng đối với hiện tại ba người chúng tôi thì đã là một cái nhà không tồi.
Trong thôn không thể so thành thị, muốn tắm rửa cũng chỉ có thể chính mình nấu nước, hơn nữa ở nông thôn cũng không có chậu tắm, ba người chúng tôi bôn ba lâu như vậy cũng chỉ có thể dùng khăn lông lau người.
Ba người cởi sạch sẽ ở trong sân tắm rửa, Muộn Du Bình còn tính là ổn, trên người tôi và Bàn Tử đều là thảm không nỡ nhìn, lúc trước ở Vân đỉnh Thiên cung bị thương hiện tại cũng không có lành, đặc biệt là chính tôi, toàn thân trên dưới muốn tìm chỗ lành lặn cũng phải lao lực.
Thời điểm lau người, Bàn Tử vẫn luôn nói cười châm chọc với tôi, ồn ào cái gì không có quyền riêng tư, tắm kỳ cũng dễ dàng bị bác gái cách vách rình coi.
“Bàn gia tôi một đời anh danh, làm sao có thể bị người nhìn mông đâu?”
Tôi cười nói, “Người ta không bắt anh bồi thường tiền nói anh giở trò lưu manh đã là không tồi.”
“Hắc, Thiên Chân, cậu đây là khinh thường một thân mỡ béo của Bàn gia a.”
Trên mặt, tôi vẫn luôn cùng Bàn Tử nói nói cười cười, không khí rất nhẹ nhàng, chính là trên thực tế…… Tôi có thể rõ ràng cảm giác được ánh mắt của Muộn Du Bình gắt gao dính ở phía sau lưng tôi, quả thực sắp thiêu ra lỗ thủng.
Đưa lưng về phía hắn, lòng tôi nhiều ít có chút kia gì, thực lo lắng cho mình từ trong cửa Thanh Đồng tiếp ra hàng giả.
Thời điểm mười năm trước thân hình tôi trơn bóng mượt mà, ở trước mặt hắn ăn mặc một cái quần cộc hắn cũng không có gì, tại sao mười năm sau một thân này của tôi bị thương như chó ghẻ, ngược lại làm hắn hưng phấn?
Tắm rửa qua loa trên người thoải mái tươi mát rất nhiều, mấy ngày tàu xe mệt nhọc cũng không có tâm tư nấu cơm, cũng may ở trong túi của Bàn Tử cất giấu không mì gói bánh quy lung tung rối loạn, chắp vá tùy tiện ăn chút gì lấp đầy bụng rồi từng người trở về phòng nghỉ ngơi.
Tôi nói Khảm Kiên ở chỗ này mua nhà tổng cộng hai gian phòng, Bàn Tử ở phòng phía đông, tôi và Tiểu Ca ở phòng phía tây, không có nệm cao su không có chăn tơ tằm, cũng chỉ là một cái giường đất và chăn bông hoa bình thường.
Sau khi vào nhà vừa đóng cửa lại, một đôi cánh tay tinh tráng hữu lực từ phía sau ôm lấy tôi, bên tai là môi hắn như có như không khẽ chạm, cùng với hơi thở hô hấp nóng rực……
“Tiểu Ca…………”
···································✤···✤···✤································
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com